Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 483

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Nhưng lâu ngày như vậy mới gặp lại, ở cùng một phòng tắm rửa có hơi mất tự nhiên. Trước giờ nàng sẽ không để mình chịu thiệt, vừa mở miệng đã muốn đuổi người ra ngoài.Chu Cảnh Sâm cầm đèn bước tới bàn trang điểm, nghiêng người ngắm nhìn Diệp Gia. Thấy ánh mắt lảng tránh của nàng, ánh mắt tối sầm lại. Hắn im lặng một chút rồi nói: "Nàng ở đây chờ một lát, ta giúp nàng xách nước."Nói xong hắn liên khoác thêm áo rồi mở cửa đi ra ngoài.Chu Cảnh Sâm từ từ mang một thùng nước tắm tới, giúp Diệp Gia đổ đầy nước. Sau đó không nói gì bước ra cửa. Diệp Gia thấy hắn làm vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng cởi quần áo ra tắm rửa.Nàng tắm rất nhanh, tối nay không cần gội đầu nên chỉ ngâm mình một lát.Khi nàng tắm xong bước ra, Chu Cảnh Sâm đang ngồi ngay ngắn ở trước bàn đọc sách. Nghe thấy ở cửa có tiếng động thì đi tới đổ nước giúp Diệp Gia. Diệp Gia ngồi trước ngọn đèn tính sổ sách, của cửa hàng và tính cho tháng sau. Chu Cảnh Sâm xách nước mấy lần đi lướt qua trước mặt nàng, một lúc lâu mới dọn xong phòng, khi quay trở lại khắp người toàn là mùi thuốc đắng chát.Diệp Gia trăn trối nhìn hắn: "Không phải mai chàng còn có việc sao?""Ừm." Chu Cảnh Sâm gật đầu: "Nhưng như vậy thì sao?""Chàng không sợ mai sẽ đến muộn à?"Chu Cảnh Sâm chậm rãi gấp sách lại, khoé môi cong lên lộ ra nụ cười dịu dàng: "Có thể thử một chút."Mặt Diệp Gia lập tức đỏ bừng lên: "..."Một tay Chu Cảnh Sâm nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Gia, quyển sách liền bị kẹp ở giữa. Một tay khác cầm đèn trở về phòng. Vừa vào phòng hắn đã đặt đèn ở trên bàn, cả quyển sách cũng bị đặt xuống, Diệp Gia bị kéo lên giường vô tình lướt qua tên cuốn sách "Hoa Nghiêm kinh”.Diệp Gia: "..." Nửa đêm nửa hôm còn đọc kinh phật đúng là nhân tài.Tuy hắn nửa đêm nửa hôm đọc kinh phật một lúc lâu, nhưng chắc chắn phật kinh cũng không thể đánh thức tâm lặng như nước của hắn. Đêm đó vừa lên giường đã không nhịn nổi mà động phòng luôn.Giờ thủ đoạn lấy lòng người khác của Chu Cảnh Sâm càng thêm thành thạo hơn, tiêu chuẩn Diệp Gia đặt ra cho hắn cũng ngày càng lớn. Diệp Gia thấy bản chất bên trong của hắn là điên cuồng, mặc y phục thì là quân tử, khi cởi y phục ra lại không khác gì câm thú. Đúng là dù không nghiện ở chuyện này nhưng cũng có thể bị hắn nuôi đến nghiện luôn. Diệp Gia sợ cứ cái đà này sẽ bị hắn chiêu đến mức kén ăn, sau này đổi người khác thì ai cũng không vừa ý. Chu Cảnh Sâm biết nàng đang nghĩ gì, suýt nữa không nhịn được mà bật cười. Trong đêm dốc sức hầu hạ nàng, đến canh bốn mới dừng lại. Cái tên này hì cả đêm chưa ngủ, trời còn chưa sáng đã vội vàng rời đi.Tối qua Diệp Gia ngủ muộn quá nên khi mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi vẫn chưa dậy nổi.Đêm qua Đông phòng truyền đến tiếng động lạ, nửa đêm Dư thị đi vệ sinh vẫn có thể nghe thấy một chút, dĩ nhiên có thể hiểu cho Diệp Gia. Khi Diệp Gia đến cửa hàng, Diệp tứ muội và Thu Nguyệt cũng đang đi ăn. Tôn lão hán đưa Trương Xương Lễ đến thung lũng bên kia, Linh Đang dẫn theo mấy đứa bé đến tưới nước ở hậu viện. Lúc Diệp Gia rửa mặt ở hậu viện thì nghe thấy họ đang nói chuyện ríu rít.Ăn xong một bát cháo, Diệp Gia quay đầu nhìn một chút. Vừa nhìn đã giật mình, nàng thấy một hàng cây mọc ra từ "đá cuội". Không những nảy mầm mà còn xanh um tươi tốt, còn đang vươn ra ngoài.Từ xa đã nghe thấy một giọng nói trong veo: "Linh Đang tỷ tỷ, cái này rốt cuộc là món gì vậy?”Không nghe rõ tiếng của Linh Đang, nhưng Tôn Tuấn lại lên tiếng dỗ dành: "Không biết nữa, nhưng chắc là bà chủ biết."Diệp Gia tò mò, thu dọn xong bát đĩa liền đi tới xem thử. Lúc đến gần nàng mới nhận ra thử này, hơn nữa còn rất quen mắt. Củ này màu đỏ, lá nhọn... mẹ nó, cái này không phải khoai lang thì là gì?

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Nhưng lâu ngày như vậy mới gặp lại, ở cùng một phòng tắm rửa có hơi mất tự nhiên. Trước giờ nàng sẽ không để mình chịu thiệt, vừa mở miệng đã muốn đuổi người ra ngoài.Chu Cảnh Sâm cầm đèn bước tới bàn trang điểm, nghiêng người ngắm nhìn Diệp Gia. Thấy ánh mắt lảng tránh của nàng, ánh mắt tối sầm lại. Hắn im lặng một chút rồi nói: "Nàng ở đây chờ một lát, ta giúp nàng xách nước."Nói xong hắn liên khoác thêm áo rồi mở cửa đi ra ngoài.Chu Cảnh Sâm từ từ mang một thùng nước tắm tới, giúp Diệp Gia đổ đầy nước. Sau đó không nói gì bước ra cửa. Diệp Gia thấy hắn làm vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng cởi quần áo ra tắm rửa.Nàng tắm rất nhanh, tối nay không cần gội đầu nên chỉ ngâm mình một lát.Khi nàng tắm xong bước ra, Chu Cảnh Sâm đang ngồi ngay ngắn ở trước bàn đọc sách. Nghe thấy ở cửa có tiếng động thì đi tới đổ nước giúp Diệp Gia. Diệp Gia ngồi trước ngọn đèn tính sổ sách, của cửa hàng và tính cho tháng sau. Chu Cảnh Sâm xách nước mấy lần đi lướt qua trước mặt nàng, một lúc lâu mới dọn xong phòng, khi quay trở lại khắp người toàn là mùi thuốc đắng chát.Diệp Gia trăn trối nhìn hắn: "Không phải mai chàng còn có việc sao?""Ừm." Chu Cảnh Sâm gật đầu: "Nhưng như vậy thì sao?""Chàng không sợ mai sẽ đến muộn à?"Chu Cảnh Sâm chậm rãi gấp sách lại, khoé môi cong lên lộ ra nụ cười dịu dàng: "Có thể thử một chút."Mặt Diệp Gia lập tức đỏ bừng lên: "..."Một tay Chu Cảnh Sâm nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Gia, quyển sách liền bị kẹp ở giữa. Một tay khác cầm đèn trở về phòng. Vừa vào phòng hắn đã đặt đèn ở trên bàn, cả quyển sách cũng bị đặt xuống, Diệp Gia bị kéo lên giường vô tình lướt qua tên cuốn sách "Hoa Nghiêm kinh”.Diệp Gia: "..." Nửa đêm nửa hôm còn đọc kinh phật đúng là nhân tài.Tuy hắn nửa đêm nửa hôm đọc kinh phật một lúc lâu, nhưng chắc chắn phật kinh cũng không thể đánh thức tâm lặng như nước của hắn. Đêm đó vừa lên giường đã không nhịn nổi mà động phòng luôn.Giờ thủ đoạn lấy lòng người khác của Chu Cảnh Sâm càng thêm thành thạo hơn, tiêu chuẩn Diệp Gia đặt ra cho hắn cũng ngày càng lớn. Diệp Gia thấy bản chất bên trong của hắn là điên cuồng, mặc y phục thì là quân tử, khi cởi y phục ra lại không khác gì câm thú. Đúng là dù không nghiện ở chuyện này nhưng cũng có thể bị hắn nuôi đến nghiện luôn. Diệp Gia sợ cứ cái đà này sẽ bị hắn chiêu đến mức kén ăn, sau này đổi người khác thì ai cũng không vừa ý. Chu Cảnh Sâm biết nàng đang nghĩ gì, suýt nữa không nhịn được mà bật cười. Trong đêm dốc sức hầu hạ nàng, đến canh bốn mới dừng lại. Cái tên này hì cả đêm chưa ngủ, trời còn chưa sáng đã vội vàng rời đi.Tối qua Diệp Gia ngủ muộn quá nên khi mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi vẫn chưa dậy nổi.Đêm qua Đông phòng truyền đến tiếng động lạ, nửa đêm Dư thị đi vệ sinh vẫn có thể nghe thấy một chút, dĩ nhiên có thể hiểu cho Diệp Gia. Khi Diệp Gia đến cửa hàng, Diệp tứ muội và Thu Nguyệt cũng đang đi ăn. Tôn lão hán đưa Trương Xương Lễ đến thung lũng bên kia, Linh Đang dẫn theo mấy đứa bé đến tưới nước ở hậu viện. Lúc Diệp Gia rửa mặt ở hậu viện thì nghe thấy họ đang nói chuyện ríu rít.Ăn xong một bát cháo, Diệp Gia quay đầu nhìn một chút. Vừa nhìn đã giật mình, nàng thấy một hàng cây mọc ra từ "đá cuội". Không những nảy mầm mà còn xanh um tươi tốt, còn đang vươn ra ngoài.Từ xa đã nghe thấy một giọng nói trong veo: "Linh Đang tỷ tỷ, cái này rốt cuộc là món gì vậy?”Không nghe rõ tiếng của Linh Đang, nhưng Tôn Tuấn lại lên tiếng dỗ dành: "Không biết nữa, nhưng chắc là bà chủ biết."Diệp Gia tò mò, thu dọn xong bát đĩa liền đi tới xem thử. Lúc đến gần nàng mới nhận ra thử này, hơn nữa còn rất quen mắt. Củ này màu đỏ, lá nhọn... mẹ nó, cái này không phải khoai lang thì là gì?

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Nhưng lâu ngày như vậy mới gặp lại, ở cùng một phòng tắm rửa có hơi mất tự nhiên. Trước giờ nàng sẽ không để mình chịu thiệt, vừa mở miệng đã muốn đuổi người ra ngoài.Chu Cảnh Sâm cầm đèn bước tới bàn trang điểm, nghiêng người ngắm nhìn Diệp Gia. Thấy ánh mắt lảng tránh của nàng, ánh mắt tối sầm lại. Hắn im lặng một chút rồi nói: "Nàng ở đây chờ một lát, ta giúp nàng xách nước."Nói xong hắn liên khoác thêm áo rồi mở cửa đi ra ngoài.Chu Cảnh Sâm từ từ mang một thùng nước tắm tới, giúp Diệp Gia đổ đầy nước. Sau đó không nói gì bước ra cửa. Diệp Gia thấy hắn làm vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng cởi quần áo ra tắm rửa.Nàng tắm rất nhanh, tối nay không cần gội đầu nên chỉ ngâm mình một lát.Khi nàng tắm xong bước ra, Chu Cảnh Sâm đang ngồi ngay ngắn ở trước bàn đọc sách. Nghe thấy ở cửa có tiếng động thì đi tới đổ nước giúp Diệp Gia. Diệp Gia ngồi trước ngọn đèn tính sổ sách, của cửa hàng và tính cho tháng sau. Chu Cảnh Sâm xách nước mấy lần đi lướt qua trước mặt nàng, một lúc lâu mới dọn xong phòng, khi quay trở lại khắp người toàn là mùi thuốc đắng chát.Diệp Gia trăn trối nhìn hắn: "Không phải mai chàng còn có việc sao?""Ừm." Chu Cảnh Sâm gật đầu: "Nhưng như vậy thì sao?""Chàng không sợ mai sẽ đến muộn à?"Chu Cảnh Sâm chậm rãi gấp sách lại, khoé môi cong lên lộ ra nụ cười dịu dàng: "Có thể thử một chút."Mặt Diệp Gia lập tức đỏ bừng lên: "..."Một tay Chu Cảnh Sâm nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Gia, quyển sách liền bị kẹp ở giữa. Một tay khác cầm đèn trở về phòng. Vừa vào phòng hắn đã đặt đèn ở trên bàn, cả quyển sách cũng bị đặt xuống, Diệp Gia bị kéo lên giường vô tình lướt qua tên cuốn sách "Hoa Nghiêm kinh”.Diệp Gia: "..." Nửa đêm nửa hôm còn đọc kinh phật đúng là nhân tài.Tuy hắn nửa đêm nửa hôm đọc kinh phật một lúc lâu, nhưng chắc chắn phật kinh cũng không thể đánh thức tâm lặng như nước của hắn. Đêm đó vừa lên giường đã không nhịn nổi mà động phòng luôn.Giờ thủ đoạn lấy lòng người khác của Chu Cảnh Sâm càng thêm thành thạo hơn, tiêu chuẩn Diệp Gia đặt ra cho hắn cũng ngày càng lớn. Diệp Gia thấy bản chất bên trong của hắn là điên cuồng, mặc y phục thì là quân tử, khi cởi y phục ra lại không khác gì câm thú. Đúng là dù không nghiện ở chuyện này nhưng cũng có thể bị hắn nuôi đến nghiện luôn. Diệp Gia sợ cứ cái đà này sẽ bị hắn chiêu đến mức kén ăn, sau này đổi người khác thì ai cũng không vừa ý. Chu Cảnh Sâm biết nàng đang nghĩ gì, suýt nữa không nhịn được mà bật cười. Trong đêm dốc sức hầu hạ nàng, đến canh bốn mới dừng lại. Cái tên này hì cả đêm chưa ngủ, trời còn chưa sáng đã vội vàng rời đi.Tối qua Diệp Gia ngủ muộn quá nên khi mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi vẫn chưa dậy nổi.Đêm qua Đông phòng truyền đến tiếng động lạ, nửa đêm Dư thị đi vệ sinh vẫn có thể nghe thấy một chút, dĩ nhiên có thể hiểu cho Diệp Gia. Khi Diệp Gia đến cửa hàng, Diệp tứ muội và Thu Nguyệt cũng đang đi ăn. Tôn lão hán đưa Trương Xương Lễ đến thung lũng bên kia, Linh Đang dẫn theo mấy đứa bé đến tưới nước ở hậu viện. Lúc Diệp Gia rửa mặt ở hậu viện thì nghe thấy họ đang nói chuyện ríu rít.Ăn xong một bát cháo, Diệp Gia quay đầu nhìn một chút. Vừa nhìn đã giật mình, nàng thấy một hàng cây mọc ra từ "đá cuội". Không những nảy mầm mà còn xanh um tươi tốt, còn đang vươn ra ngoài.Từ xa đã nghe thấy một giọng nói trong veo: "Linh Đang tỷ tỷ, cái này rốt cuộc là món gì vậy?”Không nghe rõ tiếng của Linh Đang, nhưng Tôn Tuấn lại lên tiếng dỗ dành: "Không biết nữa, nhưng chắc là bà chủ biết."Diệp Gia tò mò, thu dọn xong bát đĩa liền đi tới xem thử. Lúc đến gần nàng mới nhận ra thử này, hơn nữa còn rất quen mắt. Củ này màu đỏ, lá nhọn... mẹ nó, cái này không phải khoai lang thì là gì?

Chương 483