Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…
Chương 487
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Hơn cả một ngàn khối xà phòng thơm quý giá của Trung Nguyên. Những hàng hóa này đều có giá cả rõ ràng, doanh số bán hàng cũng chia làm nhiều cấp độ khác nhau.Lần này A Cửu đi với Trình gia không chỉ để ngăn chặn tin tức sai lệch mà còn để hiểu rõ hơn về giá cả thị trường Tây Vực.Những chuyện này không cần Diệp Gia sắp xếp A Cửu cũng tự biết. Đem một rương vàng bạc đến tay Diệp Gia, A Cửu tiện thể kể những chuyện đã biết cho Diệp Gia nghe: "Dù giá rẻ sẽ dễ bề buôn bán, nhưng những thương hộ Tây Vực mà Trình gia gặp đều là quý nhân. So với giá rẻ thì chất lượng sản phẩm chất tốt càng bán chạy."Lần này Trình gia mang theo nhiều hàng như vậy, tạm thời chưa nói đến thủy phấn, chỉ nói về ba loại xà phòng thơm.Xà phòng thơm của Trung Nguyên là quý giá nhất. Khi bán hết hàng, các phú thương mới miễn cưỡng chấp nhận hàng của Chu gia. Mà phụ đài nhận hơn hai nghìn khối xà phòng thơm phải tới tháng tư mới bán hết. Quý nhân ở đó càng giàu có lại càng khó tính, càng thích bắt bả. A Cửu cẩn thận quan sát người phụ trách lần này của Trình gia, đoán là lần tiếp theo Trình gia lại tới Tây Vực vận chuyển hàng hóa, chắc sẽ giảm số lượng nhập hàng từ cửa hàng Luân Đài."Tỷ, kỹ thuật làm xà phòng thơm của Chu gia có thể được cải tiến hơn chút không?" A Cửu tận mắt thấy sự khác biệt kết quả bán hàng của các loại, hắn ta đã nhận ra hết sức rõ ràng: "Lần trước tới Luân Đài nhập hàng, đậu tắm Tô gia không phải cũng ra giá một lượng bạc một cân sao?"Thực ra nếu hôm nay đề cập tới vấn đề này, Diệp Gia cũng có ý định tinh phẩm hoá đậu tắm. Trước đó nàng muốn ổn định giá cả trước để làm quen với giá cả thị trường. Giờ chắc chắn thị trường đã bão hòa nên muốn hướng ra xa hơn.Ở ranh giới Tây Bắc, muốn nhìn ra ngoài chỉ có ba hướng. Một là hướng đông, Kí Châu hoặc là xuôi xuống khu vực Trung Nguyên. Hai là hướng tây, mở rộng thương lộ ở Tây Vực. Ba là phía nam, từ Đô hộ phủ trở xuống. Ba hướng này đều thể hiện ba loại tiêu chuẩn khác nhau về nguồn cung.Theo như Diệp Gia nói, Tây Vực có thể coi là nơi xuất hàng, hàng hoá cần bảo quản ở mức trung bình hoặc cao hơn, thậm chí là chất lượng cao. Nếu đi Trung Nguyên, chỉ có thể để hàng rẻ chất lượng cao. Dù sao kỹ thuật làm xà phòng thơm ở Trung Nguyên ngày càng phát triển, nguồn cung cũng tốt hơn. Xà phòng thơm Chu gia chỉ có thể bán với giá thấp. An Tây Đô Hộ phủ từ Bắc Đình Đô Hộ phủ trở xuống thì điều kiện sống của bách tính Bắc Đình tốt hơn chút, giá cả có thể duy trì ổn định.Vốn dĩ Diệp Gia căn cứ theo mức tiêu thụ trên thị trường để định giá, cũng để cách buôn bán. Trước đó A Cửu trở về có lên kế hoạch với nàng về chuyện này, lời này của A Cửu càng khẳng định suy nghĩ của Diệp Gia: "Đây là tự nhiên." A Cửu vừa trở về, đi đường thật sự rất vất vả mệt mỏi. Sau khi sắp xếp một số việc, Diệp Gia liền đuổi hắn ta về phòng nghỉ ngơi.Khi trời sắp tối Diệp tứ muội và Thu Nguyệt mới đóng cửa hàng trở vê.Lúc hai người bước vào viện tử trong phòng đều đã thắp đèn. Diệp Gia, Linh Đang và Hi Lai đang chuẩn bị bữa tối, trù nghệ đương nhiên kém hơn Diệp tứ muội một chút. Khi mọi người đang đợi ăn cơm, từ khi Diệp tứ muội ve nhà đã không ra khỏi phòng. Diệp Gia còn hơi ngạc nhiên sao lại lâu như thế, đang định gọi người đến xem thử thì bị Dư thị đánh vào cổ tay: "Thôi, chúng ta ăn cơm trước đi."Diệp Gia ngẩn người, Dư thị nói muốn ăn cơm, đương nhiên nàng sẽ nghe theo. Khi Linh Đang và Hi Lai bưng đồ ăn ra, Dư thị lại nói tiếp: "Để lại một phần cơm cho hai phu thê Diệp nương."Bà vừa nói xong, mặt hai cô nương trong phòng phút chốc đỏ bừng.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Hơn cả một ngàn khối xà phòng thơm quý giá của Trung Nguyên. Những hàng hóa này đều có giá cả rõ ràng, doanh số bán hàng cũng chia làm nhiều cấp độ khác nhau.Lần này A Cửu đi với Trình gia không chỉ để ngăn chặn tin tức sai lệch mà còn để hiểu rõ hơn về giá cả thị trường Tây Vực.Những chuyện này không cần Diệp Gia sắp xếp A Cửu cũng tự biết. Đem một rương vàng bạc đến tay Diệp Gia, A Cửu tiện thể kể những chuyện đã biết cho Diệp Gia nghe: "Dù giá rẻ sẽ dễ bề buôn bán, nhưng những thương hộ Tây Vực mà Trình gia gặp đều là quý nhân. So với giá rẻ thì chất lượng sản phẩm chất tốt càng bán chạy."Lần này Trình gia mang theo nhiều hàng như vậy, tạm thời chưa nói đến thủy phấn, chỉ nói về ba loại xà phòng thơm.Xà phòng thơm của Trung Nguyên là quý giá nhất. Khi bán hết hàng, các phú thương mới miễn cưỡng chấp nhận hàng của Chu gia. Mà phụ đài nhận hơn hai nghìn khối xà phòng thơm phải tới tháng tư mới bán hết. Quý nhân ở đó càng giàu có lại càng khó tính, càng thích bắt bả. A Cửu cẩn thận quan sát người phụ trách lần này của Trình gia, đoán là lần tiếp theo Trình gia lại tới Tây Vực vận chuyển hàng hóa, chắc sẽ giảm số lượng nhập hàng từ cửa hàng Luân Đài."Tỷ, kỹ thuật làm xà phòng thơm của Chu gia có thể được cải tiến hơn chút không?" A Cửu tận mắt thấy sự khác biệt kết quả bán hàng của các loại, hắn ta đã nhận ra hết sức rõ ràng: "Lần trước tới Luân Đài nhập hàng, đậu tắm Tô gia không phải cũng ra giá một lượng bạc một cân sao?"Thực ra nếu hôm nay đề cập tới vấn đề này, Diệp Gia cũng có ý định tinh phẩm hoá đậu tắm. Trước đó nàng muốn ổn định giá cả trước để làm quen với giá cả thị trường. Giờ chắc chắn thị trường đã bão hòa nên muốn hướng ra xa hơn.Ở ranh giới Tây Bắc, muốn nhìn ra ngoài chỉ có ba hướng. Một là hướng đông, Kí Châu hoặc là xuôi xuống khu vực Trung Nguyên. Hai là hướng tây, mở rộng thương lộ ở Tây Vực. Ba là phía nam, từ Đô hộ phủ trở xuống. Ba hướng này đều thể hiện ba loại tiêu chuẩn khác nhau về nguồn cung.Theo như Diệp Gia nói, Tây Vực có thể coi là nơi xuất hàng, hàng hoá cần bảo quản ở mức trung bình hoặc cao hơn, thậm chí là chất lượng cao. Nếu đi Trung Nguyên, chỉ có thể để hàng rẻ chất lượng cao. Dù sao kỹ thuật làm xà phòng thơm ở Trung Nguyên ngày càng phát triển, nguồn cung cũng tốt hơn. Xà phòng thơm Chu gia chỉ có thể bán với giá thấp. An Tây Đô Hộ phủ từ Bắc Đình Đô Hộ phủ trở xuống thì điều kiện sống của bách tính Bắc Đình tốt hơn chút, giá cả có thể duy trì ổn định.Vốn dĩ Diệp Gia căn cứ theo mức tiêu thụ trên thị trường để định giá, cũng để cách buôn bán. Trước đó A Cửu trở về có lên kế hoạch với nàng về chuyện này, lời này của A Cửu càng khẳng định suy nghĩ của Diệp Gia: "Đây là tự nhiên." A Cửu vừa trở về, đi đường thật sự rất vất vả mệt mỏi. Sau khi sắp xếp một số việc, Diệp Gia liền đuổi hắn ta về phòng nghỉ ngơi.Khi trời sắp tối Diệp tứ muội và Thu Nguyệt mới đóng cửa hàng trở vê.Lúc hai người bước vào viện tử trong phòng đều đã thắp đèn. Diệp Gia, Linh Đang và Hi Lai đang chuẩn bị bữa tối, trù nghệ đương nhiên kém hơn Diệp tứ muội một chút. Khi mọi người đang đợi ăn cơm, từ khi Diệp tứ muội ve nhà đã không ra khỏi phòng. Diệp Gia còn hơi ngạc nhiên sao lại lâu như thế, đang định gọi người đến xem thử thì bị Dư thị đánh vào cổ tay: "Thôi, chúng ta ăn cơm trước đi."Diệp Gia ngẩn người, Dư thị nói muốn ăn cơm, đương nhiên nàng sẽ nghe theo. Khi Linh Đang và Hi Lai bưng đồ ăn ra, Dư thị lại nói tiếp: "Để lại một phần cơm cho hai phu thê Diệp nương."Bà vừa nói xong, mặt hai cô nương trong phòng phút chốc đỏ bừng.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Hơn cả một ngàn khối xà phòng thơm quý giá của Trung Nguyên. Những hàng hóa này đều có giá cả rõ ràng, doanh số bán hàng cũng chia làm nhiều cấp độ khác nhau.Lần này A Cửu đi với Trình gia không chỉ để ngăn chặn tin tức sai lệch mà còn để hiểu rõ hơn về giá cả thị trường Tây Vực.Những chuyện này không cần Diệp Gia sắp xếp A Cửu cũng tự biết. Đem một rương vàng bạc đến tay Diệp Gia, A Cửu tiện thể kể những chuyện đã biết cho Diệp Gia nghe: "Dù giá rẻ sẽ dễ bề buôn bán, nhưng những thương hộ Tây Vực mà Trình gia gặp đều là quý nhân. So với giá rẻ thì chất lượng sản phẩm chất tốt càng bán chạy."Lần này Trình gia mang theo nhiều hàng như vậy, tạm thời chưa nói đến thủy phấn, chỉ nói về ba loại xà phòng thơm.Xà phòng thơm của Trung Nguyên là quý giá nhất. Khi bán hết hàng, các phú thương mới miễn cưỡng chấp nhận hàng của Chu gia. Mà phụ đài nhận hơn hai nghìn khối xà phòng thơm phải tới tháng tư mới bán hết. Quý nhân ở đó càng giàu có lại càng khó tính, càng thích bắt bả. A Cửu cẩn thận quan sát người phụ trách lần này của Trình gia, đoán là lần tiếp theo Trình gia lại tới Tây Vực vận chuyển hàng hóa, chắc sẽ giảm số lượng nhập hàng từ cửa hàng Luân Đài."Tỷ, kỹ thuật làm xà phòng thơm của Chu gia có thể được cải tiến hơn chút không?" A Cửu tận mắt thấy sự khác biệt kết quả bán hàng của các loại, hắn ta đã nhận ra hết sức rõ ràng: "Lần trước tới Luân Đài nhập hàng, đậu tắm Tô gia không phải cũng ra giá một lượng bạc một cân sao?"Thực ra nếu hôm nay đề cập tới vấn đề này, Diệp Gia cũng có ý định tinh phẩm hoá đậu tắm. Trước đó nàng muốn ổn định giá cả trước để làm quen với giá cả thị trường. Giờ chắc chắn thị trường đã bão hòa nên muốn hướng ra xa hơn.Ở ranh giới Tây Bắc, muốn nhìn ra ngoài chỉ có ba hướng. Một là hướng đông, Kí Châu hoặc là xuôi xuống khu vực Trung Nguyên. Hai là hướng tây, mở rộng thương lộ ở Tây Vực. Ba là phía nam, từ Đô hộ phủ trở xuống. Ba hướng này đều thể hiện ba loại tiêu chuẩn khác nhau về nguồn cung.Theo như Diệp Gia nói, Tây Vực có thể coi là nơi xuất hàng, hàng hoá cần bảo quản ở mức trung bình hoặc cao hơn, thậm chí là chất lượng cao. Nếu đi Trung Nguyên, chỉ có thể để hàng rẻ chất lượng cao. Dù sao kỹ thuật làm xà phòng thơm ở Trung Nguyên ngày càng phát triển, nguồn cung cũng tốt hơn. Xà phòng thơm Chu gia chỉ có thể bán với giá thấp. An Tây Đô Hộ phủ từ Bắc Đình Đô Hộ phủ trở xuống thì điều kiện sống của bách tính Bắc Đình tốt hơn chút, giá cả có thể duy trì ổn định.Vốn dĩ Diệp Gia căn cứ theo mức tiêu thụ trên thị trường để định giá, cũng để cách buôn bán. Trước đó A Cửu trở về có lên kế hoạch với nàng về chuyện này, lời này của A Cửu càng khẳng định suy nghĩ của Diệp Gia: "Đây là tự nhiên." A Cửu vừa trở về, đi đường thật sự rất vất vả mệt mỏi. Sau khi sắp xếp một số việc, Diệp Gia liền đuổi hắn ta về phòng nghỉ ngơi.Khi trời sắp tối Diệp tứ muội và Thu Nguyệt mới đóng cửa hàng trở vê.Lúc hai người bước vào viện tử trong phòng đều đã thắp đèn. Diệp Gia, Linh Đang và Hi Lai đang chuẩn bị bữa tối, trù nghệ đương nhiên kém hơn Diệp tứ muội một chút. Khi mọi người đang đợi ăn cơm, từ khi Diệp tứ muội ve nhà đã không ra khỏi phòng. Diệp Gia còn hơi ngạc nhiên sao lại lâu như thế, đang định gọi người đến xem thử thì bị Dư thị đánh vào cổ tay: "Thôi, chúng ta ăn cơm trước đi."Diệp Gia ngẩn người, Dư thị nói muốn ăn cơm, đương nhiên nàng sẽ nghe theo. Khi Linh Đang và Hi Lai bưng đồ ăn ra, Dư thị lại nói tiếp: "Để lại một phần cơm cho hai phu thê Diệp nương."Bà vừa nói xong, mặt hai cô nương trong phòng phút chốc đỏ bừng.