Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…
Chương 533
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Con luôn cảm thấy, chuyện này còn có thể đào sâu vào trong thêm nữa, còn có khả năng sẽ đào ra được một khối u ác tính cực lớn."Diệp Gia suy tư một hồi, mở miệng nói: "Tuy nhiên bàn chuyện trước mắt mà nói, chắc chắn không thể để cho cửa hàng thịt Lưu gia tiếp tục kinh doanh được nữa."Mặc kệ những vỏ cây anh túc này có liên quan gì đến Ngô gia, trước tiên phải giải quyết được vấn đề trước mắt. Tuy nói bên trong món thịt chỉ chứa một chút xíu hàm lượng, ăn phải cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến sức khỏe của người bình thường. Nhưng nếu cứ ăn thế trong thời gian dài, dân dần sẽ cảm thấy mệt mỏi, tóm lại là ăn nhiều sẽ có hại. Đương nhiên, cửa hàng thịt Lưu gia làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của Chu gia, đây cũng coi như một trong những nguyên nhân chủ yếu."Quả thực là như vậy." Dư thị hoàn toàn đồng ý điểm này,"Nhưng làm thế nào mới có thể vạch trân chuyện cửa hàng thịt Lưu gia bỏ thêm đồ vào trong thức ăn?"Lời này vừa nói ra, cả căn phòng chợt yên tĩnh.Mấy người liếc mắt nhìn nhau, một lúc lâu cũng không ai nghĩ ra được biện pháp nào khả thi. Diệp tứ muội đưa mắt nhìn về phía Diệp Gia, đoạn thời gian này nàng ấy cũng coi như bị Dư thị ảnh hưởng, quen với việc cứ hễ xảy ra chuyện gì là chạy đến tìm Diệp Gia. Tựa như Diệp Gia sẽ luôn có thể nghĩ ra được những biện pháp hay.Diệp Gia bị người khác nhìn chằm chằm thì có chút bất đắc dĩ, thờ dài thườn thượt: "Thực ra ta có nghĩ ra mấy biện pháp khác, nhưng cũng khó nói lắm."Dư thị chớp chớp mắt,"Biện pháp gì thế?""Có hơi độc ác, tìm một người, giả bộ như ăn nhiều bị trúng độc, khiêng đến trước cửa hàng Lưu gia." Diệp Gia bất đắc dĩ nói: "Den lúc đó lại gọi đại phu đến một chuyến, vạch trân chuyện cửa hàng thịt Lưu gia bỏ thêm hương liệu khác vào món ăn. Nhưng biện pháp này có thể coi là quá ác độc. một khi dùng thì đến lúc đó Lưu gia chắc chắn gặp xui xẻo. Chưa kể đến miếng cơm manh áo của cả một gia đình sẽ bị hất đổ, e là những người chế biến thịt cũng bị tống giam.Diệp gia vừa thốt ra những lời này xong, Diệp tứ muội và Dư thị liền cúi đầu. Cũng cảm thấy giải pháp này có chút độc ác.“Hòa hoãn hơn chút thì chính là đi báo quan. Báo cáo lên với tội danh là lạm dụng dược liệu, chỉ là trấn cách nội thành huyện thành Kashgar có hơi xa, sai người chạy đi một chuyến, gội người của nha môn đến kiểm tra."Suy nghĩ cẩn thận vẫn nên đi báo quan phủ. Diệp Gia không xác định được hố nước trước mặt rốt cuộc sâu đến nhường nào, Ngô gia cùng với vị phu nhân của phủ Đại đô hộ kia có mối quan hệ ra sao, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng nghĩ lại, huyện lệnh của huyện thành Kashgar là Quách Hoài, vậy thì những chuyện phía sau cứ giao cho Quách Hoài xử trí nốt vậy.Phản ứng của huyện nha cũng khá nhanh, không quá mười ngày, nha môn đã cử người đến điều tra thực hư chuyện có vỏ cây anh túc trong thức ăn.Lưu gia hành xử cũng không thèm giấu diếm, nha môn túc trực tại đó ba bốn ngày liên bắt giam tại chỗ toàn bộ Lưu gia. Ngày mà nha dịch phủ nha tìm tới cửa, đúng lúc trước của hàng Lưu gia đang có một hàng dài thực khách đang đứng xếp hàng trông tựa như một con rồng. Bỗng nhiên hai phu thê Lưu gia bị bắt trói đưa ra ngoài, dọa cho cả đám người đang xếp hàng mua thịt sợ ngây người. Đặc biệt đám nha dịch đến đây bắt người lần này ai nấy đều như hung thân ác sát, như thể Lưu gia gây ra chuyện gì đó cực kỳ tàn ác.Thế trận kia hoàn toàn không hề khách sáo, khiến cho đám người xếp hàng mua thịt bị dọa cho mất mật. Trong lòng thực sự có chút tò mò, ngay lập tức đánh liều tiến lên nghe ngóng tình hình.Bản thân Quách Hoài muốn lan truyền rộng rãi sức ảnh hưởng của chuyện này, nên đương nhiên là càng nhiều người biết thì càng tốt.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Con luôn cảm thấy, chuyện này còn có thể đào sâu vào trong thêm nữa, còn có khả năng sẽ đào ra được một khối u ác tính cực lớn."Diệp Gia suy tư một hồi, mở miệng nói: "Tuy nhiên bàn chuyện trước mắt mà nói, chắc chắn không thể để cho cửa hàng thịt Lưu gia tiếp tục kinh doanh được nữa."Mặc kệ những vỏ cây anh túc này có liên quan gì đến Ngô gia, trước tiên phải giải quyết được vấn đề trước mắt. Tuy nói bên trong món thịt chỉ chứa một chút xíu hàm lượng, ăn phải cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến sức khỏe của người bình thường. Nhưng nếu cứ ăn thế trong thời gian dài, dân dần sẽ cảm thấy mệt mỏi, tóm lại là ăn nhiều sẽ có hại. Đương nhiên, cửa hàng thịt Lưu gia làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của Chu gia, đây cũng coi như một trong những nguyên nhân chủ yếu."Quả thực là như vậy." Dư thị hoàn toàn đồng ý điểm này,"Nhưng làm thế nào mới có thể vạch trân chuyện cửa hàng thịt Lưu gia bỏ thêm đồ vào trong thức ăn?"Lời này vừa nói ra, cả căn phòng chợt yên tĩnh.Mấy người liếc mắt nhìn nhau, một lúc lâu cũng không ai nghĩ ra được biện pháp nào khả thi. Diệp tứ muội đưa mắt nhìn về phía Diệp Gia, đoạn thời gian này nàng ấy cũng coi như bị Dư thị ảnh hưởng, quen với việc cứ hễ xảy ra chuyện gì là chạy đến tìm Diệp Gia. Tựa như Diệp Gia sẽ luôn có thể nghĩ ra được những biện pháp hay.Diệp Gia bị người khác nhìn chằm chằm thì có chút bất đắc dĩ, thờ dài thườn thượt: "Thực ra ta có nghĩ ra mấy biện pháp khác, nhưng cũng khó nói lắm."Dư thị chớp chớp mắt,"Biện pháp gì thế?""Có hơi độc ác, tìm một người, giả bộ như ăn nhiều bị trúng độc, khiêng đến trước cửa hàng Lưu gia." Diệp Gia bất đắc dĩ nói: "Den lúc đó lại gọi đại phu đến một chuyến, vạch trân chuyện cửa hàng thịt Lưu gia bỏ thêm hương liệu khác vào món ăn. Nhưng biện pháp này có thể coi là quá ác độc. một khi dùng thì đến lúc đó Lưu gia chắc chắn gặp xui xẻo. Chưa kể đến miếng cơm manh áo của cả một gia đình sẽ bị hất đổ, e là những người chế biến thịt cũng bị tống giam.Diệp gia vừa thốt ra những lời này xong, Diệp tứ muội và Dư thị liền cúi đầu. Cũng cảm thấy giải pháp này có chút độc ác.“Hòa hoãn hơn chút thì chính là đi báo quan. Báo cáo lên với tội danh là lạm dụng dược liệu, chỉ là trấn cách nội thành huyện thành Kashgar có hơi xa, sai người chạy đi một chuyến, gội người của nha môn đến kiểm tra."Suy nghĩ cẩn thận vẫn nên đi báo quan phủ. Diệp Gia không xác định được hố nước trước mặt rốt cuộc sâu đến nhường nào, Ngô gia cùng với vị phu nhân của phủ Đại đô hộ kia có mối quan hệ ra sao, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng nghĩ lại, huyện lệnh của huyện thành Kashgar là Quách Hoài, vậy thì những chuyện phía sau cứ giao cho Quách Hoài xử trí nốt vậy.Phản ứng của huyện nha cũng khá nhanh, không quá mười ngày, nha môn đã cử người đến điều tra thực hư chuyện có vỏ cây anh túc trong thức ăn.Lưu gia hành xử cũng không thèm giấu diếm, nha môn túc trực tại đó ba bốn ngày liên bắt giam tại chỗ toàn bộ Lưu gia. Ngày mà nha dịch phủ nha tìm tới cửa, đúng lúc trước của hàng Lưu gia đang có một hàng dài thực khách đang đứng xếp hàng trông tựa như một con rồng. Bỗng nhiên hai phu thê Lưu gia bị bắt trói đưa ra ngoài, dọa cho cả đám người đang xếp hàng mua thịt sợ ngây người. Đặc biệt đám nha dịch đến đây bắt người lần này ai nấy đều như hung thân ác sát, như thể Lưu gia gây ra chuyện gì đó cực kỳ tàn ác.Thế trận kia hoàn toàn không hề khách sáo, khiến cho đám người xếp hàng mua thịt bị dọa cho mất mật. Trong lòng thực sự có chút tò mò, ngay lập tức đánh liều tiến lên nghe ngóng tình hình.Bản thân Quách Hoài muốn lan truyền rộng rãi sức ảnh hưởng của chuyện này, nên đương nhiên là càng nhiều người biết thì càng tốt.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Con luôn cảm thấy, chuyện này còn có thể đào sâu vào trong thêm nữa, còn có khả năng sẽ đào ra được một khối u ác tính cực lớn."Diệp Gia suy tư một hồi, mở miệng nói: "Tuy nhiên bàn chuyện trước mắt mà nói, chắc chắn không thể để cho cửa hàng thịt Lưu gia tiếp tục kinh doanh được nữa."Mặc kệ những vỏ cây anh túc này có liên quan gì đến Ngô gia, trước tiên phải giải quyết được vấn đề trước mắt. Tuy nói bên trong món thịt chỉ chứa một chút xíu hàm lượng, ăn phải cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến sức khỏe của người bình thường. Nhưng nếu cứ ăn thế trong thời gian dài, dân dần sẽ cảm thấy mệt mỏi, tóm lại là ăn nhiều sẽ có hại. Đương nhiên, cửa hàng thịt Lưu gia làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của Chu gia, đây cũng coi như một trong những nguyên nhân chủ yếu."Quả thực là như vậy." Dư thị hoàn toàn đồng ý điểm này,"Nhưng làm thế nào mới có thể vạch trân chuyện cửa hàng thịt Lưu gia bỏ thêm đồ vào trong thức ăn?"Lời này vừa nói ra, cả căn phòng chợt yên tĩnh.Mấy người liếc mắt nhìn nhau, một lúc lâu cũng không ai nghĩ ra được biện pháp nào khả thi. Diệp tứ muội đưa mắt nhìn về phía Diệp Gia, đoạn thời gian này nàng ấy cũng coi như bị Dư thị ảnh hưởng, quen với việc cứ hễ xảy ra chuyện gì là chạy đến tìm Diệp Gia. Tựa như Diệp Gia sẽ luôn có thể nghĩ ra được những biện pháp hay.Diệp Gia bị người khác nhìn chằm chằm thì có chút bất đắc dĩ, thờ dài thườn thượt: "Thực ra ta có nghĩ ra mấy biện pháp khác, nhưng cũng khó nói lắm."Dư thị chớp chớp mắt,"Biện pháp gì thế?""Có hơi độc ác, tìm một người, giả bộ như ăn nhiều bị trúng độc, khiêng đến trước cửa hàng Lưu gia." Diệp Gia bất đắc dĩ nói: "Den lúc đó lại gọi đại phu đến một chuyến, vạch trân chuyện cửa hàng thịt Lưu gia bỏ thêm hương liệu khác vào món ăn. Nhưng biện pháp này có thể coi là quá ác độc. một khi dùng thì đến lúc đó Lưu gia chắc chắn gặp xui xẻo. Chưa kể đến miếng cơm manh áo của cả một gia đình sẽ bị hất đổ, e là những người chế biến thịt cũng bị tống giam.Diệp gia vừa thốt ra những lời này xong, Diệp tứ muội và Dư thị liền cúi đầu. Cũng cảm thấy giải pháp này có chút độc ác.“Hòa hoãn hơn chút thì chính là đi báo quan. Báo cáo lên với tội danh là lạm dụng dược liệu, chỉ là trấn cách nội thành huyện thành Kashgar có hơi xa, sai người chạy đi một chuyến, gội người của nha môn đến kiểm tra."Suy nghĩ cẩn thận vẫn nên đi báo quan phủ. Diệp Gia không xác định được hố nước trước mặt rốt cuộc sâu đến nhường nào, Ngô gia cùng với vị phu nhân của phủ Đại đô hộ kia có mối quan hệ ra sao, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng nghĩ lại, huyện lệnh của huyện thành Kashgar là Quách Hoài, vậy thì những chuyện phía sau cứ giao cho Quách Hoài xử trí nốt vậy.Phản ứng của huyện nha cũng khá nhanh, không quá mười ngày, nha môn đã cử người đến điều tra thực hư chuyện có vỏ cây anh túc trong thức ăn.Lưu gia hành xử cũng không thèm giấu diếm, nha môn túc trực tại đó ba bốn ngày liên bắt giam tại chỗ toàn bộ Lưu gia. Ngày mà nha dịch phủ nha tìm tới cửa, đúng lúc trước của hàng Lưu gia đang có một hàng dài thực khách đang đứng xếp hàng trông tựa như một con rồng. Bỗng nhiên hai phu thê Lưu gia bị bắt trói đưa ra ngoài, dọa cho cả đám người đang xếp hàng mua thịt sợ ngây người. Đặc biệt đám nha dịch đến đây bắt người lần này ai nấy đều như hung thân ác sát, như thể Lưu gia gây ra chuyện gì đó cực kỳ tàn ác.Thế trận kia hoàn toàn không hề khách sáo, khiến cho đám người xếp hàng mua thịt bị dọa cho mất mật. Trong lòng thực sự có chút tò mò, ngay lập tức đánh liều tiến lên nghe ngóng tình hình.Bản thân Quách Hoài muốn lan truyền rộng rãi sức ảnh hưởng của chuyện này, nên đương nhiên là càng nhiều người biết thì càng tốt.