Bạn đã từng nghe nói đến “làng trong phố” bao giờ chưa? Một sản phẩm lạc hậu tách mình khỏi cơ chế trong quá trình đô thị hóa phát triển nhanh chóng. Nó là căn bệnh “ung thư” trong mắt giới tinh hoa cấp tiến và cũng là nơi “thiên đường” cho những người đang vật lộn với ngưỡng nghèo đói. Nơi đây có giá thuê nhà rẻ đến khó tin, vật giá phù hợp với mức tiêu dùng của người dân, quầy hàng lưu động đa dạng, tình người muôn vẻ vô cùng sôi động. Nơi đây có những tên giang hồ xấu xí khó coi, có những đại ca xã hội đen xăm trổ bạch hổ hung tợn sau lưng, có những cô gái bán hoa tựa cửa bán nụ cười, một nơi bám bụi dơ bẩn, kỳ dị lạ thường. Băng qua những con đường chằng chịt, né tránh những sợi dây điện nguy hiểm thòng xuống đất, sâu trong khu làng trong phố này là một chợ rau giản dị. Trên cánh cổng bị hư hỏng lâu năm có in vài chữ - Chợ nông sản Giai Hảo. Vì chữ “hảo” thiếu mất nửa bên phải nên biến thành “Giai Nữ”, sự kết hợp giữa “nông sản” và “chợ” trông chẳng giống ai mà còn có chút khôi…
Chương 61: Ngoại truyện đặc biệt - Nhật ký du lịch của Trình Tấn Sơn
Nuôi Chó - Minh LoanTác giả: Minh LoanTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBạn đã từng nghe nói đến “làng trong phố” bao giờ chưa? Một sản phẩm lạc hậu tách mình khỏi cơ chế trong quá trình đô thị hóa phát triển nhanh chóng. Nó là căn bệnh “ung thư” trong mắt giới tinh hoa cấp tiến và cũng là nơi “thiên đường” cho những người đang vật lộn với ngưỡng nghèo đói. Nơi đây có giá thuê nhà rẻ đến khó tin, vật giá phù hợp với mức tiêu dùng của người dân, quầy hàng lưu động đa dạng, tình người muôn vẻ vô cùng sôi động. Nơi đây có những tên giang hồ xấu xí khó coi, có những đại ca xã hội đen xăm trổ bạch hổ hung tợn sau lưng, có những cô gái bán hoa tựa cửa bán nụ cười, một nơi bám bụi dơ bẩn, kỳ dị lạ thường. Băng qua những con đường chằng chịt, né tránh những sợi dây điện nguy hiểm thòng xuống đất, sâu trong khu làng trong phố này là một chợ rau giản dị. Trên cánh cổng bị hư hỏng lâu năm có in vài chữ - Chợ nông sản Giai Hảo. Vì chữ “hảo” thiếu mất nửa bên phải nên biến thành “Giai Nữ”, sự kết hợp giữa “nông sản” và “chợ” trông chẳng giống ai mà còn có chút khôi… [b]Ngày 25 tháng 6, trời nắng[/b] Hôm nay nóng chết đi được. Cô gái ngồi hàng ghế sau trên xe khách nói chống nắng rất quan trọng, còn có chỉ số SPF gì đó nghe chẳng hiểu, phụ nữ thật phiền phức. Một tuýp kem chống nắng nhỏ xíu mà hơn một trăm tệ, còn không to bằng bàn tay ông đây, chết tiệt, sao không ăn cướp luôn đi? Cổ Hạng Gia bị cháy nắng... Thôi, mình không tiêu tiền như rác thì ai tiêu, [img]https://static.kites.vn/upload//2024/50/1734065210.1c35228f19936a49de5ed27af980a309.png[/img] [b]Ngày 28 tháng 6, trời âm u[/b] Cuối cùng cũng có một ngày trời âm u, nhưng Hạng Gia lại không chịu ra ngoài, cứ ru rú trong khách sạn, chán chết đi được. Cô ấy cứ nằm trên giường nghịch điện thoại, không biết có phải đang tìm cách tự tử mới trên Baidu không. Vòng tay đâu? Mình phải trói cô ấy lại. Đói chết mất, khi nào mới được ăn cơm Hạng Gia nấu nữa đây? [b]Ngày 2 tháng 7, trời nắng[/b] Hehe, mình đã liếm cho Hạng Gia rồi, hehe, hehe, hehe... Mối quan hệ tiến triển một bước lớn. Giỏi lắm Trình Tấn Sơn. [b]Ngày 6 tháng 7, mưa to[/b] Hôm nay không ra ngoài, nhưng cũng không hề nhàm chán. Có chuyện chính đáng để làm với Hạng Gia. Ăn nhiều đồ mặn rồi, trưa nay đặt đồ ngọt mới được. Phải bổ sung vitamin, mua một hộp trái cây cho Hạng Gia ăn. Đúng rồi, còn có áo chống nắng, son dưỡng môi... Hạng Gia hình như hơi bị nhiệt, mua thêm một chiếc cốc giữ nhiệt, pha trà thanh nhiệt cho cô ấy. [b]Ngày 20 tháng 7, trời nắng[/b] Khoảng thời gian này quên viết nhật ký. Chiều nay vì tình yêu mà làm chó, vừa hơi tức giận vừa hơi hưng phấn. Mẹ kiếp, mình bị bệnh rồi sao? Mười hai giờ đêm, lần đầu tiên hôn Hạng Gia. Thơm thơm, dễ chịu, muốn hôn mãi. (Vốn định hôn môi nhưng sợ cô ấy giận, lần sau nhất định hôn.) [i]Thư Ngố dịch[/i] [i]Nguồn: rourouwu17[/i]
[b]Ngày 25 tháng 6, trời nắng[/b]
Hôm nay nóng chết đi được.
Cô gái ngồi hàng ghế sau trên xe khách nói chống nắng rất quan trọng, còn có chỉ số SPF gì đó nghe chẳng hiểu, phụ nữ thật phiền phức.
Một tuýp kem chống nắng nhỏ xíu mà hơn một trăm tệ, còn không to bằng bàn tay ông đây, chết tiệt, sao không ăn cướp luôn đi?
Cổ Hạng Gia bị cháy nắng...
Thôi, mình không tiêu tiền như rác thì ai tiêu,
[img]https://static.kites.vn/upload//2024/50/1734065210.1c35228f19936a49de5ed27af980a309.png[/img]
[b]Ngày 28 tháng 6, trời âm u[/b]
Cuối cùng cũng có một ngày trời âm u, nhưng Hạng Gia lại không chịu ra ngoài, cứ ru rú trong khách sạn, chán chết đi được.
Cô ấy cứ nằm trên giường nghịch điện thoại, không biết có phải đang tìm cách tự tử mới trên Baidu không.
Vòng tay đâu? Mình phải trói cô ấy lại.
Đói chết mất, khi nào mới được ăn cơm Hạng Gia nấu nữa đây?
[b]Ngày 2 tháng 7, trời nắng[/b]
Hehe, mình đã liếm cho Hạng Gia rồi, hehe, hehe, hehe...
Mối quan hệ tiến triển một bước lớn.
Giỏi lắm Trình Tấn Sơn.
[b]Ngày 6 tháng 7, mưa to[/b]
Hôm nay không ra ngoài, nhưng cũng không hề nhàm chán.
Có chuyện chính đáng để làm với Hạng Gia.
Ăn nhiều đồ mặn rồi, trưa nay đặt đồ ngọt mới được.
Phải bổ sung vitamin, mua một hộp trái cây cho Hạng Gia ăn.
Đúng rồi, còn có áo chống nắng, son dưỡng môi...
Hạng Gia hình như hơi bị nhiệt, mua thêm một chiếc cốc giữ nhiệt, pha trà thanh nhiệt cho cô ấy.
[b]Ngày 20 tháng 7, trời nắng[/b]
Khoảng thời gian này quên viết nhật ký.
Chiều nay vì tình yêu mà làm chó, vừa hơi tức giận vừa hơi hưng phấn.
Mẹ kiếp, mình bị bệnh rồi sao?
Mười hai giờ đêm, lần đầu tiên hôn Hạng Gia.
Thơm thơm, dễ chịu, muốn hôn mãi.
(Vốn định hôn môi nhưng sợ cô ấy giận, lần sau nhất định hôn.)
[i]Thư Ngố dịch[/i]
[i]Nguồn: rourouwu17[/i]
Nuôi Chó - Minh LoanTác giả: Minh LoanTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBạn đã từng nghe nói đến “làng trong phố” bao giờ chưa? Một sản phẩm lạc hậu tách mình khỏi cơ chế trong quá trình đô thị hóa phát triển nhanh chóng. Nó là căn bệnh “ung thư” trong mắt giới tinh hoa cấp tiến và cũng là nơi “thiên đường” cho những người đang vật lộn với ngưỡng nghèo đói. Nơi đây có giá thuê nhà rẻ đến khó tin, vật giá phù hợp với mức tiêu dùng của người dân, quầy hàng lưu động đa dạng, tình người muôn vẻ vô cùng sôi động. Nơi đây có những tên giang hồ xấu xí khó coi, có những đại ca xã hội đen xăm trổ bạch hổ hung tợn sau lưng, có những cô gái bán hoa tựa cửa bán nụ cười, một nơi bám bụi dơ bẩn, kỳ dị lạ thường. Băng qua những con đường chằng chịt, né tránh những sợi dây điện nguy hiểm thòng xuống đất, sâu trong khu làng trong phố này là một chợ rau giản dị. Trên cánh cổng bị hư hỏng lâu năm có in vài chữ - Chợ nông sản Giai Hảo. Vì chữ “hảo” thiếu mất nửa bên phải nên biến thành “Giai Nữ”, sự kết hợp giữa “nông sản” và “chợ” trông chẳng giống ai mà còn có chút khôi… [b]Ngày 25 tháng 6, trời nắng[/b] Hôm nay nóng chết đi được. Cô gái ngồi hàng ghế sau trên xe khách nói chống nắng rất quan trọng, còn có chỉ số SPF gì đó nghe chẳng hiểu, phụ nữ thật phiền phức. Một tuýp kem chống nắng nhỏ xíu mà hơn một trăm tệ, còn không to bằng bàn tay ông đây, chết tiệt, sao không ăn cướp luôn đi? Cổ Hạng Gia bị cháy nắng... Thôi, mình không tiêu tiền như rác thì ai tiêu, [img]https://static.kites.vn/upload//2024/50/1734065210.1c35228f19936a49de5ed27af980a309.png[/img] [b]Ngày 28 tháng 6, trời âm u[/b] Cuối cùng cũng có một ngày trời âm u, nhưng Hạng Gia lại không chịu ra ngoài, cứ ru rú trong khách sạn, chán chết đi được. Cô ấy cứ nằm trên giường nghịch điện thoại, không biết có phải đang tìm cách tự tử mới trên Baidu không. Vòng tay đâu? Mình phải trói cô ấy lại. Đói chết mất, khi nào mới được ăn cơm Hạng Gia nấu nữa đây? [b]Ngày 2 tháng 7, trời nắng[/b] Hehe, mình đã liếm cho Hạng Gia rồi, hehe, hehe, hehe... Mối quan hệ tiến triển một bước lớn. Giỏi lắm Trình Tấn Sơn. [b]Ngày 6 tháng 7, mưa to[/b] Hôm nay không ra ngoài, nhưng cũng không hề nhàm chán. Có chuyện chính đáng để làm với Hạng Gia. Ăn nhiều đồ mặn rồi, trưa nay đặt đồ ngọt mới được. Phải bổ sung vitamin, mua một hộp trái cây cho Hạng Gia ăn. Đúng rồi, còn có áo chống nắng, son dưỡng môi... Hạng Gia hình như hơi bị nhiệt, mua thêm một chiếc cốc giữ nhiệt, pha trà thanh nhiệt cho cô ấy. [b]Ngày 20 tháng 7, trời nắng[/b] Khoảng thời gian này quên viết nhật ký. Chiều nay vì tình yêu mà làm chó, vừa hơi tức giận vừa hơi hưng phấn. Mẹ kiếp, mình bị bệnh rồi sao? Mười hai giờ đêm, lần đầu tiên hôn Hạng Gia. Thơm thơm, dễ chịu, muốn hôn mãi. (Vốn định hôn môi nhưng sợ cô ấy giận, lần sau nhất định hôn.) [i]Thư Ngố dịch[/i] [i]Nguồn: rourouwu17[/i]