Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 674

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Điều này thể hiện sự đặc biệt của nàng ta, nàng ta trời sinh đã cao quý hơn người bình thường. Cố Minh Hy nghĩ đi nghĩ lại, hôi tưởng kiếp trước kiếp này, càng nghĩ càng thấy hối hận. Sớm biết như thế, lúc trước nàng ta không bằng thay Cố Minh Nguyệt tiến cung.Nàng ta không nghĩ mình sai khi không theo Chu Cảnh Sâm lúc hắn bị lưu đày. Chỉ cảm thấy là người ngoài không biết cái gọi là thừa vắng mà vào. Nhưng kết cục đã định, nàng ta không thay đổi được nên chỉ đành oán hận, không kiêm được đập nát đồ đạc trong phòng.Cố Minh Hy từ nhỏ đã có cái tính này, không được như ý là đập phá đồ đạc. Cố gia là đại gia tộc, có nhiều đồ trang trí đủ cho nàng ta đập. Trước kia nàng ta thích thì đập bao nhiêu thì đập, nhưng lần này thì khác, lần này có liên quan đến mạng sống của Cố Minh Dực.Mặc dù người Cố gia biết Cố Minh Dực ngã ngựa, c.h.ế.t vì vết thương trở nặng. Nhưng bởi vì không tận mắt nhìn thấy nên khó tránh đổ mọi nghi ngờ lên đầu Cố Minh Hy. Trong số những người hầu đi theo Cố Minh Hy đến Bắc Đình lần này, trừ mấy tỳ nữ hầu hạ bên cạnh Cố Minh Hy, số còn lại đều do đại phòng sắp xếp. Nô bộc đại phòng vì trốn tránh trách nhiệm ắt nhiên sẽ đổ tội cho người khác.Nói bóng nói gió kể về mấy hành động khiến Chu Cảnh Sâm ghét bỏ của Cố Minh Hy, tự nhiên khiến vợ chồng đại phòng Cố gia phải nghĩ nhiều.Vợ chồng đại phòng vốn không ưa gì nhị phòng, nếu không phải nhị phòng sinh ra một vị hoàng hậu, buộc họ không thể đắc tội thì hai phòng đã sớm um sùm lên như nước với lửa. Chuyện Cố Minh Dực vừa xảy ra, hai phòng từ âm thâm đối đầu chuyển sang xé rách mặt nhau, cãi cọ ỏm tỏi. Gia chủ Cố gia vì xoa dịu đại phòng, đành phải hạ lệnh cho nhị phòng nhốt Cố Minh Hy lại. Nhị phòng cũng không dám làm trái ý gia chủ, giam người ở hậu viện.Cố Minh Hy đương nhiên không phục. Bản thân cái c.h.ế.t của Cố Minh Dực không liên quan gì đến nàng ta. Do hắn ta tự tiện chạy tới Hồng Sơn phi ngựa, bị quân đồn gác trông coi Hồng Sơn đuổi đi, hấp ta hấp tấp nên bị ngã. Tất cả đều do Cố Minh Dực tự làm tự chịu.Nàng ta một khi không phục, tự nhiên phải đi tranh luận cãi lý. Vừa ồn ào lại càng khiến đại phòng bất mãn, om sòm đến khi vợ chồng nhị phòng đều trách nàng ta không hiểu chuyện.Cố Minh Hi tức muốn chết, cảm thấy vô cùng oan ức. Nhưng lúc này vợ chồng nhị phòng không còn nuông chiều nàng ta như thường lệ.Kết cục của chuyến đi này là khiến Cố gia bị quyền lực che mắt tỉnh táo lại. Bọn họ dân dần ý thức được một việc, mặc dù nắm giữ tiên cơ nhưng lòng người không dễ khống chế như vậy.Chu Cảnh Sâm khác với những quyền quý ở Yến Kinh, hắn thực sự tàn nhẫn chứ không thèm giả vờ giả vịt. Cố gia ỷ vào một ít tiên cơ và địa vị tự cho là cao liền mưu toan vò nắn hắn, không bao giờ có chuyện đó. Điều này như một cái tát mạnh mẽ đánh vào mặt Cố gia, đánh cho hai má họ đau rát.Không nói đến chuyện mà người ngoài không biết được ở Cố gia, sau khi biết tin Cố Minh Dực chết, Cố Minh Nguyệt ở trong cung vui sướng không thôi. Không phải nàng ta ghét bỏ gì Cố Minh Dực, mà chỉ cần người Cố gia gặp xui xẻo thì nàng ta liền vui, bất luận là ai của Cố gia. Vợ chồng đại phòng không thể nguôi ngoai nỗi đau mất con nên giận chó đánh mèo lên đầu Cố Minh Hy.Đại phu nhân Cố gia luôn cho rằng nếu không phải Cố Minh Hy thân thần bí bí, thao thao bất tuyệt nói cái gì mà biết trước chuyện tương lai, xúi giục lão gia tử mê muội mất tỉnh táo, một hai đòi con trai của bà ta hộ tống Cố Minh Hy đến Bắc Đình tìm Chu Cảnh Sâm, con trai của bà ta sẽ không chết. Đại phu nhân Cố gia không dám thách thức trưởng bối nên một lòng cho rằng là lỗi của Cố Minh Hy, là Cố Minh Hi giả thần giả quỷ mới hại con trai bà.

Điều này thể hiện sự đặc biệt của nàng ta, nàng ta trời sinh đã cao quý hơn người bình thường. Cố Minh Hy nghĩ đi nghĩ lại, hôi tưởng kiếp trước kiếp này, càng nghĩ càng thấy hối hận. Sớm biết như thế, lúc trước nàng ta không bằng thay Cố Minh Nguyệt tiến cung.

Nàng ta không nghĩ mình sai khi không theo Chu Cảnh Sâm lúc hắn bị lưu đày. Chỉ cảm thấy là người ngoài không biết cái gọi là thừa vắng mà vào. Nhưng kết cục đã định, nàng ta không thay đổi được nên chỉ đành oán hận, không kiêm được đập nát đồ đạc trong phòng.

Cố Minh Hy từ nhỏ đã có cái tính này, không được như ý là đập phá đồ đạc. Cố gia là đại gia tộc, có nhiều đồ trang trí đủ cho nàng ta đập. Trước kia nàng ta thích thì đập bao nhiêu thì đập, nhưng lần này thì khác, lần này có liên quan đến mạng sống của Cố Minh Dực.

Mặc dù người Cố gia biết Cố Minh Dực ngã ngựa, c.h.ế.t vì vết thương trở nặng. Nhưng bởi vì không tận mắt nhìn thấy nên khó tránh đổ mọi nghi ngờ lên đầu Cố Minh Hy. Trong số những người hầu đi theo Cố Minh Hy đến Bắc Đình lần này, trừ mấy tỳ nữ hầu hạ bên cạnh Cố Minh Hy, số còn lại đều do đại phòng sắp xếp. Nô bộc đại phòng vì trốn tránh trách nhiệm ắt nhiên sẽ đổ tội cho người khác.

Nói bóng nói gió kể về mấy hành động khiến Chu Cảnh Sâm ghét bỏ của Cố Minh Hy, tự nhiên khiến vợ chồng đại phòng Cố gia phải nghĩ nhiều.

Vợ chồng đại phòng vốn không ưa gì nhị phòng, nếu không phải nhị phòng sinh ra một vị hoàng hậu, buộc họ không thể đắc tội thì hai phòng đã sớm um sùm lên như nước với lửa. Chuyện Cố Minh Dực vừa xảy ra, hai phòng từ âm thâm đối đầu chuyển sang xé rách mặt nhau, cãi cọ ỏm tỏi. Gia chủ Cố gia vì xoa dịu đại phòng, đành phải hạ lệnh cho nhị phòng nhốt Cố Minh Hy lại. Nhị phòng cũng không dám làm trái ý gia chủ, giam người ở hậu viện.

Cố Minh Hy đương nhiên không phục. Bản thân cái c.h.ế.t của Cố Minh Dực không liên quan gì đến nàng ta. Do hắn ta tự tiện chạy tới Hồng Sơn phi ngựa, bị quân đồn gác trông coi Hồng Sơn đuổi đi, hấp ta hấp tấp nên bị ngã. Tất cả đều do Cố Minh Dực tự làm tự chịu.

Nàng ta một khi không phục, tự nhiên phải đi tranh luận cãi lý. Vừa ồn ào lại càng khiến đại phòng bất mãn, om sòm đến khi vợ chồng nhị phòng đều trách nàng ta không hiểu chuyện.

Cố Minh Hi tức muốn chết, cảm thấy vô cùng oan ức. Nhưng lúc này vợ chồng nhị phòng không còn nuông chiều nàng ta như thường lệ.

Kết cục của chuyến đi này là khiến Cố gia bị quyền lực che mắt tỉnh táo lại. Bọn họ dân dần ý thức được một việc, mặc dù nắm giữ tiên cơ nhưng lòng người không dễ khống chế như vậy.

Chu Cảnh Sâm khác với những quyền quý ở Yến Kinh, hắn thực sự tàn nhẫn chứ không thèm giả vờ giả vịt. Cố gia ỷ vào một ít tiên cơ và địa vị tự cho là cao liền mưu toan vò nắn hắn, không bao giờ có chuyện đó. Điều này như một cái tát mạnh mẽ đánh vào mặt Cố gia, đánh cho hai má họ đau rát.

Không nói đến chuyện mà người ngoài không biết được ở Cố gia, sau khi biết tin Cố Minh Dực chết, Cố Minh Nguyệt ở trong cung vui sướng không thôi. Không phải nàng ta ghét bỏ gì Cố Minh Dực, mà chỉ cần người Cố gia gặp xui xẻo thì nàng ta liền vui, bất luận là ai của Cố gia. Vợ chồng đại phòng không thể nguôi ngoai nỗi đau mất con nên giận chó đánh mèo lên đầu Cố Minh Hy.

Đại phu nhân Cố gia luôn cho rằng nếu không phải Cố Minh Hy thân thần bí bí, thao thao bất tuyệt nói cái gì mà biết trước chuyện tương lai, xúi giục lão gia tử mê muội mất tỉnh táo, một hai đòi con trai của bà ta hộ tống Cố Minh Hy đến Bắc Đình tìm Chu Cảnh Sâm, con trai của bà ta sẽ không chết. Đại phu nhân Cố gia không dám thách thức trưởng bối nên một lòng cho rằng là lỗi của Cố Minh Hy, là Cố Minh Hi giả thần giả quỷ mới hại con trai bà.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Điều này thể hiện sự đặc biệt của nàng ta, nàng ta trời sinh đã cao quý hơn người bình thường. Cố Minh Hy nghĩ đi nghĩ lại, hôi tưởng kiếp trước kiếp này, càng nghĩ càng thấy hối hận. Sớm biết như thế, lúc trước nàng ta không bằng thay Cố Minh Nguyệt tiến cung.Nàng ta không nghĩ mình sai khi không theo Chu Cảnh Sâm lúc hắn bị lưu đày. Chỉ cảm thấy là người ngoài không biết cái gọi là thừa vắng mà vào. Nhưng kết cục đã định, nàng ta không thay đổi được nên chỉ đành oán hận, không kiêm được đập nát đồ đạc trong phòng.Cố Minh Hy từ nhỏ đã có cái tính này, không được như ý là đập phá đồ đạc. Cố gia là đại gia tộc, có nhiều đồ trang trí đủ cho nàng ta đập. Trước kia nàng ta thích thì đập bao nhiêu thì đập, nhưng lần này thì khác, lần này có liên quan đến mạng sống của Cố Minh Dực.Mặc dù người Cố gia biết Cố Minh Dực ngã ngựa, c.h.ế.t vì vết thương trở nặng. Nhưng bởi vì không tận mắt nhìn thấy nên khó tránh đổ mọi nghi ngờ lên đầu Cố Minh Hy. Trong số những người hầu đi theo Cố Minh Hy đến Bắc Đình lần này, trừ mấy tỳ nữ hầu hạ bên cạnh Cố Minh Hy, số còn lại đều do đại phòng sắp xếp. Nô bộc đại phòng vì trốn tránh trách nhiệm ắt nhiên sẽ đổ tội cho người khác.Nói bóng nói gió kể về mấy hành động khiến Chu Cảnh Sâm ghét bỏ của Cố Minh Hy, tự nhiên khiến vợ chồng đại phòng Cố gia phải nghĩ nhiều.Vợ chồng đại phòng vốn không ưa gì nhị phòng, nếu không phải nhị phòng sinh ra một vị hoàng hậu, buộc họ không thể đắc tội thì hai phòng đã sớm um sùm lên như nước với lửa. Chuyện Cố Minh Dực vừa xảy ra, hai phòng từ âm thâm đối đầu chuyển sang xé rách mặt nhau, cãi cọ ỏm tỏi. Gia chủ Cố gia vì xoa dịu đại phòng, đành phải hạ lệnh cho nhị phòng nhốt Cố Minh Hy lại. Nhị phòng cũng không dám làm trái ý gia chủ, giam người ở hậu viện.Cố Minh Hy đương nhiên không phục. Bản thân cái c.h.ế.t của Cố Minh Dực không liên quan gì đến nàng ta. Do hắn ta tự tiện chạy tới Hồng Sơn phi ngựa, bị quân đồn gác trông coi Hồng Sơn đuổi đi, hấp ta hấp tấp nên bị ngã. Tất cả đều do Cố Minh Dực tự làm tự chịu.Nàng ta một khi không phục, tự nhiên phải đi tranh luận cãi lý. Vừa ồn ào lại càng khiến đại phòng bất mãn, om sòm đến khi vợ chồng nhị phòng đều trách nàng ta không hiểu chuyện.Cố Minh Hi tức muốn chết, cảm thấy vô cùng oan ức. Nhưng lúc này vợ chồng nhị phòng không còn nuông chiều nàng ta như thường lệ.Kết cục của chuyến đi này là khiến Cố gia bị quyền lực che mắt tỉnh táo lại. Bọn họ dân dần ý thức được một việc, mặc dù nắm giữ tiên cơ nhưng lòng người không dễ khống chế như vậy.Chu Cảnh Sâm khác với những quyền quý ở Yến Kinh, hắn thực sự tàn nhẫn chứ không thèm giả vờ giả vịt. Cố gia ỷ vào một ít tiên cơ và địa vị tự cho là cao liền mưu toan vò nắn hắn, không bao giờ có chuyện đó. Điều này như một cái tát mạnh mẽ đánh vào mặt Cố gia, đánh cho hai má họ đau rát.Không nói đến chuyện mà người ngoài không biết được ở Cố gia, sau khi biết tin Cố Minh Dực chết, Cố Minh Nguyệt ở trong cung vui sướng không thôi. Không phải nàng ta ghét bỏ gì Cố Minh Dực, mà chỉ cần người Cố gia gặp xui xẻo thì nàng ta liền vui, bất luận là ai của Cố gia. Vợ chồng đại phòng không thể nguôi ngoai nỗi đau mất con nên giận chó đánh mèo lên đầu Cố Minh Hy.Đại phu nhân Cố gia luôn cho rằng nếu không phải Cố Minh Hy thân thần bí bí, thao thao bất tuyệt nói cái gì mà biết trước chuyện tương lai, xúi giục lão gia tử mê muội mất tỉnh táo, một hai đòi con trai của bà ta hộ tống Cố Minh Hy đến Bắc Đình tìm Chu Cảnh Sâm, con trai của bà ta sẽ không chết. Đại phu nhân Cố gia không dám thách thức trưởng bối nên một lòng cho rằng là lỗi của Cố Minh Hy, là Cố Minh Hi giả thần giả quỷ mới hại con trai bà.

Chương 674