Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 703

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Vấn đề duy nhất chính là tường lửa có yêu cầu tương đối khá cao về cấu trúc của ngôi nhà." Diệp Gia giải thích đơn giản, không biết Chu Cảnh Sâm có hiểu không, nàng tiếp tục nói: "Nếu cấu tạo của căn nhà không hợp lý, sẽ tạo ra rất nhiều khói, khi sử dụng sẽ không được thoải mái lắm. Tuy nhiên, tình trạng này cũng tốt hơn nhiều so với việc bị đóng băng, chỉ cần chú ý thông gió thì họ vẫn có thể sống sót qua mùa đông."Chu Cảnh Sâm cũng không hiểu rõ những thứ này như Diệp Gia, nhưng khi nhìn vào bản vẽ, hắn đại khái có thể hiểu được: "Công trình này có thể kiểm soát được chi phí hay không?”"Có thể." Diệp Gia gật đầu: "Dùng vật liệu rẻ hơn cũng không sao. Nhưng nếu có thể, ta đề nghị làm giường lò vẫn là tốt nhất. Nếu quan phủ có thể giúp đỡ người về phương diện này, có lẽ cuộc sống của người dân sẽ được cải thiện và trở nên dễ dàng hơn rất nhiều."Thành thật mà nói, Chu Cảnh Sâm cũng nghĩ đến việc để quan phủ hỗ trợ người dẫn một phần chi phí. Ví dụ, đối với phần tiền thuê người làm ra giường lò, quan phủ có thể chi trả cho người dân số tiền này.Hoặc là đàm phàm với các thương lái để giảm giá chi phí các nguyên vật liệu. Nhưng mà, đây chỉ là kỳ vọng của hắn, hắn còn chưa thương lượng với Quách Hoài. Nhưng nếu như, ở những nơi khác tình hình này có thể được cải thiện thì đó chắc chắn là một con đường khởi đầu tốt.Nghĩ đến đây, Chu Cảnh Sâm nhớ tới vấn đề thay thế vật liệu xây tường thành mà Diệp Gia đã nhắc tới.Lúc đó, trong thư Diệp Gia chỉ đề cập đến nó mà nhưng không đưa ra một phương pháp rõ ràng về việc sử dụng loại vật liệu nào: "Nhân tiện, gia nương, lúc trước, phương pháp để sửa chữa tường thành nàng đã đề cập đến là từ đâu ra vậy?""Việc tu sửa tháp canh không được thuận lợi sao?" Diệp Gia cau mày."Ừ." Mặc dù Triệu Vĩ Thanh là người của công bộ, hắn ta đã từng tham gia xây dựng các đình lầu, cũng như các cung điện hoàng gia và biệt thự hoàng gia. Nhưng đối với việc xây dựng các tháp phòng thủ quan trọng về mặt quân sự và các vật thể khác hắn ta không có quá nhiều hiểu biết."Triệu Vĩ Thanh cũng đã cố gắng thay thế nó bằng bùn hoàng thổ được người dân địa phương sử dụng để xây nhà, nhưng kết quả làm ra luôn chỉ ở mức tạm được."Diệp Gia chớp mắt, trong lòng nàng thâm nghĩ, nếu chỉ ở mức tạm được, xem ra hắn ta đã làm sai tỉ lệ.Sau khi suy nghĩ một lát, nàng hỏi: "Tướng công, chàng định khi nào sẽ đến đó một lần nữa?""Mùa đông này sẽ không bao giờ trôi qua nữa." Thời tiết này rất khó để thực hiện bất cứ điều gì, việc sửa chữa phải đợi cho đến khi tuyết tan hết là vào mùa xuân năm sau. Bây giờ thiếu đi tháp canh hơn, chúng ta càng phải cần cẩn thận hơn: "Bây giờ, trước hết chúng ta cứ lo liệu cho xong chuyện giường lò đi đã.”Diệp Gia gật đầu: "Chờ đến khi tuyết người rơi, ta sẽ cùng chàng đi đến thành trại ở trấn Lý Bắc."Chu Cảnh Sâm ngước mắt lên nhìn nàng.Diệp Gia nâng cằm lên, nghiêng đầu nhìn hắn nở một nụ cười: "Ta không dám nói ta rất thành thạo về phương diện này, nhưng ta dám cam đoan ta biết một chút vê nó.""Các vật liệu được sử dụng chủ yếu là gạch, đá phiến và vữa."Diệp Giai giải thích rõ ràng chỉ tiết sơ đồ kết cấu cho Chu Cảnh Sâm. Để phòng ngừa việc thiếu thợ xây và không thể chuẩn bị được vữa trộn có độ kết dính cao, Diệp Gia cũng nói rõ về tỷ lệ thành phần của vữa trộn một cách rất chi tiết: "Trong ba thứ này, cái tiện lợi nhất đương nhiên là lửa. Tuy nhiên, phạm vi cung cấp năng lượng nhiệt của lửa bị hạn chế và nó có hiệu quả tương tự như lò than. Hãy xem thử người dân phù hợp với loại nhà nào, hoặc họ có thể mua được ngôi nhà nào."Một khi bức tranh đã được vẽ xong, việc phổ biến không thể bị trì hoãn nữa. Chu Cảnh Sâm ở bên này lập tức cho người đi thông báo cho Ba Trát Đồ Ba Trát Đồ đã điều động một đội quân để giảm bớt gánh nặng thiếu nhân lực xây dựng.

"Vấn đề duy nhất chính là tường lửa có yêu cầu tương đối khá cao về cấu trúc của ngôi nhà." Diệp Gia giải thích đơn giản, không biết Chu Cảnh Sâm có hiểu không, nàng tiếp tục nói: "Nếu cấu tạo của căn nhà không hợp lý, sẽ tạo ra rất nhiều khói, khi sử dụng sẽ không được thoải mái lắm. Tuy nhiên, tình trạng này cũng tốt hơn nhiều so với việc bị đóng băng, chỉ cần chú ý thông gió thì họ vẫn có thể sống sót qua mùa đông."

Chu Cảnh Sâm cũng không hiểu rõ những thứ này như Diệp Gia, nhưng khi nhìn vào bản vẽ, hắn đại khái có thể hiểu được: "Công trình này có thể kiểm soát được chi phí hay không?”

"Có thể." Diệp Gia gật đầu: "Dùng vật liệu rẻ hơn cũng không sao. Nhưng nếu có thể, ta đề nghị làm giường lò vẫn là tốt nhất. Nếu quan phủ có thể giúp đỡ người về phương diện này, có lẽ cuộc sống của người dân sẽ được cải thiện và trở nên dễ dàng hơn rất nhiều."

Thành thật mà nói, Chu Cảnh Sâm cũng nghĩ đến việc để quan phủ hỗ trợ người dẫn một phần chi phí. Ví dụ, đối với phần tiền thuê người làm ra giường lò, quan phủ có thể chi trả cho người dân số tiền này.

Hoặc là đàm phàm với các thương lái để giảm giá chi phí các nguyên vật liệu. Nhưng mà, đây chỉ là kỳ vọng của hắn, hắn còn chưa thương lượng với Quách Hoài. Nhưng nếu như, ở những nơi khác tình hình này có thể được cải thiện thì đó chắc chắn là một con đường khởi đầu tốt.

Nghĩ đến đây, Chu Cảnh Sâm nhớ tới vấn đề thay thế vật liệu xây tường thành mà Diệp Gia đã nhắc tới.

Lúc đó, trong thư Diệp Gia chỉ đề cập đến nó mà nhưng không đưa ra một phương pháp rõ ràng về việc sử dụng loại vật liệu nào: "Nhân tiện, gia nương, lúc trước, phương pháp để sửa chữa tường thành nàng đã đề cập đến là từ đâu ra vậy?"

"Việc tu sửa tháp canh không được thuận lợi sao?" Diệp Gia cau mày.

"Ừ." Mặc dù Triệu Vĩ Thanh là người của công bộ, hắn ta đã từng tham gia xây dựng các đình lầu, cũng như các cung điện hoàng gia và biệt thự hoàng gia. Nhưng đối với việc xây dựng các tháp phòng thủ quan trọng về mặt quân sự và các vật thể khác hắn ta không có quá nhiều hiểu biết."Triệu Vĩ Thanh cũng đã cố gắng thay thế nó bằng bùn hoàng thổ được người dân địa phương sử dụng để xây nhà, nhưng kết quả làm ra luôn chỉ ở mức tạm được."

Diệp Gia chớp mắt, trong lòng nàng thâm nghĩ, nếu chỉ ở mức tạm được, xem ra hắn ta đã làm sai tỉ lệ.

Sau khi suy nghĩ một lát, nàng hỏi: "Tướng công, chàng định khi nào sẽ đến đó một lần nữa?"

"Mùa đông này sẽ không bao giờ trôi qua nữa." Thời tiết này rất khó để thực hiện bất cứ điều gì, việc sửa chữa phải đợi cho đến khi tuyết tan hết là vào mùa xuân năm sau. Bây giờ thiếu đi tháp canh hơn, chúng ta càng phải cần cẩn thận hơn: "Bây giờ, trước hết chúng ta cứ lo liệu cho xong chuyện giường lò đi đã.”

Diệp Gia gật đầu: "Chờ đến khi tuyết người rơi, ta sẽ cùng chàng đi đến thành trại ở trấn Lý Bắc."

Chu Cảnh Sâm ngước mắt lên nhìn nàng.

Diệp Gia nâng cằm lên, nghiêng đầu nhìn hắn nở một nụ cười: "Ta không dám nói ta rất thành thạo về phương diện này, nhưng ta dám cam đoan ta biết một chút vê nó."

"Các vật liệu được sử dụng chủ yếu là gạch, đá phiến và vữa."

Diệp Giai giải thích rõ ràng chỉ tiết sơ đồ kết cấu cho Chu Cảnh Sâm. Để phòng ngừa việc thiếu thợ xây và không thể chuẩn bị được vữa trộn có độ kết dính cao, Diệp Gia cũng nói rõ về tỷ lệ thành phần của vữa trộn một cách rất chi tiết: "Trong ba thứ này, cái tiện lợi nhất đương nhiên là lửa. Tuy nhiên, phạm vi cung cấp năng lượng nhiệt của lửa bị hạn chế và nó có hiệu quả tương tự như lò than. Hãy xem thử người dân phù hợp với loại nhà nào, hoặc họ có thể mua được ngôi nhà nào."

Một khi bức tranh đã được vẽ xong, việc phổ biến không thể bị trì hoãn nữa. Chu Cảnh Sâm ở bên này lập tức cho người đi thông báo cho Ba Trát Đồ Ba Trát Đồ đã điều động một đội quân để giảm bớt gánh nặng thiếu nhân lực xây dựng.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… "Vấn đề duy nhất chính là tường lửa có yêu cầu tương đối khá cao về cấu trúc của ngôi nhà." Diệp Gia giải thích đơn giản, không biết Chu Cảnh Sâm có hiểu không, nàng tiếp tục nói: "Nếu cấu tạo của căn nhà không hợp lý, sẽ tạo ra rất nhiều khói, khi sử dụng sẽ không được thoải mái lắm. Tuy nhiên, tình trạng này cũng tốt hơn nhiều so với việc bị đóng băng, chỉ cần chú ý thông gió thì họ vẫn có thể sống sót qua mùa đông."Chu Cảnh Sâm cũng không hiểu rõ những thứ này như Diệp Gia, nhưng khi nhìn vào bản vẽ, hắn đại khái có thể hiểu được: "Công trình này có thể kiểm soát được chi phí hay không?”"Có thể." Diệp Gia gật đầu: "Dùng vật liệu rẻ hơn cũng không sao. Nhưng nếu có thể, ta đề nghị làm giường lò vẫn là tốt nhất. Nếu quan phủ có thể giúp đỡ người về phương diện này, có lẽ cuộc sống của người dân sẽ được cải thiện và trở nên dễ dàng hơn rất nhiều."Thành thật mà nói, Chu Cảnh Sâm cũng nghĩ đến việc để quan phủ hỗ trợ người dẫn một phần chi phí. Ví dụ, đối với phần tiền thuê người làm ra giường lò, quan phủ có thể chi trả cho người dân số tiền này.Hoặc là đàm phàm với các thương lái để giảm giá chi phí các nguyên vật liệu. Nhưng mà, đây chỉ là kỳ vọng của hắn, hắn còn chưa thương lượng với Quách Hoài. Nhưng nếu như, ở những nơi khác tình hình này có thể được cải thiện thì đó chắc chắn là một con đường khởi đầu tốt.Nghĩ đến đây, Chu Cảnh Sâm nhớ tới vấn đề thay thế vật liệu xây tường thành mà Diệp Gia đã nhắc tới.Lúc đó, trong thư Diệp Gia chỉ đề cập đến nó mà nhưng không đưa ra một phương pháp rõ ràng về việc sử dụng loại vật liệu nào: "Nhân tiện, gia nương, lúc trước, phương pháp để sửa chữa tường thành nàng đã đề cập đến là từ đâu ra vậy?""Việc tu sửa tháp canh không được thuận lợi sao?" Diệp Gia cau mày."Ừ." Mặc dù Triệu Vĩ Thanh là người của công bộ, hắn ta đã từng tham gia xây dựng các đình lầu, cũng như các cung điện hoàng gia và biệt thự hoàng gia. Nhưng đối với việc xây dựng các tháp phòng thủ quan trọng về mặt quân sự và các vật thể khác hắn ta không có quá nhiều hiểu biết."Triệu Vĩ Thanh cũng đã cố gắng thay thế nó bằng bùn hoàng thổ được người dân địa phương sử dụng để xây nhà, nhưng kết quả làm ra luôn chỉ ở mức tạm được."Diệp Gia chớp mắt, trong lòng nàng thâm nghĩ, nếu chỉ ở mức tạm được, xem ra hắn ta đã làm sai tỉ lệ.Sau khi suy nghĩ một lát, nàng hỏi: "Tướng công, chàng định khi nào sẽ đến đó một lần nữa?""Mùa đông này sẽ không bao giờ trôi qua nữa." Thời tiết này rất khó để thực hiện bất cứ điều gì, việc sửa chữa phải đợi cho đến khi tuyết tan hết là vào mùa xuân năm sau. Bây giờ thiếu đi tháp canh hơn, chúng ta càng phải cần cẩn thận hơn: "Bây giờ, trước hết chúng ta cứ lo liệu cho xong chuyện giường lò đi đã.”Diệp Gia gật đầu: "Chờ đến khi tuyết người rơi, ta sẽ cùng chàng đi đến thành trại ở trấn Lý Bắc."Chu Cảnh Sâm ngước mắt lên nhìn nàng.Diệp Gia nâng cằm lên, nghiêng đầu nhìn hắn nở một nụ cười: "Ta không dám nói ta rất thành thạo về phương diện này, nhưng ta dám cam đoan ta biết một chút vê nó.""Các vật liệu được sử dụng chủ yếu là gạch, đá phiến và vữa."Diệp Giai giải thích rõ ràng chỉ tiết sơ đồ kết cấu cho Chu Cảnh Sâm. Để phòng ngừa việc thiếu thợ xây và không thể chuẩn bị được vữa trộn có độ kết dính cao, Diệp Gia cũng nói rõ về tỷ lệ thành phần của vữa trộn một cách rất chi tiết: "Trong ba thứ này, cái tiện lợi nhất đương nhiên là lửa. Tuy nhiên, phạm vi cung cấp năng lượng nhiệt của lửa bị hạn chế và nó có hiệu quả tương tự như lò than. Hãy xem thử người dân phù hợp với loại nhà nào, hoặc họ có thể mua được ngôi nhà nào."Một khi bức tranh đã được vẽ xong, việc phổ biến không thể bị trì hoãn nữa. Chu Cảnh Sâm ở bên này lập tức cho người đi thông báo cho Ba Trát Đồ Ba Trát Đồ đã điều động một đội quân để giảm bớt gánh nặng thiếu nhân lực xây dựng.

Chương 703