Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…
Chương 738
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Diệp Gia nhanh chóng tổng hợp những thông tin và dựa vào sự chuyên nghiệp của bản thân để vẽ ra một bản đồ hoàn chỉnh hơn về trấn Toái Diệp so với sơ đồ mà Oghuz cung cấp.Việc vẽ bản đồ, sửa chữa tường thành và đào hầm dưới lòng đất đồng thời được thực hiện.Bức tường thành được sửa chữa tương đối nhanh, chỉ cần dựng một bức tường đất cao ở giáp ranh để ngăn chặn. Sự kêu gọi của Oghuz mang lại hiệu quả khá tốt bởi vì Diệp Gia đã từng nhiều lần giúp đỡ mọi người trong những thời điểm khó khăn. Bằng việc mở kho hàng chứa ngũ cốc đã khiến danh tiếng của Diệp Gia trong lòng mọi người trở nên rất tốt, đặc biệt là trong lòng người dân trấn Toái Diệp. Oghuz đã hành động dưới danh nghĩa của hắn ta và hiệu quả thật sự hết sức kinh ngạc."Thật tốt khi có người sẵn sàng giúp đỡ." Diệp Gia cũng thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe tin: "CU đưa cho người dân theo điều kiện ta đã hứa và giám sát chặt chẽ những người bên dưới làm việc. Trong thời gian đặc biệt, tuyệt đối không cho phép hành vi mờ ám, ức h.i.ế.p và lừa dối người dân."Oghuz là một nhà câm quân lâu năm nên tất nhiên hắn ta hiểu được lời nói phải chân thành và hành động phải kiên quyết.Dưới sự giúp đỡ của người dân địa phương, tốc độ xây dựng đã nhanh hơn rất nhiều. Xét thấy tốc độ đào hầm quá chậm, Diệp Gia quyết định xây tường thành, tháp canh và tháp báo hiệu trước. Sau đó tập trung vào việc đào đường hầm khắp trấn Toái Diệp. Nó không được kết nối với trấn Toái Diệp mà được đào xuyên qua các cứ điểm để tạo ra lối thoát hiểm nhanh chóng trong trường hợp khẩn cấp. Ngoài ra, Diệp Gia còn chú trọng tới tình trạng của dòng sông.Nếu người Ô Hoàn có ý định tiến vào Bắc Đình, hoặc là cố gắng đánh chiếm trấn Toái Diệp giống như người Thổ Nhĩ Kỳ trước đây thì nơi duy nhất có thể bị chiếm đóng là khu vực phía tây của trấn Toái Diệp, và rất có khả năng chúng sẽ tập trung tại nơi có nguồn nước. Tuy nhiên trong trấn lại không có nhiều sông, ngoại trừ hai nhánh sông bắt nguồn từ dãy núi Thiên Sơn để cung cấp nguồn nước cho toàn bộ trấn và bốn hồ nhỏ.Ban ngày rảnh rỗi Diệp Gia đi ra ngoài kiểm tra xem khu vực gân sông hồ có thể đào thêm hâm hoặc vận chuyển không. Bằng cách này, ngay khi có một cuộc tấn công vào làng thì người dân có thể sử dụng nó để trốn thoát.Vốn dĩ tốc độ của bọn họ đã rất nhanh, nhưng phản ứng của Diệp Gia lại nhanh hơn, nàng bắt đầu thu xếp ngay khi phát hiện bất thường. Nhưng ngựa của Ô Hoàn lại nhanh hơn. Vào ngày ky binh của Ô Hoàn xông vào làng Vu Túc, ngôi làng ở rìa tây của trấn Toái Diệp, Diệp Gia đã thức cả đêm trước đó để tối ưu hóa thiết kế của đường hầm. Lính của Oghuz vội vã chạy vào khoảng sân nhỏ nơi Diệp Gia ở và yêu cầu nàng di tản mọi người vê phía đông ngay lập tức. "Chủ nhân, địa vị của ngài rất quý giá, ngài không thể lãng phí thời gian ở nơi này." Người đang ra sức thuyết phục chính là người do Chu Cảnh Sâm sắp xếp ở lại trấn Toái Diệp."Đừng hoảng sợ," Diệp Gia không phải là người bốc đồng, nàng rất giỏi đánh giá tình hình: "Hiện giờ tình hình bên ngoài kia thế nào?""Người Ô Hoàn đã tràn vào thôn Vu Túc và g.i.ế.c rất nhiều người."Bộ não hỗn loạn của Diệp Gia sau khi thức trắng đêm bỗng dưng thanh tỉnh trong nháy mắt, nàng trầm giọng hỏi: "Trước tiên hãy giải thích chỉ tiết tình hình ở thôn Vu Túc cho ta."Người vừa mới tới trước kia đã hộ tống Chu Cảnh Sâm và Diệp Gia về phủ, tên của hắn Diệp Gia không nhớ rõ, nhưng nét mặt có chút quen thuộc.
Diệp Gia nhanh chóng tổng hợp những thông tin và dựa vào sự chuyên nghiệp của bản thân để vẽ ra một bản đồ hoàn chỉnh hơn về trấn Toái Diệp so với sơ đồ mà Oghuz cung cấp.
Việc vẽ bản đồ, sửa chữa tường thành và đào hầm dưới lòng đất đồng thời được thực hiện.
Bức tường thành được sửa chữa tương đối nhanh, chỉ cần dựng một bức tường đất cao ở giáp ranh để ngăn chặn. Sự kêu gọi của Oghuz mang lại hiệu quả khá tốt bởi vì Diệp Gia đã từng nhiều lần giúp đỡ mọi người trong những thời điểm khó khăn. Bằng việc mở kho hàng chứa ngũ cốc đã khiến danh tiếng của Diệp Gia trong lòng mọi người trở nên rất tốt, đặc biệt là trong lòng người dân trấn Toái Diệp. Oghuz đã hành động dưới danh nghĩa của hắn ta và hiệu quả thật sự hết sức kinh ngạc.
"Thật tốt khi có người sẵn sàng giúp đỡ." Diệp Gia cũng thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe tin: "CU đưa cho người dân theo điều kiện ta đã hứa và giám sát chặt chẽ những người bên dưới làm việc. Trong thời gian đặc biệt, tuyệt đối không cho phép hành vi mờ ám, ức h.i.ế.p và lừa dối người dân."
Oghuz là một nhà câm quân lâu năm nên tất nhiên hắn ta hiểu được lời nói phải chân thành và hành động phải kiên quyết.
Dưới sự giúp đỡ của người dân địa phương, tốc độ xây dựng đã nhanh hơn rất nhiều. Xét thấy tốc độ đào hầm quá chậm, Diệp Gia quyết định xây tường thành, tháp canh và tháp báo hiệu trước. Sau đó tập trung vào việc đào đường hầm khắp trấn Toái Diệp. Nó không được kết nối với trấn Toái Diệp mà được đào xuyên qua các cứ điểm để tạo ra lối thoát hiểm nhanh chóng trong trường hợp khẩn cấp. Ngoài ra, Diệp Gia còn chú trọng tới tình trạng của dòng sông.
Nếu người Ô Hoàn có ý định tiến vào Bắc Đình, hoặc là cố gắng đánh chiếm trấn Toái Diệp giống như người Thổ Nhĩ Kỳ trước đây thì nơi duy nhất có thể bị chiếm đóng là khu vực phía tây của trấn Toái Diệp, và rất có khả năng chúng sẽ tập trung tại nơi có nguồn nước. Tuy nhiên trong trấn lại không có nhiều sông, ngoại trừ hai nhánh sông bắt nguồn từ dãy núi Thiên Sơn để cung cấp nguồn nước cho toàn bộ trấn và bốn hồ nhỏ.
Ban ngày rảnh rỗi Diệp Gia đi ra ngoài kiểm tra xem khu vực gân sông hồ có thể đào thêm hâm hoặc vận chuyển không. Bằng cách này, ngay khi có một cuộc tấn công vào làng thì người dân có thể sử dụng nó để trốn thoát.
Vốn dĩ tốc độ của bọn họ đã rất nhanh, nhưng phản ứng của Diệp Gia lại nhanh hơn, nàng bắt đầu thu xếp ngay khi phát hiện bất thường. Nhưng ngựa của Ô Hoàn lại nhanh hơn. Vào ngày ky binh của Ô Hoàn xông vào làng Vu Túc, ngôi làng ở rìa tây của trấn Toái Diệp, Diệp Gia đã thức cả đêm trước đó để tối ưu hóa thiết kế của đường hầm. Lính của Oghuz vội vã chạy vào khoảng sân nhỏ nơi Diệp Gia ở và yêu cầu nàng di tản mọi người vê phía đông ngay lập tức. "Chủ nhân, địa vị của ngài rất quý giá, ngài không thể lãng phí thời gian ở nơi này." Người đang ra sức thuyết phục chính là người do Chu Cảnh Sâm sắp xếp ở lại trấn Toái Diệp.
"Đừng hoảng sợ," Diệp Gia không phải là người bốc đồng, nàng rất giỏi đánh giá tình hình: "Hiện giờ tình hình bên ngoài kia thế nào?"
"Người Ô Hoàn đã tràn vào thôn Vu Túc và g.i.ế.c rất nhiều người."
Bộ não hỗn loạn của Diệp Gia sau khi thức trắng đêm bỗng dưng thanh tỉnh trong nháy mắt, nàng trầm giọng hỏi: "Trước tiên hãy giải thích chỉ tiết tình hình ở thôn Vu Túc cho ta."
Người vừa mới tới trước kia đã hộ tống Chu Cảnh Sâm và Diệp Gia về phủ, tên của hắn Diệp Gia không nhớ rõ, nhưng nét mặt có chút quen thuộc.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Diệp Gia nhanh chóng tổng hợp những thông tin và dựa vào sự chuyên nghiệp của bản thân để vẽ ra một bản đồ hoàn chỉnh hơn về trấn Toái Diệp so với sơ đồ mà Oghuz cung cấp.Việc vẽ bản đồ, sửa chữa tường thành và đào hầm dưới lòng đất đồng thời được thực hiện.Bức tường thành được sửa chữa tương đối nhanh, chỉ cần dựng một bức tường đất cao ở giáp ranh để ngăn chặn. Sự kêu gọi của Oghuz mang lại hiệu quả khá tốt bởi vì Diệp Gia đã từng nhiều lần giúp đỡ mọi người trong những thời điểm khó khăn. Bằng việc mở kho hàng chứa ngũ cốc đã khiến danh tiếng của Diệp Gia trong lòng mọi người trở nên rất tốt, đặc biệt là trong lòng người dân trấn Toái Diệp. Oghuz đã hành động dưới danh nghĩa của hắn ta và hiệu quả thật sự hết sức kinh ngạc."Thật tốt khi có người sẵn sàng giúp đỡ." Diệp Gia cũng thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe tin: "CU đưa cho người dân theo điều kiện ta đã hứa và giám sát chặt chẽ những người bên dưới làm việc. Trong thời gian đặc biệt, tuyệt đối không cho phép hành vi mờ ám, ức h.i.ế.p và lừa dối người dân."Oghuz là một nhà câm quân lâu năm nên tất nhiên hắn ta hiểu được lời nói phải chân thành và hành động phải kiên quyết.Dưới sự giúp đỡ của người dân địa phương, tốc độ xây dựng đã nhanh hơn rất nhiều. Xét thấy tốc độ đào hầm quá chậm, Diệp Gia quyết định xây tường thành, tháp canh và tháp báo hiệu trước. Sau đó tập trung vào việc đào đường hầm khắp trấn Toái Diệp. Nó không được kết nối với trấn Toái Diệp mà được đào xuyên qua các cứ điểm để tạo ra lối thoát hiểm nhanh chóng trong trường hợp khẩn cấp. Ngoài ra, Diệp Gia còn chú trọng tới tình trạng của dòng sông.Nếu người Ô Hoàn có ý định tiến vào Bắc Đình, hoặc là cố gắng đánh chiếm trấn Toái Diệp giống như người Thổ Nhĩ Kỳ trước đây thì nơi duy nhất có thể bị chiếm đóng là khu vực phía tây của trấn Toái Diệp, và rất có khả năng chúng sẽ tập trung tại nơi có nguồn nước. Tuy nhiên trong trấn lại không có nhiều sông, ngoại trừ hai nhánh sông bắt nguồn từ dãy núi Thiên Sơn để cung cấp nguồn nước cho toàn bộ trấn và bốn hồ nhỏ.Ban ngày rảnh rỗi Diệp Gia đi ra ngoài kiểm tra xem khu vực gân sông hồ có thể đào thêm hâm hoặc vận chuyển không. Bằng cách này, ngay khi có một cuộc tấn công vào làng thì người dân có thể sử dụng nó để trốn thoát.Vốn dĩ tốc độ của bọn họ đã rất nhanh, nhưng phản ứng của Diệp Gia lại nhanh hơn, nàng bắt đầu thu xếp ngay khi phát hiện bất thường. Nhưng ngựa của Ô Hoàn lại nhanh hơn. Vào ngày ky binh của Ô Hoàn xông vào làng Vu Túc, ngôi làng ở rìa tây của trấn Toái Diệp, Diệp Gia đã thức cả đêm trước đó để tối ưu hóa thiết kế của đường hầm. Lính của Oghuz vội vã chạy vào khoảng sân nhỏ nơi Diệp Gia ở và yêu cầu nàng di tản mọi người vê phía đông ngay lập tức. "Chủ nhân, địa vị của ngài rất quý giá, ngài không thể lãng phí thời gian ở nơi này." Người đang ra sức thuyết phục chính là người do Chu Cảnh Sâm sắp xếp ở lại trấn Toái Diệp."Đừng hoảng sợ," Diệp Gia không phải là người bốc đồng, nàng rất giỏi đánh giá tình hình: "Hiện giờ tình hình bên ngoài kia thế nào?""Người Ô Hoàn đã tràn vào thôn Vu Túc và g.i.ế.c rất nhiều người."Bộ não hỗn loạn của Diệp Gia sau khi thức trắng đêm bỗng dưng thanh tỉnh trong nháy mắt, nàng trầm giọng hỏi: "Trước tiên hãy giải thích chỉ tiết tình hình ở thôn Vu Túc cho ta."Người vừa mới tới trước kia đã hộ tống Chu Cảnh Sâm và Diệp Gia về phủ, tên của hắn Diệp Gia không nhớ rõ, nhưng nét mặt có chút quen thuộc.