Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 764

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Chuyện này căn bản là do Dương Thành Liệt hô đồ. Cái c.h.ế.t của Dương Thành Cương vốn là gieo gió gặt bão, hắn ta làm những chuyện như vậy với Ngô gia, c.h.ế.t cũng không đáng tiếc. Lòng ai cũng như gương sáng, Dương Thành Liệt luôn luôn ân oán rõ ràng sao lại không rõ chuyện này?Ba Trát Đồ có mấy lời khó nói, chuyện trong quân Dư thị không biết, khó mà giải thích rõ ràng trong một hai câu.Nhưng không thể phủ nhận, để người của Dương Thành Liệt tiến vào trấn Đông Hương, đêm khuya thành công đột nhập vào phủ Chu gia là thất trách của Ba Trát Đồ. Thật ra Ba Trát Đồ nhận lệnh ở lại bảo vệ Chu gia. Hắn ta là người mạnh nhất trong số các tướng lĩnh, Chu Cảnh Sâm để lại cho hắn ta gân bảy ngàn người, còn nhiều hơn trấn Toái Diệp. Chuyện này không đề phòng được người ngoài, do công tác bảo vệ của hắn ta không kỹ càng.Ba Trát Đồ quỳ một gối xuống đất, lập tức thỉnh tội: "Vương phi nương nương, người yên tâm, chuyện này thuộc hạ nhất định sẽ xử lý thỏa đáng. Lần này Chu gia bị tập kích là thất trách của thuộc hạ. Khi điện hạ vê, thuộc hạ sẽ đi nhận phạt."Nếu đêm qua Dư thị không minh mẫn thì cả Chu gia coi như xong đời. Hắn ta bây giờ nghĩ tới còn toát mồ hôi lạnh.Dư thị mím môi không trả lời. Chuyện này đúng là Ba Trát Đồ thất trách, không thể dễ dàng tha thứ trong một hai câu. Nếu trước đây ở vương phủ, đám người Ba Trát Đồ đều phải chịu phạt. Nhưng giờ đang ở Bắc Đình, Chu Cảnh Sâm không có mặt. Dư thị nhiều lời vô ích. Ít nhất trong khoảng thời gian Chu Cảnh Sâm chưa về, đám Dư thị và Tiểu Thuật Bạch đều cân Ba Trát Đồ che chở."Việc này chờ Duẫn An trở về rồi nói sau." Dư thị lo lắng: "Đã bắt hết người của Dương Thành Liệt chưa?”"Bắt hết rồi." Không chỉ bắt hết, ngoại trừ vài nhân vật quan trọng, những kẻ khác đều bị Ba Trát Đồ g.i.ế.c ngay tại chỗ.Chuyện xảy ra bên Dư thị, Diệp Gia nhanh chóng nhận được tin tức. Nàng đang ở trấn Toái Diệp, nhưng cũng rất chú ý đến tình hình ở trấn Đông Hương. Gần như Chu gia vừa xảy ra chuyện thì lập tức có người đưa thư tới. Diệp Gia hoảng hốt đọc mấy chữ Dương Thành Liệt dẫn người đánh lén Chu gia. Xem xong thư, nàng hiếm khi run tay. Nhưng điều này cũng có nghĩa là đã đến lúc nàng phải trở về.Người Ô Hoàn bị Diệp Gia đuổi ra khỏi trấn Toái Diệp, trong thời gian ngắn chắc sẽ không xâm phạm nữa. Trong trận đối chiến với Ô Hoàn, trấn Toái Diệp gần như không tổn thất bao nhiêu binh lực. Chỉ cân đối phó với bọn du mục đến cướp bóc là đủ. Nhất là sau khi xây xong lô cốt dưới đất, hàng phòng ngự sẽ càng thêm vững chắc.Đã đến lúc phải về. Diệp Gia nhìn mây đen nơi chân trời, tháng chín vừa qua, trời lập tức chuyển lạnh.Tháng 10 năm ngoái trời bắt đầu đổ tuyết, đến thế giới này đã ba năm, Diệp Giai cuối cùng cũng hiểu được sự khắc nghiệt của mùa đông ở nơi này. Mặc dù không biết năm nay bao giờ tuyết rơi, nhưng về cơ bản một khi tuyết rơi thì rất nhiều chuyện đều phải tạm gác lại. Để nhanh chóng giải quyết mọi chuyện, Diệp Gia chỉ có thể thúc giục thợ thủ công của trấn Toái Diệp, cố gắng hoàn thành lô cốt đất trước khi trận tuyết đầu tiên đổ xuống.Bản thiết kế xây dựng lô cốt đất lần này là do Diệp Gia vẽ, nguyên liệu và thợ thủ công vẫn là nhóm ở trấn Lý Bắc lúc trước. Triệu Cảnh Thanh theo học Diệp Gia một đoạn thời gian, sau khi xác định Triệu Cảnh Thanh có thể đảm nhận nhiệm vụ quan trọng tiếp theo, cuối tháng 9 Diệp Gia trở về trấn Đông HươngXe ngựa đến trấn Đông Hương đã là buổi tối, đi suốt hai ngày ba đêm, xương cốt của Diệp Gia đều rã rời.Gõ cửa lớn Chu gia, người trong cửa hỏi dò hồi lâu mới dám mở ra.Chuyện Dương Thành Liệt dẫn người đánh lén Chu gia đã tạo cho Dư thị một bóng ma tâm lý cực kỳ lớn. Giờ thì đêm nào bà ấy cũng phải cho người tuần tra, học Diệp Gia lắp bẫy đặt bẫy quanh sân.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Chuyện này căn bản là do Dương Thành Liệt hô đồ. Cái c.h.ế.t của Dương Thành Cương vốn là gieo gió gặt bão, hắn ta làm những chuyện như vậy với Ngô gia, c.h.ế.t cũng không đáng tiếc. Lòng ai cũng như gương sáng, Dương Thành Liệt luôn luôn ân oán rõ ràng sao lại không rõ chuyện này?Ba Trát Đồ có mấy lời khó nói, chuyện trong quân Dư thị không biết, khó mà giải thích rõ ràng trong một hai câu.Nhưng không thể phủ nhận, để người của Dương Thành Liệt tiến vào trấn Đông Hương, đêm khuya thành công đột nhập vào phủ Chu gia là thất trách của Ba Trát Đồ. Thật ra Ba Trát Đồ nhận lệnh ở lại bảo vệ Chu gia. Hắn ta là người mạnh nhất trong số các tướng lĩnh, Chu Cảnh Sâm để lại cho hắn ta gân bảy ngàn người, còn nhiều hơn trấn Toái Diệp. Chuyện này không đề phòng được người ngoài, do công tác bảo vệ của hắn ta không kỹ càng.Ba Trát Đồ quỳ một gối xuống đất, lập tức thỉnh tội: "Vương phi nương nương, người yên tâm, chuyện này thuộc hạ nhất định sẽ xử lý thỏa đáng. Lần này Chu gia bị tập kích là thất trách của thuộc hạ. Khi điện hạ vê, thuộc hạ sẽ đi nhận phạt."Nếu đêm qua Dư thị không minh mẫn thì cả Chu gia coi như xong đời. Hắn ta bây giờ nghĩ tới còn toát mồ hôi lạnh.Dư thị mím môi không trả lời. Chuyện này đúng là Ba Trát Đồ thất trách, không thể dễ dàng tha thứ trong một hai câu. Nếu trước đây ở vương phủ, đám người Ba Trát Đồ đều phải chịu phạt. Nhưng giờ đang ở Bắc Đình, Chu Cảnh Sâm không có mặt. Dư thị nhiều lời vô ích. Ít nhất trong khoảng thời gian Chu Cảnh Sâm chưa về, đám Dư thị và Tiểu Thuật Bạch đều cân Ba Trát Đồ che chở."Việc này chờ Duẫn An trở về rồi nói sau." Dư thị lo lắng: "Đã bắt hết người của Dương Thành Liệt chưa?”"Bắt hết rồi." Không chỉ bắt hết, ngoại trừ vài nhân vật quan trọng, những kẻ khác đều bị Ba Trát Đồ g.i.ế.c ngay tại chỗ.Chuyện xảy ra bên Dư thị, Diệp Gia nhanh chóng nhận được tin tức. Nàng đang ở trấn Toái Diệp, nhưng cũng rất chú ý đến tình hình ở trấn Đông Hương. Gần như Chu gia vừa xảy ra chuyện thì lập tức có người đưa thư tới. Diệp Gia hoảng hốt đọc mấy chữ Dương Thành Liệt dẫn người đánh lén Chu gia. Xem xong thư, nàng hiếm khi run tay. Nhưng điều này cũng có nghĩa là đã đến lúc nàng phải trở về.Người Ô Hoàn bị Diệp Gia đuổi ra khỏi trấn Toái Diệp, trong thời gian ngắn chắc sẽ không xâm phạm nữa. Trong trận đối chiến với Ô Hoàn, trấn Toái Diệp gần như không tổn thất bao nhiêu binh lực. Chỉ cân đối phó với bọn du mục đến cướp bóc là đủ. Nhất là sau khi xây xong lô cốt dưới đất, hàng phòng ngự sẽ càng thêm vững chắc.Đã đến lúc phải về. Diệp Gia nhìn mây đen nơi chân trời, tháng chín vừa qua, trời lập tức chuyển lạnh.Tháng 10 năm ngoái trời bắt đầu đổ tuyết, đến thế giới này đã ba năm, Diệp Giai cuối cùng cũng hiểu được sự khắc nghiệt của mùa đông ở nơi này. Mặc dù không biết năm nay bao giờ tuyết rơi, nhưng về cơ bản một khi tuyết rơi thì rất nhiều chuyện đều phải tạm gác lại. Để nhanh chóng giải quyết mọi chuyện, Diệp Gia chỉ có thể thúc giục thợ thủ công của trấn Toái Diệp, cố gắng hoàn thành lô cốt đất trước khi trận tuyết đầu tiên đổ xuống.Bản thiết kế xây dựng lô cốt đất lần này là do Diệp Gia vẽ, nguyên liệu và thợ thủ công vẫn là nhóm ở trấn Lý Bắc lúc trước. Triệu Cảnh Thanh theo học Diệp Gia một đoạn thời gian, sau khi xác định Triệu Cảnh Thanh có thể đảm nhận nhiệm vụ quan trọng tiếp theo, cuối tháng 9 Diệp Gia trở về trấn Đông HươngXe ngựa đến trấn Đông Hương đã là buổi tối, đi suốt hai ngày ba đêm, xương cốt của Diệp Gia đều rã rời.Gõ cửa lớn Chu gia, người trong cửa hỏi dò hồi lâu mới dám mở ra.Chuyện Dương Thành Liệt dẫn người đánh lén Chu gia đã tạo cho Dư thị một bóng ma tâm lý cực kỳ lớn. Giờ thì đêm nào bà ấy cũng phải cho người tuần tra, học Diệp Gia lắp bẫy đặt bẫy quanh sân.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Chuyện này căn bản là do Dương Thành Liệt hô đồ. Cái c.h.ế.t của Dương Thành Cương vốn là gieo gió gặt bão, hắn ta làm những chuyện như vậy với Ngô gia, c.h.ế.t cũng không đáng tiếc. Lòng ai cũng như gương sáng, Dương Thành Liệt luôn luôn ân oán rõ ràng sao lại không rõ chuyện này?Ba Trát Đồ có mấy lời khó nói, chuyện trong quân Dư thị không biết, khó mà giải thích rõ ràng trong một hai câu.Nhưng không thể phủ nhận, để người của Dương Thành Liệt tiến vào trấn Đông Hương, đêm khuya thành công đột nhập vào phủ Chu gia là thất trách của Ba Trát Đồ. Thật ra Ba Trát Đồ nhận lệnh ở lại bảo vệ Chu gia. Hắn ta là người mạnh nhất trong số các tướng lĩnh, Chu Cảnh Sâm để lại cho hắn ta gân bảy ngàn người, còn nhiều hơn trấn Toái Diệp. Chuyện này không đề phòng được người ngoài, do công tác bảo vệ của hắn ta không kỹ càng.Ba Trát Đồ quỳ một gối xuống đất, lập tức thỉnh tội: "Vương phi nương nương, người yên tâm, chuyện này thuộc hạ nhất định sẽ xử lý thỏa đáng. Lần này Chu gia bị tập kích là thất trách của thuộc hạ. Khi điện hạ vê, thuộc hạ sẽ đi nhận phạt."Nếu đêm qua Dư thị không minh mẫn thì cả Chu gia coi như xong đời. Hắn ta bây giờ nghĩ tới còn toát mồ hôi lạnh.Dư thị mím môi không trả lời. Chuyện này đúng là Ba Trát Đồ thất trách, không thể dễ dàng tha thứ trong một hai câu. Nếu trước đây ở vương phủ, đám người Ba Trát Đồ đều phải chịu phạt. Nhưng giờ đang ở Bắc Đình, Chu Cảnh Sâm không có mặt. Dư thị nhiều lời vô ích. Ít nhất trong khoảng thời gian Chu Cảnh Sâm chưa về, đám Dư thị và Tiểu Thuật Bạch đều cân Ba Trát Đồ che chở."Việc này chờ Duẫn An trở về rồi nói sau." Dư thị lo lắng: "Đã bắt hết người của Dương Thành Liệt chưa?”"Bắt hết rồi." Không chỉ bắt hết, ngoại trừ vài nhân vật quan trọng, những kẻ khác đều bị Ba Trát Đồ g.i.ế.c ngay tại chỗ.Chuyện xảy ra bên Dư thị, Diệp Gia nhanh chóng nhận được tin tức. Nàng đang ở trấn Toái Diệp, nhưng cũng rất chú ý đến tình hình ở trấn Đông Hương. Gần như Chu gia vừa xảy ra chuyện thì lập tức có người đưa thư tới. Diệp Gia hoảng hốt đọc mấy chữ Dương Thành Liệt dẫn người đánh lén Chu gia. Xem xong thư, nàng hiếm khi run tay. Nhưng điều này cũng có nghĩa là đã đến lúc nàng phải trở về.Người Ô Hoàn bị Diệp Gia đuổi ra khỏi trấn Toái Diệp, trong thời gian ngắn chắc sẽ không xâm phạm nữa. Trong trận đối chiến với Ô Hoàn, trấn Toái Diệp gần như không tổn thất bao nhiêu binh lực. Chỉ cân đối phó với bọn du mục đến cướp bóc là đủ. Nhất là sau khi xây xong lô cốt dưới đất, hàng phòng ngự sẽ càng thêm vững chắc.Đã đến lúc phải về. Diệp Gia nhìn mây đen nơi chân trời, tháng chín vừa qua, trời lập tức chuyển lạnh.Tháng 10 năm ngoái trời bắt đầu đổ tuyết, đến thế giới này đã ba năm, Diệp Giai cuối cùng cũng hiểu được sự khắc nghiệt của mùa đông ở nơi này. Mặc dù không biết năm nay bao giờ tuyết rơi, nhưng về cơ bản một khi tuyết rơi thì rất nhiều chuyện đều phải tạm gác lại. Để nhanh chóng giải quyết mọi chuyện, Diệp Gia chỉ có thể thúc giục thợ thủ công của trấn Toái Diệp, cố gắng hoàn thành lô cốt đất trước khi trận tuyết đầu tiên đổ xuống.Bản thiết kế xây dựng lô cốt đất lần này là do Diệp Gia vẽ, nguyên liệu và thợ thủ công vẫn là nhóm ở trấn Lý Bắc lúc trước. Triệu Cảnh Thanh theo học Diệp Gia một đoạn thời gian, sau khi xác định Triệu Cảnh Thanh có thể đảm nhận nhiệm vụ quan trọng tiếp theo, cuối tháng 9 Diệp Gia trở về trấn Đông HươngXe ngựa đến trấn Đông Hương đã là buổi tối, đi suốt hai ngày ba đêm, xương cốt của Diệp Gia đều rã rời.Gõ cửa lớn Chu gia, người trong cửa hỏi dò hồi lâu mới dám mở ra.Chuyện Dương Thành Liệt dẫn người đánh lén Chu gia đã tạo cho Dư thị một bóng ma tâm lý cực kỳ lớn. Giờ thì đêm nào bà ấy cũng phải cho người tuần tra, học Diệp Gia lắp bẫy đặt bẫy quanh sân.

Chương 764