Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 827

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Lúc ở Chu gia vẫn thường xuyên không thấy bóng dáng cả tỷ phu, ngay cả khi hai người mới tổ chức đám cưới lại và là cặp đôi mới cưới. Tỷ phu cũng hiếm khi có thời gian bầu bạn với tỷ tỷ. Nhưng tỷ của nàng ấy cũng không cần người bầu bạn là đúng rồi, Diệp Đệ nhún nhún vai.Con người khi trải qua nhiều ngày tháng tốt lành, thì luôn luôn có một ngày giam lên phân chó. Ở bên này Diệp Đệ cũng đã học nghề thành thạo, ở bên kia tỷ tỷ cũng dự định đến Luân Đài mở cử hàng. Tứ tỷ cũng tìm đến rồi, ở lại nhà của tỷ tỷ. Mắt nhìn thấy ba tỷ muội bọn họ đã sắp có cuộc sống tốt đẹp, ai có thể ngờ rằng Diệp Vượng Sơn và Diệp Tô Thị sẽ chuyển đến Luân Đài.Đại ca của Diệp Gia ở Luân Đài, điều này Diệp Đệ biết. Tình cờ một lần ngẫu nhiên Diệp Thanh Sơn đến làm khách nhà Dương gia, Diệp Đệ tình cờ gặp hắn ta trong vườn. Lúc đó Diệp Đệ không nhận ra Diệp Thanh Sơn, dù sao người đại ca này cũng đã nhập ngũ nhiều năm, lúc rời đi Diệp Đệ chỉ là một đứa trẻ. Sự thay đổi của cô nương mươi tám tuổi, nếu không phải có vài phần giống với Diệp Tô Thị khiến Diệp Thanh Sơn hỏi thăm ra được thì e rằng vẫn không thể nhận ra.Ngay khi nhận ra nhau, Diệp Thanh Sơn đã muốn đưa Diệp Đệ về sống trong phủ đệ nhà mình.Nói thật ra, đại ca ruột đương nhiên thân thiết hơn Dương gia, sống ở đó cũng thoải mái hơn. Nhưng đánh c.h.ế.t Diệp Đệ cũng không ngờ được phụ thân ruột và nương ruột đến tìm nàng ấy, đánh nàng ấy, mắng nàng ấy nàng càng không nói nhiều, vậy mà được mấy ngày làm quan lão gia thì lung lay. Còn sắp xếp đính hôn gì đó cho nàng ấy!Diệp Đệ suýt nữa thì tức chết, nàng ấy không dám cố chấp với phụ mẫu ruột, không nói tiếng nào thì dọn đến Dương gia.Đối với một đại quan gia như Dương gia, Diệp gia mới leo lên được đương nhiên không đủ nhìn. Diệp Đệ nghĩ rằng có sư phụ ra mặt nói giúp, phụ mẫu của nàng ấy chắc cũng lo ngại một phần nào đó mà nghe lời. Ai ngờ rằng hai người này là người không biết không biết sợ hay là thật sự bị đồng tiền làm cho mờ mắt, bất chấp sự phản đối của nàng ấy và lời khuyên của Dương gia, đã trực tiếp nhận sính lễ của người ta định việc hôn sự.Diệp Đệ suýt nữa thì tức chết, đặc biệt là một số chuyện của cái gọi là nhà chồng mà nàng ấy nghe ngóng được ở bên ngoài, Nghiêm gia đó vốn dĩ chỉ là một cái hốiTuy nói là Luân Đài nhưng nữ tử không được sống tự do. Nhưng nhờ có Liễu Nguyên mà nàng ấy có thể nghe được những chuyện bẩn thỉu của cậu con trai út đó của Nghiêm gia trong khoảng thời gian này. Người đó chính là một kẻ đồng tính, hơn nữa là một kẻ đồng tính cực kỳ ghét nữ nhân. Nếu nàng ấy thực gả cho hắn ta chưa biết chừng sẽ bị gã đồng tính đó cho rằng cướp nam nhân của hắn ta. Diệp Đệ tức giận đến mức nước mắt không ngừng rơi, nàng ấy vứt hết những thứ này trước mặt phụ mẫu ruột của mình, vốn dĩ nghĩ rằng họ sẽ suy nghĩ đắn đo thêm khi nhìn thấy những thứ này. Ai mà ngờ được rằng, nàng ấy ném sự thật đến trước mặt phụ mẫu ruột, nhưng hai người này đều trợn tròn mắt làm kẻ mù. Diệp Tô Thị dù sao cũng còn biết giấu giếm, nói thẳng bản thân không hiểu, người bên ngoài truyền bậy. Diệp Vượng Sơn thì dứt khoát nhốt nàng ấy lại trong nhà, nói rằng không gả cũng phải gả.Bởi vì Diệp Vương Sơn đã nhận hơn ba trăm lượng tiên sính lễ của người ta rồi, cả đời này ông ta chưa bao giờ thấy nhiều tiền như vậy, cho dù có c.h.ế.t cũng sẽ không nôn ra.Diệp Đệ cảm giác trời sắp đổ sụp xuống rồi!Phụ mẫu ruột vì ngân lượng mà đến cả nàng ấy cũng có thể bán dilDù là đã sớm biết hành vi của cặp phu phụ già Diệp Thị, nhưng mà cho đến khi Diệp Tô Thị đích thân quay đầu sang một bên nàng ấy mới chịu tin.

Lúc ở Chu gia vẫn thường xuyên không thấy bóng dáng cả tỷ phu, ngay cả khi hai người mới tổ chức đám cưới lại và là cặp đôi mới cưới. Tỷ phu cũng hiếm khi có thời gian bầu bạn với tỷ tỷ. Nhưng tỷ của nàng ấy cũng không cần người bầu bạn là đúng rồi, Diệp Đệ nhún nhún vai.

Con người khi trải qua nhiều ngày tháng tốt lành, thì luôn luôn có một ngày giam lên phân chó. Ở bên này Diệp Đệ cũng đã học nghề thành thạo, ở bên kia tỷ tỷ cũng dự định đến Luân Đài mở cử hàng. Tứ tỷ cũng tìm đến rồi, ở lại nhà của tỷ tỷ. Mắt nhìn thấy ba tỷ muội bọn họ đã sắp có cuộc sống tốt đẹp, ai có thể ngờ rằng Diệp Vượng Sơn và Diệp Tô Thị sẽ chuyển đến Luân Đài.

Đại ca của Diệp Gia ở Luân Đài, điều này Diệp Đệ biết. Tình cờ một lần ngẫu nhiên Diệp Thanh Sơn đến làm khách nhà Dương gia, Diệp Đệ tình cờ gặp hắn ta trong vườn. Lúc đó Diệp Đệ không nhận ra Diệp Thanh Sơn, dù sao người đại ca này cũng đã nhập ngũ nhiều năm, lúc rời đi Diệp Đệ chỉ là một đứa trẻ. Sự thay đổi của cô nương mươi tám tuổi, nếu không phải có vài phần giống với Diệp Tô Thị khiến Diệp Thanh Sơn hỏi thăm ra được thì e rằng vẫn không thể nhận ra.

Ngay khi nhận ra nhau, Diệp Thanh Sơn đã muốn đưa Diệp Đệ về sống trong phủ đệ nhà mình.

Nói thật ra, đại ca ruột đương nhiên thân thiết hơn Dương gia, sống ở đó cũng thoải mái hơn. Nhưng đánh c.h.ế.t Diệp Đệ cũng không ngờ được phụ thân ruột và nương ruột đến tìm nàng ấy, đánh nàng ấy, mắng nàng ấy nàng càng không nói nhiều, vậy mà được mấy ngày làm quan lão gia thì lung lay. Còn sắp xếp đính hôn gì đó cho nàng ấy!

Diệp Đệ suýt nữa thì tức chết, nàng ấy không dám cố chấp với phụ mẫu ruột, không nói tiếng nào thì dọn đến Dương gia.

Đối với một đại quan gia như Dương gia, Diệp gia mới leo lên được đương nhiên không đủ nhìn. Diệp Đệ nghĩ rằng có sư phụ ra mặt nói giúp, phụ mẫu của nàng ấy chắc cũng lo ngại một phần nào đó mà nghe lời. Ai ngờ rằng hai người này là người không biết không biết sợ hay là thật sự bị đồng tiền làm cho mờ mắt, bất chấp sự phản đối của nàng ấy và lời khuyên của Dương gia, đã trực tiếp nhận sính lễ của người ta định việc hôn sự.

Diệp Đệ suýt nữa thì tức chết, đặc biệt là một số chuyện của cái gọi là nhà chồng mà nàng ấy nghe ngóng được ở bên ngoài, Nghiêm gia đó vốn dĩ chỉ là một cái hối

Tuy nói là Luân Đài nhưng nữ tử không được sống tự do. Nhưng nhờ có Liễu Nguyên mà nàng ấy có thể nghe được những chuyện bẩn thỉu của cậu con trai út đó của Nghiêm gia trong khoảng thời gian này. Người đó chính là một kẻ đồng tính, hơn nữa là một kẻ đồng tính cực kỳ ghét nữ nhân. Nếu nàng ấy thực gả cho hắn ta chưa biết chừng sẽ bị gã đồng tính đó cho rằng cướp nam nhân của hắn ta. Diệp Đệ tức giận đến mức nước mắt không ngừng rơi, nàng ấy vứt hết những thứ này trước mặt phụ mẫu ruột của mình, vốn dĩ nghĩ rằng họ sẽ suy nghĩ đắn đo thêm khi nhìn thấy những thứ này. Ai mà ngờ được rằng, nàng ấy ném sự thật đến trước mặt phụ mẫu ruột, nhưng hai người này đều trợn tròn mắt làm kẻ mù. Diệp Tô Thị dù sao cũng còn biết giấu giếm, nói thẳng bản thân không hiểu, người bên ngoài truyền bậy. Diệp Vượng Sơn thì dứt khoát nhốt nàng ấy lại trong nhà, nói rằng không gả cũng phải gả.

Bởi vì Diệp Vương Sơn đã nhận hơn ba trăm lượng tiên sính lễ của người ta rồi, cả đời này ông ta chưa bao giờ thấy nhiều tiền như vậy, cho dù có c.h.ế.t cũng sẽ không nôn ra.

Diệp Đệ cảm giác trời sắp đổ sụp xuống rồi!

Phụ mẫu ruột vì ngân lượng mà đến cả nàng ấy cũng có thể bán dil

Dù là đã sớm biết hành vi của cặp phu phụ già Diệp Thị, nhưng mà cho đến khi Diệp Tô Thị đích thân quay đầu sang một bên nàng ấy mới chịu tin.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Lúc ở Chu gia vẫn thường xuyên không thấy bóng dáng cả tỷ phu, ngay cả khi hai người mới tổ chức đám cưới lại và là cặp đôi mới cưới. Tỷ phu cũng hiếm khi có thời gian bầu bạn với tỷ tỷ. Nhưng tỷ của nàng ấy cũng không cần người bầu bạn là đúng rồi, Diệp Đệ nhún nhún vai.Con người khi trải qua nhiều ngày tháng tốt lành, thì luôn luôn có một ngày giam lên phân chó. Ở bên này Diệp Đệ cũng đã học nghề thành thạo, ở bên kia tỷ tỷ cũng dự định đến Luân Đài mở cử hàng. Tứ tỷ cũng tìm đến rồi, ở lại nhà của tỷ tỷ. Mắt nhìn thấy ba tỷ muội bọn họ đã sắp có cuộc sống tốt đẹp, ai có thể ngờ rằng Diệp Vượng Sơn và Diệp Tô Thị sẽ chuyển đến Luân Đài.Đại ca của Diệp Gia ở Luân Đài, điều này Diệp Đệ biết. Tình cờ một lần ngẫu nhiên Diệp Thanh Sơn đến làm khách nhà Dương gia, Diệp Đệ tình cờ gặp hắn ta trong vườn. Lúc đó Diệp Đệ không nhận ra Diệp Thanh Sơn, dù sao người đại ca này cũng đã nhập ngũ nhiều năm, lúc rời đi Diệp Đệ chỉ là một đứa trẻ. Sự thay đổi của cô nương mươi tám tuổi, nếu không phải có vài phần giống với Diệp Tô Thị khiến Diệp Thanh Sơn hỏi thăm ra được thì e rằng vẫn không thể nhận ra.Ngay khi nhận ra nhau, Diệp Thanh Sơn đã muốn đưa Diệp Đệ về sống trong phủ đệ nhà mình.Nói thật ra, đại ca ruột đương nhiên thân thiết hơn Dương gia, sống ở đó cũng thoải mái hơn. Nhưng đánh c.h.ế.t Diệp Đệ cũng không ngờ được phụ thân ruột và nương ruột đến tìm nàng ấy, đánh nàng ấy, mắng nàng ấy nàng càng không nói nhiều, vậy mà được mấy ngày làm quan lão gia thì lung lay. Còn sắp xếp đính hôn gì đó cho nàng ấy!Diệp Đệ suýt nữa thì tức chết, nàng ấy không dám cố chấp với phụ mẫu ruột, không nói tiếng nào thì dọn đến Dương gia.Đối với một đại quan gia như Dương gia, Diệp gia mới leo lên được đương nhiên không đủ nhìn. Diệp Đệ nghĩ rằng có sư phụ ra mặt nói giúp, phụ mẫu của nàng ấy chắc cũng lo ngại một phần nào đó mà nghe lời. Ai ngờ rằng hai người này là người không biết không biết sợ hay là thật sự bị đồng tiền làm cho mờ mắt, bất chấp sự phản đối của nàng ấy và lời khuyên của Dương gia, đã trực tiếp nhận sính lễ của người ta định việc hôn sự.Diệp Đệ suýt nữa thì tức chết, đặc biệt là một số chuyện của cái gọi là nhà chồng mà nàng ấy nghe ngóng được ở bên ngoài, Nghiêm gia đó vốn dĩ chỉ là một cái hốiTuy nói là Luân Đài nhưng nữ tử không được sống tự do. Nhưng nhờ có Liễu Nguyên mà nàng ấy có thể nghe được những chuyện bẩn thỉu của cậu con trai út đó của Nghiêm gia trong khoảng thời gian này. Người đó chính là một kẻ đồng tính, hơn nữa là một kẻ đồng tính cực kỳ ghét nữ nhân. Nếu nàng ấy thực gả cho hắn ta chưa biết chừng sẽ bị gã đồng tính đó cho rằng cướp nam nhân của hắn ta. Diệp Đệ tức giận đến mức nước mắt không ngừng rơi, nàng ấy vứt hết những thứ này trước mặt phụ mẫu ruột của mình, vốn dĩ nghĩ rằng họ sẽ suy nghĩ đắn đo thêm khi nhìn thấy những thứ này. Ai mà ngờ được rằng, nàng ấy ném sự thật đến trước mặt phụ mẫu ruột, nhưng hai người này đều trợn tròn mắt làm kẻ mù. Diệp Tô Thị dù sao cũng còn biết giấu giếm, nói thẳng bản thân không hiểu, người bên ngoài truyền bậy. Diệp Vượng Sơn thì dứt khoát nhốt nàng ấy lại trong nhà, nói rằng không gả cũng phải gả.Bởi vì Diệp Vương Sơn đã nhận hơn ba trăm lượng tiên sính lễ của người ta rồi, cả đời này ông ta chưa bao giờ thấy nhiều tiền như vậy, cho dù có c.h.ế.t cũng sẽ không nôn ra.Diệp Đệ cảm giác trời sắp đổ sụp xuống rồi!Phụ mẫu ruột vì ngân lượng mà đến cả nàng ấy cũng có thể bán dilDù là đã sớm biết hành vi của cặp phu phụ già Diệp Thị, nhưng mà cho đến khi Diệp Tô Thị đích thân quay đầu sang một bên nàng ấy mới chịu tin.

Chương 827