Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để…
Chương 610
Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Nhưng sau khi hưng phấn qua đi, cô lại nhanh chóng bình tĩnh lại. Dù nước linh tuyền tốt đến đâu thì số lượng cũng có hạn, muốn sản xuất hàng loạt là điều không thể. Hơn nữa, công hiệu của nó quá mạnh, nếu để lộ ra ngoài chắc chắn sẽ dẫn đến tranh đoạt, thậm chí còn mang đến nguy hiểm cho cô và gia đình.Hoắc Diên Xuyên cũng đồng tình với suy nghĩ của cô.“Đúng vậy. Chỉ cần nhìn qua thôi cũng biết nước linh tuyền có khả năng cải thiện sức khỏe, kéo dài tuổi thọ. Thứ này nếu rơi vào tay kẻ khác, chắc chắn sẽ bị lợi dụng để trục lợi hoặc gây ra tranh chấp. Anh không muốn chuyện đó xảy ra. So với tiền bạc, sự an toàn của em và các con quan trọng hơn nhiều.”Dù nước linh tuyền không thể bán ra ngoài nhưng trong không gian long phượng của Khương Ngư còn rất nhiều dược liệu quý như nhân sâm, linh chi, tuyết liên… Những thứ này cũng có thể mang lại lợi ích lớn.Cuối cùng, cô vẫn quyết định chuẩn bị một số bình nước linh tuyền pha loãng để dành cho người thân. Trong mỗi bình, cô còn thêm vào nhân sâm và các loại dược liệu khác để tăng hiệu quả.Người nhà họ Tống mỗi người đều có một phần. Ngoài ra, cô cũng đặc biệt chuẩn bị một bình cho Tân Dã.Thực ra, cô biết tình cảnh của Tân Dã khá phức tạp, thậm chí có phần nguy hiểm. So với những người khác, cậu càng cần thứ này hơn.Khi nhận lấy bình nước linh tuyền, Tân Dã không hề tỏ ra ngạc nhiên.Dưới ánh mặt trời, chất lỏng trong bình phản chiếu ánh sáng xanh lam lung linh, nhìn qua đã biết không phải thứ bình thường.Khương Ngư giải thích đơn giản về tác dụng của nước linh tuyền. Đương nhiên, cô không nói quá chi tiết. Chuyện về không gian hay hoa văn lá sen trên tay mình, cô vẫn cảm thấy càng ít người biết càng tốt, ngay cả người nhà họ Tống cũng không biết cô lấy thứ này từ đâu.Dù vậy, cô vẫn tin tưởng Hoắc Diên Xuyên nhất.Sau khi nghe cô nói, Tân Dã không có bất kỳ nghi ngờ nào.“Được, em biết rồi.”Khương Ngư cười cười: “Em không sợ chị đưa thuốc độc cho em sao?”Tân Dã lắc đầu, giọng chắc nịch.“Chị sẽ không làm vậy. Mà cho dù có, em cũng sẽ không suy nghĩ gì mà uống ngay.”Câu nói này khiến Khương Ngư có chút bất ngờ. Cô nhìn cậu thật kỹ, cuối cùng chỉ thở dài trong lòng.Tân Dã lúc nào cũng thẳng thắn, kiên định, không thích suy đoán lòng dạ người khác. Nhưng đôi mắt kia… vẫn chất chứa một nỗi cô đơn sâu thẳm.Cô nhìn về phía Lục Thanh Ninh đang đứng cách đó không xa, rồi nhẹ giọng nói:“Tân Dã, phải tiếp tục bước về phía trước, đừng dừng lại. Em nhất định sẽ gặp được một cô gái tốt hơn. Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn là người một nhà.”Tân Dã im lặng nhìn cô, ánh mắt phức tạp, cuối cùng nhẹ gật đầu.“Được.”
Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Nhưng sau khi hưng phấn qua đi, cô lại nhanh chóng bình tĩnh lại. Dù nước linh tuyền tốt đến đâu thì số lượng cũng có hạn, muốn sản xuất hàng loạt là điều không thể. Hơn nữa, công hiệu của nó quá mạnh, nếu để lộ ra ngoài chắc chắn sẽ dẫn đến tranh đoạt, thậm chí còn mang đến nguy hiểm cho cô và gia đình.Hoắc Diên Xuyên cũng đồng tình với suy nghĩ của cô.“Đúng vậy. Chỉ cần nhìn qua thôi cũng biết nước linh tuyền có khả năng cải thiện sức khỏe, kéo dài tuổi thọ. Thứ này nếu rơi vào tay kẻ khác, chắc chắn sẽ bị lợi dụng để trục lợi hoặc gây ra tranh chấp. Anh không muốn chuyện đó xảy ra. So với tiền bạc, sự an toàn của em và các con quan trọng hơn nhiều.”Dù nước linh tuyền không thể bán ra ngoài nhưng trong không gian long phượng của Khương Ngư còn rất nhiều dược liệu quý như nhân sâm, linh chi, tuyết liên… Những thứ này cũng có thể mang lại lợi ích lớn.Cuối cùng, cô vẫn quyết định chuẩn bị một số bình nước linh tuyền pha loãng để dành cho người thân. Trong mỗi bình, cô còn thêm vào nhân sâm và các loại dược liệu khác để tăng hiệu quả.Người nhà họ Tống mỗi người đều có một phần. Ngoài ra, cô cũng đặc biệt chuẩn bị một bình cho Tân Dã.Thực ra, cô biết tình cảnh của Tân Dã khá phức tạp, thậm chí có phần nguy hiểm. So với những người khác, cậu càng cần thứ này hơn.Khi nhận lấy bình nước linh tuyền, Tân Dã không hề tỏ ra ngạc nhiên.Dưới ánh mặt trời, chất lỏng trong bình phản chiếu ánh sáng xanh lam lung linh, nhìn qua đã biết không phải thứ bình thường.Khương Ngư giải thích đơn giản về tác dụng của nước linh tuyền. Đương nhiên, cô không nói quá chi tiết. Chuyện về không gian hay hoa văn lá sen trên tay mình, cô vẫn cảm thấy càng ít người biết càng tốt, ngay cả người nhà họ Tống cũng không biết cô lấy thứ này từ đâu.Dù vậy, cô vẫn tin tưởng Hoắc Diên Xuyên nhất.Sau khi nghe cô nói, Tân Dã không có bất kỳ nghi ngờ nào.“Được, em biết rồi.”Khương Ngư cười cười: “Em không sợ chị đưa thuốc độc cho em sao?”Tân Dã lắc đầu, giọng chắc nịch.“Chị sẽ không làm vậy. Mà cho dù có, em cũng sẽ không suy nghĩ gì mà uống ngay.”Câu nói này khiến Khương Ngư có chút bất ngờ. Cô nhìn cậu thật kỹ, cuối cùng chỉ thở dài trong lòng.Tân Dã lúc nào cũng thẳng thắn, kiên định, không thích suy đoán lòng dạ người khác. Nhưng đôi mắt kia… vẫn chất chứa một nỗi cô đơn sâu thẳm.Cô nhìn về phía Lục Thanh Ninh đang đứng cách đó không xa, rồi nhẹ giọng nói:“Tân Dã, phải tiếp tục bước về phía trước, đừng dừng lại. Em nhất định sẽ gặp được một cô gái tốt hơn. Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn là người một nhà.”Tân Dã im lặng nhìn cô, ánh mắt phức tạp, cuối cùng nhẹ gật đầu.“Được.”
Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Nhưng sau khi hưng phấn qua đi, cô lại nhanh chóng bình tĩnh lại. Dù nước linh tuyền tốt đến đâu thì số lượng cũng có hạn, muốn sản xuất hàng loạt là điều không thể. Hơn nữa, công hiệu của nó quá mạnh, nếu để lộ ra ngoài chắc chắn sẽ dẫn đến tranh đoạt, thậm chí còn mang đến nguy hiểm cho cô và gia đình.Hoắc Diên Xuyên cũng đồng tình với suy nghĩ của cô.“Đúng vậy. Chỉ cần nhìn qua thôi cũng biết nước linh tuyền có khả năng cải thiện sức khỏe, kéo dài tuổi thọ. Thứ này nếu rơi vào tay kẻ khác, chắc chắn sẽ bị lợi dụng để trục lợi hoặc gây ra tranh chấp. Anh không muốn chuyện đó xảy ra. So với tiền bạc, sự an toàn của em và các con quan trọng hơn nhiều.”Dù nước linh tuyền không thể bán ra ngoài nhưng trong không gian long phượng của Khương Ngư còn rất nhiều dược liệu quý như nhân sâm, linh chi, tuyết liên… Những thứ này cũng có thể mang lại lợi ích lớn.Cuối cùng, cô vẫn quyết định chuẩn bị một số bình nước linh tuyền pha loãng để dành cho người thân. Trong mỗi bình, cô còn thêm vào nhân sâm và các loại dược liệu khác để tăng hiệu quả.Người nhà họ Tống mỗi người đều có một phần. Ngoài ra, cô cũng đặc biệt chuẩn bị một bình cho Tân Dã.Thực ra, cô biết tình cảnh của Tân Dã khá phức tạp, thậm chí có phần nguy hiểm. So với những người khác, cậu càng cần thứ này hơn.Khi nhận lấy bình nước linh tuyền, Tân Dã không hề tỏ ra ngạc nhiên.Dưới ánh mặt trời, chất lỏng trong bình phản chiếu ánh sáng xanh lam lung linh, nhìn qua đã biết không phải thứ bình thường.Khương Ngư giải thích đơn giản về tác dụng của nước linh tuyền. Đương nhiên, cô không nói quá chi tiết. Chuyện về không gian hay hoa văn lá sen trên tay mình, cô vẫn cảm thấy càng ít người biết càng tốt, ngay cả người nhà họ Tống cũng không biết cô lấy thứ này từ đâu.Dù vậy, cô vẫn tin tưởng Hoắc Diên Xuyên nhất.Sau khi nghe cô nói, Tân Dã không có bất kỳ nghi ngờ nào.“Được, em biết rồi.”Khương Ngư cười cười: “Em không sợ chị đưa thuốc độc cho em sao?”Tân Dã lắc đầu, giọng chắc nịch.“Chị sẽ không làm vậy. Mà cho dù có, em cũng sẽ không suy nghĩ gì mà uống ngay.”Câu nói này khiến Khương Ngư có chút bất ngờ. Cô nhìn cậu thật kỹ, cuối cùng chỉ thở dài trong lòng.Tân Dã lúc nào cũng thẳng thắn, kiên định, không thích suy đoán lòng dạ người khác. Nhưng đôi mắt kia… vẫn chất chứa một nỗi cô đơn sâu thẳm.Cô nhìn về phía Lục Thanh Ninh đang đứng cách đó không xa, rồi nhẹ giọng nói:“Tân Dã, phải tiếp tục bước về phía trước, đừng dừng lại. Em nhất định sẽ gặp được một cô gái tốt hơn. Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn là người một nhà.”Tân Dã im lặng nhìn cô, ánh mắt phức tạp, cuối cùng nhẹ gật đầu.“Được.”