Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để…
Chương 618: Chương 618
Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Đinh Phán Phán – người luôn có chút kiêu ngạo – cũng không kìm được mà thốt lên:"Chiếc váy cưới này chắc chắn đắt lắm. Hình như do một nhà thiết kế nổi tiếng nước ngoài làm riêng, trên váy còn đính kim cương nữa. Nghe nói trên thế giới chỉ có một chiếc duy nhất."Lễ cưới diễn ra như một giấc mộng, đẹp đẽ và hoàn mỹ. Trong ánh mắt của tất cả những người có mặt, Khương Ngư chính là cô dâu hạnh phúc nhất thế gian.Dù vậy, sau ngày hôm đó, cuộc sống của cô vẫn trôi qua như cũ. Nhưng ít nhất, cô đã bù đắp được một tiếc nuối trong lòng mình.Không ai biết rằng, vào đêm trước ngày cưới, Hoắc Diên Xuyên đã quỳ một chân dưới ánh trăng, cầu hôn cô một lần nữa."Khương Ngư, gả cho anh lần nữa, được không?"Cô bật cười, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.Ngay khoảnh khắc đó, pháo hoa rực rỡ nở tung trên bầu trời, tựa như cả thế gian đều đang chúc phúc cho họ.Chẳng ai khác ngoài Hoắc Diên Xuyên mới có thể làm ra một điều lãng mạn như thế.Lễ cưới kết thúc, cuộc sống vẫn tiếp tục. A Ly đã sắp vào cấp hai, còn Thanh Ý và Thời Việt cũng chuẩn bị vào tiểu học. Ba đứa trẻ thân thiết với nhau như hình với bóng.A Ly đã có dáng vẻ của một người anh cả. Vì thường xuyên đi đóng phim, mỗi lần trở về, cậu đều mang quà cho hai em.Tính cách A Ly ngày càng hoạt bát, đúng như mong đợi của Khương Ngư.Còn Thanh Ý, con bé vẫn gan dạ, chẳng sợ ai, chơi với đám con trai cũng không bị lép vế, trái lại còn trở thành "chị đại" trong đám trẻ.Ngược lại, Thời Việt vẫn trầm lặng như trước. Cậu không có nhiều bạn thân, có lẽ vì dáng vẻ đáng yêu và thành tích học tập xuất sắc mà đôi lúc còn bị hiểu lầm là con gái.Khương Ngư cũng có chút lo lắng, sợ rằng con trai mình sẽ bị bắt nạt. Nhưng nhìn vào ánh mắt điềm tĩnh và bộ dáng trầm ổn của Thời Việt, cô biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, con trai cô cũng sẽ tự biết cách đối mặt.Mặc dù Hoắc Thời Việt không hay chơi cùng đám trẻ con khác, nhưng bù lại, cậu học rất giỏi. Dáng vẻ nhỏ nhắn, đáng yêu, nhưng khuôn mặt lúc nào cũng lạnh tanh, không biểu lộ cảm xúc nên đôi khi cũng khiến người khác có phần dè chừng.May mắn là có Tống Thanh Ý – “chị đại” của cậu – luôn ở bên, nên Hoắc Thời Việt cũng không chịu thiệt thòi gì. Tuy nhiên, vì ngoại hình quá đỗi xinh đẹp của cậu mà đã xảy ra một chuyện khá buồn cười.Hôm đó, nhà có khách. Vị khách này đưa con trai mình đến chơi. Lúc ấy, Hoắc Thời Việt vẫn còn đang ngủ, Khương Ngư cũng không gọi cậu dậy. Đến khi tỉnh giấc, cậu chạy thẳng ra vườn, tò mò xem mặt hồ nhỏ trong vườn đã đóng băng hay chưa.Bỗng một giọng nói vang lên phía sau:"Em gái xinh quá! Em gái ơi, em cũng là người nhà này à?"
Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Đinh Phán Phán – người luôn có chút kiêu ngạo – cũng không kìm được mà thốt lên:"Chiếc váy cưới này chắc chắn đắt lắm. Hình như do một nhà thiết kế nổi tiếng nước ngoài làm riêng, trên váy còn đính kim cương nữa. Nghe nói trên thế giới chỉ có một chiếc duy nhất."Lễ cưới diễn ra như một giấc mộng, đẹp đẽ và hoàn mỹ. Trong ánh mắt của tất cả những người có mặt, Khương Ngư chính là cô dâu hạnh phúc nhất thế gian.Dù vậy, sau ngày hôm đó, cuộc sống của cô vẫn trôi qua như cũ. Nhưng ít nhất, cô đã bù đắp được một tiếc nuối trong lòng mình.Không ai biết rằng, vào đêm trước ngày cưới, Hoắc Diên Xuyên đã quỳ một chân dưới ánh trăng, cầu hôn cô một lần nữa."Khương Ngư, gả cho anh lần nữa, được không?"Cô bật cười, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.Ngay khoảnh khắc đó, pháo hoa rực rỡ nở tung trên bầu trời, tựa như cả thế gian đều đang chúc phúc cho họ.Chẳng ai khác ngoài Hoắc Diên Xuyên mới có thể làm ra một điều lãng mạn như thế.Lễ cưới kết thúc, cuộc sống vẫn tiếp tục. A Ly đã sắp vào cấp hai, còn Thanh Ý và Thời Việt cũng chuẩn bị vào tiểu học. Ba đứa trẻ thân thiết với nhau như hình với bóng.A Ly đã có dáng vẻ của một người anh cả. Vì thường xuyên đi đóng phim, mỗi lần trở về, cậu đều mang quà cho hai em.Tính cách A Ly ngày càng hoạt bát, đúng như mong đợi của Khương Ngư.Còn Thanh Ý, con bé vẫn gan dạ, chẳng sợ ai, chơi với đám con trai cũng không bị lép vế, trái lại còn trở thành "chị đại" trong đám trẻ.Ngược lại, Thời Việt vẫn trầm lặng như trước. Cậu không có nhiều bạn thân, có lẽ vì dáng vẻ đáng yêu và thành tích học tập xuất sắc mà đôi lúc còn bị hiểu lầm là con gái.Khương Ngư cũng có chút lo lắng, sợ rằng con trai mình sẽ bị bắt nạt. Nhưng nhìn vào ánh mắt điềm tĩnh và bộ dáng trầm ổn của Thời Việt, cô biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, con trai cô cũng sẽ tự biết cách đối mặt.Mặc dù Hoắc Thời Việt không hay chơi cùng đám trẻ con khác, nhưng bù lại, cậu học rất giỏi. Dáng vẻ nhỏ nhắn, đáng yêu, nhưng khuôn mặt lúc nào cũng lạnh tanh, không biểu lộ cảm xúc nên đôi khi cũng khiến người khác có phần dè chừng.May mắn là có Tống Thanh Ý – “chị đại” của cậu – luôn ở bên, nên Hoắc Thời Việt cũng không chịu thiệt thòi gì. Tuy nhiên, vì ngoại hình quá đỗi xinh đẹp của cậu mà đã xảy ra một chuyện khá buồn cười.Hôm đó, nhà có khách. Vị khách này đưa con trai mình đến chơi. Lúc ấy, Hoắc Thời Việt vẫn còn đang ngủ, Khương Ngư cũng không gọi cậu dậy. Đến khi tỉnh giấc, cậu chạy thẳng ra vườn, tò mò xem mặt hồ nhỏ trong vườn đã đóng băng hay chưa.Bỗng một giọng nói vang lên phía sau:"Em gái xinh quá! Em gái ơi, em cũng là người nhà này à?"
Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Đinh Phán Phán – người luôn có chút kiêu ngạo – cũng không kìm được mà thốt lên:"Chiếc váy cưới này chắc chắn đắt lắm. Hình như do một nhà thiết kế nổi tiếng nước ngoài làm riêng, trên váy còn đính kim cương nữa. Nghe nói trên thế giới chỉ có một chiếc duy nhất."Lễ cưới diễn ra như một giấc mộng, đẹp đẽ và hoàn mỹ. Trong ánh mắt của tất cả những người có mặt, Khương Ngư chính là cô dâu hạnh phúc nhất thế gian.Dù vậy, sau ngày hôm đó, cuộc sống của cô vẫn trôi qua như cũ. Nhưng ít nhất, cô đã bù đắp được một tiếc nuối trong lòng mình.Không ai biết rằng, vào đêm trước ngày cưới, Hoắc Diên Xuyên đã quỳ một chân dưới ánh trăng, cầu hôn cô một lần nữa."Khương Ngư, gả cho anh lần nữa, được không?"Cô bật cười, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.Ngay khoảnh khắc đó, pháo hoa rực rỡ nở tung trên bầu trời, tựa như cả thế gian đều đang chúc phúc cho họ.Chẳng ai khác ngoài Hoắc Diên Xuyên mới có thể làm ra một điều lãng mạn như thế.Lễ cưới kết thúc, cuộc sống vẫn tiếp tục. A Ly đã sắp vào cấp hai, còn Thanh Ý và Thời Việt cũng chuẩn bị vào tiểu học. Ba đứa trẻ thân thiết với nhau như hình với bóng.A Ly đã có dáng vẻ của một người anh cả. Vì thường xuyên đi đóng phim, mỗi lần trở về, cậu đều mang quà cho hai em.Tính cách A Ly ngày càng hoạt bát, đúng như mong đợi của Khương Ngư.Còn Thanh Ý, con bé vẫn gan dạ, chẳng sợ ai, chơi với đám con trai cũng không bị lép vế, trái lại còn trở thành "chị đại" trong đám trẻ.Ngược lại, Thời Việt vẫn trầm lặng như trước. Cậu không có nhiều bạn thân, có lẽ vì dáng vẻ đáng yêu và thành tích học tập xuất sắc mà đôi lúc còn bị hiểu lầm là con gái.Khương Ngư cũng có chút lo lắng, sợ rằng con trai mình sẽ bị bắt nạt. Nhưng nhìn vào ánh mắt điềm tĩnh và bộ dáng trầm ổn của Thời Việt, cô biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, con trai cô cũng sẽ tự biết cách đối mặt.Mặc dù Hoắc Thời Việt không hay chơi cùng đám trẻ con khác, nhưng bù lại, cậu học rất giỏi. Dáng vẻ nhỏ nhắn, đáng yêu, nhưng khuôn mặt lúc nào cũng lạnh tanh, không biểu lộ cảm xúc nên đôi khi cũng khiến người khác có phần dè chừng.May mắn là có Tống Thanh Ý – “chị đại” của cậu – luôn ở bên, nên Hoắc Thời Việt cũng không chịu thiệt thòi gì. Tuy nhiên, vì ngoại hình quá đỗi xinh đẹp của cậu mà đã xảy ra một chuyện khá buồn cười.Hôm đó, nhà có khách. Vị khách này đưa con trai mình đến chơi. Lúc ấy, Hoắc Thời Việt vẫn còn đang ngủ, Khương Ngư cũng không gọi cậu dậy. Đến khi tỉnh giấc, cậu chạy thẳng ra vườn, tò mò xem mặt hồ nhỏ trong vườn đã đóng băng hay chưa.Bỗng một giọng nói vang lên phía sau:"Em gái xinh quá! Em gái ơi, em cũng là người nhà này à?"