--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…

Chương 881

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Kiều Triều nhìn thấy cảnh sinh nở đầy căng thẳng cũng có chút lo lắng, ôm lấy Chân Nguyệt, nhẹ giọng an ủi: "Sẽ không sao đâu, nhất định sẽ bình an thôi."Không biết bao lâu sau, tiếng khóc của hài tử cuối cùng cũng vang lên từ trong phòng sinh."Oa oa oa-"Người nhà ở bên ngoài thở phào nhẹ nhõm. Bên trong, Mộ Khanh Thơ cảm nhận cơ thể nhẹ bẫng, vội hỏi: "Là nam hay nữ?"Bà mụ bên cạnh vui mừng đáp: "Thái tử phi, là một tiểu nam hài!"Mộ Khanh Thơ lúc này mới thực sự an tâm. Bấy lâu nay, nàng chịu nhiều áp lực vì chỉ sinh được một nữ nhi, khiến bao người ngấm ngầm khuyên Thái tử nạp thêm phi để sinh quý tử. Nay nàng đã hạ sinh một nhi tử, những tiếng xì xào đồn đại kia cuối cùng cũng lắng xuống.Bà mụ bế hài tử ra ngoài, cung kính thưa: "Chúc mừng Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương và Thái tử điện hạ, Thái tử phi đã sinh một nam hài."Kiều Triều cười rạng rỡ: "Tốt quá! Phần thưởng! Tất cả mọi người trong phủ Thái tử đều được ban thưởng!"Mọi người đồng loạt hô lớn: "Tạ ơn Hoàng thượng!"A Sơ vội hỏi: "Thài tử phi đâu, Thái tử phi thế nào rồi?"Bà mụ cúi đầu thưa: "Thưa điện hạ, Thái tử phi bình an. Điện hạ có thể vào thăm nàng."Chân Nguyệt và Kiều Triều nhìn hài tử trên tay bà mụ. Nhìn khuôn mặt bé nhỏ, nàng liền cười đùa: "Giống như A Sơ hồi nhỏ, cứ như một con khỉ nhỏ ấy."Kiều Triều phụ họa: "Phải, trông hơi xấu."A Sơ đứng cạnh: "Phụ hoàng, mẫu hậu!"Cả hai có chút ngượng ngùng, nhưng Chân Nguyệt vẫn nói thêm: "Không sao đâu, qua vài ngày sẽ đẹp ra thôi. Con lúc mới sinh cũng thế mà."A Sơ:...Khi phòng nghỉ đã được chuẩn bị xong, Chân Nguyệt và A Sơ vào thăm Mộ Khanh Thơ. Kiều Triều không vào, để lại không gian riêng cho hoàng tức nghỉ ngơi bên cạnh hoàng tôn mới sinh.Mộ Khanh Thơ vừa thấy Chân Nguyệt bước vào, định ngồi dậy nhưng A Sơ nhanh tay giữ nàng ấy nằm xuống: "Nàng cứ nằm nghỉ đi, mẫu hậu không để bụng đâu."Chân Nguyệt gật đầu, khẽ bảo: "Cứ nằm nghỉ ngơi cho khoẻ. Phòng bếp đã chuẩn bị thức ăn cho con chưa?"Một cung nữ bước lên thưa: "Thưa nương nương, thức ăn đã chuẩn bị sẵn sàng ạ."Chân Nguyệt hài lòng, dặn dò thêm: "Ăn một chút đi, mấy ngày tới phải chăm sóc bản thân cho tốt. Cứ để người hầu lo liệu mọi việc."Mộ Khanh Thơ ngoan ngoãn đáp: "Vâng, thưa mẫu hậu."Ngay lúc đó, Mộ phu nhân cũng đến phủ Thái tử. Vừa nhìn thấy Chân Nguyệt và A Sơ, bà vội vàng hành lễ: "Bái kiến Hoàng hậu nương nương, điện hạ."Chân Nguyệt đỡ bà dậy: "Không cần đa lễ, phu nhân vào thăm nữ nhi đi."Sau khi chào hỏi, Chân Nguyệt không ở lại lâu, chỉ căn dặn vài lời rồi trở về cung. Trước khi đi, nàng cũng bảo người chuẩn bị ít đồ bổ dưỡng gửi sang cho phủ Thái tử. Lệnh ban thưởng từ cung nhanh chóng được truyền ra, làm ai nấy đều vui mừng. Sự kiện lớn này nhanh chóng lan khắp kinh thành, các quan viên không ngừng gửi lời chúc mừng đến Kiều Triều.Ngày hôm sau, trên bàn làm việc của Kiều Triều chồng chất tấu chương chúc mừng hắn vừa có thêm hoàng tôn. Giữa trưa, khi trở về cung dùng bữa, hắn không khỏi than thở với Chân Nguyệt: "Tấu chương toàn là lời chúc mừng, nhiều đến mức phê duyệt mãi không hết."Chân Nguyệt cười nói: "Ta nhớ chàng biết khắc dấu mà. Sao không tự làm một con dấu 'duyệt' rồi cứ thế mà đóng xoẹt một lượt cho xong?"Kiều Triều nhướng mày hỏi: "... Như thế có qua loa quá không?"Chân Nguyệt đáp lại: "Không đâu, chỉ là cách làm hiệu quả thôi. Đằng nào chàng cũng xem qua hết rồi, nếu là mấy tấu chương chúc mừng đơn giản thế này, chàng cứ để người khác đóng dấu hộ. Họ cũng chẳng biết chàng có đọc kỹ hay không đâu."

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Kiều Triều nhìn thấy cảnh sinh nở đầy căng thẳng cũng có chút lo lắng, ôm lấy Chân Nguyệt, nhẹ giọng an ủi: "Sẽ không sao đâu, nhất định sẽ bình an thôi."Không biết bao lâu sau, tiếng khóc của hài tử cuối cùng cũng vang lên từ trong phòng sinh."Oa oa oa-"Người nhà ở bên ngoài thở phào nhẹ nhõm. Bên trong, Mộ Khanh Thơ cảm nhận cơ thể nhẹ bẫng, vội hỏi: "Là nam hay nữ?"Bà mụ bên cạnh vui mừng đáp: "Thái tử phi, là một tiểu nam hài!"Mộ Khanh Thơ lúc này mới thực sự an tâm. Bấy lâu nay, nàng chịu nhiều áp lực vì chỉ sinh được một nữ nhi, khiến bao người ngấm ngầm khuyên Thái tử nạp thêm phi để sinh quý tử. Nay nàng đã hạ sinh một nhi tử, những tiếng xì xào đồn đại kia cuối cùng cũng lắng xuống.Bà mụ bế hài tử ra ngoài, cung kính thưa: "Chúc mừng Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương và Thái tử điện hạ, Thái tử phi đã sinh một nam hài."Kiều Triều cười rạng rỡ: "Tốt quá! Phần thưởng! Tất cả mọi người trong phủ Thái tử đều được ban thưởng!"Mọi người đồng loạt hô lớn: "Tạ ơn Hoàng thượng!"A Sơ vội hỏi: "Thài tử phi đâu, Thái tử phi thế nào rồi?"Bà mụ cúi đầu thưa: "Thưa điện hạ, Thái tử phi bình an. Điện hạ có thể vào thăm nàng."Chân Nguyệt và Kiều Triều nhìn hài tử trên tay bà mụ. Nhìn khuôn mặt bé nhỏ, nàng liền cười đùa: "Giống như A Sơ hồi nhỏ, cứ như một con khỉ nhỏ ấy."Kiều Triều phụ họa: "Phải, trông hơi xấu."A Sơ đứng cạnh: "Phụ hoàng, mẫu hậu!"Cả hai có chút ngượng ngùng, nhưng Chân Nguyệt vẫn nói thêm: "Không sao đâu, qua vài ngày sẽ đẹp ra thôi. Con lúc mới sinh cũng thế mà."A Sơ:...Khi phòng nghỉ đã được chuẩn bị xong, Chân Nguyệt và A Sơ vào thăm Mộ Khanh Thơ. Kiều Triều không vào, để lại không gian riêng cho hoàng tức nghỉ ngơi bên cạnh hoàng tôn mới sinh.Mộ Khanh Thơ vừa thấy Chân Nguyệt bước vào, định ngồi dậy nhưng A Sơ nhanh tay giữ nàng ấy nằm xuống: "Nàng cứ nằm nghỉ đi, mẫu hậu không để bụng đâu."Chân Nguyệt gật đầu, khẽ bảo: "Cứ nằm nghỉ ngơi cho khoẻ. Phòng bếp đã chuẩn bị thức ăn cho con chưa?"Một cung nữ bước lên thưa: "Thưa nương nương, thức ăn đã chuẩn bị sẵn sàng ạ."Chân Nguyệt hài lòng, dặn dò thêm: "Ăn một chút đi, mấy ngày tới phải chăm sóc bản thân cho tốt. Cứ để người hầu lo liệu mọi việc."Mộ Khanh Thơ ngoan ngoãn đáp: "Vâng, thưa mẫu hậu."Ngay lúc đó, Mộ phu nhân cũng đến phủ Thái tử. Vừa nhìn thấy Chân Nguyệt và A Sơ, bà vội vàng hành lễ: "Bái kiến Hoàng hậu nương nương, điện hạ."Chân Nguyệt đỡ bà dậy: "Không cần đa lễ, phu nhân vào thăm nữ nhi đi."Sau khi chào hỏi, Chân Nguyệt không ở lại lâu, chỉ căn dặn vài lời rồi trở về cung. Trước khi đi, nàng cũng bảo người chuẩn bị ít đồ bổ dưỡng gửi sang cho phủ Thái tử. Lệnh ban thưởng từ cung nhanh chóng được truyền ra, làm ai nấy đều vui mừng. Sự kiện lớn này nhanh chóng lan khắp kinh thành, các quan viên không ngừng gửi lời chúc mừng đến Kiều Triều.Ngày hôm sau, trên bàn làm việc của Kiều Triều chồng chất tấu chương chúc mừng hắn vừa có thêm hoàng tôn. Giữa trưa, khi trở về cung dùng bữa, hắn không khỏi than thở với Chân Nguyệt: "Tấu chương toàn là lời chúc mừng, nhiều đến mức phê duyệt mãi không hết."Chân Nguyệt cười nói: "Ta nhớ chàng biết khắc dấu mà. Sao không tự làm một con dấu 'duyệt' rồi cứ thế mà đóng xoẹt một lượt cho xong?"Kiều Triều nhướng mày hỏi: "... Như thế có qua loa quá không?"Chân Nguyệt đáp lại: "Không đâu, chỉ là cách làm hiệu quả thôi. Đằng nào chàng cũng xem qua hết rồi, nếu là mấy tấu chương chúc mừng đơn giản thế này, chàng cứ để người khác đóng dấu hộ. Họ cũng chẳng biết chàng có đọc kỹ hay không đâu."

Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Kiều Triều nhìn thấy cảnh sinh nở đầy căng thẳng cũng có chút lo lắng, ôm lấy Chân Nguyệt, nhẹ giọng an ủi: "Sẽ không sao đâu, nhất định sẽ bình an thôi."Không biết bao lâu sau, tiếng khóc của hài tử cuối cùng cũng vang lên từ trong phòng sinh."Oa oa oa-"Người nhà ở bên ngoài thở phào nhẹ nhõm. Bên trong, Mộ Khanh Thơ cảm nhận cơ thể nhẹ bẫng, vội hỏi: "Là nam hay nữ?"Bà mụ bên cạnh vui mừng đáp: "Thái tử phi, là một tiểu nam hài!"Mộ Khanh Thơ lúc này mới thực sự an tâm. Bấy lâu nay, nàng chịu nhiều áp lực vì chỉ sinh được một nữ nhi, khiến bao người ngấm ngầm khuyên Thái tử nạp thêm phi để sinh quý tử. Nay nàng đã hạ sinh một nhi tử, những tiếng xì xào đồn đại kia cuối cùng cũng lắng xuống.Bà mụ bế hài tử ra ngoài, cung kính thưa: "Chúc mừng Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương và Thái tử điện hạ, Thái tử phi đã sinh một nam hài."Kiều Triều cười rạng rỡ: "Tốt quá! Phần thưởng! Tất cả mọi người trong phủ Thái tử đều được ban thưởng!"Mọi người đồng loạt hô lớn: "Tạ ơn Hoàng thượng!"A Sơ vội hỏi: "Thài tử phi đâu, Thái tử phi thế nào rồi?"Bà mụ cúi đầu thưa: "Thưa điện hạ, Thái tử phi bình an. Điện hạ có thể vào thăm nàng."Chân Nguyệt và Kiều Triều nhìn hài tử trên tay bà mụ. Nhìn khuôn mặt bé nhỏ, nàng liền cười đùa: "Giống như A Sơ hồi nhỏ, cứ như một con khỉ nhỏ ấy."Kiều Triều phụ họa: "Phải, trông hơi xấu."A Sơ đứng cạnh: "Phụ hoàng, mẫu hậu!"Cả hai có chút ngượng ngùng, nhưng Chân Nguyệt vẫn nói thêm: "Không sao đâu, qua vài ngày sẽ đẹp ra thôi. Con lúc mới sinh cũng thế mà."A Sơ:...Khi phòng nghỉ đã được chuẩn bị xong, Chân Nguyệt và A Sơ vào thăm Mộ Khanh Thơ. Kiều Triều không vào, để lại không gian riêng cho hoàng tức nghỉ ngơi bên cạnh hoàng tôn mới sinh.Mộ Khanh Thơ vừa thấy Chân Nguyệt bước vào, định ngồi dậy nhưng A Sơ nhanh tay giữ nàng ấy nằm xuống: "Nàng cứ nằm nghỉ đi, mẫu hậu không để bụng đâu."Chân Nguyệt gật đầu, khẽ bảo: "Cứ nằm nghỉ ngơi cho khoẻ. Phòng bếp đã chuẩn bị thức ăn cho con chưa?"Một cung nữ bước lên thưa: "Thưa nương nương, thức ăn đã chuẩn bị sẵn sàng ạ."Chân Nguyệt hài lòng, dặn dò thêm: "Ăn một chút đi, mấy ngày tới phải chăm sóc bản thân cho tốt. Cứ để người hầu lo liệu mọi việc."Mộ Khanh Thơ ngoan ngoãn đáp: "Vâng, thưa mẫu hậu."Ngay lúc đó, Mộ phu nhân cũng đến phủ Thái tử. Vừa nhìn thấy Chân Nguyệt và A Sơ, bà vội vàng hành lễ: "Bái kiến Hoàng hậu nương nương, điện hạ."Chân Nguyệt đỡ bà dậy: "Không cần đa lễ, phu nhân vào thăm nữ nhi đi."Sau khi chào hỏi, Chân Nguyệt không ở lại lâu, chỉ căn dặn vài lời rồi trở về cung. Trước khi đi, nàng cũng bảo người chuẩn bị ít đồ bổ dưỡng gửi sang cho phủ Thái tử. Lệnh ban thưởng từ cung nhanh chóng được truyền ra, làm ai nấy đều vui mừng. Sự kiện lớn này nhanh chóng lan khắp kinh thành, các quan viên không ngừng gửi lời chúc mừng đến Kiều Triều.Ngày hôm sau, trên bàn làm việc của Kiều Triều chồng chất tấu chương chúc mừng hắn vừa có thêm hoàng tôn. Giữa trưa, khi trở về cung dùng bữa, hắn không khỏi than thở với Chân Nguyệt: "Tấu chương toàn là lời chúc mừng, nhiều đến mức phê duyệt mãi không hết."Chân Nguyệt cười nói: "Ta nhớ chàng biết khắc dấu mà. Sao không tự làm một con dấu 'duyệt' rồi cứ thế mà đóng xoẹt một lượt cho xong?"Kiều Triều nhướng mày hỏi: "... Như thế có qua loa quá không?"Chân Nguyệt đáp lại: "Không đâu, chỉ là cách làm hiệu quả thôi. Đằng nào chàng cũng xem qua hết rồi, nếu là mấy tấu chương chúc mừng đơn giản thế này, chàng cứ để người khác đóng dấu hộ. Họ cũng chẳng biết chàng có đọc kỹ hay không đâu."

Chương 881