“Lão Triệu, cậu không thể suy nghĩ một chút ư?” “Lão Tào, tôi năm nay 32, không phải 23. Năm xưa chúng ta nói với nhau trong phòng ngủ là sớm hay muộn cũng có một ngày làm ra trò chơi của bản thân, mấy anh em cũng từ chức phấn đấu hết mình nhiều năm, nhưng bây không thể đầu tư được nữa. Lập trình viên chỉ hợp tuổi trẻ, tôi thật sự không thể tiếp tục. Lão Tào, rất xin lỗi, tôi đã nói với Nhạc Du rồi.” Tào Hòa Dịch nghe điện thoại truyền đến tiếng tút tút, sửng sốt một lúc. Thế nên phim chiếu đến đâu anh cũng không theo kịp. Anh chợt phản ứng lại, vừa rồi anh gọi điện thoại cho Triệu Hạo, tắt đài radio của xe, không nghe thấy tiếng phim, bảo sao không theo kịp. Anh vươn tay, trực tiếp ấn xuống phím tắt lưu lại tần số vừa nghe mà anh hay dùng vào thời điểm tan tầm. “Sau đây là thông tin mới nhất về tình hình giao thông cho người tham gia giao thông, trên phố Hồng Kỳ xảy ra một vụ tai nạn xe cộ nhỏ, mong các bạn gần đó đi đường vòng……” Tào Hòa Dịch vỗ đầu. Vừa rồi là FM bao nhiêu nhỉ? 89.…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...