Trực giác mách bảo tôi rằng, có lẽ tôi và Lục Trầm sắp chia tay. Không nhớ nổi là lần thứ mấy, anh lại nhắc đến cô thực tập sinh đó trước mặt tôi. "Chỉ là anh bắt Chu Mạn Ni làm thêm vài ngày, vậy mà cô ấy lại lấy nước sôi tưới cây phát tài của anh để trả thù, em nói cô ấy có quá đáng không?" Tôi đang chỉnh sửa bản kế hoạch lần thứ bảy, không ngẩng đầu lên đáp: "Vậy thì anh sa thải cô ta đi." Bầu không khí bỗng ngưng lại trong giây lát. Lục Trầm mệt mỏi xoa xoa trán, giọng điệu chùng xuống. "Cô bé mới vào nghề thôi mà, anh tính toán với cô ấy làm gì? "Hơn nữa, anh thấy bóng dáng của em thời cấp ba trên người cô ấy, không sợ trời không sợ đất, cũng khá đáng yêu." Đáng yêu sao? Anh ấy nói đáng yêu là chỉ việc sau khi thông báo có cuộc họp khẩn cấp thì vẫn ra về đúng giờ? Hay là khi bị sếp mắng vài câu thì xị mặt ra, rồi dùng nước sôi 100 độ để pha cà phê cho sếp? Hoặc là khi đi công tác, cố tình đặt vé tàu đứng cho sếp? Lấy lý do chính đáng: Chỉnh đốn nơi làm việc, bắt đầu từ tôi. Nếu…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...