Ta là Đậu Nương. Ngày hôm ấy có một chiếc kiệu nhỏ nâng ta vào phủ Duệ Vương, biến ta trở thành thiếp của chàng. Nghe đâu người ngoài đều đồn thổi rằng ta có số mệnh tốt. Một người câm bán tào phớ ở cổng thành thế mà leo được đến bên người Vương gia, đây chẳng phải là giàu sang phú quý người người mơ ước mà chẳng có được đó sao. Chỉ có mỗi Ngô tẩu là không nói như vậy. Nàng nói số mệnh ta không tốt, đường đường là cô nương trong sạch lại lội vào vũng nước đục này. Ta biết rõ. Bởi vì đời trước, ta đã ch.e.t ở trong phủ Duệ Vương. 1 Thế nhưng khi Duệ Vương hỏi ta có bằng lòng vào phủ hay không, ta vẫn gật đầu. Chàng là huynh đệ ruột của Hoàng thượng, sau khi Hoàng thượng đăng cơ lập tức phong chàng làm Duệ Vương, vinh sủng chưa từng vơi cạn. Mà ta chỉ là một bé gái mồ côi không cha không mẹ, bày sạp hàng tào phớ ở cổng thành kiếm sống qua ngày. Ngày ngày vất vả mỏi mệt cũng không phải vấn đề gì to tát nhưng ta lại không thể nói, mỗi khi bị ức hiếp cũng chỉ có thể ép buộc bản thân chịu…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...