Ta tên là Cao Nhược Hoa, năm nay mười lăm tuổi, Trưởng công chúa của Trần quốc. Mỹ nữ đang bị ấn vào tường mà hôn là Lâm Tố, tiểu thư của phủ Thượng thư, còn người mà cưỡng ép nàng ấy chính là biểu ca của ta, Phó Cẩm Thư, tướng quân mặt lạnh trẻ nhất trong lịch sử triều đại. Theo nguyên tác, Trưởng công chúa là ta đây đã nhất kiến chung tình với biểu ca, si mê hắn đến điên dại, thế nên một lòng một dạ trăm đắng nghìn cay gây khó dễ cho đại tiểu thư phủ Thượng Thư, xứng đáng với hình ảnh nhân vật công chúa kiêu căng tùy hứng, điển hình của vai nữ phụ độc ác trong truyền thuyết. Có trời mới biết, ngoại trừ “công chúa được sủng” là thật ra thì mọi thứ khác đều là giả. Nguyên nhân là bởi nguyên chủ thực sự thì đã chếc đuối vào năm 7 tuổi rồi, còn ta, người được lớn lên trong tư tưởng chủ nghĩa xã hội, đã xuyên vào thân thể nàng, phải kế thừa hậu quả của cái cốt truyện dở hơi này. Lạc đề rồi, giờ quay lại chủ đề chính thôi. Nói chung, đây không phải lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh biểu ca…
Chương 22
Vĩnh Lạc Công ChúaTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa tên là Cao Nhược Hoa, năm nay mười lăm tuổi, Trưởng công chúa của Trần quốc. Mỹ nữ đang bị ấn vào tường mà hôn là Lâm Tố, tiểu thư của phủ Thượng thư, còn người mà cưỡng ép nàng ấy chính là biểu ca của ta, Phó Cẩm Thư, tướng quân mặt lạnh trẻ nhất trong lịch sử triều đại. Theo nguyên tác, Trưởng công chúa là ta đây đã nhất kiến chung tình với biểu ca, si mê hắn đến điên dại, thế nên một lòng một dạ trăm đắng nghìn cay gây khó dễ cho đại tiểu thư phủ Thượng Thư, xứng đáng với hình ảnh nhân vật công chúa kiêu căng tùy hứng, điển hình của vai nữ phụ độc ác trong truyền thuyết. Có trời mới biết, ngoại trừ “công chúa được sủng” là thật ra thì mọi thứ khác đều là giả. Nguyên nhân là bởi nguyên chủ thực sự thì đã chếc đuối vào năm 7 tuổi rồi, còn ta, người được lớn lên trong tư tưởng chủ nghĩa xã hội, đã xuyên vào thân thể nàng, phải kế thừa hậu quả của cái cốt truyện dở hơi này. Lạc đề rồi, giờ quay lại chủ đề chính thôi. Nói chung, đây không phải lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh biểu ca… Tứ tỷ đang ngồi bên cửa sổ, mặc một chiếc áo ngắn màu vàng nhạt, thêu một bức bình phong hoa điểu. Ánh nắng chiếu vào khiến những sợi chỉ vàng trở nên lấp lánh rực rỡ. Ta ngăn các cung nữ đang định hành lễ với ta và bảo họ lui xuống, nhẹ nhàng nhấc váy đi đến sau lưng Tứ tỷ, bịt mắt nàng và cố tình nói bằng giọng ồm ồm: “Đoán xem ta là ai?”Tứ tỷ ngừng tay, rất phối hợp trả lời: “Ngươi là ai vậy? Có phải Tam tỷ không?”Ta tiếp tục giả giọng vui vẻ nói: “Chúc mừng ngươi đoán sai rồi, ta sẽ thưởng cho ngươi, phần thưởng là ngươi hãy tặng bức bình phong này cho ta!”Tứ tỷ gỡ tay ta ra, lắc đầu: “Không được đâu, đây là quà mừng thọ cho Thái hậu tổ mẫu.”“Được rồi.” Ta đưa hộp bánh cho nàng: “Đây là bánh hoa đào của Vân Quế phường mà tỷ thích nhất đấy.”Tứ tỷ nhận lấy hộp bánh, rồi đi vào phòng trong lấy ra một chiếc áo choàng voan mỏng thêu hoa mai, mở ra đưa cho ta: “Cho muội nè, đây là thứ muội cứ lải nhải bên tai ta suốt tối qua đấy.”Ta giật mình, nhận lấy chiếc áo ướm thử lên người. Đường may tinh xảo, kiểu dáng cũng rất xinh đẹp, ta có chút ngượng ngùng nói: “Tứ tỷ, tỷ thật sự đã làm nó rồi sao, muội ngại quá.”Tứ tỷ có chút khó hiểu hỏi: “Muội ngại cái gì chứ?”Ta bảo người cất cẩn thận chiếc áo, rồi chuyển chủ đề: “À đúng rồi, lúc đến đây muội thấy mọi người trong cung của tỷ đều đang tất bật dọn dẹp gì đó, đây là đang làm gì vậy?”“Tháng sau Thái hậu tổ mẫu sẽ đến chùa Vân Đàn cầu phúc, ta tất nhiên phải đi theo rồi.” Tứ tỷ ngồi xuống tiếp tục thêu hoa, có chút bực bội nói: “Đại tiểu thư nhà họ Lâm cũng sẽ đi.”“Lâm Tố?” Ta hỏi.Tứ tỷ gật đầu, tiếp tục nói: “Gần đây nàng ta rất được Thái hậu tổ mẫu yêu thích, thường xuyên được triệu vào cung.”“Cái này muội biết.” Ta gật đầu, “Sao vậy? Nàng ta chọc giận tỷ à?”Tứ tỷ có vẻ hơi mơ hồ: “Cũng không hẳn, nhưng không hiểu sao tỷ cứ cảm thấy không thoải mái.”“Là không thoải mái khi thấy nàng ta ở cùng Thái hậu tổ mẫu, hay là không thoải mái khi thấy nàng ta ở cùng Phó Cẩm Thư?”“Hả?” Tứ tỷ nhìn ta nghi hoặc: “Sao muội lại đột nhiên nhắc đến Phó tướng quân?”“Không có gì, muội chỉ lấy đại một ví dụ thôi.” Ta nói, “Tỷ xem này, Thái hậu tổ mẫu là người thân đã gắn bó nhiều năm, còn Phó Cẩm Thư chỉ là người xa lạ gặp qua một lần. Nếu tỷ cảm thấy không thoải mái khi thấy nàng ta ở bên Thái hậu tổ mẫu, đó là vì sự xuất hiện đột ngột của một người đã phá vỡ cách các người tương tác với nhau bấy lâu nay. Còn nếu tỷ cảm thấy không thoải mái khi thấy nàng ta ở bên Phó Cẩm Thư, thì đó là vì tỷ đơn thuần không thích nàng ta. Tứ tỷ, tỷ thuộc trường hợp nào?”“Thật sao?” Tứ tỷ trầm ngâm suy nghĩ: “Vậy có lẽ là ta đơn thuần là không thích nàng ta.”Được rồi, tỷ không phải đơn thuần không thích nàng ta, mà là đã phải lòng Phó Cẩm Thư rồi, chỉ là tỷ vẫn chưa nhận ra mà thôi.
Vĩnh Lạc Công ChúaTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa tên là Cao Nhược Hoa, năm nay mười lăm tuổi, Trưởng công chúa của Trần quốc. Mỹ nữ đang bị ấn vào tường mà hôn là Lâm Tố, tiểu thư của phủ Thượng thư, còn người mà cưỡng ép nàng ấy chính là biểu ca của ta, Phó Cẩm Thư, tướng quân mặt lạnh trẻ nhất trong lịch sử triều đại. Theo nguyên tác, Trưởng công chúa là ta đây đã nhất kiến chung tình với biểu ca, si mê hắn đến điên dại, thế nên một lòng một dạ trăm đắng nghìn cay gây khó dễ cho đại tiểu thư phủ Thượng Thư, xứng đáng với hình ảnh nhân vật công chúa kiêu căng tùy hứng, điển hình của vai nữ phụ độc ác trong truyền thuyết. Có trời mới biết, ngoại trừ “công chúa được sủng” là thật ra thì mọi thứ khác đều là giả. Nguyên nhân là bởi nguyên chủ thực sự thì đã chếc đuối vào năm 7 tuổi rồi, còn ta, người được lớn lên trong tư tưởng chủ nghĩa xã hội, đã xuyên vào thân thể nàng, phải kế thừa hậu quả của cái cốt truyện dở hơi này. Lạc đề rồi, giờ quay lại chủ đề chính thôi. Nói chung, đây không phải lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh biểu ca… Tứ tỷ đang ngồi bên cửa sổ, mặc một chiếc áo ngắn màu vàng nhạt, thêu một bức bình phong hoa điểu. Ánh nắng chiếu vào khiến những sợi chỉ vàng trở nên lấp lánh rực rỡ. Ta ngăn các cung nữ đang định hành lễ với ta và bảo họ lui xuống, nhẹ nhàng nhấc váy đi đến sau lưng Tứ tỷ, bịt mắt nàng và cố tình nói bằng giọng ồm ồm: “Đoán xem ta là ai?”Tứ tỷ ngừng tay, rất phối hợp trả lời: “Ngươi là ai vậy? Có phải Tam tỷ không?”Ta tiếp tục giả giọng vui vẻ nói: “Chúc mừng ngươi đoán sai rồi, ta sẽ thưởng cho ngươi, phần thưởng là ngươi hãy tặng bức bình phong này cho ta!”Tứ tỷ gỡ tay ta ra, lắc đầu: “Không được đâu, đây là quà mừng thọ cho Thái hậu tổ mẫu.”“Được rồi.” Ta đưa hộp bánh cho nàng: “Đây là bánh hoa đào của Vân Quế phường mà tỷ thích nhất đấy.”Tứ tỷ nhận lấy hộp bánh, rồi đi vào phòng trong lấy ra một chiếc áo choàng voan mỏng thêu hoa mai, mở ra đưa cho ta: “Cho muội nè, đây là thứ muội cứ lải nhải bên tai ta suốt tối qua đấy.”Ta giật mình, nhận lấy chiếc áo ướm thử lên người. Đường may tinh xảo, kiểu dáng cũng rất xinh đẹp, ta có chút ngượng ngùng nói: “Tứ tỷ, tỷ thật sự đã làm nó rồi sao, muội ngại quá.”Tứ tỷ có chút khó hiểu hỏi: “Muội ngại cái gì chứ?”Ta bảo người cất cẩn thận chiếc áo, rồi chuyển chủ đề: “À đúng rồi, lúc đến đây muội thấy mọi người trong cung của tỷ đều đang tất bật dọn dẹp gì đó, đây là đang làm gì vậy?”“Tháng sau Thái hậu tổ mẫu sẽ đến chùa Vân Đàn cầu phúc, ta tất nhiên phải đi theo rồi.” Tứ tỷ ngồi xuống tiếp tục thêu hoa, có chút bực bội nói: “Đại tiểu thư nhà họ Lâm cũng sẽ đi.”“Lâm Tố?” Ta hỏi.Tứ tỷ gật đầu, tiếp tục nói: “Gần đây nàng ta rất được Thái hậu tổ mẫu yêu thích, thường xuyên được triệu vào cung.”“Cái này muội biết.” Ta gật đầu, “Sao vậy? Nàng ta chọc giận tỷ à?”Tứ tỷ có vẻ hơi mơ hồ: “Cũng không hẳn, nhưng không hiểu sao tỷ cứ cảm thấy không thoải mái.”“Là không thoải mái khi thấy nàng ta ở cùng Thái hậu tổ mẫu, hay là không thoải mái khi thấy nàng ta ở cùng Phó Cẩm Thư?”“Hả?” Tứ tỷ nhìn ta nghi hoặc: “Sao muội lại đột nhiên nhắc đến Phó tướng quân?”“Không có gì, muội chỉ lấy đại một ví dụ thôi.” Ta nói, “Tỷ xem này, Thái hậu tổ mẫu là người thân đã gắn bó nhiều năm, còn Phó Cẩm Thư chỉ là người xa lạ gặp qua một lần. Nếu tỷ cảm thấy không thoải mái khi thấy nàng ta ở bên Thái hậu tổ mẫu, đó là vì sự xuất hiện đột ngột của một người đã phá vỡ cách các người tương tác với nhau bấy lâu nay. Còn nếu tỷ cảm thấy không thoải mái khi thấy nàng ta ở bên Phó Cẩm Thư, thì đó là vì tỷ đơn thuần không thích nàng ta. Tứ tỷ, tỷ thuộc trường hợp nào?”“Thật sao?” Tứ tỷ trầm ngâm suy nghĩ: “Vậy có lẽ là ta đơn thuần là không thích nàng ta.”Được rồi, tỷ không phải đơn thuần không thích nàng ta, mà là đã phải lòng Phó Cẩm Thư rồi, chỉ là tỷ vẫn chưa nhận ra mà thôi.
Vĩnh Lạc Công ChúaTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa tên là Cao Nhược Hoa, năm nay mười lăm tuổi, Trưởng công chúa của Trần quốc. Mỹ nữ đang bị ấn vào tường mà hôn là Lâm Tố, tiểu thư của phủ Thượng thư, còn người mà cưỡng ép nàng ấy chính là biểu ca của ta, Phó Cẩm Thư, tướng quân mặt lạnh trẻ nhất trong lịch sử triều đại. Theo nguyên tác, Trưởng công chúa là ta đây đã nhất kiến chung tình với biểu ca, si mê hắn đến điên dại, thế nên một lòng một dạ trăm đắng nghìn cay gây khó dễ cho đại tiểu thư phủ Thượng Thư, xứng đáng với hình ảnh nhân vật công chúa kiêu căng tùy hứng, điển hình của vai nữ phụ độc ác trong truyền thuyết. Có trời mới biết, ngoại trừ “công chúa được sủng” là thật ra thì mọi thứ khác đều là giả. Nguyên nhân là bởi nguyên chủ thực sự thì đã chếc đuối vào năm 7 tuổi rồi, còn ta, người được lớn lên trong tư tưởng chủ nghĩa xã hội, đã xuyên vào thân thể nàng, phải kế thừa hậu quả của cái cốt truyện dở hơi này. Lạc đề rồi, giờ quay lại chủ đề chính thôi. Nói chung, đây không phải lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh biểu ca… Tứ tỷ đang ngồi bên cửa sổ, mặc một chiếc áo ngắn màu vàng nhạt, thêu một bức bình phong hoa điểu. Ánh nắng chiếu vào khiến những sợi chỉ vàng trở nên lấp lánh rực rỡ. Ta ngăn các cung nữ đang định hành lễ với ta và bảo họ lui xuống, nhẹ nhàng nhấc váy đi đến sau lưng Tứ tỷ, bịt mắt nàng và cố tình nói bằng giọng ồm ồm: “Đoán xem ta là ai?”Tứ tỷ ngừng tay, rất phối hợp trả lời: “Ngươi là ai vậy? Có phải Tam tỷ không?”Ta tiếp tục giả giọng vui vẻ nói: “Chúc mừng ngươi đoán sai rồi, ta sẽ thưởng cho ngươi, phần thưởng là ngươi hãy tặng bức bình phong này cho ta!”Tứ tỷ gỡ tay ta ra, lắc đầu: “Không được đâu, đây là quà mừng thọ cho Thái hậu tổ mẫu.”“Được rồi.” Ta đưa hộp bánh cho nàng: “Đây là bánh hoa đào của Vân Quế phường mà tỷ thích nhất đấy.”Tứ tỷ nhận lấy hộp bánh, rồi đi vào phòng trong lấy ra một chiếc áo choàng voan mỏng thêu hoa mai, mở ra đưa cho ta: “Cho muội nè, đây là thứ muội cứ lải nhải bên tai ta suốt tối qua đấy.”Ta giật mình, nhận lấy chiếc áo ướm thử lên người. Đường may tinh xảo, kiểu dáng cũng rất xinh đẹp, ta có chút ngượng ngùng nói: “Tứ tỷ, tỷ thật sự đã làm nó rồi sao, muội ngại quá.”Tứ tỷ có chút khó hiểu hỏi: “Muội ngại cái gì chứ?”Ta bảo người cất cẩn thận chiếc áo, rồi chuyển chủ đề: “À đúng rồi, lúc đến đây muội thấy mọi người trong cung của tỷ đều đang tất bật dọn dẹp gì đó, đây là đang làm gì vậy?”“Tháng sau Thái hậu tổ mẫu sẽ đến chùa Vân Đàn cầu phúc, ta tất nhiên phải đi theo rồi.” Tứ tỷ ngồi xuống tiếp tục thêu hoa, có chút bực bội nói: “Đại tiểu thư nhà họ Lâm cũng sẽ đi.”“Lâm Tố?” Ta hỏi.Tứ tỷ gật đầu, tiếp tục nói: “Gần đây nàng ta rất được Thái hậu tổ mẫu yêu thích, thường xuyên được triệu vào cung.”“Cái này muội biết.” Ta gật đầu, “Sao vậy? Nàng ta chọc giận tỷ à?”Tứ tỷ có vẻ hơi mơ hồ: “Cũng không hẳn, nhưng không hiểu sao tỷ cứ cảm thấy không thoải mái.”“Là không thoải mái khi thấy nàng ta ở cùng Thái hậu tổ mẫu, hay là không thoải mái khi thấy nàng ta ở cùng Phó Cẩm Thư?”“Hả?” Tứ tỷ nhìn ta nghi hoặc: “Sao muội lại đột nhiên nhắc đến Phó tướng quân?”“Không có gì, muội chỉ lấy đại một ví dụ thôi.” Ta nói, “Tỷ xem này, Thái hậu tổ mẫu là người thân đã gắn bó nhiều năm, còn Phó Cẩm Thư chỉ là người xa lạ gặp qua một lần. Nếu tỷ cảm thấy không thoải mái khi thấy nàng ta ở bên Thái hậu tổ mẫu, đó là vì sự xuất hiện đột ngột của một người đã phá vỡ cách các người tương tác với nhau bấy lâu nay. Còn nếu tỷ cảm thấy không thoải mái khi thấy nàng ta ở bên Phó Cẩm Thư, thì đó là vì tỷ đơn thuần không thích nàng ta. Tứ tỷ, tỷ thuộc trường hợp nào?”“Thật sao?” Tứ tỷ trầm ngâm suy nghĩ: “Vậy có lẽ là ta đơn thuần là không thích nàng ta.”Được rồi, tỷ không phải đơn thuần không thích nàng ta, mà là đã phải lòng Phó Cẩm Thư rồi, chỉ là tỷ vẫn chưa nhận ra mà thôi.