Hai mươi chín tháng chạp, cả nhà họ Lâm đều về quê, sáng sớm hôm nay lên núi viếng mộ tổ tiên, hoá vàng mã chúc Tết. Bác cả và bác ba đỡ ông ba đi phía trước, Lâm Hoài Hạ cùng anh cả và anh hai theo phía sau. Anh hai Lâm Tùy Tâm đứng trên sườn núi, đợi Lâm Hoài Hạ đang chậm rãi nuốt nước bọt. Áo lông của anh ấy phanh ra, trên trán lấm tấm mồ hôi chứng tỏ đã mệt mỏi vì leo núi. Lâm Tùy Tâm: “Anh bảo này Lâm Hoài Hạ, em có thể đi nhanh hơn không, anh và anh cả đều xách đồ, cả nhà có mình em đi người không, thế mà vẫn tụt lại cuối cùng.” Lâm Hoài Hạ đắc ý cười: “Ai bảo cả nhà này chỉ có mình em là con gái, anh có ý kiến thì đi mà nói với ông ba ấy.” Ông ba già nhưng tai vẫn thính, quay đầu mắng một câu: “Lâm Tùy Tâm, cháu lại bắt nạt em gái nữa phải không? Muốn bị ăn đòn hay sao thằng nhóc này.” Lâm Tùy Tâm thở dài, anh ấy tự dùng kinh nghiệm chứng minh, cho dù có lái BMW về nhà thì vẫn đứng hạng bét, không bao giờ có thể vượt qua Lâm Hoài Hạ. Lâm Hoài Hạ vui đến híp mắt, đuôi mắt hơi…

Chương 87

Dựa Vào Không Gian Mở Quán Ăn Bán Nông SảnTác giả: Tây Lương Miêu/西凉喵Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHai mươi chín tháng chạp, cả nhà họ Lâm đều về quê, sáng sớm hôm nay lên núi viếng mộ tổ tiên, hoá vàng mã chúc Tết. Bác cả và bác ba đỡ ông ba đi phía trước, Lâm Hoài Hạ cùng anh cả và anh hai theo phía sau. Anh hai Lâm Tùy Tâm đứng trên sườn núi, đợi Lâm Hoài Hạ đang chậm rãi nuốt nước bọt. Áo lông của anh ấy phanh ra, trên trán lấm tấm mồ hôi chứng tỏ đã mệt mỏi vì leo núi. Lâm Tùy Tâm: “Anh bảo này Lâm Hoài Hạ, em có thể đi nhanh hơn không, anh và anh cả đều xách đồ, cả nhà có mình em đi người không, thế mà vẫn tụt lại cuối cùng.” Lâm Hoài Hạ đắc ý cười: “Ai bảo cả nhà này chỉ có mình em là con gái, anh có ý kiến thì đi mà nói với ông ba ấy.” Ông ba già nhưng tai vẫn thính, quay đầu mắng một câu: “Lâm Tùy Tâm, cháu lại bắt nạt em gái nữa phải không? Muốn bị ăn đòn hay sao thằng nhóc này.” Lâm Tùy Tâm thở dài, anh ấy tự dùng kinh nghiệm chứng minh, cho dù có lái BMW về nhà thì vẫn đứng hạng bét, không bao giờ có thể vượt qua Lâm Hoài Hạ. Lâm Hoài Hạ vui đến híp mắt, đuôi mắt hơi… Thành phố Lưỡng Giang chỉ có số ít người giàu có, trong hai tháng qua, khách hàng VIP của nhà họ Tô đã tăng 30%, trong khi khách hàng VIP của nhà họ Triệu lại giảm khoảng 20%.Trong số tất cả các siêu thị thực phẩm tươi sống ở thị trường trung cấp đến cao cấp, công ty của bọn họ có mức giảm lớn nhất.Nhà họ Tô làm ăn lớn, ngoài siêu thị thực phẩm tươi sống còn tham gia vào các ngành nghề khác, nhà họ Triệu thì khác, siêu thị thực phẩm tươi sống là một trong hai trụ cột lớn của bọn họ.“Thu nhập đã giảm hai tháng liên tục, bây giờ vẫn chưa giải quyết được? Tôi bỏ nhiều tiền thuê các người để làm cái gì?”“Thật xin lỗi, tổng giám đốc Triệu, là do chúng tôi sơ suất trong công việc.”Triệu Doãn Hi tức giận mặt đỏ bừng, cố gắng kiềm chế tâm tình: “Nói đi, nguyên nhân là gì?”“Nhà họ Tô mới đưa sản phẩm của một nông trường vào.”“Sản phẩm gì?”“Đều là những loại rau rất thông dụng như bắp cải, cà chua, rau xanh… Rau sản xuất tại nông trường này có hàm lượng dinh dưỡng vượt trội, có báo cáo kiểm nghiệm chuyên nghiệp, được người tiêu dùng công nhận.”“Còn phương pháp tiếp thị thì sao?”“Về phương thức tiếp thị, nhà họ Tô không có thay đổi gì nhiều, ngoại trừ một điều, lượng cung ứng rau củ từ nông trường kia rất thấp, nhà họ Tô quy định chỉ có khách VIP mới được tham gia giành mua, nên…”“Nên bọn họ đã cướp đi một phần khách hàng VIP của chúng ta.”Quản lý tiếp thị gật đầu: “Không chỉ của chúng ta mà các siêu thị lớn khác cũng bị ảnh hưởng rất lớn.”“Tình hình nông trường kia như thế nào?”“Chúng ta vẫn thường xuyên cử người liên lạc với bọn họ, nhưng bọn họ luôn từ chối, thậm chí không chịu gặp mặt. Cá nhân tôi cảm thấy đối phương không mấy thân thiện với công ty chúng ta.”“Đưa thông tin nông trường cho tôi, tôi sẽ theo dõi.”“Được, tổng giám đốc Triệu.”Triệu Doãn Hi nhận lấy thông tin của nông trường, nhìn thấy địa chỉ nông trường ở thị trấn Liễu Giang, chủ sở hữu là Lâm Hoài Hạ, bà ta còn gì không hiểu nữa.Bà ta tức giận ném tài liệu vào không trung, khiến giấy tờ rơi lả tả trên đất.Lâm Hoài Hạ lười biếng cả buổi chiều chẳng muốn làm gì, sau khi ngủ trưa tỉnh dậy, liền nằm lì trên giường lướt điện thoại.Leng keng!Điện thoại hiện lên một tin nhắn, Tô Cảnh Đồng gửi tới một báo cáo kiểm tra.Cô phức tạp liếc nhìn bà Táo: “Các bà làm thần tiên chẳng đáng tin cậy gì cả, cháu có phải con cháu nhà họ Lâm không cũng không biết, đã dám trói buộc cháu lại, cho dù ông nội cháu có công đức thì cũng phải rơi vào người Tô Viễn Thần, bà đi trói buộc anh ta đi.”“Trói buộc cô thì chính là cô, nói nhảm nhiều thế làm gì.”Lâm Hoài Hạ ném điện thoại đi, mặc kệ, bực bội!Cô dùng sức lăn lộn trên giường, tóc rối bù như một bà điên.Phát tiết xong, cô nhặt điện thoại dưới chân giường lên gửi tin nhắn cho Lục Nghiễn: “Anh nói xem, nếu cha mẹ anh không phải cha mẹ anh thì anh sẽ như thế nào?”Lục Nghiễn lập tức trả lời: “Vậy thì tốt quá!”Lâm Hoài Hạ: “...”Sao cô có thể quên, mẹ của Lục Nghiễn là một kẻ cặn bã chơi bời ở nước ngoài không muốn quay về? Cha anh càng cặn bã hơn, kết hôn rồi vẫn lừa tiểu tam lên giường sinh con, còn ly hôn vợ cả cho tiểu tam thượng vị, quan hệ gia đình loạn cào cào.Chậc chậc, chắc cha Lục Nghiễn là anh em cùng cha khác mẹ của cha cô, làm ra những chuyện khá giống nhau.Nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới!Nghe thấy tiếng chuông cửa, Lâm Hoài Hạ chạy ra mở cổng, ngoài cổng chính là Lâm Tây Hồ, người cha đã nhiều năm không gặp của cô!Lâm Hoài Hạ ngay cả cổng cũng không muốn mở, trực tiếp quay người đi vào sân sau.Lâm Tây Hồ đứng ở cổng, nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần, đột nhiên lại đi xa, ông ta vội vàng hét lên: “Hoài Hạ, cha có chuyện muốn nói với con.”Hina“Tôi chẳng có gì để nói với ông, mời về cho.”

Dựa Vào Không Gian Mở Quán Ăn Bán Nông SảnTác giả: Tây Lương Miêu/西凉喵Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHai mươi chín tháng chạp, cả nhà họ Lâm đều về quê, sáng sớm hôm nay lên núi viếng mộ tổ tiên, hoá vàng mã chúc Tết. Bác cả và bác ba đỡ ông ba đi phía trước, Lâm Hoài Hạ cùng anh cả và anh hai theo phía sau. Anh hai Lâm Tùy Tâm đứng trên sườn núi, đợi Lâm Hoài Hạ đang chậm rãi nuốt nước bọt. Áo lông của anh ấy phanh ra, trên trán lấm tấm mồ hôi chứng tỏ đã mệt mỏi vì leo núi. Lâm Tùy Tâm: “Anh bảo này Lâm Hoài Hạ, em có thể đi nhanh hơn không, anh và anh cả đều xách đồ, cả nhà có mình em đi người không, thế mà vẫn tụt lại cuối cùng.” Lâm Hoài Hạ đắc ý cười: “Ai bảo cả nhà này chỉ có mình em là con gái, anh có ý kiến thì đi mà nói với ông ba ấy.” Ông ba già nhưng tai vẫn thính, quay đầu mắng một câu: “Lâm Tùy Tâm, cháu lại bắt nạt em gái nữa phải không? Muốn bị ăn đòn hay sao thằng nhóc này.” Lâm Tùy Tâm thở dài, anh ấy tự dùng kinh nghiệm chứng minh, cho dù có lái BMW về nhà thì vẫn đứng hạng bét, không bao giờ có thể vượt qua Lâm Hoài Hạ. Lâm Hoài Hạ vui đến híp mắt, đuôi mắt hơi… Thành phố Lưỡng Giang chỉ có số ít người giàu có, trong hai tháng qua, khách hàng VIP của nhà họ Tô đã tăng 30%, trong khi khách hàng VIP của nhà họ Triệu lại giảm khoảng 20%.Trong số tất cả các siêu thị thực phẩm tươi sống ở thị trường trung cấp đến cao cấp, công ty của bọn họ có mức giảm lớn nhất.Nhà họ Tô làm ăn lớn, ngoài siêu thị thực phẩm tươi sống còn tham gia vào các ngành nghề khác, nhà họ Triệu thì khác, siêu thị thực phẩm tươi sống là một trong hai trụ cột lớn của bọn họ.“Thu nhập đã giảm hai tháng liên tục, bây giờ vẫn chưa giải quyết được? Tôi bỏ nhiều tiền thuê các người để làm cái gì?”“Thật xin lỗi, tổng giám đốc Triệu, là do chúng tôi sơ suất trong công việc.”Triệu Doãn Hi tức giận mặt đỏ bừng, cố gắng kiềm chế tâm tình: “Nói đi, nguyên nhân là gì?”“Nhà họ Tô mới đưa sản phẩm của một nông trường vào.”“Sản phẩm gì?”“Đều là những loại rau rất thông dụng như bắp cải, cà chua, rau xanh… Rau sản xuất tại nông trường này có hàm lượng dinh dưỡng vượt trội, có báo cáo kiểm nghiệm chuyên nghiệp, được người tiêu dùng công nhận.”“Còn phương pháp tiếp thị thì sao?”“Về phương thức tiếp thị, nhà họ Tô không có thay đổi gì nhiều, ngoại trừ một điều, lượng cung ứng rau củ từ nông trường kia rất thấp, nhà họ Tô quy định chỉ có khách VIP mới được tham gia giành mua, nên…”“Nên bọn họ đã cướp đi một phần khách hàng VIP của chúng ta.”Quản lý tiếp thị gật đầu: “Không chỉ của chúng ta mà các siêu thị lớn khác cũng bị ảnh hưởng rất lớn.”“Tình hình nông trường kia như thế nào?”“Chúng ta vẫn thường xuyên cử người liên lạc với bọn họ, nhưng bọn họ luôn từ chối, thậm chí không chịu gặp mặt. Cá nhân tôi cảm thấy đối phương không mấy thân thiện với công ty chúng ta.”“Đưa thông tin nông trường cho tôi, tôi sẽ theo dõi.”“Được, tổng giám đốc Triệu.”Triệu Doãn Hi nhận lấy thông tin của nông trường, nhìn thấy địa chỉ nông trường ở thị trấn Liễu Giang, chủ sở hữu là Lâm Hoài Hạ, bà ta còn gì không hiểu nữa.Bà ta tức giận ném tài liệu vào không trung, khiến giấy tờ rơi lả tả trên đất.Lâm Hoài Hạ lười biếng cả buổi chiều chẳng muốn làm gì, sau khi ngủ trưa tỉnh dậy, liền nằm lì trên giường lướt điện thoại.Leng keng!Điện thoại hiện lên một tin nhắn, Tô Cảnh Đồng gửi tới một báo cáo kiểm tra.Cô phức tạp liếc nhìn bà Táo: “Các bà làm thần tiên chẳng đáng tin cậy gì cả, cháu có phải con cháu nhà họ Lâm không cũng không biết, đã dám trói buộc cháu lại, cho dù ông nội cháu có công đức thì cũng phải rơi vào người Tô Viễn Thần, bà đi trói buộc anh ta đi.”“Trói buộc cô thì chính là cô, nói nhảm nhiều thế làm gì.”Lâm Hoài Hạ ném điện thoại đi, mặc kệ, bực bội!Cô dùng sức lăn lộn trên giường, tóc rối bù như một bà điên.Phát tiết xong, cô nhặt điện thoại dưới chân giường lên gửi tin nhắn cho Lục Nghiễn: “Anh nói xem, nếu cha mẹ anh không phải cha mẹ anh thì anh sẽ như thế nào?”Lục Nghiễn lập tức trả lời: “Vậy thì tốt quá!”Lâm Hoài Hạ: “...”Sao cô có thể quên, mẹ của Lục Nghiễn là một kẻ cặn bã chơi bời ở nước ngoài không muốn quay về? Cha anh càng cặn bã hơn, kết hôn rồi vẫn lừa tiểu tam lên giường sinh con, còn ly hôn vợ cả cho tiểu tam thượng vị, quan hệ gia đình loạn cào cào.Chậc chậc, chắc cha Lục Nghiễn là anh em cùng cha khác mẹ của cha cô, làm ra những chuyện khá giống nhau.Nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới!Nghe thấy tiếng chuông cửa, Lâm Hoài Hạ chạy ra mở cổng, ngoài cổng chính là Lâm Tây Hồ, người cha đã nhiều năm không gặp của cô!Lâm Hoài Hạ ngay cả cổng cũng không muốn mở, trực tiếp quay người đi vào sân sau.Lâm Tây Hồ đứng ở cổng, nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần, đột nhiên lại đi xa, ông ta vội vàng hét lên: “Hoài Hạ, cha có chuyện muốn nói với con.”Hina“Tôi chẳng có gì để nói với ông, mời về cho.”

Dựa Vào Không Gian Mở Quán Ăn Bán Nông SảnTác giả: Tây Lương Miêu/西凉喵Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHai mươi chín tháng chạp, cả nhà họ Lâm đều về quê, sáng sớm hôm nay lên núi viếng mộ tổ tiên, hoá vàng mã chúc Tết. Bác cả và bác ba đỡ ông ba đi phía trước, Lâm Hoài Hạ cùng anh cả và anh hai theo phía sau. Anh hai Lâm Tùy Tâm đứng trên sườn núi, đợi Lâm Hoài Hạ đang chậm rãi nuốt nước bọt. Áo lông của anh ấy phanh ra, trên trán lấm tấm mồ hôi chứng tỏ đã mệt mỏi vì leo núi. Lâm Tùy Tâm: “Anh bảo này Lâm Hoài Hạ, em có thể đi nhanh hơn không, anh và anh cả đều xách đồ, cả nhà có mình em đi người không, thế mà vẫn tụt lại cuối cùng.” Lâm Hoài Hạ đắc ý cười: “Ai bảo cả nhà này chỉ có mình em là con gái, anh có ý kiến thì đi mà nói với ông ba ấy.” Ông ba già nhưng tai vẫn thính, quay đầu mắng một câu: “Lâm Tùy Tâm, cháu lại bắt nạt em gái nữa phải không? Muốn bị ăn đòn hay sao thằng nhóc này.” Lâm Tùy Tâm thở dài, anh ấy tự dùng kinh nghiệm chứng minh, cho dù có lái BMW về nhà thì vẫn đứng hạng bét, không bao giờ có thể vượt qua Lâm Hoài Hạ. Lâm Hoài Hạ vui đến híp mắt, đuôi mắt hơi… Thành phố Lưỡng Giang chỉ có số ít người giàu có, trong hai tháng qua, khách hàng VIP của nhà họ Tô đã tăng 30%, trong khi khách hàng VIP của nhà họ Triệu lại giảm khoảng 20%.Trong số tất cả các siêu thị thực phẩm tươi sống ở thị trường trung cấp đến cao cấp, công ty của bọn họ có mức giảm lớn nhất.Nhà họ Tô làm ăn lớn, ngoài siêu thị thực phẩm tươi sống còn tham gia vào các ngành nghề khác, nhà họ Triệu thì khác, siêu thị thực phẩm tươi sống là một trong hai trụ cột lớn của bọn họ.“Thu nhập đã giảm hai tháng liên tục, bây giờ vẫn chưa giải quyết được? Tôi bỏ nhiều tiền thuê các người để làm cái gì?”“Thật xin lỗi, tổng giám đốc Triệu, là do chúng tôi sơ suất trong công việc.”Triệu Doãn Hi tức giận mặt đỏ bừng, cố gắng kiềm chế tâm tình: “Nói đi, nguyên nhân là gì?”“Nhà họ Tô mới đưa sản phẩm của một nông trường vào.”“Sản phẩm gì?”“Đều là những loại rau rất thông dụng như bắp cải, cà chua, rau xanh… Rau sản xuất tại nông trường này có hàm lượng dinh dưỡng vượt trội, có báo cáo kiểm nghiệm chuyên nghiệp, được người tiêu dùng công nhận.”“Còn phương pháp tiếp thị thì sao?”“Về phương thức tiếp thị, nhà họ Tô không có thay đổi gì nhiều, ngoại trừ một điều, lượng cung ứng rau củ từ nông trường kia rất thấp, nhà họ Tô quy định chỉ có khách VIP mới được tham gia giành mua, nên…”“Nên bọn họ đã cướp đi một phần khách hàng VIP của chúng ta.”Quản lý tiếp thị gật đầu: “Không chỉ của chúng ta mà các siêu thị lớn khác cũng bị ảnh hưởng rất lớn.”“Tình hình nông trường kia như thế nào?”“Chúng ta vẫn thường xuyên cử người liên lạc với bọn họ, nhưng bọn họ luôn từ chối, thậm chí không chịu gặp mặt. Cá nhân tôi cảm thấy đối phương không mấy thân thiện với công ty chúng ta.”“Đưa thông tin nông trường cho tôi, tôi sẽ theo dõi.”“Được, tổng giám đốc Triệu.”Triệu Doãn Hi nhận lấy thông tin của nông trường, nhìn thấy địa chỉ nông trường ở thị trấn Liễu Giang, chủ sở hữu là Lâm Hoài Hạ, bà ta còn gì không hiểu nữa.Bà ta tức giận ném tài liệu vào không trung, khiến giấy tờ rơi lả tả trên đất.Lâm Hoài Hạ lười biếng cả buổi chiều chẳng muốn làm gì, sau khi ngủ trưa tỉnh dậy, liền nằm lì trên giường lướt điện thoại.Leng keng!Điện thoại hiện lên một tin nhắn, Tô Cảnh Đồng gửi tới một báo cáo kiểm tra.Cô phức tạp liếc nhìn bà Táo: “Các bà làm thần tiên chẳng đáng tin cậy gì cả, cháu có phải con cháu nhà họ Lâm không cũng không biết, đã dám trói buộc cháu lại, cho dù ông nội cháu có công đức thì cũng phải rơi vào người Tô Viễn Thần, bà đi trói buộc anh ta đi.”“Trói buộc cô thì chính là cô, nói nhảm nhiều thế làm gì.”Lâm Hoài Hạ ném điện thoại đi, mặc kệ, bực bội!Cô dùng sức lăn lộn trên giường, tóc rối bù như một bà điên.Phát tiết xong, cô nhặt điện thoại dưới chân giường lên gửi tin nhắn cho Lục Nghiễn: “Anh nói xem, nếu cha mẹ anh không phải cha mẹ anh thì anh sẽ như thế nào?”Lục Nghiễn lập tức trả lời: “Vậy thì tốt quá!”Lâm Hoài Hạ: “...”Sao cô có thể quên, mẹ của Lục Nghiễn là một kẻ cặn bã chơi bời ở nước ngoài không muốn quay về? Cha anh càng cặn bã hơn, kết hôn rồi vẫn lừa tiểu tam lên giường sinh con, còn ly hôn vợ cả cho tiểu tam thượng vị, quan hệ gia đình loạn cào cào.Chậc chậc, chắc cha Lục Nghiễn là anh em cùng cha khác mẹ của cha cô, làm ra những chuyện khá giống nhau.Nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới!Nghe thấy tiếng chuông cửa, Lâm Hoài Hạ chạy ra mở cổng, ngoài cổng chính là Lâm Tây Hồ, người cha đã nhiều năm không gặp của cô!Lâm Hoài Hạ ngay cả cổng cũng không muốn mở, trực tiếp quay người đi vào sân sau.Lâm Tây Hồ đứng ở cổng, nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần, đột nhiên lại đi xa, ông ta vội vàng hét lên: “Hoài Hạ, cha có chuyện muốn nói với con.”Hina“Tôi chẳng có gì để nói với ông, mời về cho.”

Chương 87