Sau khi Bắc Bình vào thu, mưa dần ít đi nhưng gió cát lại nhiều hơn. Vào sáng sớm Chủ nhật đó, trời chưa sáng hẳn, Ngải Đăng đã rời khỏi phòng. Khi anh bước ra khỏi khách sạn Tứ Quốc, cậu nhân viên mở cửa bằng tiếng Anh không lưu loát nhắc nhở anh rằng hôm nay có thể mưa, tốt nhất nên mang ô. Người nhân viên có mái tóc vàng óng, mắt xanh băng giá, dáng cao gầy và còn khá trẻ, là một thanh niên Nga tên là August. Cậu ta mới đến đây vài tháng, vẫn còn là người mới nên tiếng Trung và tiếng Anh đều chưa thông thạo lắm. Ngải Đăng đứng trước cửa khách sạn, khẽ đẩy vành mũ nỉ màu xám đậm, lạnh lùng liếc nhìn bầu trời. Sau đó, anh lấy từ túi quần tây đen ra một bao thuốc Hatamen, lấy hai điếu, một điếu ngậm vào miệng, một điếu đưa cho August. August nhanh nhẹn nhận lấy điếu thuốc, cẩn thận nhét vào túi áo đồng phục màu rượu vang đỏ đen và cảm ơn bằng tiếng Trung vụng về, rồi lại tiếp tục giải thích bằng cả tiếng Anh và tiếng Nga rằng cậu phải đợi đến giờ nghỉ mới có thể hút. Ngải Đăng châm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...