Lúc hai giờ rưỡi sáng, bầu trời đen kịt bao trùm thành phố, ánh đèn đường bên ngoài cũng không đủ để chiếu sáng căn phòng. Nhưng Triệu Uyển Hằng bị tiếng chim kêu không rõ nguồn gốc bên ngoài đánh thức, thời gian gần đây chất lượng giấc ngủ của cô không tốt lắm, tiếng kêu đồng loạt của vài con chim làm cô cảm thấy đầu óc ong ong. Cô đang mơ, trong giấc mơ, cô biến thành một khối đậu hũ, bị những con chim bay từ ngoài cửa sổ xem như món ngon trời ban, mổ vào đầu cô đau điếng. Kết quả, trong đêm tối tĩnh mịch ánh mắt cô đột ngột mở ra. Kèm theo một hơi thở sâu, Triệu Uyển Hằng từ trên giường ngồi dậy, ngay sau đó là những hơi thở hổn hển từng ngụm từng ngụm khi tỉnh dậy. Đầu thật đau, giống như bị chim mổ vậy, cô ôm lấy huyệt thái dương, khuôn mặt nhăn nhó lại. “Tiểu Uyển, sao vậy?” Trịnh Ngôn Quy có lẽ bị tiếng động của cô đánh thức, hắn ngồi dậy ôm cô. “Có phải gặp ác mộng không?” Triệu Uyển Hằng ngẩng đầu nhìn hắn, trong bóng đêm, ánh mắt hắn lại đặc biệt sáng rực, dù hắn cũng vừa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...