Tác giả:

Từ nhà của Trình Trác đi ra, ta ho khan, phun ra một ngụm m.á.u lớn. Trước đó, ta đã tìm đến Trình Nhu và Trình Việt, nhưng đều bị chặn lại ngoài cửa. Trình Trác là hy vọng cuối cùng của ta, thế nhưng hắn cũng không gặp ta, chỉ sai quản gia là Trương bà bà, dùng chổi lớn đuổi ta ra ngoài. Ta không còn một đồng xu dính túi, lại đúng lúc gặp trời mưa bão. Ta nghĩ mau chóng trở về thôn, ít nhất còn có nơi trú mưa. Nhưng con đường quá dài, dường như ta đi mãi cũng không về đến nhà. Cuối cùng, kiệt sức, ta ngã quỵ trong một con hẻm nhỏ. "A tỷ, a tỷ, tỷ tỉnh lại đi!" Trong cơn mơ hồ, ta chậm rãi mở mắt, không ngờ trước mắt là linh đường của phụ mẫu. Giữa sân còn đặt hai cỗ quan tài của phụ thân và mẫu thân, đây chính là cảnh tượng năm phụ mẫu vừa qua đời. Khi ấy, ta đã làm việc không ngừng nghỉ mấy ngày liền, mệt đến ngất trước linh đường. Trình Nhu khi đó mới tám tuổi, đang lay mạnh cánh tay ta, giọng nói non nớt đầy hoảng hốt. Cơn đau nhè nhẹ từ cánh tay truyền tới, chân thực đến mức như…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...