Tên trên danh sách là của ta, Liễu A Ngu. Người thư sinh phụ trách ghi danh có đôi mày mắt lạnh lùng, ánh mắt lướt qua ta một lượt, sau đó nhận lấy danh sách, rút ra một cuốn sổ đỏ, viết xuống ba chữ "Ngu Mỹ Nhân". Ta nhận ra "Ngu Mỹ Nhân". Phụ thân từng nói, đó là một loài hoa có bề ngoài vô hại, nhưng lại là loại độc dễ khiến người ta nghiện. "Đã nghĩ kỹ chưa? Một khi đã điểm chỉ, sẽ không thể hối hận." Vị thư sinh đặt cuốn sổ đỏ trước mặt ta. Bên trái cuốn sổ là một con d.a.o nhỏ, bên phải là sáu lượng bạc. Ta không do dự chút nào, lập tức cất bạc vào lòng, cắt đầu ngón tay, để lại dấu m.á.u ngay trên ba chữ "Ngu Mỹ Nhân". Cầm sáu lượng bạc, ta chạy một mạch về nhà. Ca ca nhìn thấy bạc, đôi mắt đỏ hoe: "Muội thay ta đi rồi sao? Muội làm quân kỹ sao? Mau quay lại rút tên!" Ta nhỏ giọng phân bua: "Ca, muội đã điểm chỉ rồi. Không phải muội thay huynh đi, mà là vì huynh đi chỉ được bốn lượng, còn muội đi thì được sáu lượng." Bốn lượng, không đủ. Hai lượng để mua quan tài cho phụ thân,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...