Tác giả:

"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc…

Chương 295: Bảo vệ mami vô điều kiện (2)

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Dù sao nếu mình lắc đầu, với tính cách của Bùi Phượng Chi chắc chắn sẽ đưa mình vào câu lạc bộ tìm mami.Đến lúc đó chẳng phải sẽ lộ tẩy sao, cậu căn bản không phải đến tìm mami làm việc ở đây mà?Nhưng nếu cậu đưa Bùi Phượng Chi về nhà, lỡ như... càng không được.Đường Nguyễn Nguyễn thậm chí còn không biết cậu đã lén lút ra ngoài, với chỉ số IQ của dì Nguyễn Nguyễn căn bản không thể phối hợp với cậu được, đến lúc đó càng bị vạch trần.Chú đẹp trai nhất định sẽ biết dì Nguyễn Nguyễn không phải là mami của cậu, vậy cũng có nghĩa là hôm đó cậu đã lừa chú ấy, cậu càng không giải thích được mối quan hệ giữa cậu và Diệp Ninh Uyển.Đến lúc đó sẽ chỉ gây thêm phiền phức cho mami.Vì vậy, Tiểu Tinh Tinh đảo mắt, nhào vào lòng Bùi Phượng Chi, làm nũng hỏi:"Chú đẹp trai, con có thể về nhà với chú không? Mami phải tăng ca, đến tận 12 giờ trưa mai mới tan làm, bây giờ trong nhà không có ai cả, Tiểu Tinh Tinh sợ."Tiểu Tinh Tinh vừa nói, vừa ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại lên, đôi mắt mèo long lanh đáng thương nhìn Bùi Phượng Chi, thật sự giống như một chú mèo con vừa sinh ra đã bị bỏ rơi, vừa sợ hãi vừa thiếu cảm giác an toàn.Nhìn vào đôi mắt này, Bùi Phượng Chi không khỏi nghĩ đến Diệp Ninh Uyển đang bị nhốt trong đồn cảnh sát lúc này.Tối nay Diệp Ninh Uyển cũng phải một mình ở trong căn phòng nhỏ lạnh lẽo bí bách đó, không biết có sợ không, có thấy lạnh không.Anh không khỏi lo lắng, lông mày cũng nhíu lại.Tiểu Tinh Tinh nhìn thấy sắc mặt Bùi Phượng Chi khó đoán, cẩn thận bò xuống khỏi người anh, đáng thương nhỏ giọng nói:"Hình như con quên mất trong nhà chú đẹp trai còn có một dì, dì có thích con không, nếu nhìn thấy con, dì có hiểu lầm chúng ta có quan hệ gì khác không?"Bùi Phượng Chi lập tức hoàn hồn, ngẩn người nhìn Tiểu Tinh Tinh.Diệp Ninh Uyển quả thật không thích Tiểu Tinh Tinh, lần trước nhìn thấy Tiểu Tinh Tinh đã rất không vui, anh cũng đã hứa sau này sẽ không gặp lại Tiểu Tinh Tinh nữa.Nhưng mà...Bùi Phượng Chi nhìn câu lạc bộ du thuyền vắng vẻ xung quanh, nơi này thật sự quá hẻo lánh, thậm chí muốn gọi taxi cũng chưa chắc đã gọi được.Muốn anh bỏ Tiểu Tinh Tinh lại ở nơi như thế này, Bùi Phượng Chi thế nào cũng không làm được.Anh suy nghĩ một lúc, trực tiếp bỏ qua hàng loạt câu hỏi của Tiểu Tinh Tinh, đồng ý với yêu cầu của cậu bé."Con về nhà với chú, sáng mai chú sẽ bảo người đưa con về."Ai ngờ, Tiểu Tinh Tinh lại không buông tha vấn đề này.Cậu bé vẫn lo lắng hỏi Bùi Phượng Chi:"Nhưng mà vợ chú biết được, cô ấy có giận không? Cô ấy hình như không thích con và chú quá thân thiết, con sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của hai người chứ?"Bùi Phượng Chi xoa xoa cái đầu nhỏ nhắn của Tiểu Tinh Tinh đang áp sát vào người mình."Yên tâm đi, cô ấy sẽ không biết đâu, cô ấy có việc phải ra ngoài rồi."Tiểu Tinh Tinh chớp chớp đôi mắt mèo tròn xoe, tò mò nghiêng đầu hỏi:"Tại sao vậy? Dì ấy xảy ra chuyện gì sao?"Bùi Phượng Chi nghe vậy, đột nhiên nhìn chằm chằm vào Tiểu Tinh Tinh.Anh không trả lời mà hỏi ngược lại:"Tại sao con lại nghĩ dì ấy xảy ra chuyện, mà không phải là đi công tác?"Tiểu Tinh Tinh giọng nói trẻ con trả lời:"Nhưng mà dì ấy trông không giống người có công việc, hai người cãi nhau, cho nên cô ấy không cho chú về nhà mẹ đẻ sao?"Bùi Phượng Chi lúc này mới chợt hiểu ra, trong nháy mắt lại cảm thấy bản thân thật nực cười, sao có thể đề phòng một đứa trẻ như vậy chứ?Một đứa trẻ thì biết cái gì, có lẽ cậu bé nói chuyện chính là như vậy.Bùi Phượng Chi im lặng không nói, Tiểu Tinh Tinh cũng sợ hãi, sợ rằng trong lời nói của mình có sơ hở gì đó lại bị Bùi Phượng Chi nắm thóp, vì vậy không hỏi thêm nữa.Dù sao cậu cũng đã lên xe của Bùi Phượng Chi rồi, còn sợ điều tra không ra gì sao?

Dù sao nếu mình lắc đầu, với tính cách của Bùi Phượng Chi chắc chắn sẽ đưa mình vào câu lạc bộ tìm mami.

Đến lúc đó chẳng phải sẽ lộ tẩy sao, cậu căn bản không phải đến tìm mami làm việc ở đây mà?

Nhưng nếu cậu đưa Bùi Phượng Chi về nhà, lỡ như... càng không được.

Đường Nguyễn Nguyễn thậm chí còn không biết cậu đã lén lút ra ngoài, với chỉ số IQ của dì Nguyễn Nguyễn căn bản không thể phối hợp với cậu được, đến lúc đó càng bị vạch trần.

Chú đẹp trai nhất định sẽ biết dì Nguyễn Nguyễn không phải là mami của cậu, vậy cũng có nghĩa là hôm đó cậu đã lừa chú ấy, cậu càng không giải thích được mối quan hệ giữa cậu và Diệp Ninh Uyển.

Đến lúc đó sẽ chỉ gây thêm phiền phức cho mami.

Vì vậy, Tiểu Tinh Tinh đảo mắt, nhào vào lòng Bùi Phượng Chi, làm nũng hỏi:

"Chú đẹp trai, con có thể về nhà với chú không? Mami phải tăng ca, đến tận 12 giờ trưa mai mới tan làm, bây giờ trong nhà không có ai cả, Tiểu Tinh Tinh sợ."

Tiểu Tinh Tinh vừa nói, vừa ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại lên, đôi mắt mèo long lanh đáng thương nhìn Bùi Phượng Chi, thật sự giống như một chú mèo con vừa sinh ra đã bị bỏ rơi, vừa sợ hãi vừa thiếu cảm giác an toàn.

Nhìn vào đôi mắt này, Bùi Phượng Chi không khỏi nghĩ đến Diệp Ninh Uyển đang bị nhốt trong đồn cảnh sát lúc này.

Tối nay Diệp Ninh Uyển cũng phải một mình ở trong căn phòng nhỏ lạnh lẽo bí bách đó, không biết có sợ không, có thấy lạnh không.

Anh không khỏi lo lắng, lông mày cũng nhíu lại.

Tiểu Tinh Tinh nhìn thấy sắc mặt Bùi Phượng Chi khó đoán, cẩn thận bò xuống khỏi người anh, đáng thương nhỏ giọng nói:

"Hình như con quên mất trong nhà chú đẹp trai còn có một dì, dì có thích con không, nếu nhìn thấy con, dì có hiểu lầm chúng ta có quan hệ gì khác không?"

Bùi Phượng Chi lập tức hoàn hồn, ngẩn người nhìn Tiểu Tinh Tinh.

Diệp Ninh Uyển quả thật không thích Tiểu Tinh Tinh, lần trước nhìn thấy Tiểu Tinh Tinh đã rất không vui, anh cũng đã hứa sau này sẽ không gặp lại Tiểu Tinh Tinh nữa.

Nhưng mà...

Bùi Phượng Chi nhìn câu lạc bộ du thuyền vắng vẻ xung quanh, nơi này thật sự quá hẻo lánh, thậm chí muốn gọi taxi cũng chưa chắc đã gọi được.

Muốn anh bỏ Tiểu Tinh Tinh lại ở nơi như thế này, Bùi Phượng Chi thế nào cũng không làm được.

Anh suy nghĩ một lúc, trực tiếp bỏ qua hàng loạt câu hỏi của Tiểu Tinh Tinh, đồng ý với yêu cầu của cậu bé.

"Con về nhà với chú, sáng mai chú sẽ bảo người đưa con về."

Ai ngờ, Tiểu Tinh Tinh lại không buông tha vấn đề này.

Cậu bé vẫn lo lắng hỏi Bùi Phượng Chi:

"Nhưng mà vợ chú biết được, cô ấy có giận không? Cô ấy hình như không thích con và chú quá thân thiết, con sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của hai người chứ?"

Bùi Phượng Chi xoa xoa cái đầu nhỏ nhắn của Tiểu Tinh Tinh đang áp sát vào người mình.

"Yên tâm đi, cô ấy sẽ không biết đâu, cô ấy có việc phải ra ngoài rồi."

Tiểu Tinh Tinh chớp chớp đôi mắt mèo tròn xoe, tò mò nghiêng đầu hỏi:

"Tại sao vậy? Dì ấy xảy ra chuyện gì sao?"

Bùi Phượng Chi nghe vậy, đột nhiên nhìn chằm chằm vào Tiểu Tinh Tinh.

Anh không trả lời mà hỏi ngược lại:

"Tại sao con lại nghĩ dì ấy xảy ra chuyện, mà không phải là đi công tác?"

Tiểu Tinh Tinh giọng nói trẻ con trả lời:

"Nhưng mà dì ấy trông không giống người có công việc, hai người cãi nhau, cho nên cô ấy không cho chú về nhà mẹ đẻ sao?"

Bùi Phượng Chi lúc này mới chợt hiểu ra, trong nháy mắt lại cảm thấy bản thân thật nực cười, sao có thể đề phòng một đứa trẻ như vậy chứ?

Một đứa trẻ thì biết cái gì, có lẽ cậu bé nói chuyện chính là như vậy.

Bùi Phượng Chi im lặng không nói, Tiểu Tinh Tinh cũng sợ hãi, sợ rằng trong lời nói của mình có sơ hở gì đó lại bị Bùi Phượng Chi nắm thóp, vì vậy không hỏi thêm nữa.

Dù sao cậu cũng đã lên xe của Bùi Phượng Chi rồi, còn sợ điều tra không ra gì sao?

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Dù sao nếu mình lắc đầu, với tính cách của Bùi Phượng Chi chắc chắn sẽ đưa mình vào câu lạc bộ tìm mami.Đến lúc đó chẳng phải sẽ lộ tẩy sao, cậu căn bản không phải đến tìm mami làm việc ở đây mà?Nhưng nếu cậu đưa Bùi Phượng Chi về nhà, lỡ như... càng không được.Đường Nguyễn Nguyễn thậm chí còn không biết cậu đã lén lút ra ngoài, với chỉ số IQ của dì Nguyễn Nguyễn căn bản không thể phối hợp với cậu được, đến lúc đó càng bị vạch trần.Chú đẹp trai nhất định sẽ biết dì Nguyễn Nguyễn không phải là mami của cậu, vậy cũng có nghĩa là hôm đó cậu đã lừa chú ấy, cậu càng không giải thích được mối quan hệ giữa cậu và Diệp Ninh Uyển.Đến lúc đó sẽ chỉ gây thêm phiền phức cho mami.Vì vậy, Tiểu Tinh Tinh đảo mắt, nhào vào lòng Bùi Phượng Chi, làm nũng hỏi:"Chú đẹp trai, con có thể về nhà với chú không? Mami phải tăng ca, đến tận 12 giờ trưa mai mới tan làm, bây giờ trong nhà không có ai cả, Tiểu Tinh Tinh sợ."Tiểu Tinh Tinh vừa nói, vừa ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại lên, đôi mắt mèo long lanh đáng thương nhìn Bùi Phượng Chi, thật sự giống như một chú mèo con vừa sinh ra đã bị bỏ rơi, vừa sợ hãi vừa thiếu cảm giác an toàn.Nhìn vào đôi mắt này, Bùi Phượng Chi không khỏi nghĩ đến Diệp Ninh Uyển đang bị nhốt trong đồn cảnh sát lúc này.Tối nay Diệp Ninh Uyển cũng phải một mình ở trong căn phòng nhỏ lạnh lẽo bí bách đó, không biết có sợ không, có thấy lạnh không.Anh không khỏi lo lắng, lông mày cũng nhíu lại.Tiểu Tinh Tinh nhìn thấy sắc mặt Bùi Phượng Chi khó đoán, cẩn thận bò xuống khỏi người anh, đáng thương nhỏ giọng nói:"Hình như con quên mất trong nhà chú đẹp trai còn có một dì, dì có thích con không, nếu nhìn thấy con, dì có hiểu lầm chúng ta có quan hệ gì khác không?"Bùi Phượng Chi lập tức hoàn hồn, ngẩn người nhìn Tiểu Tinh Tinh.Diệp Ninh Uyển quả thật không thích Tiểu Tinh Tinh, lần trước nhìn thấy Tiểu Tinh Tinh đã rất không vui, anh cũng đã hứa sau này sẽ không gặp lại Tiểu Tinh Tinh nữa.Nhưng mà...Bùi Phượng Chi nhìn câu lạc bộ du thuyền vắng vẻ xung quanh, nơi này thật sự quá hẻo lánh, thậm chí muốn gọi taxi cũng chưa chắc đã gọi được.Muốn anh bỏ Tiểu Tinh Tinh lại ở nơi như thế này, Bùi Phượng Chi thế nào cũng không làm được.Anh suy nghĩ một lúc, trực tiếp bỏ qua hàng loạt câu hỏi của Tiểu Tinh Tinh, đồng ý với yêu cầu của cậu bé."Con về nhà với chú, sáng mai chú sẽ bảo người đưa con về."Ai ngờ, Tiểu Tinh Tinh lại không buông tha vấn đề này.Cậu bé vẫn lo lắng hỏi Bùi Phượng Chi:"Nhưng mà vợ chú biết được, cô ấy có giận không? Cô ấy hình như không thích con và chú quá thân thiết, con sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của hai người chứ?"Bùi Phượng Chi xoa xoa cái đầu nhỏ nhắn của Tiểu Tinh Tinh đang áp sát vào người mình."Yên tâm đi, cô ấy sẽ không biết đâu, cô ấy có việc phải ra ngoài rồi."Tiểu Tinh Tinh chớp chớp đôi mắt mèo tròn xoe, tò mò nghiêng đầu hỏi:"Tại sao vậy? Dì ấy xảy ra chuyện gì sao?"Bùi Phượng Chi nghe vậy, đột nhiên nhìn chằm chằm vào Tiểu Tinh Tinh.Anh không trả lời mà hỏi ngược lại:"Tại sao con lại nghĩ dì ấy xảy ra chuyện, mà không phải là đi công tác?"Tiểu Tinh Tinh giọng nói trẻ con trả lời:"Nhưng mà dì ấy trông không giống người có công việc, hai người cãi nhau, cho nên cô ấy không cho chú về nhà mẹ đẻ sao?"Bùi Phượng Chi lúc này mới chợt hiểu ra, trong nháy mắt lại cảm thấy bản thân thật nực cười, sao có thể đề phòng một đứa trẻ như vậy chứ?Một đứa trẻ thì biết cái gì, có lẽ cậu bé nói chuyện chính là như vậy.Bùi Phượng Chi im lặng không nói, Tiểu Tinh Tinh cũng sợ hãi, sợ rằng trong lời nói của mình có sơ hở gì đó lại bị Bùi Phượng Chi nắm thóp, vì vậy không hỏi thêm nữa.Dù sao cậu cũng đã lên xe của Bùi Phượng Chi rồi, còn sợ điều tra không ra gì sao?

Chương 295: Bảo vệ mami vô điều kiện (2)