Lúc tôi tìm được Cố Tri Nhàn mười tám tuổi, anh đang chuẩn bị tự sát. Tôi vội vàng tiến lên ôm chặt cánh tay anh: “Bảo bối! Đừng nhảy!” Anh vung cánh tay nhưng vẫn không thể thoát khỏi tôi, giọng nói lạnh lùng: “Đừng xen vào việc của người khác.” Tôi ho nhẹ một tiếng, ngẩng đầu điềm đạm đáng yêu nhìn anh: “Nói ra có thể anh không tin, nhưng em là vợ tương lai của anh…” Quả nhiên, anh nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu. Tôi nghiêm túc kể lại tỉ mỉ chuyện sẽ xảy ra sau đó: “Lần này sau khi anh nhảy sông, sẽ được người khác cứu lên rồi đưa đến bệnh viện, ba mẹ anh không quan tâm đến chuyện này, cũng không tới thăm anh lần nào, chỉ giúp đóng tiền thuốc men. Nhưng vì đuối nước nên anh đã bị tổn thương phổi, còn thường xuyên đau đầu, bởi vậy anh học được cách hút thuốc để kiềm chế nó, điều này cũng khiến cho mười năm sau anh mắc ung thư phổi.” Nhớ tới bộ dạng ngày càng tiều tụy của anh sau khi bị ung thư, tôi bất giác tăng lực siết chặt cánh tay anh. Cố Tri Nhàn cười nhẹ: “Vậy nên tôi của tương…
Chương 16: Ngoại truyện Cố Tri Nhàn (3)
Tạm Biệt Từ Tương Lai - Ngụy Mãn Thập Bát ToáiTác giả: Ngụy Mãn Thập Bát ToáiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLúc tôi tìm được Cố Tri Nhàn mười tám tuổi, anh đang chuẩn bị tự sát. Tôi vội vàng tiến lên ôm chặt cánh tay anh: “Bảo bối! Đừng nhảy!” Anh vung cánh tay nhưng vẫn không thể thoát khỏi tôi, giọng nói lạnh lùng: “Đừng xen vào việc của người khác.” Tôi ho nhẹ một tiếng, ngẩng đầu điềm đạm đáng yêu nhìn anh: “Nói ra có thể anh không tin, nhưng em là vợ tương lai của anh…” Quả nhiên, anh nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu. Tôi nghiêm túc kể lại tỉ mỉ chuyện sẽ xảy ra sau đó: “Lần này sau khi anh nhảy sông, sẽ được người khác cứu lên rồi đưa đến bệnh viện, ba mẹ anh không quan tâm đến chuyện này, cũng không tới thăm anh lần nào, chỉ giúp đóng tiền thuốc men. Nhưng vì đuối nước nên anh đã bị tổn thương phổi, còn thường xuyên đau đầu, bởi vậy anh học được cách hút thuốc để kiềm chế nó, điều này cũng khiến cho mười năm sau anh mắc ung thư phổi.” Nhớ tới bộ dạng ngày càng tiều tụy của anh sau khi bị ung thư, tôi bất giác tăng lực siết chặt cánh tay anh. Cố Tri Nhàn cười nhẹ: “Vậy nên tôi của tương… Lại qua một năm sau, Đồng Hi trở về.Bụng cô ấy to lên, vẻ mặt tiều tụy, đề nghị anh kết hôn với cô ấy.Người đàn ông đó không muốn đứa bé này.Anh ta muốn ở lại Mỹ, muốn kết hôn với một cô gái Mỹ có thể giúp ích cho sự nghiệp của anh ta.Nghe xong hết thảy, anh ngẩng đầu, nhìn thoáng qua bầu trời xanh biếc kia.Anh chợt nhớ tới cái đêm gió thu ấy, cô gái đáng thương nói với anh: “Cố Tri Nhàn, anh biết không? Tương lai chúng ta sẽ có một đứa nhỏ rất đáng yêu, mắt giống anh, lông mày giống em. Sau khi anh ra đi, một mình em không biết làm thế nào để nuôi nấng nó lớn lên, làm mẹ đơn thân rất vất vả.”Là thế này đúng không?Nếu là như thế, vậy cũng không sao.Hai năm sau, bệnh tình của anh bước vào giai đoạn cuối, bác sĩ nói anh có thể đi bất cứ lúc nào.Bởi vì anh đã đầu tư một số tiền lớn vào việc nghiên cứu và phát triển xuyên thời không trong nhiều năm, người bạn nghiên cứu vật lý lượng tử của anh thông báo cho anh đầu tiên: “Sắp thành công rồi! Dưới sự truyền tống máy móc của chúng ta, con chuột bạch bị thương kia đã thành công trở lại trạng thái khỏe mạnh, không quá vài năm nữa chúng ta có thể tạo ra một cỗ máy xuyên không thật sự!”Anh suy tư một lát, không nhịn được hỏi: “Vậy nếu tôi muốn xuyên không đến mười năm trước cứu bà nội của tôi, có phải tương lai sẽ bị thay đổi không?”“Tuy hiện tại cỗ máy thời gian chỉ có thể thực hiện xuyên qua mấy giây, nhưng xem xét từ trạng thái chuột bạch thí nghiệm, tương lai bị thay đổi mà cậu nói có thể sẽ thực hiện được. Nhưng thời gian sẽ tự sửa đổi, để loại bỏ dấu vết tồn tại do người xuyên không để lại, nó sẽ tránh cho hai người gặp nhau… Nói cách khác, cậu sẽ bị loại bỏ khỏi cuộc đời của bà nội cậu, không có sự tham gia của cậu, có lẽ bà ấy cũng sẽ mất theo cách khác thôi.”
Tạm Biệt Từ Tương Lai - Ngụy Mãn Thập Bát ToáiTác giả: Ngụy Mãn Thập Bát ToáiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLúc tôi tìm được Cố Tri Nhàn mười tám tuổi, anh đang chuẩn bị tự sát. Tôi vội vàng tiến lên ôm chặt cánh tay anh: “Bảo bối! Đừng nhảy!” Anh vung cánh tay nhưng vẫn không thể thoát khỏi tôi, giọng nói lạnh lùng: “Đừng xen vào việc của người khác.” Tôi ho nhẹ một tiếng, ngẩng đầu điềm đạm đáng yêu nhìn anh: “Nói ra có thể anh không tin, nhưng em là vợ tương lai của anh…” Quả nhiên, anh nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu. Tôi nghiêm túc kể lại tỉ mỉ chuyện sẽ xảy ra sau đó: “Lần này sau khi anh nhảy sông, sẽ được người khác cứu lên rồi đưa đến bệnh viện, ba mẹ anh không quan tâm đến chuyện này, cũng không tới thăm anh lần nào, chỉ giúp đóng tiền thuốc men. Nhưng vì đuối nước nên anh đã bị tổn thương phổi, còn thường xuyên đau đầu, bởi vậy anh học được cách hút thuốc để kiềm chế nó, điều này cũng khiến cho mười năm sau anh mắc ung thư phổi.” Nhớ tới bộ dạng ngày càng tiều tụy của anh sau khi bị ung thư, tôi bất giác tăng lực siết chặt cánh tay anh. Cố Tri Nhàn cười nhẹ: “Vậy nên tôi của tương… Lại qua một năm sau, Đồng Hi trở về.Bụng cô ấy to lên, vẻ mặt tiều tụy, đề nghị anh kết hôn với cô ấy.Người đàn ông đó không muốn đứa bé này.Anh ta muốn ở lại Mỹ, muốn kết hôn với một cô gái Mỹ có thể giúp ích cho sự nghiệp của anh ta.Nghe xong hết thảy, anh ngẩng đầu, nhìn thoáng qua bầu trời xanh biếc kia.Anh chợt nhớ tới cái đêm gió thu ấy, cô gái đáng thương nói với anh: “Cố Tri Nhàn, anh biết không? Tương lai chúng ta sẽ có một đứa nhỏ rất đáng yêu, mắt giống anh, lông mày giống em. Sau khi anh ra đi, một mình em không biết làm thế nào để nuôi nấng nó lớn lên, làm mẹ đơn thân rất vất vả.”Là thế này đúng không?Nếu là như thế, vậy cũng không sao.Hai năm sau, bệnh tình của anh bước vào giai đoạn cuối, bác sĩ nói anh có thể đi bất cứ lúc nào.Bởi vì anh đã đầu tư một số tiền lớn vào việc nghiên cứu và phát triển xuyên thời không trong nhiều năm, người bạn nghiên cứu vật lý lượng tử của anh thông báo cho anh đầu tiên: “Sắp thành công rồi! Dưới sự truyền tống máy móc của chúng ta, con chuột bạch bị thương kia đã thành công trở lại trạng thái khỏe mạnh, không quá vài năm nữa chúng ta có thể tạo ra một cỗ máy xuyên không thật sự!”Anh suy tư một lát, không nhịn được hỏi: “Vậy nếu tôi muốn xuyên không đến mười năm trước cứu bà nội của tôi, có phải tương lai sẽ bị thay đổi không?”“Tuy hiện tại cỗ máy thời gian chỉ có thể thực hiện xuyên qua mấy giây, nhưng xem xét từ trạng thái chuột bạch thí nghiệm, tương lai bị thay đổi mà cậu nói có thể sẽ thực hiện được. Nhưng thời gian sẽ tự sửa đổi, để loại bỏ dấu vết tồn tại do người xuyên không để lại, nó sẽ tránh cho hai người gặp nhau… Nói cách khác, cậu sẽ bị loại bỏ khỏi cuộc đời của bà nội cậu, không có sự tham gia của cậu, có lẽ bà ấy cũng sẽ mất theo cách khác thôi.”
Tạm Biệt Từ Tương Lai - Ngụy Mãn Thập Bát ToáiTác giả: Ngụy Mãn Thập Bát ToáiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLúc tôi tìm được Cố Tri Nhàn mười tám tuổi, anh đang chuẩn bị tự sát. Tôi vội vàng tiến lên ôm chặt cánh tay anh: “Bảo bối! Đừng nhảy!” Anh vung cánh tay nhưng vẫn không thể thoát khỏi tôi, giọng nói lạnh lùng: “Đừng xen vào việc của người khác.” Tôi ho nhẹ một tiếng, ngẩng đầu điềm đạm đáng yêu nhìn anh: “Nói ra có thể anh không tin, nhưng em là vợ tương lai của anh…” Quả nhiên, anh nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu. Tôi nghiêm túc kể lại tỉ mỉ chuyện sẽ xảy ra sau đó: “Lần này sau khi anh nhảy sông, sẽ được người khác cứu lên rồi đưa đến bệnh viện, ba mẹ anh không quan tâm đến chuyện này, cũng không tới thăm anh lần nào, chỉ giúp đóng tiền thuốc men. Nhưng vì đuối nước nên anh đã bị tổn thương phổi, còn thường xuyên đau đầu, bởi vậy anh học được cách hút thuốc để kiềm chế nó, điều này cũng khiến cho mười năm sau anh mắc ung thư phổi.” Nhớ tới bộ dạng ngày càng tiều tụy của anh sau khi bị ung thư, tôi bất giác tăng lực siết chặt cánh tay anh. Cố Tri Nhàn cười nhẹ: “Vậy nên tôi của tương… Lại qua một năm sau, Đồng Hi trở về.Bụng cô ấy to lên, vẻ mặt tiều tụy, đề nghị anh kết hôn với cô ấy.Người đàn ông đó không muốn đứa bé này.Anh ta muốn ở lại Mỹ, muốn kết hôn với một cô gái Mỹ có thể giúp ích cho sự nghiệp của anh ta.Nghe xong hết thảy, anh ngẩng đầu, nhìn thoáng qua bầu trời xanh biếc kia.Anh chợt nhớ tới cái đêm gió thu ấy, cô gái đáng thương nói với anh: “Cố Tri Nhàn, anh biết không? Tương lai chúng ta sẽ có một đứa nhỏ rất đáng yêu, mắt giống anh, lông mày giống em. Sau khi anh ra đi, một mình em không biết làm thế nào để nuôi nấng nó lớn lên, làm mẹ đơn thân rất vất vả.”Là thế này đúng không?Nếu là như thế, vậy cũng không sao.Hai năm sau, bệnh tình của anh bước vào giai đoạn cuối, bác sĩ nói anh có thể đi bất cứ lúc nào.Bởi vì anh đã đầu tư một số tiền lớn vào việc nghiên cứu và phát triển xuyên thời không trong nhiều năm, người bạn nghiên cứu vật lý lượng tử của anh thông báo cho anh đầu tiên: “Sắp thành công rồi! Dưới sự truyền tống máy móc của chúng ta, con chuột bạch bị thương kia đã thành công trở lại trạng thái khỏe mạnh, không quá vài năm nữa chúng ta có thể tạo ra một cỗ máy xuyên không thật sự!”Anh suy tư một lát, không nhịn được hỏi: “Vậy nếu tôi muốn xuyên không đến mười năm trước cứu bà nội của tôi, có phải tương lai sẽ bị thay đổi không?”“Tuy hiện tại cỗ máy thời gian chỉ có thể thực hiện xuyên qua mấy giây, nhưng xem xét từ trạng thái chuột bạch thí nghiệm, tương lai bị thay đổi mà cậu nói có thể sẽ thực hiện được. Nhưng thời gian sẽ tự sửa đổi, để loại bỏ dấu vết tồn tại do người xuyên không để lại, nó sẽ tránh cho hai người gặp nhau… Nói cách khác, cậu sẽ bị loại bỏ khỏi cuộc đời của bà nội cậu, không có sự tham gia của cậu, có lẽ bà ấy cũng sẽ mất theo cách khác thôi.”