Editor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung…

Chương 181: Trảm Bán Đế !

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleXung quanh Đinh Việt đã xuất hiện Kiếm Ý trường hà, cuồn cuộn bao phủbốn vị bán Đế vào bên trong.Thân hình hắn khẽ động, chỉ thấy một tia sáng lướt qua.Phốc!Trong chớp mắt, vị tán tu bán Đế kia đã bị thương, bả vai hắn đã xuất hiệnmột vết thương, máu phun ồ ạt, Kiếm Ý chui vào trong cơ thể hắn phá hoạikhắp nơi.Lúc này sắc mặt hắn đã biến đổi, một kiếm kia quá nhanh, quá mạnh mẽ.Vậy mà hắn không thể nào chống đỡ.Thân hình hắn điên cuồng thối lui.“Ngăn hắn lại! “Liễu Bình Phong vung quạt giấy lên, liền xuất hiện từng đạo nguyệt nhậnsắc bén, bay về phía Đinh Việt.Lão giả râu đỏ thì cầm một đại đỉnh trong tay, thả ra một đoàn hoả diễm,điên cuồng bắn về phía Đinh Việt.Mà lão giả Cửu Kiếm Sơn, liền đâm ra một kiếm, trong nháy mắt đã tới saulưng Đinh Việt.“Ta đã nói là giết ngươi trước, ai cũng không thể ngăn cản được! “Đinh Việt chỉ hơi lắc mình đã tránh khỏi một kiếm của lão giả Cửu KiếmSơn, bỏ qua công kích của lão giả râu đỏ cùng Liễu Bình Phong.“Kiếm Lạc Thiên Nhai! “Dường như kiếm phong đã xé rách bầu trời, trong nháy mắt đã lướt tới chântrời, vô tận Kiếm Ý, đều ngưng tụ trên một kiếm này.Lông tóc toàn thân gã tán tu dựng đứng, linh lực toàn thân vận chuyển mãnhliệt, hung hăng chém về trước một đao.Hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.Một kiếm kia, quá mạnh mẽ, hắn có linh cảm, bản thân không đỡ được mộtkiếm này.Ngụy vực cũng bị đánh tan!Từ khi hắn trở thành bán Đế, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy nguy cơ sinhtử.Tinh huyết toàn thân đều được thiêu đốt, chém ra một đao cực hạn, ý đồngăn cản một kiếm kia.Oanh!Đinh Việt bị trực tiếp đánh bay, bả vai cũng bị một kiếm đâm thủng.Dường như kiếm quang đã xé rách không gian, lóe lên rồi biến mất, thân thểĐinh Việt đã rơi về phía xa.Mà thân thể gã tán tu đã bị chém thành hai nửa!Một vị bán Đế đã chết!Tất cả người vây xem đều hoảng sợ.Đinh Việt dưới sự vây công của bốn gã bán Đế, không tiếc bị trọng thương,chém chết một vị bán đế!“Khụ khụ! “Đinh Việt ho khan hai tiếng, cười lạnh nói: “Bán đế rất giỏi sao? Ta nói giếtngươi, thì sẽ giết ngươi, đừng tự đánh giá mình quá cao! “Ba người còn lại, trên mặt đều lộ ra sự ngưng trọng.Bốn vị bán Đế, đã chết một người.Tuy là Đinh Việt bị thương không nhẹ, cũng không phải trọng thương,không thể đánh tiếp.Trong lòng ba người cuồng loạn, dồn dập tiến lên, lại vây Đinh Việt vàogiữa.Phải thừa dịp hắn bị thương, đánh chết.Nếu không sau này sẽ rất nguy hiểm!Đinh Việt tay cầm trường kiếm, trên mặt vẫn bình tĩnh, liếc nhìn ba người,cười nhạo nói: “Ta lại giết thêm một người, các ngươi ai muốn chết? “Liễu Bình Phong nhìn thấy ánh mắt Đinh Việt lướt qua mình, trong lòng giậtthót, hắn có chút hối hận, không nên tham gia vây giết.Ánh mắt lão giả Cửu Kiếm Sơn ngưng trọng, nói: “Hai người các ngươi giữchân hắn một lát! “Vừa dứt lời, khí thế toàn thân bắt đầu ngưng tụ.Hai người Liễu Bình Phong cùng lão giả râu đỏ liền nhẹ nhõm một ít, nếunhư chỉ cuốn lấy Đinh Việt thì không khó.Cường giả bán Đế thi triển Duy Nhất Kiếm, uy lực phải vượt xa Ứng KiếmKhông.“Lại muốn thi triển Duy Nhất Kiếm sao? “Đinh Việt cười nhạo một tiếng, cũng không gấp gáp, thần sắc của hắn vẫntrấn định như thường.Trực tiếp lấy ra đan dược chữa thương.Một viên đan dược vừa nhét vào trong miệng, cảm thấy không đủ, lại némthêm một viên nữa.“Đế đan! “Lão giả râu đỏ vội hô lớn.Lão giả Cửu Kiếm Sơn cũng chững lại một chút, khiếp sợ liếc nhìn ĐinhViệt.Liễu Bình Phong cũng không khá hơn chút nào.Đế đan…!Cho dù là Đế Quốc Đại Càn, cũng không có mấy viên.Nam Châu không đế, đế đan cũng không phải là thứ dễ luyện ra.Cho dù là Thiên Đỉnh Sơn, muốn luyện chế đế đan cũng phải hao phí rấtnhiều sức lực.Mỗi một viên đế đan, đều phải trả một cái giá cực đắc, cho dù là lão giả râuđỏ, chỉ sợ trên người cũng chỉ có một viên, dùng để bảo vệ tánh mạng.Mà Đinh Việt thì sao?, trực tiếp nuốt vào hai viên.“Ngạc nhiên sao? “Trên mặt Đinh Việt lộ vẻ xem thường, giống như nhìn thấy bọn nhà quê.“Không phải chỉ là đế đan sao, loại đồ chơi này không đáng giá, sư đệ taluyện chế ra một đống. “Đinh Việt vừa dứt lời, liền móc ra một bình thuốc, đổ ra lòng bàn tay.Chín viên đan dược sáng bóng, lẳng lặng nằm yên trên bàn tay.“Đế đan trung phẩm! “Lão giả râu đỏ lại rú lên lần nữa.Đám người ở phía xa, nghe thấy tiếng kinh ngạc của lão giả, đều khiếp sợkhông thôi.Đế đan?Chẳng lẽ là đế đan trong di tích cổ?Bởi vì bọn hắn quan sát từ xa, hơn nữa khí tức chiến trường xao động, chonên bọn hắn không thể nhìn rõ, đế đan ở trên tay Đinh Việt.Lão giả râu đỏ không giữ nổi bình tĩnh.Đế đan hạ phẩm, đã cực kỳ quý hiếm.Huống chi là đế đan trung phẩm.Cho dù là toàn bộ Thiên Đỉnh Sơn, cũng không móc ra nổi mấy viên đế đantrung phẩm.Lại nhìn đế đan trong tay Đinh Việt, tất cả đều là đế đan tinh phẩm!“Đúng là phế vật, chỉ là đế đan trung phẩm, cũng ngạc nhiên như vậy. “Đinh Việt thu đan dược về trong bình, cất kỹ.“Thấy chưa, trên người của ta có không ít đế đan, có phải muốn giết ngườiđoạt bảo, nhanh đến đây.”“Đến đây, tranh thủ ra tay đi, lão phế vật Cửu Kiếm Sơn kia, tranh thủ thờigian thi triển Duy Nhất Kiếm, ta ở chỗ này chờ lão. “

Editor: Kingofbattle

Xung quanh Đinh Việt đã xuất hiện Kiếm Ý trường hà, cuồn cuộn bao phủ

bốn vị bán Đế vào bên trong.

Thân hình hắn khẽ động, chỉ thấy một tia sáng lướt qua.

Phốc!

Trong chớp mắt, vị tán tu bán Đế kia đã bị thương, bả vai hắn đã xuất hiện

một vết thương, máu phun ồ ạt, Kiếm Ý chui vào trong cơ thể hắn phá hoại

khắp nơi.

Lúc này sắc mặt hắn đã biến đổi, một kiếm kia quá nhanh, quá mạnh mẽ.

Vậy mà hắn không thể nào chống đỡ.

Thân hình hắn điên cuồng thối lui.

“Ngăn hắn lại! “

Liễu Bình Phong vung quạt giấy lên, liền xuất hiện từng đạo nguyệt nhận

sắc bén, bay về phía Đinh Việt.

Lão giả râu đỏ thì cầm một đại đỉnh trong tay, thả ra một đoàn hoả diễm,

điên cuồng bắn về phía Đinh Việt.

Mà lão giả Cửu Kiếm Sơn, liền đâm ra một kiếm, trong nháy mắt đã tới sau

lưng Đinh Việt.

“Ta đã nói là giết ngươi trước, ai cũng không thể ngăn cản được! “

Đinh Việt chỉ hơi lắc mình đã tránh khỏi một kiếm của lão giả Cửu Kiếm

Sơn, bỏ qua công kích của lão giả râu đỏ cùng Liễu Bình Phong.

“Kiếm Lạc Thiên Nhai! “

Dường như kiếm phong đã xé rách bầu trời, trong nháy mắt đã lướt tới chân

trời, vô tận Kiếm Ý, đều ngưng tụ trên một kiếm này.

Lông tóc toàn thân gã tán tu dựng đứng, linh lực toàn thân vận chuyển mãnh

liệt, hung hăng chém về trước một đao.

Hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.

Một kiếm kia, quá mạnh mẽ, hắn có linh cảm, bản thân không đỡ được một

kiếm này.

Ngụy vực cũng bị đánh tan!

Từ khi hắn trở thành bán Đế, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy nguy cơ sinh

tử.

Tinh huyết toàn thân đều được thiêu đốt, chém ra một đao cực hạn, ý đồ

ngăn cản một kiếm kia.

Oanh!

Đinh Việt bị trực tiếp đánh bay, bả vai cũng bị một kiếm đâm thủng.

Dường như kiếm quang đã xé rách không gian, lóe lên rồi biến mất, thân thể

Đinh Việt đã rơi về phía xa.

Mà thân thể gã tán tu đã bị chém thành hai nửa!

Một vị bán Đế đã chết!

Tất cả người vây xem đều hoảng sợ.

Đinh Việt dưới sự vây công của bốn gã bán Đế, không tiếc bị trọng thương,

chém chết một vị bán đế!

“Khụ khụ! “

Đinh Việt ho khan hai tiếng, cười lạnh nói: “Bán đế rất giỏi sao? Ta nói giết

ngươi, thì sẽ giết ngươi, đừng tự đánh giá mình quá cao! “

Ba người còn lại, trên mặt đều lộ ra sự ngưng trọng.

Bốn vị bán Đế, đã chết một người.

Tuy là Đinh Việt bị thương không nhẹ, cũng không phải trọng thương,

không thể đánh tiếp.

Trong lòng ba người cuồng loạn, dồn dập tiến lên, lại vây Đinh Việt vào

giữa.

Phải thừa dịp hắn bị thương, đánh chết.

Nếu không sau này sẽ rất nguy hiểm!

Đinh Việt tay cầm trường kiếm, trên mặt vẫn bình tĩnh, liếc nhìn ba người,

cười nhạo nói: “Ta lại giết thêm một người, các ngươi ai muốn chết? “

Liễu Bình Phong nhìn thấy ánh mắt Đinh Việt lướt qua mình, trong lòng giật

thót, hắn có chút hối hận, không nên tham gia vây giết.

Ánh mắt lão giả Cửu Kiếm Sơn ngưng trọng, nói: “Hai người các ngươi giữ

chân hắn một lát! “

Vừa dứt lời, khí thế toàn thân bắt đầu ngưng tụ.

Hai người Liễu Bình Phong cùng lão giả râu đỏ liền nhẹ nhõm một ít, nếu

như chỉ cuốn lấy Đinh Việt thì không khó.

Cường giả bán Đế thi triển Duy Nhất Kiếm, uy lực phải vượt xa Ứng Kiếm

Không.

“Lại muốn thi triển Duy Nhất Kiếm sao? “

Đinh Việt cười nhạo một tiếng, cũng không gấp gáp, thần sắc của hắn vẫn

trấn định như thường.

Trực tiếp lấy ra đan dược chữa thương.

Một viên đan dược vừa nhét vào trong miệng, cảm thấy không đủ, lại ném

thêm một viên nữa.

“Đế đan! “

Lão giả râu đỏ vội hô lớn.

Lão giả Cửu Kiếm Sơn cũng chững lại một chút, khiếp sợ liếc nhìn Đinh

Việt.

Liễu Bình Phong cũng không khá hơn chút nào.

Đế đan…!

Cho dù là Đế Quốc Đại Càn, cũng không có mấy viên.

Nam Châu không đế, đế đan cũng không phải là thứ dễ luyện ra.

Cho dù là Thiên Đỉnh Sơn, muốn luyện chế đế đan cũng phải hao phí rất

nhiều sức lực.

Mỗi một viên đế đan, đều phải trả một cái giá cực đắc, cho dù là lão giả râu

đỏ, chỉ sợ trên người cũng chỉ có một viên, dùng để bảo vệ tánh mạng.

Mà Đinh Việt thì sao?, trực tiếp nuốt vào hai viên.

“Ngạc nhiên sao? “

Trên mặt Đinh Việt lộ vẻ xem thường, giống như nhìn thấy bọn nhà quê.

“Không phải chỉ là đế đan sao, loại đồ chơi này không đáng giá, sư đệ ta

luyện chế ra một đống. “

Đinh Việt vừa dứt lời, liền móc ra một bình thuốc, đổ ra lòng bàn tay.

Chín viên đan dược sáng bóng, lẳng lặng nằm yên trên bàn tay.

“Đế đan trung phẩm! “

Lão giả râu đỏ lại rú lên lần nữa.

Đám người ở phía xa, nghe thấy tiếng kinh ngạc của lão giả, đều khiếp sợ

không thôi.

Đế đan?

Chẳng lẽ là đế đan trong di tích cổ?

Bởi vì bọn hắn quan sát từ xa, hơn nữa khí tức chiến trường xao động, cho

nên bọn hắn không thể nhìn rõ, đế đan ở trên tay Đinh Việt.

Lão giả râu đỏ không giữ nổi bình tĩnh.

Đế đan hạ phẩm, đã cực kỳ quý hiếm.

Huống chi là đế đan trung phẩm.

Cho dù là toàn bộ Thiên Đỉnh Sơn, cũng không móc ra nổi mấy viên đế đan

trung phẩm.

Lại nhìn đế đan trong tay Đinh Việt, tất cả đều là đế đan tinh phẩm!

“Đúng là phế vật, chỉ là đế đan trung phẩm, cũng ngạc nhiên như vậy. “

Đinh Việt thu đan dược về trong bình, cất kỹ.

“Thấy chưa, trên người của ta có không ít đế đan, có phải muốn giết người

đoạt bảo, nhanh đến đây.”

“Đến đây, tranh thủ ra tay đi, lão phế vật Cửu Kiếm Sơn kia, tranh thủ thời

gian thi triển Duy Nhất Kiếm, ta ở chỗ này chờ lão. “

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleXung quanh Đinh Việt đã xuất hiện Kiếm Ý trường hà, cuồn cuộn bao phủbốn vị bán Đế vào bên trong.Thân hình hắn khẽ động, chỉ thấy một tia sáng lướt qua.Phốc!Trong chớp mắt, vị tán tu bán Đế kia đã bị thương, bả vai hắn đã xuất hiệnmột vết thương, máu phun ồ ạt, Kiếm Ý chui vào trong cơ thể hắn phá hoạikhắp nơi.Lúc này sắc mặt hắn đã biến đổi, một kiếm kia quá nhanh, quá mạnh mẽ.Vậy mà hắn không thể nào chống đỡ.Thân hình hắn điên cuồng thối lui.“Ngăn hắn lại! “Liễu Bình Phong vung quạt giấy lên, liền xuất hiện từng đạo nguyệt nhậnsắc bén, bay về phía Đinh Việt.Lão giả râu đỏ thì cầm một đại đỉnh trong tay, thả ra một đoàn hoả diễm,điên cuồng bắn về phía Đinh Việt.Mà lão giả Cửu Kiếm Sơn, liền đâm ra một kiếm, trong nháy mắt đã tới saulưng Đinh Việt.“Ta đã nói là giết ngươi trước, ai cũng không thể ngăn cản được! “Đinh Việt chỉ hơi lắc mình đã tránh khỏi một kiếm của lão giả Cửu KiếmSơn, bỏ qua công kích của lão giả râu đỏ cùng Liễu Bình Phong.“Kiếm Lạc Thiên Nhai! “Dường như kiếm phong đã xé rách bầu trời, trong nháy mắt đã lướt tới chântrời, vô tận Kiếm Ý, đều ngưng tụ trên một kiếm này.Lông tóc toàn thân gã tán tu dựng đứng, linh lực toàn thân vận chuyển mãnhliệt, hung hăng chém về trước một đao.Hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.Một kiếm kia, quá mạnh mẽ, hắn có linh cảm, bản thân không đỡ được mộtkiếm này.Ngụy vực cũng bị đánh tan!Từ khi hắn trở thành bán Đế, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy nguy cơ sinhtử.Tinh huyết toàn thân đều được thiêu đốt, chém ra một đao cực hạn, ý đồngăn cản một kiếm kia.Oanh!Đinh Việt bị trực tiếp đánh bay, bả vai cũng bị một kiếm đâm thủng.Dường như kiếm quang đã xé rách không gian, lóe lên rồi biến mất, thân thểĐinh Việt đã rơi về phía xa.Mà thân thể gã tán tu đã bị chém thành hai nửa!Một vị bán Đế đã chết!Tất cả người vây xem đều hoảng sợ.Đinh Việt dưới sự vây công của bốn gã bán Đế, không tiếc bị trọng thương,chém chết một vị bán đế!“Khụ khụ! “Đinh Việt ho khan hai tiếng, cười lạnh nói: “Bán đế rất giỏi sao? Ta nói giếtngươi, thì sẽ giết ngươi, đừng tự đánh giá mình quá cao! “Ba người còn lại, trên mặt đều lộ ra sự ngưng trọng.Bốn vị bán Đế, đã chết một người.Tuy là Đinh Việt bị thương không nhẹ, cũng không phải trọng thương,không thể đánh tiếp.Trong lòng ba người cuồng loạn, dồn dập tiến lên, lại vây Đinh Việt vàogiữa.Phải thừa dịp hắn bị thương, đánh chết.Nếu không sau này sẽ rất nguy hiểm!Đinh Việt tay cầm trường kiếm, trên mặt vẫn bình tĩnh, liếc nhìn ba người,cười nhạo nói: “Ta lại giết thêm một người, các ngươi ai muốn chết? “Liễu Bình Phong nhìn thấy ánh mắt Đinh Việt lướt qua mình, trong lòng giậtthót, hắn có chút hối hận, không nên tham gia vây giết.Ánh mắt lão giả Cửu Kiếm Sơn ngưng trọng, nói: “Hai người các ngươi giữchân hắn một lát! “Vừa dứt lời, khí thế toàn thân bắt đầu ngưng tụ.Hai người Liễu Bình Phong cùng lão giả râu đỏ liền nhẹ nhõm một ít, nếunhư chỉ cuốn lấy Đinh Việt thì không khó.Cường giả bán Đế thi triển Duy Nhất Kiếm, uy lực phải vượt xa Ứng KiếmKhông.“Lại muốn thi triển Duy Nhất Kiếm sao? “Đinh Việt cười nhạo một tiếng, cũng không gấp gáp, thần sắc của hắn vẫntrấn định như thường.Trực tiếp lấy ra đan dược chữa thương.Một viên đan dược vừa nhét vào trong miệng, cảm thấy không đủ, lại némthêm một viên nữa.“Đế đan! “Lão giả râu đỏ vội hô lớn.Lão giả Cửu Kiếm Sơn cũng chững lại một chút, khiếp sợ liếc nhìn ĐinhViệt.Liễu Bình Phong cũng không khá hơn chút nào.Đế đan…!Cho dù là Đế Quốc Đại Càn, cũng không có mấy viên.Nam Châu không đế, đế đan cũng không phải là thứ dễ luyện ra.Cho dù là Thiên Đỉnh Sơn, muốn luyện chế đế đan cũng phải hao phí rấtnhiều sức lực.Mỗi một viên đế đan, đều phải trả một cái giá cực đắc, cho dù là lão giả râuđỏ, chỉ sợ trên người cũng chỉ có một viên, dùng để bảo vệ tánh mạng.Mà Đinh Việt thì sao?, trực tiếp nuốt vào hai viên.“Ngạc nhiên sao? “Trên mặt Đinh Việt lộ vẻ xem thường, giống như nhìn thấy bọn nhà quê.“Không phải chỉ là đế đan sao, loại đồ chơi này không đáng giá, sư đệ taluyện chế ra một đống. “Đinh Việt vừa dứt lời, liền móc ra một bình thuốc, đổ ra lòng bàn tay.Chín viên đan dược sáng bóng, lẳng lặng nằm yên trên bàn tay.“Đế đan trung phẩm! “Lão giả râu đỏ lại rú lên lần nữa.Đám người ở phía xa, nghe thấy tiếng kinh ngạc của lão giả, đều khiếp sợkhông thôi.Đế đan?Chẳng lẽ là đế đan trong di tích cổ?Bởi vì bọn hắn quan sát từ xa, hơn nữa khí tức chiến trường xao động, chonên bọn hắn không thể nhìn rõ, đế đan ở trên tay Đinh Việt.Lão giả râu đỏ không giữ nổi bình tĩnh.Đế đan hạ phẩm, đã cực kỳ quý hiếm.Huống chi là đế đan trung phẩm.Cho dù là toàn bộ Thiên Đỉnh Sơn, cũng không móc ra nổi mấy viên đế đantrung phẩm.Lại nhìn đế đan trong tay Đinh Việt, tất cả đều là đế đan tinh phẩm!“Đúng là phế vật, chỉ là đế đan trung phẩm, cũng ngạc nhiên như vậy. “Đinh Việt thu đan dược về trong bình, cất kỹ.“Thấy chưa, trên người của ta có không ít đế đan, có phải muốn giết ngườiđoạt bảo, nhanh đến đây.”“Đến đây, tranh thủ ra tay đi, lão phế vật Cửu Kiếm Sơn kia, tranh thủ thờigian thi triển Duy Nhất Kiếm, ta ở chỗ này chờ lão. “

Chương 181: Trảm Bán Đế !