Kim chủ của tôi mắt có vấn đề. Tôi đã nhìn bức ảnh đó mấy ngày rồi. Nhà người ta thì tìm điểm khác nhau giữa bạch nguyệt quang và thế thân, riêng tôi lại ngược lại. 02: Tôi phản ánh vấn đề này với kim chủ, anh ấy cứ lờ đi, cố tình moi ra một điểm giống nhau lệch lạc đến tận Bắc Băng Dương. ? Vậy là anh cũng chẳng nói được tôi giống cô ấy ở đâu phải không? 03: Tôi chỉ là người bình thường, cũng chỉ có cái đầu hơi thông minh một chút. Kết quả trên đường đi gom góp tiền viện phí cho mẹ, tôi thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, bảo vệ một cô bé bị bắt nạt. Bị một tên đàn ông /đ/ậ/p thẳng gậy vào đầu. Lúc đó tôi còn nghĩ sao mình lại xui xẻo thế này, sao lại gặp phải tình huống giống hệt Conan. Nhưng tôi không phải thám tử, cũng không chịu nổi cú /đ/ậ/p trời giáng đó. Tôi ngất xỉu, ngất thật sự. Có lẽ đối phương cũng không muốn gây ra án mạng, chỉ muốn dọa tôi thôi, nào ngờ tôi lại liều lĩnh xông vào, thấy đầu tôi toàn m.á.u thì bỏ chạy. Cô bé đó dùng hết sức kéo tôi ra đường lớn kêu cứu…

Chương 5: KÝ ỨC

Bạch Nguyệt Quang Của Kim Chủ - Tư Khải Lạp (Skylar)Tác giả: Tư Khải Lạp (Skylar)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKim chủ của tôi mắt có vấn đề. Tôi đã nhìn bức ảnh đó mấy ngày rồi. Nhà người ta thì tìm điểm khác nhau giữa bạch nguyệt quang và thế thân, riêng tôi lại ngược lại. 02: Tôi phản ánh vấn đề này với kim chủ, anh ấy cứ lờ đi, cố tình moi ra một điểm giống nhau lệch lạc đến tận Bắc Băng Dương. ? Vậy là anh cũng chẳng nói được tôi giống cô ấy ở đâu phải không? 03: Tôi chỉ là người bình thường, cũng chỉ có cái đầu hơi thông minh một chút. Kết quả trên đường đi gom góp tiền viện phí cho mẹ, tôi thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, bảo vệ một cô bé bị bắt nạt. Bị một tên đàn ông /đ/ậ/p thẳng gậy vào đầu. Lúc đó tôi còn nghĩ sao mình lại xui xẻo thế này, sao lại gặp phải tình huống giống hệt Conan. Nhưng tôi không phải thám tử, cũng không chịu nổi cú /đ/ậ/p trời giáng đó. Tôi ngất xỉu, ngất thật sự. Có lẽ đối phương cũng không muốn gây ra án mạng, chỉ muốn dọa tôi thôi, nào ngờ tôi lại liều lĩnh xông vào, thấy đầu tôi toàn m.á.u thì bỏ chạy. Cô bé đó dùng hết sức kéo tôi ra đường lớn kêu cứu… 31 "Ha ha ha ha ha—"Tôi nằm sấp trên giường vừa xem anime vừa cười, anh ấy ngẩng lên nhìn tôi.Hả? "Xin lỗi tôi nhỏ tiếng thôi, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha..."Sếp tiếp tục im lặng. "Thực ra, sếp," tôi lên tiếng nhắc nhở anh ấy, "Chúng ta hoàn toàn không cần chen chúc trên một cái giường." "Chúng ta kê nhiều gối ở giữa như vậy, anh và bạch nguyệt quang của anh cũng vậy sao?"Anh ấy im lặng hồi lâu, khi tôi nghĩ mình lại lỡ lời rồi thì, anh ấy nói, "Chúng tôi chưa từng ngủ chung giường."Hả?Mức độ thuần khiết của anh có phần hơi quá đáng rồi đấy. 32 Cuối tuần này trường cấp ba tôi tổ chức kỷ niệm thành lập trường, cựu học sinh có thể về trường tham dự. Sếp nói sẽ đưa tôi qua đó. Tôi thấy anh ấy như đang biến hóa, lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ đồng phục cũ. Hả?Hóa ra sếp không chỉ là bạn đại học của tôi, mà còn là bạn cấp ba của tôi."Tôi dẫn em đi dạo nhé? Đã lâu rồi em chưa quay lại đúng không?" Anh ấy nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, "Đi thôi, coi như ôn lại kỷ niệm."Tôi không rút tay ra. 33 Chúng tôi đi đến một tiệm tạp hóa nhỏ trong trường, "Em xem, nó vẫn còn mở cửa."Tôi đưa tay chạm vào chai nước trên kệ."Trước đây cô ấy cũng thường mua nước, mua bánh mì cho tôi."Tôi quay sang nhìn anh ấy, "Bạch nguyệt quang của anh?""Ừ, bạch nguyệt quang của tôi." 34 "Căn tin đông người quá... ?" Tôi nhìn xung quanh, có rất nhiều cựu học sinh đặc biệt quay lại để ăn ở căn tin một lần nữa. "Ừ, vì món ăn rất ngon, lại nhiều nữa." Anh ấy nhìn lên tấm biển có đèn đỏ nhấp nháy, "Cô ấy thường lấy cơm hộ tôi, bản thân lại tiếc tiền, chỉ ăn bánh bao,""Ừm... Gia cảnh của cô ấy và tôi cũng... tương tự?""Ừ. Sau đó tôi cố tình bảo cô ấy lấy thêm một phần, đưa tiền cho cô ấy để cô ấy tự ăn.""..." Là tình yêu đích thực rồi. 35 Chúng tôi đi đến một khu rừng nhỏ."Bên hàng rào cạnh rừng cây này có cây anh đào." Anh ấy lại ngẩng đầu nhìn hàng rào bên cạnh, anh đào trên cây đỏ mọng, trông rất thích mắt."Cô ấy hái cho tôi, tôi dùng túi nilon đựng, nhìn cô ấy trèo qua hàng rào, đạp lên phiến đá chắc chắn đó. Cô ấy leo trèo rất giỏi, hàng rào đó tôi không trèo lên được, nhưng cô ấy trèo lên được ngay.""Loại anh đào nhỏ này ít thịt nhiều hạt, phần lớn là chua, chỉ có những quả đỏ mọng mới có vị ngọt.""Nhưng cô ấy luôn chọn quả to nhất, đỏ nhất cho tôi, vì tôi thích ăn ngọt nhất. Thấy tôi không vui lắm khi cô ấy nhường, cô ấy liền nói mình thích ăn chua."...

31

 

"Ha ha ha ha ha—"

Tôi nằm sấp trên giường vừa xem anime vừa cười, anh ấy ngẩng lên nhìn tôi.

Hả?

 

"Xin lỗi tôi nhỏ tiếng thôi, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha..."

Sếp tiếp tục im lặng. "Thực ra, sếp," tôi lên tiếng nhắc nhở anh ấy, "Chúng ta hoàn toàn không cần chen chúc trên một cái giường."

 

"Chúng ta kê nhiều gối ở giữa như vậy, anh và bạch nguyệt quang của anh cũng vậy sao?"

Anh ấy im lặng hồi lâu, khi tôi nghĩ mình lại lỡ lời rồi thì, anh ấy nói, "Chúng tôi chưa từng ngủ chung giường."

Hả?

Mức độ thuần khiết của anh có phần hơi quá đáng rồi đấy.

 

32

 

Cuối tuần này trường cấp ba tôi tổ chức kỷ niệm thành lập trường, cựu học sinh có thể về trường tham dự. Sếp nói sẽ đưa tôi qua đó. Tôi thấy anh ấy như đang biến hóa, lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ đồng phục cũ.

 

Hả?

Hóa ra sếp không chỉ là bạn đại học của tôi, mà còn là bạn cấp ba của tôi.

"Tôi dẫn em đi dạo nhé? Đã lâu rồi em chưa quay lại đúng không?" Anh ấy nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, "Đi thôi, coi như ôn lại kỷ niệm."

Tôi không rút tay ra.

 

33

 

Chúng tôi đi đến một tiệm tạp hóa nhỏ trong trường, "Em xem, nó vẫn còn mở cửa."

Tôi đưa tay chạm vào chai nước trên kệ.

"Trước đây cô ấy cũng thường mua nước, mua bánh mì cho tôi."

Tôi quay sang nhìn anh ấy, "Bạch nguyệt quang của anh?"

"Ừ, bạch nguyệt quang của tôi."

 

34

 

"Căn tin đông người quá... ?" Tôi nhìn xung quanh, có rất nhiều cựu học sinh đặc biệt quay lại để ăn ở căn tin một lần nữa.

 

"Ừ, vì món ăn rất ngon, lại nhiều nữa." Anh ấy nhìn lên tấm biển có đèn đỏ nhấp nháy, "Cô ấy thường lấy cơm hộ tôi, bản thân lại tiếc tiền, chỉ ăn bánh bao,"

"Ừm... Gia cảnh của cô ấy và tôi cũng... tương tự?"

"Ừ. Sau đó tôi cố tình bảo cô ấy lấy thêm một phần, đưa tiền cho cô ấy để cô ấy tự ăn."

"..." Là tình yêu đích thực rồi.

 

35

 

Chúng tôi đi đến một khu rừng nhỏ.

"Bên hàng rào cạnh rừng cây này có cây anh đào." Anh ấy lại ngẩng đầu nhìn hàng rào bên cạnh, anh đào trên cây đỏ mọng, trông rất thích mắt.

"Cô ấy hái cho tôi, tôi dùng túi nilon đựng, nhìn cô ấy trèo qua hàng rào, đạp lên phiến đá chắc chắn đó. Cô ấy leo trèo rất giỏi, hàng rào đó tôi không trèo lên được, nhưng cô ấy trèo lên được ngay."

"Loại anh đào nhỏ này ít thịt nhiều hạt, phần lớn là chua, chỉ có những quả đỏ mọng mới có vị ngọt."

"Nhưng cô ấy luôn chọn quả to nhất, đỏ nhất cho tôi, vì tôi thích ăn ngọt nhất. Thấy tôi không vui lắm khi cô ấy nhường, cô ấy liền nói mình thích ăn chua."

...

Bạch Nguyệt Quang Của Kim Chủ - Tư Khải Lạp (Skylar)Tác giả: Tư Khải Lạp (Skylar)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKim chủ của tôi mắt có vấn đề. Tôi đã nhìn bức ảnh đó mấy ngày rồi. Nhà người ta thì tìm điểm khác nhau giữa bạch nguyệt quang và thế thân, riêng tôi lại ngược lại. 02: Tôi phản ánh vấn đề này với kim chủ, anh ấy cứ lờ đi, cố tình moi ra một điểm giống nhau lệch lạc đến tận Bắc Băng Dương. ? Vậy là anh cũng chẳng nói được tôi giống cô ấy ở đâu phải không? 03: Tôi chỉ là người bình thường, cũng chỉ có cái đầu hơi thông minh một chút. Kết quả trên đường đi gom góp tiền viện phí cho mẹ, tôi thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, bảo vệ một cô bé bị bắt nạt. Bị một tên đàn ông /đ/ậ/p thẳng gậy vào đầu. Lúc đó tôi còn nghĩ sao mình lại xui xẻo thế này, sao lại gặp phải tình huống giống hệt Conan. Nhưng tôi không phải thám tử, cũng không chịu nổi cú /đ/ậ/p trời giáng đó. Tôi ngất xỉu, ngất thật sự. Có lẽ đối phương cũng không muốn gây ra án mạng, chỉ muốn dọa tôi thôi, nào ngờ tôi lại liều lĩnh xông vào, thấy đầu tôi toàn m.á.u thì bỏ chạy. Cô bé đó dùng hết sức kéo tôi ra đường lớn kêu cứu… 31 "Ha ha ha ha ha—"Tôi nằm sấp trên giường vừa xem anime vừa cười, anh ấy ngẩng lên nhìn tôi.Hả? "Xin lỗi tôi nhỏ tiếng thôi, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha..."Sếp tiếp tục im lặng. "Thực ra, sếp," tôi lên tiếng nhắc nhở anh ấy, "Chúng ta hoàn toàn không cần chen chúc trên một cái giường." "Chúng ta kê nhiều gối ở giữa như vậy, anh và bạch nguyệt quang của anh cũng vậy sao?"Anh ấy im lặng hồi lâu, khi tôi nghĩ mình lại lỡ lời rồi thì, anh ấy nói, "Chúng tôi chưa từng ngủ chung giường."Hả?Mức độ thuần khiết của anh có phần hơi quá đáng rồi đấy. 32 Cuối tuần này trường cấp ba tôi tổ chức kỷ niệm thành lập trường, cựu học sinh có thể về trường tham dự. Sếp nói sẽ đưa tôi qua đó. Tôi thấy anh ấy như đang biến hóa, lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ đồng phục cũ. Hả?Hóa ra sếp không chỉ là bạn đại học của tôi, mà còn là bạn cấp ba của tôi."Tôi dẫn em đi dạo nhé? Đã lâu rồi em chưa quay lại đúng không?" Anh ấy nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, "Đi thôi, coi như ôn lại kỷ niệm."Tôi không rút tay ra. 33 Chúng tôi đi đến một tiệm tạp hóa nhỏ trong trường, "Em xem, nó vẫn còn mở cửa."Tôi đưa tay chạm vào chai nước trên kệ."Trước đây cô ấy cũng thường mua nước, mua bánh mì cho tôi."Tôi quay sang nhìn anh ấy, "Bạch nguyệt quang của anh?""Ừ, bạch nguyệt quang của tôi." 34 "Căn tin đông người quá... ?" Tôi nhìn xung quanh, có rất nhiều cựu học sinh đặc biệt quay lại để ăn ở căn tin một lần nữa. "Ừ, vì món ăn rất ngon, lại nhiều nữa." Anh ấy nhìn lên tấm biển có đèn đỏ nhấp nháy, "Cô ấy thường lấy cơm hộ tôi, bản thân lại tiếc tiền, chỉ ăn bánh bao,""Ừm... Gia cảnh của cô ấy và tôi cũng... tương tự?""Ừ. Sau đó tôi cố tình bảo cô ấy lấy thêm một phần, đưa tiền cho cô ấy để cô ấy tự ăn.""..." Là tình yêu đích thực rồi. 35 Chúng tôi đi đến một khu rừng nhỏ."Bên hàng rào cạnh rừng cây này có cây anh đào." Anh ấy lại ngẩng đầu nhìn hàng rào bên cạnh, anh đào trên cây đỏ mọng, trông rất thích mắt."Cô ấy hái cho tôi, tôi dùng túi nilon đựng, nhìn cô ấy trèo qua hàng rào, đạp lên phiến đá chắc chắn đó. Cô ấy leo trèo rất giỏi, hàng rào đó tôi không trèo lên được, nhưng cô ấy trèo lên được ngay.""Loại anh đào nhỏ này ít thịt nhiều hạt, phần lớn là chua, chỉ có những quả đỏ mọng mới có vị ngọt.""Nhưng cô ấy luôn chọn quả to nhất, đỏ nhất cho tôi, vì tôi thích ăn ngọt nhất. Thấy tôi không vui lắm khi cô ấy nhường, cô ấy liền nói mình thích ăn chua."...

Chương 5: KÝ ỨC