Editor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung…

Chương 340: Đại Tần Gặp Nguy !

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleThiên Linh Miêu vừa nâng móng vuốt lên, duỗi về phía Tân Nguyên Phong,móng vuốt càng lúc càng lớn, Nguyên Phong sợ tới mức nín thở.Thôi xong rồi!Còn chưa nhìn thấy mặt đại ca, đã chết bởi móng vuốt con mèo này.“Tam ca……”Bạch Thiếu Không chỉ có thể trơ mắt nhìn móng vuốt con mèo kia, đập vềphía Tân Nguyên Phong, đánh hắn bay xa, ngã sấp mặt dưới đất.Tiếp đó, móng vuốt của con mèo kia lại vồ tới phía hắn.Tạch!Bạch Thiếu Không ngã ngay bên cạnh Tân Nguyên Phong, hắn chỉ cảm thấytoàn thân đau nhức, giọng nói run rẩy: “Tam ca, huynh thế nào? ““Còn chưa chết được! ““Mau cầu cứu tiểu hồ ly đi. “Bạch Thiếu Không đang muốn lấy ra Thông Tấn Phù để cầu viện.“Vô dụng! “Tân Nguyên Phong liền ngăn cản hắn.Cái con mèo này thật là đáng sợ, thực lực đã vượt xa Đế Cảnh, tìm Tần KhảVận cầu cứu cũng không nên cơm cháo gì.Thiên Linh Miêu lại bò tới trước mặt hai người, duỗi móng vuốt ra, nắm lấyhai người, chớp mắt đã đi tới trên một đỉnh núi ngoài tộc địa Sở gia.Sau đó thả hai người Bạch Thiếu Không xuống mặt đất.Thân thể Thiên Linh Miêu biến lớn, giống như một con nghé, nằm trên mộttảng đá lớn.Nó vung móng vuốt lên, xuất hiện một cây quạt và một cây lược đặc biệt,bay tới trước mặt hai người Bạch Thiếu Không.Một đạo ánh sáng chiếu rọi, vết thương của hai người, lập tức được chữakhỏi.Một thân thực lực đã quay về.Nhưng mà hai người không còn suy nghĩ dám động thủ.Mà sắc mặt lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn về phía hai bảo vật trước mặt, hai mónnày chính là chí bảo cấp bậc thần khí!“Cái này……”Tân Nguyên Phong cẩn thận mở miệng.“Tạch! “Thiên Linh Miêu giơ móng vuốt đập hắn ngã lăn quay.Bạch Thiếu Không liền nuốt một ngụm nước bọt, bày ra bộ dáng nịnh nọt,nói: “Miêu gia, ngài muốn chúng ta chải lông cho ngài ư? “Dù sao hắn cũng không phải kiếm tu, cho nên tâm tư rất nhanh nhẹn.Thiên Linh Miêu giơ bàn chân lên, vuốt đầu của hắn, bộ dáng rất hài lòng.“Tốt, Miêu gia! “Bạch Thiếu Không lập tức cầm lấy cây lược, bắt đầu chải lông cho ThiênLinh Miêu.Cây lược này rất đặc thù, mỗi lần hắn chải xuống, đều toát ra từng tia chớp,bộ lông trên người Thiên Linh Miêu, cũng trở nên nhẵn bóng mềm mại.Tân Nguyên Phong bò dậy, vội vàng cầm lấy cây quạt, trên mặt lộ ra vẻ nịnhnọt, nói: “Miêu gia, ta sẽ quạt cho ngài! “Xì xào!Vừa quạt một cái, đã xuất hiện một cơn gió quẩn quanh trên người ThiênLinh Miêu, dường như có một cỗ lực lượng đang xoa bóp.Chí bảo…!Ánh mắt Tân Nguyên Phong lộ ra tia nóng bỏng nhìn chăm chú cây quạttrên tay.Đối với Thiên Linh Miêu, cây quạt này là nó dùng để xoa bóp.Nhưng mà, gió của cây quạt này, thế nhưng có năng lực mạnh mẽ phá hủynhục thân, oanh sát thần hồn.Mặc dù là thần khí, nhưng bởi vì tính chất đặc thù, Tân Nguyên Phong cầmquạt, lại khồng hề tốn sức.Đương nhiên, hắn không thể nào phát huy toàn bộ uy lực của nó.Tạch!Thiên Linh Miêu lại giơ chân đập hắn ngã nhào.“Meo! “Nó rất bất mãn hành vi không chú tâm của Tân Nguyên Phong.“Tam ca, cẩn thận một chút! “Bạch Thiếu Không thấy Tân Nguyên Phong bị đánh bay, không đành lòngnên nhắc nhở.Thiên Linh Miêu thu được hai tên nô bộc, mỗi ngày đều hưởng thụ xoa bóp,nó cảm thấy cuộc sống rất thú vị.Sở Huyền nhìn thoáng qua, không khỏi cười trộm.Không để ý đến trò đùa của Thiên Linh Miêu.Hai người Bạch Thiếu Không rất uỷ khuất, cái con mèo này không chịu thảbọn hắn, vốn là ý định của bọn họ là mang thần khí chạy trốn.Nhưng bọn họ lại nhận ra một sự thật đau lòng, chẳng lẽ thật sự trở thành nôbộc của con mèo này?Ba ngày vẫn không có tin tức.Tần Khả Vận hơi nhíu mày, có chút lo lắng cho hai người Bạch ThiếuKhông, thế nhưng nàng lại không dám vác mặt tới Sở gia.Vạn nhất Sở Huyền giữ nàng ở lại thì làm sao?Lấy ra Thông Tấn Phù, truyền tin cho Tân Nguyên Phong.Nhưng rất lâu sau vẫn không thấy hắn trả lời.Tần Khả Vận càng trở nên lo lắng.Mà lúc này, chuyện khiến nàng lo sợ đã xảy ra.Cường giả Đế Cảnh của Đế Quốc Đại Càn tấn công bất ngờ!Võ giả Đế Cảnh của Cửu Kiếm Sơn, đã tiến vào trấn thủ biên cảnh Tầnquốc.Mà Tà tử của Tà Vương Đình, cũng đã đến biên cảnh Tần quốc.Tần Khả Vận chỉ có thể đích thân đi tới biên cảnh Tần quốc, truyền tin lầnnữa cho hai người Bạch Thiếu Không.“Đại Càn dị động, Tần quốc gặp nguy! “Biên cảnh đế quốc Đại Tần, mấy vị võ giả Đế Cảnh đang đối mặt trênkhông, một phe là đến từ Cửu Kiếm Sơn.Một phe khác, thì đến từ Đế Quốc Đại Càn.Hay nói một cách chính xác, là đến từ Đại Càn cung Trung Châu!Song phương cũng không có động thủ, nhưng mà võ giả Đại Càn cung, cũngkhông lùi bước, vẫn giữ thái độ gây áp lực.Chuyện Tần quốc giằng co cùng Đại Càn tại biên cảnh, đã truyền khắp NamChâu, tất cả thế lực lớn Bắc Vực, đều giữ thái độ yên lặng quan sát kỳ biến.Tất cả thế lực lớn đều có truyền thừa cổ xưa, tự nhiên biết rõ chuyện thờithượng cổ

Editor: Kingofbattle

Thiên Linh Miêu vừa nâng móng vuốt lên, duỗi về phía Tân Nguyên Phong,

móng vuốt càng lúc càng lớn, Nguyên Phong sợ tới mức nín thở.

Thôi xong rồi!

Còn chưa nhìn thấy mặt đại ca, đã chết bởi móng vuốt con mèo này.

“Tam ca……”

Bạch Thiếu Không chỉ có thể trơ mắt nhìn móng vuốt con mèo kia, đập về

phía Tân Nguyên Phong, đánh hắn bay xa, ngã sấp mặt dưới đất.

Tiếp đó, móng vuốt của con mèo kia lại vồ tới phía hắn.

Tạch!

Bạch Thiếu Không ngã ngay bên cạnh Tân Nguyên Phong, hắn chỉ cảm thấy

toàn thân đau nhức, giọng nói run rẩy: “Tam ca, huynh thế nào? “

“Còn chưa chết được! “

“Mau cầu cứu tiểu hồ ly đi. “

Bạch Thiếu Không đang muốn lấy ra Thông Tấn Phù để cầu viện.

“Vô dụng! “

Tân Nguyên Phong liền ngăn cản hắn.

Cái con mèo này thật là đáng sợ, thực lực đã vượt xa Đế Cảnh, tìm Tần Khả

Vận cầu cứu cũng không nên cơm cháo gì.

Thiên Linh Miêu lại bò tới trước mặt hai người, duỗi móng vuốt ra, nắm lấy

hai người, chớp mắt đã đi tới trên một đỉnh núi ngoài tộc địa Sở gia.

Sau đó thả hai người Bạch Thiếu Không xuống mặt đất.

Thân thể Thiên Linh Miêu biến lớn, giống như một con nghé, nằm trên một

tảng đá lớn.

Nó vung móng vuốt lên, xuất hiện một cây quạt và một cây lược đặc biệt,

bay tới trước mặt hai người Bạch Thiếu Không.

Một đạo ánh sáng chiếu rọi, vết thương của hai người, lập tức được chữa

khỏi.

Một thân thực lực đã quay về.

Nhưng mà hai người không còn suy nghĩ dám động thủ.

Mà sắc mặt lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn về phía hai bảo vật trước mặt, hai món

này chính là chí bảo cấp bậc thần khí!

“Cái này……”

Tân Nguyên Phong cẩn thận mở miệng.

“Tạch! “

Thiên Linh Miêu giơ móng vuốt đập hắn ngã lăn quay.

Bạch Thiếu Không liền nuốt một ngụm nước bọt, bày ra bộ dáng nịnh nọt,

nói: “Miêu gia, ngài muốn chúng ta chải lông cho ngài ư? “

Dù sao hắn cũng không phải kiếm tu, cho nên tâm tư rất nhanh nhẹn.

Thiên Linh Miêu giơ bàn chân lên, vuốt đầu của hắn, bộ dáng rất hài lòng.

“Tốt, Miêu gia! “

Bạch Thiếu Không lập tức cầm lấy cây lược, bắt đầu chải lông cho Thiên

Linh Miêu.

Cây lược này rất đặc thù, mỗi lần hắn chải xuống, đều toát ra từng tia chớp,

bộ lông trên người Thiên Linh Miêu, cũng trở nên nhẵn bóng mềm mại.

Tân Nguyên Phong bò dậy, vội vàng cầm lấy cây quạt, trên mặt lộ ra vẻ nịnh

nọt, nói: “Miêu gia, ta sẽ quạt cho ngài! “

Xì xào!

Vừa quạt một cái, đã xuất hiện một cơn gió quẩn quanh trên người Thiên

Linh Miêu, dường như có một cỗ lực lượng đang xoa bóp.

Chí bảo…!

Ánh mắt Tân Nguyên Phong lộ ra tia nóng bỏng nhìn chăm chú cây quạt

trên tay.

Đối với Thiên Linh Miêu, cây quạt này là nó dùng để xoa bóp.

Nhưng mà, gió của cây quạt này, thế nhưng có năng lực mạnh mẽ phá hủy

nhục thân, oanh sát thần hồn.

Mặc dù là thần khí, nhưng bởi vì tính chất đặc thù, Tân Nguyên Phong cầm

quạt, lại khồng hề tốn sức.

Đương nhiên, hắn không thể nào phát huy toàn bộ uy lực của nó.

Tạch!

Thiên Linh Miêu lại giơ chân đập hắn ngã nhào.

“Meo! “

Nó rất bất mãn hành vi không chú tâm của Tân Nguyên Phong.

“Tam ca, cẩn thận một chút! “

Bạch Thiếu Không thấy Tân Nguyên Phong bị đánh bay, không đành lòng

nên nhắc nhở.

Thiên Linh Miêu thu được hai tên nô bộc, mỗi ngày đều hưởng thụ xoa bóp,

nó cảm thấy cuộc sống rất thú vị.

Sở Huyền nhìn thoáng qua, không khỏi cười trộm.

Không để ý đến trò đùa của Thiên Linh Miêu.

Hai người Bạch Thiếu Không rất uỷ khuất, cái con mèo này không chịu thả

bọn hắn, vốn là ý định của bọn họ là mang thần khí chạy trốn.

Nhưng bọn họ lại nhận ra một sự thật đau lòng, chẳng lẽ thật sự trở thành nô

bộc của con mèo này?

Ba ngày vẫn không có tin tức.

Tần Khả Vận hơi nhíu mày, có chút lo lắng cho hai người Bạch Thiếu

Không, thế nhưng nàng lại không dám vác mặt tới Sở gia.

Vạn nhất Sở Huyền giữ nàng ở lại thì làm sao?

Lấy ra Thông Tấn Phù, truyền tin cho Tân Nguyên Phong.

Nhưng rất lâu sau vẫn không thấy hắn trả lời.

Tần Khả Vận càng trở nên lo lắng.

Mà lúc này, chuyện khiến nàng lo sợ đã xảy ra.

Cường giả Đế Cảnh của Đế Quốc Đại Càn tấn công bất ngờ!

Võ giả Đế Cảnh của Cửu Kiếm Sơn, đã tiến vào trấn thủ biên cảnh Tần

quốc.

Mà Tà tử của Tà Vương Đình, cũng đã đến biên cảnh Tần quốc.

Tần Khả Vận chỉ có thể đích thân đi tới biên cảnh Tần quốc, truyền tin lần

nữa cho hai người Bạch Thiếu Không.

“Đại Càn dị động, Tần quốc gặp nguy! “

Biên cảnh đế quốc Đại Tần, mấy vị võ giả Đế Cảnh đang đối mặt trên

không, một phe là đến từ Cửu Kiếm Sơn.

Một phe khác, thì đến từ Đế Quốc Đại Càn.

Hay nói một cách chính xác, là đến từ Đại Càn cung Trung Châu!

Song phương cũng không có động thủ, nhưng mà võ giả Đại Càn cung, cũng

không lùi bước, vẫn giữ thái độ gây áp lực.

Chuyện Tần quốc giằng co cùng Đại Càn tại biên cảnh, đã truyền khắp Nam

Châu, tất cả thế lực lớn Bắc Vực, đều giữ thái độ yên lặng quan sát kỳ biến.

Tất cả thế lực lớn đều có truyền thừa cổ xưa, tự nhiên biết rõ chuyện thời

thượng cổ

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleThiên Linh Miêu vừa nâng móng vuốt lên, duỗi về phía Tân Nguyên Phong,móng vuốt càng lúc càng lớn, Nguyên Phong sợ tới mức nín thở.Thôi xong rồi!Còn chưa nhìn thấy mặt đại ca, đã chết bởi móng vuốt con mèo này.“Tam ca……”Bạch Thiếu Không chỉ có thể trơ mắt nhìn móng vuốt con mèo kia, đập vềphía Tân Nguyên Phong, đánh hắn bay xa, ngã sấp mặt dưới đất.Tiếp đó, móng vuốt của con mèo kia lại vồ tới phía hắn.Tạch!Bạch Thiếu Không ngã ngay bên cạnh Tân Nguyên Phong, hắn chỉ cảm thấytoàn thân đau nhức, giọng nói run rẩy: “Tam ca, huynh thế nào? ““Còn chưa chết được! ““Mau cầu cứu tiểu hồ ly đi. “Bạch Thiếu Không đang muốn lấy ra Thông Tấn Phù để cầu viện.“Vô dụng! “Tân Nguyên Phong liền ngăn cản hắn.Cái con mèo này thật là đáng sợ, thực lực đã vượt xa Đế Cảnh, tìm Tần KhảVận cầu cứu cũng không nên cơm cháo gì.Thiên Linh Miêu lại bò tới trước mặt hai người, duỗi móng vuốt ra, nắm lấyhai người, chớp mắt đã đi tới trên một đỉnh núi ngoài tộc địa Sở gia.Sau đó thả hai người Bạch Thiếu Không xuống mặt đất.Thân thể Thiên Linh Miêu biến lớn, giống như một con nghé, nằm trên mộttảng đá lớn.Nó vung móng vuốt lên, xuất hiện một cây quạt và một cây lược đặc biệt,bay tới trước mặt hai người Bạch Thiếu Không.Một đạo ánh sáng chiếu rọi, vết thương của hai người, lập tức được chữakhỏi.Một thân thực lực đã quay về.Nhưng mà hai người không còn suy nghĩ dám động thủ.Mà sắc mặt lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn về phía hai bảo vật trước mặt, hai mónnày chính là chí bảo cấp bậc thần khí!“Cái này……”Tân Nguyên Phong cẩn thận mở miệng.“Tạch! “Thiên Linh Miêu giơ móng vuốt đập hắn ngã lăn quay.Bạch Thiếu Không liền nuốt một ngụm nước bọt, bày ra bộ dáng nịnh nọt,nói: “Miêu gia, ngài muốn chúng ta chải lông cho ngài ư? “Dù sao hắn cũng không phải kiếm tu, cho nên tâm tư rất nhanh nhẹn.Thiên Linh Miêu giơ bàn chân lên, vuốt đầu của hắn, bộ dáng rất hài lòng.“Tốt, Miêu gia! “Bạch Thiếu Không lập tức cầm lấy cây lược, bắt đầu chải lông cho ThiênLinh Miêu.Cây lược này rất đặc thù, mỗi lần hắn chải xuống, đều toát ra từng tia chớp,bộ lông trên người Thiên Linh Miêu, cũng trở nên nhẵn bóng mềm mại.Tân Nguyên Phong bò dậy, vội vàng cầm lấy cây quạt, trên mặt lộ ra vẻ nịnhnọt, nói: “Miêu gia, ta sẽ quạt cho ngài! “Xì xào!Vừa quạt một cái, đã xuất hiện một cơn gió quẩn quanh trên người ThiênLinh Miêu, dường như có một cỗ lực lượng đang xoa bóp.Chí bảo…!Ánh mắt Tân Nguyên Phong lộ ra tia nóng bỏng nhìn chăm chú cây quạttrên tay.Đối với Thiên Linh Miêu, cây quạt này là nó dùng để xoa bóp.Nhưng mà, gió của cây quạt này, thế nhưng có năng lực mạnh mẽ phá hủynhục thân, oanh sát thần hồn.Mặc dù là thần khí, nhưng bởi vì tính chất đặc thù, Tân Nguyên Phong cầmquạt, lại khồng hề tốn sức.Đương nhiên, hắn không thể nào phát huy toàn bộ uy lực của nó.Tạch!Thiên Linh Miêu lại giơ chân đập hắn ngã nhào.“Meo! “Nó rất bất mãn hành vi không chú tâm của Tân Nguyên Phong.“Tam ca, cẩn thận một chút! “Bạch Thiếu Không thấy Tân Nguyên Phong bị đánh bay, không đành lòngnên nhắc nhở.Thiên Linh Miêu thu được hai tên nô bộc, mỗi ngày đều hưởng thụ xoa bóp,nó cảm thấy cuộc sống rất thú vị.Sở Huyền nhìn thoáng qua, không khỏi cười trộm.Không để ý đến trò đùa của Thiên Linh Miêu.Hai người Bạch Thiếu Không rất uỷ khuất, cái con mèo này không chịu thảbọn hắn, vốn là ý định của bọn họ là mang thần khí chạy trốn.Nhưng bọn họ lại nhận ra một sự thật đau lòng, chẳng lẽ thật sự trở thành nôbộc của con mèo này?Ba ngày vẫn không có tin tức.Tần Khả Vận hơi nhíu mày, có chút lo lắng cho hai người Bạch ThiếuKhông, thế nhưng nàng lại không dám vác mặt tới Sở gia.Vạn nhất Sở Huyền giữ nàng ở lại thì làm sao?Lấy ra Thông Tấn Phù, truyền tin cho Tân Nguyên Phong.Nhưng rất lâu sau vẫn không thấy hắn trả lời.Tần Khả Vận càng trở nên lo lắng.Mà lúc này, chuyện khiến nàng lo sợ đã xảy ra.Cường giả Đế Cảnh của Đế Quốc Đại Càn tấn công bất ngờ!Võ giả Đế Cảnh của Cửu Kiếm Sơn, đã tiến vào trấn thủ biên cảnh Tầnquốc.Mà Tà tử của Tà Vương Đình, cũng đã đến biên cảnh Tần quốc.Tần Khả Vận chỉ có thể đích thân đi tới biên cảnh Tần quốc, truyền tin lầnnữa cho hai người Bạch Thiếu Không.“Đại Càn dị động, Tần quốc gặp nguy! “Biên cảnh đế quốc Đại Tần, mấy vị võ giả Đế Cảnh đang đối mặt trênkhông, một phe là đến từ Cửu Kiếm Sơn.Một phe khác, thì đến từ Đế Quốc Đại Càn.Hay nói một cách chính xác, là đến từ Đại Càn cung Trung Châu!Song phương cũng không có động thủ, nhưng mà võ giả Đại Càn cung, cũngkhông lùi bước, vẫn giữ thái độ gây áp lực.Chuyện Tần quốc giằng co cùng Đại Càn tại biên cảnh, đã truyền khắp NamChâu, tất cả thế lực lớn Bắc Vực, đều giữ thái độ yên lặng quan sát kỳ biến.Tất cả thế lực lớn đều có truyền thừa cổ xưa, tự nhiên biết rõ chuyện thờithượng cổ

Chương 340: Đại Tần Gặp Nguy !