Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…
Chương 314: 40% là bao nhiêu chứ?
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 314: Hoan nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ Lợi nhuận 82%! Khi tất cả cổ phiếu được bán ra và chuyển thành tiền, tiếp đó lặng lẽ rời khỏi thị trường chứng khoán, Triệu Dật cũng hoàn toàn nhẹ nhõm. Mình đã đầu tư 100 triệu, lần này kiếm được 80 triệu! Thẻ dự đoán thông tin chứng khoán thực sự quá tàn bạo! Chỉ là thẻ dự đoán thông tin chứng khoán cũng không dễ kiếm. Từ trước đến giờ hắn chỉ lấy được tổng cộng có hai thẻ. Thẻ đầu tiên la do Triệu Dật đi mua nhà ở tòa nhà Đức Phong, hệ thống khen thưởng cho một gói quà vì để khích lệ hắn đã mua được ngôi nhà đầu tiên, sau khi mở gói quà ra thì có được. Mà thẻ thứ hai là phần thưởng từ gói quà thưởng từ việc nâng cấp hệ thống lên Lv5. Rõ ràng, việc nhận được thẻ dự đoán thông tin chứng khoán là không dễ dàng hoặc phải vào thời khắc thật ý nghĩa mới có thể đạt được. Dù sao thì thẻ dự đoán thông tin chứng khoán kiếm tiền quá nhanh. Dù vậy, Triệu Dật đã cảm thấy rất hài lòng với điều này. Thực ra hắn cũng không có ước mơ gì lớn lao. Tỉ như trở thành người giàu nhất thế giới hay là làm gì đó? Hắn không thích, hắn chỉ muốn sống một cuộc sống thoải mái. Tất nhiên là khả năng kinh tế phải đủ tốt. Nếu không, nhiều người đẹp như vậy thì phải làm sao lo cho hết được đây? Trong tình yêu, tiền không phải là tất cả, thế nhưng không có tiền thì nhất định không thể làm được cái gì. Bởi vì, một bộ phim đã từng có một câu nói rất nổi tiếng. "Hạ Trúc không yêu tiền, nhưng mỗi khoảnh khắc Vương Đa Ngư xúc động đều là đang đốt tiền." (Tên phim là Hello Mr. Billionaire) Triệu Dật không muốn phân tích xem tình yêu giữa hắn và mỗi người đẹp rốt cuộc có bao nhiêu là thật lòng. Bởi vì điều đó căn bản chẳng có ý nghĩa gì cả. Nhưng nếu muốn tiếp tục sống tốt, hắn đều phải tiếp tục duy trì một bản lĩnh vững vàng. Đợi đến khi Đới Lương ở bên phía công ty hoàn toàn chuyển khoản lại tiền cho Triệu Dật xong. Triệu Dật sau khi xem xong thì mới mở tin nhắn ra trò chuyện. Triệu Dật: @Mọi người Người đâu, còn không mau ra tiếp đón? Ngụy Xuyên: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ! Lục Đào: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ! Tôn Lượng: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ! Triệu Dật: Không tệ! Biểu hiện của các người, tôi rất hài lòng! Ngụy Xuyên: Có phải là kết thúc giao dịch rồi không? Anh Dật mạnh mẽ như vậy, xem ra lại kiếm không ít tiền lời nhỉ! Triệu Dật: Phỏng vấn bạn học Ngụy Xuyên một chút. Cậu đã thế chấp nhà, thế chấp xe, vay tiền còn đánh cược tất cả những gì mình có nhưng lại không chứng kiến quá trình. Cho hỏi có sợ hay không? Ngụy Xuyên: Thành thật mà nói thì có chút lo lắng. Mặc dù đã được chứng kiến năng lực thần kỳ của anh Dật, nhưng thị trường chứng khoán rất nguy hiểm, ai dám đảm bảo 100% sẽ kiếm được tiền chứ? Hơn nữa tôi còn đánh cược tất cả mọi thứ, nếu nói không lo lắng thì là nói dối. Nhưng mà bây giờ thì không lo nữa, mặc dù không biết đã kiếm được bao nhiêu, ít nhất cũng kiếm được tiền lời là được, ha ha! Lục Đào: Ha ha! Vậy là tôi không sợ bị chú Hai đuổi theo treo lên đánh nữa rồi! Tôn Lượng: Tôi có hơi lo lắng, nhưng không phải là hoảng sợ, mà là càng mong đợi hơn. Lục Đào: Anh Dật! Anh trai của tôi ơi! Mau nói, bao nhiêu, bao nhiêu vậy? Triệu Dật: Cậu đoán xem? Lục Đào: Trước đây cậu đã nói mức đảm bảo là 20%, nhưng theo tính cách thận trọng của cậu, tôi nghĩ chắc chắn không có vấn đề gì. Hẳn không chỉ là 20% thôi đúng không, hoặc có lẽ là gấp đôi, 40%? Triệu Dật: ¯\(︶^︶)/¯ Là đàn ông thì phải có một ước mơ! Sao có thể nghĩ thấp như vậy hả? Ngay khi Triệu Dật nói ra những lời này, ba người còn lại trong nhóm lập tức cao hứng! Lần này đều đặt cược rất nhiều. Cho dù chỉ là một chút cũng đã mấy trăm ngàn. Nhưng bây giờ Lục Đào đoán lợi nhuận là 40%, vậy mà Triệu Dật lại còn bảo là ít! 40% là bao nhiêu chứ? Nếu như là 40%, bốn người họ đã lần lượt sẽ kiếm được là 12 triệu, 8 triệu và 6 triệu… Chỉ vỏn vẹn trong thời gian ba ngày ngắn ngủi mà thôi! Nguỵ Xuyên: 40% mà còn ít sao? Tôi cảm thấy huyết áp của mình đã tăng lên rồi đó nha! Tôn Lượng: 60% sao? Triệu Dật: Này! Anh Lượng! Tại sao anh cũng trở nên keo kiệt như hai người bọn họ vậy? Lục Đào: Chết tiệt? Huyết áp của tôi bây giờ cũng tăng cao hơn. Mẹ nó! Như thế này còn khoa trương hơn là trúng số nữa đó! Là 80% sao? Triệu Dật: Được rồi! Gần đúng rồi! Công bố đáp án. Trước khi khấu trừ phí thủ tục thì tổng cộng lợi nhuận có thể đạt được là 82%! Lục Đào: 82%! Nguỵ Xuyên: Mẹ kiếp! Chết tiệt! Anh Dật thật là trâu bò! Sau này em sẽ là em trai của anh, đi theo anh làm trâu làm ngựa cũng không ngại gì! Tôn Lượng: Bái phục! Bái phục! Anh Dật ở trên cao nhận của em một lạy!
Chương 314: Hoan nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ
Lợi nhuận 82%!
Khi tất cả cổ phiếu được bán ra và chuyển thành tiền, tiếp đó lặng lẽ rời khỏi thị trường chứng khoán, Triệu Dật cũng hoàn toàn nhẹ nhõm.
Mình đã đầu tư 100 triệu, lần này kiếm được 80 triệu!
Thẻ dự đoán thông tin chứng khoán thực sự quá tàn bạo!
Chỉ là thẻ dự đoán thông tin chứng khoán cũng không dễ kiếm. Từ trước đến giờ hắn chỉ lấy được tổng cộng có hai thẻ. Thẻ đầu tiên la do Triệu Dật đi mua nhà ở tòa nhà Đức Phong, hệ thống khen thưởng cho một gói quà vì để khích lệ hắn đã mua được ngôi nhà đầu tiên, sau khi mở gói quà ra thì có được. Mà thẻ thứ hai là phần thưởng từ gói quà thưởng từ việc nâng cấp hệ thống lên Lv5.
Rõ ràng, việc nhận được thẻ dự đoán thông tin chứng khoán là không dễ dàng hoặc phải vào thời khắc thật ý nghĩa mới có thể đạt được. Dù sao thì thẻ dự đoán thông tin chứng khoán kiếm tiền quá nhanh.
Dù vậy, Triệu Dật đã cảm thấy rất hài lòng với điều này.
Thực ra hắn cũng không có ước mơ gì lớn lao. Tỉ như trở thành người giàu nhất thế giới hay là làm gì đó? Hắn không thích, hắn chỉ muốn sống một cuộc sống thoải mái. Tất nhiên là khả năng kinh tế phải đủ tốt. Nếu không, nhiều người đẹp như vậy thì phải làm sao lo cho hết được đây?
Trong tình yêu, tiền không phải là tất cả, thế nhưng không có tiền thì nhất định không thể làm được cái gì.
Bởi vì, một bộ phim đã từng có một câu nói rất nổi tiếng.
"Hạ Trúc không yêu tiền, nhưng mỗi khoảnh khắc Vương Đa Ngư xúc động đều là đang đốt tiền."
(Tên phim là Hello Mr. Billionaire)
Triệu Dật không muốn phân tích xem tình yêu giữa hắn và mỗi người đẹp rốt cuộc có bao nhiêu là thật lòng. Bởi vì điều đó căn bản chẳng có ý nghĩa gì cả. Nhưng nếu muốn tiếp tục sống tốt, hắn đều phải tiếp tục duy trì một bản lĩnh vững vàng.
Đợi đến khi Đới Lương ở bên phía công ty hoàn toàn chuyển khoản lại tiền cho Triệu Dật xong. Triệu Dật sau khi xem xong thì mới mở tin nhắn ra trò chuyện.
Triệu Dật: @Mọi người Người đâu, còn không mau ra tiếp đón?
Ngụy Xuyên: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ!
Lục Đào: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ!
Tôn Lượng: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ!
Triệu Dật: Không tệ! Biểu hiện của các người, tôi rất hài lòng!
Ngụy Xuyên: Có phải là kết thúc giao dịch rồi không? Anh Dật mạnh mẽ như vậy, xem ra lại kiếm không ít tiền lời nhỉ!
Triệu Dật: Phỏng vấn bạn học Ngụy Xuyên một chút. Cậu đã thế chấp nhà, thế chấp xe, vay tiền còn đánh cược tất cả những gì mình có nhưng lại không chứng kiến quá trình. Cho hỏi có sợ hay không?
Ngụy Xuyên: Thành thật mà nói thì có chút lo lắng. Mặc dù đã được chứng kiến năng lực thần kỳ của anh Dật, nhưng thị trường chứng khoán rất nguy hiểm, ai dám đảm bảo 100% sẽ kiếm được tiền chứ? Hơn nữa tôi còn đánh cược tất cả mọi thứ, nếu nói không lo lắng thì là nói dối. Nhưng mà bây giờ thì không lo nữa, mặc dù không biết đã kiếm được bao nhiêu, ít nhất cũng kiếm được tiền lời là được, ha ha!
Lục Đào: Ha ha! Vậy là tôi không sợ bị chú Hai đuổi theo treo lên đánh nữa rồi!
Tôn Lượng: Tôi có hơi lo lắng, nhưng không phải là hoảng sợ, mà là càng mong đợi hơn.
Lục Đào: Anh Dật! Anh trai của tôi ơi! Mau nói, bao nhiêu, bao nhiêu vậy?
Triệu Dật: Cậu đoán xem?
Lục Đào: Trước đây cậu đã nói mức đảm bảo là 20%, nhưng theo tính cách thận trọng của cậu, tôi nghĩ chắc chắn không có vấn đề gì. Hẳn không chỉ là 20% thôi đúng không, hoặc có lẽ là gấp đôi, 40%?
Triệu Dật: ¯\(︶^︶)/¯ Là đàn ông thì phải có một ước mơ! Sao có thể nghĩ thấp như vậy hả?
Ngay khi Triệu Dật nói ra những lời này, ba người còn lại trong nhóm lập tức cao hứng!
Lần này đều đặt cược rất nhiều. Cho dù chỉ là một chút cũng đã mấy trăm ngàn. Nhưng bây giờ Lục Đào đoán lợi nhuận là 40%, vậy mà Triệu Dật lại còn bảo là ít!
40% là bao nhiêu chứ?
Nếu như là 40%, bốn người họ đã lần lượt sẽ kiếm được là 12 triệu, 8 triệu và 6 triệu…
Chỉ vỏn vẹn trong thời gian ba ngày ngắn ngủi mà thôi!
Nguỵ Xuyên: 40% mà còn ít sao? Tôi cảm thấy huyết áp của mình đã tăng lên rồi đó nha!
Tôn Lượng: 60% sao?
Triệu Dật: Này! Anh Lượng! Tại sao anh cũng trở nên keo kiệt như hai người bọn họ vậy?
Lục Đào: Chết tiệt? Huyết áp của tôi bây giờ cũng tăng cao hơn. Mẹ nó! Như thế này còn khoa trương hơn là trúng số nữa đó! Là 80% sao?
Triệu Dật: Được rồi! Gần đúng rồi! Công bố đáp án. Trước khi khấu trừ phí thủ tục thì tổng cộng lợi nhuận có thể đạt được là 82%!
Lục Đào: 82%!
Nguỵ Xuyên: Mẹ kiếp! Chết tiệt! Anh Dật thật là trâu bò! Sau này em sẽ là em trai của anh, đi theo anh làm trâu làm ngựa cũng không ngại gì!
Tôn Lượng: Bái phục! Bái phục! Anh Dật ở trên cao nhận của em một lạy!
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 314: Hoan nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ Lợi nhuận 82%! Khi tất cả cổ phiếu được bán ra và chuyển thành tiền, tiếp đó lặng lẽ rời khỏi thị trường chứng khoán, Triệu Dật cũng hoàn toàn nhẹ nhõm. Mình đã đầu tư 100 triệu, lần này kiếm được 80 triệu! Thẻ dự đoán thông tin chứng khoán thực sự quá tàn bạo! Chỉ là thẻ dự đoán thông tin chứng khoán cũng không dễ kiếm. Từ trước đến giờ hắn chỉ lấy được tổng cộng có hai thẻ. Thẻ đầu tiên la do Triệu Dật đi mua nhà ở tòa nhà Đức Phong, hệ thống khen thưởng cho một gói quà vì để khích lệ hắn đã mua được ngôi nhà đầu tiên, sau khi mở gói quà ra thì có được. Mà thẻ thứ hai là phần thưởng từ gói quà thưởng từ việc nâng cấp hệ thống lên Lv5. Rõ ràng, việc nhận được thẻ dự đoán thông tin chứng khoán là không dễ dàng hoặc phải vào thời khắc thật ý nghĩa mới có thể đạt được. Dù sao thì thẻ dự đoán thông tin chứng khoán kiếm tiền quá nhanh. Dù vậy, Triệu Dật đã cảm thấy rất hài lòng với điều này. Thực ra hắn cũng không có ước mơ gì lớn lao. Tỉ như trở thành người giàu nhất thế giới hay là làm gì đó? Hắn không thích, hắn chỉ muốn sống một cuộc sống thoải mái. Tất nhiên là khả năng kinh tế phải đủ tốt. Nếu không, nhiều người đẹp như vậy thì phải làm sao lo cho hết được đây? Trong tình yêu, tiền không phải là tất cả, thế nhưng không có tiền thì nhất định không thể làm được cái gì. Bởi vì, một bộ phim đã từng có một câu nói rất nổi tiếng. "Hạ Trúc không yêu tiền, nhưng mỗi khoảnh khắc Vương Đa Ngư xúc động đều là đang đốt tiền." (Tên phim là Hello Mr. Billionaire) Triệu Dật không muốn phân tích xem tình yêu giữa hắn và mỗi người đẹp rốt cuộc có bao nhiêu là thật lòng. Bởi vì điều đó căn bản chẳng có ý nghĩa gì cả. Nhưng nếu muốn tiếp tục sống tốt, hắn đều phải tiếp tục duy trì một bản lĩnh vững vàng. Đợi đến khi Đới Lương ở bên phía công ty hoàn toàn chuyển khoản lại tiền cho Triệu Dật xong. Triệu Dật sau khi xem xong thì mới mở tin nhắn ra trò chuyện. Triệu Dật: @Mọi người Người đâu, còn không mau ra tiếp đón? Ngụy Xuyên: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ! Lục Đào: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ! Tôn Lượng: Cung nghênh anh Dật! Anh Dật uy vũ! Triệu Dật: Không tệ! Biểu hiện của các người, tôi rất hài lòng! Ngụy Xuyên: Có phải là kết thúc giao dịch rồi không? Anh Dật mạnh mẽ như vậy, xem ra lại kiếm không ít tiền lời nhỉ! Triệu Dật: Phỏng vấn bạn học Ngụy Xuyên một chút. Cậu đã thế chấp nhà, thế chấp xe, vay tiền còn đánh cược tất cả những gì mình có nhưng lại không chứng kiến quá trình. Cho hỏi có sợ hay không? Ngụy Xuyên: Thành thật mà nói thì có chút lo lắng. Mặc dù đã được chứng kiến năng lực thần kỳ của anh Dật, nhưng thị trường chứng khoán rất nguy hiểm, ai dám đảm bảo 100% sẽ kiếm được tiền chứ? Hơn nữa tôi còn đánh cược tất cả mọi thứ, nếu nói không lo lắng thì là nói dối. Nhưng mà bây giờ thì không lo nữa, mặc dù không biết đã kiếm được bao nhiêu, ít nhất cũng kiếm được tiền lời là được, ha ha! Lục Đào: Ha ha! Vậy là tôi không sợ bị chú Hai đuổi theo treo lên đánh nữa rồi! Tôn Lượng: Tôi có hơi lo lắng, nhưng không phải là hoảng sợ, mà là càng mong đợi hơn. Lục Đào: Anh Dật! Anh trai của tôi ơi! Mau nói, bao nhiêu, bao nhiêu vậy? Triệu Dật: Cậu đoán xem? Lục Đào: Trước đây cậu đã nói mức đảm bảo là 20%, nhưng theo tính cách thận trọng của cậu, tôi nghĩ chắc chắn không có vấn đề gì. Hẳn không chỉ là 20% thôi đúng không, hoặc có lẽ là gấp đôi, 40%? Triệu Dật: ¯\(︶^︶)/¯ Là đàn ông thì phải có một ước mơ! Sao có thể nghĩ thấp như vậy hả? Ngay khi Triệu Dật nói ra những lời này, ba người còn lại trong nhóm lập tức cao hứng! Lần này đều đặt cược rất nhiều. Cho dù chỉ là một chút cũng đã mấy trăm ngàn. Nhưng bây giờ Lục Đào đoán lợi nhuận là 40%, vậy mà Triệu Dật lại còn bảo là ít! 40% là bao nhiêu chứ? Nếu như là 40%, bốn người họ đã lần lượt sẽ kiếm được là 12 triệu, 8 triệu và 6 triệu… Chỉ vỏn vẹn trong thời gian ba ngày ngắn ngủi mà thôi! Nguỵ Xuyên: 40% mà còn ít sao? Tôi cảm thấy huyết áp của mình đã tăng lên rồi đó nha! Tôn Lượng: 60% sao? Triệu Dật: Này! Anh Lượng! Tại sao anh cũng trở nên keo kiệt như hai người bọn họ vậy? Lục Đào: Chết tiệt? Huyết áp của tôi bây giờ cũng tăng cao hơn. Mẹ nó! Như thế này còn khoa trương hơn là trúng số nữa đó! Là 80% sao? Triệu Dật: Được rồi! Gần đúng rồi! Công bố đáp án. Trước khi khấu trừ phí thủ tục thì tổng cộng lợi nhuận có thể đạt được là 82%! Lục Đào: 82%! Nguỵ Xuyên: Mẹ kiếp! Chết tiệt! Anh Dật thật là trâu bò! Sau này em sẽ là em trai của anh, đi theo anh làm trâu làm ngựa cũng không ngại gì! Tôn Lượng: Bái phục! Bái phục! Anh Dật ở trên cao nhận của em một lạy!