Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 333: Thế mà hắn vẫn còn là một sinh viên!

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 333: Sự sắp đặt của số phận               Điểm mấu chốt nhất chính là độ thiện cảm của Bạch Nguyệt cũng đã lên tới 90. Ừm! Chỉ cần hắn chủ động thì cô ấy thực sự sẽ không cự tuyệt Triệu Dật!               Nếu được chọn cả hai thì đúng là rất tuyệt, như vậy hắn sẽ có hai phần thưởng Chiết hoa thủ, nhưng làm như vậy có vẻ hơi cặn bã.               Mình chính là một người đàn ông tốt.               Cân nhắc một chút, cân nhắc một chút.               Không vội! Không vội!               …               Ngày hôm sau, ba người bọn họ ăn sáng trong khách sạn, Triệu Dật nói bọn họ đợi ở cửa khách sạn rồi bản thân đi đến bãi đậu xe lấy xe.               Khi Triệu Dật lái xe trở lại cửa khách sạn, thì thấy một chiếc xe thể thao Lamborghini Huracan EVO Spyder màu xanh lá cây đang dừng trước mặt hai cô gái. Một thanh niên ăn mặc nửa kín nửa hở đang nói chuyện với hai người.               "Hai người đẹp, kết bạn đi. Tôi tên là Lôi Uy, hai mươi bảy tuổi, chưa kết hôn..."               Diệp Thiến cau mày nói: "Anh Lôi! Chúng tôi không muốn kết bạn với anh, xin anh rời đi cho."               Lôi Uy cười nói: "Có nhiều bạn bè thì có thêm nhiều đường đi. Ở Giang Châu này, cái tên Lôi Uy của tôi vẫn có một chút ảnh hưởng đó nha."               Bạch Nguyệt thấy xe của Triệu Dật đã chạy đến, lập tức nói: "Bạn của chúng tôi đến rồi, xin anh đừng làm phiền... Thiến Thiến! Đi thôi."               Diệp Thiến và Bạch Nguyệt trực tiếp lên xe. Lôi Uy nhìn lướt qua xe của Triệu Dật, rồi liếc mắt nhìn biển số xe. Sau đó lại nhìn vào Triệu Dật đang ngồi trong xe, người này cũng đang dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn.               Lôi Uy cười nói: "Anh bạn! Làm quen một chút, tôi tên là Lôi Uy. Nhà tôi sản xuất thuốc, chính là Dược phẩm Lôi Sâm, một công ty được niêm yết..."               Lôi Uy?               Dược phẩm Lôi Sâm?               Ánh mắt Triệu Dật đột nhiên có chút kỳ quái, thật sự là oan gia ngõ hẹp mà?               Chính mình còn đang định thu mua cổ phiếu của Dược phẩm Lôi Sâm của người ta trên thị trường. Nhưng không ngờ lại có thể gặp Lôi Uy sớm như vậy.               Trong bản kế hoạch kinh doanh đều có thông tin của người nhà họ Lôi, đương nhiên cũng bao gồm cả Lôi Uy. Bởi vì hắn là con trai của Lôi Cương, mà Lôi Cương hiện tại là chủ tịch hội đồng quản trị của Dược phẩm Lôi Sâm!               Mặc dù có hơi cảm thán sự sắp đặt của số phận, để hắn và Lôi Uy gặp nhau ở đây. Nhưng hắn cũng không định có quan hệ gì với Lôi Uy.               “Không có hứng thú!”               Triệu Dật lạnh lùng đáp, sau đó đóng cửa sổ xe, khởi động xe rời đi.               Gương mặt Lôi Uy chợt sững lại, trong mắt đột nhiên có chút thẹn quá hóa giận.               Hắn nghĩ một chút rồi gọi điện thoại: "Tiểu Hắc! Giúp tôi điều tra một chiếc xe, xem người này có lai lịch gì. Biển số xe là AZY999 là biển số của Thành Đô, tiện thể điều tra thêm chủ xe và gia cảnh của hắn..."               Lôi Uy này là một kẻ lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo. Triệu Dật lạnh lùng từ chối, hắn cảm thấy đây chính là hung hăng đánh vào mặt hắn.               Chỉ cần có cơ hội, đương nhiên hắn muốn trả lại mối thù này.               Nếu như đối phương chỉ đến đây du lịch, đi ngang qua thì đương nhiên Lôi Uy cũng sẽ không có cách nào. Còn nếu như không phải, vậy thì có lẽ hắn có thể tìm cách va chạm một phen.               Lôi Uy làm như vậy, một mặt là bởi vì Triệu Dật vừa mới phớt lờ hắn. Mặt khác chính là vì Diệp Thiến và Bạch Nguyệt.               Hắn đã trải qua phong trần, cũng rất hiểu phụ nữ. Qua quan sát của hắn, hai mỹ nữ này rõ ràng vẫn là hàng nguyên đai nguyên kiện, đặc biệt là Diệp Thiến. Dù chỉ đứng đó, cái khí chất trên người cũng đã rất thu hút người khác, nếu như mà lên giường thì…               Người ở đầu dây bên kia rất nhanh đã điều tra được tin tức mà Lôi Uy mong muốn.               "Chủ xe tên là Triệu Dật, năm nay 18 tuổi, là sinh viên khóa 2 khoa Quản trị kinh doanh của trường Đại học Công thương Giang Châu. Hiện tại hắn có một công ty ở Giang Châu tên là Đầu tư Phi Dật với số vốn đăng ký là ba trăm nghìn tệ. Cha của hắn là Triệu Nham, có một công ty kinh doanh vật liệu xây dựng, tài sản ước tính khoảng vài triệu đến mười triệu..."               Sau khi nghe xong tất cả tin tức, ánh mắt Lôi Uy lộ ra vẻ lạnh lùng.               Thế mà hắn vẫn còn là một sinh viên!               Nhưng khí chất đó có vẻ không giống, rất thành thục và trưởng thành.               Ban đầu cứ nghĩ là gia cảnh trâu bò như thế nào, nhưng không ngờ trong nhà chỉ có gần mười triệu. Chút tiền ít ỏi như vậy, hắn cũng không cảm thấy xấu hổ mà lái Porsche Cayenne Turbos để khoe khoang sao?               Xe sang ba triệu, gần như một phần ba tài sản của gia đình hắn!               Về phần Công ty Đầu tư Phi Dật gì kia?               Ha ha! Vốn đăng ký chỉ có ba trăm nghìn tệ!  

Chương 333: Sự sắp đặt của số phận  

             Điểm mấu chốt nhất chính là độ thiện cảm của Bạch Nguyệt cũng đã lên tới 90. Ừm! Chỉ cần hắn chủ động thì cô ấy thực sự sẽ không cự tuyệt Triệu Dật!  

             Nếu được chọn cả hai thì đúng là rất tuyệt, như vậy hắn sẽ có hai phần thưởng Chiết hoa thủ, nhưng làm như vậy có vẻ hơi cặn bã.  

             Mình chính là một người đàn ông tốt.  

             Cân nhắc một chút, cân nhắc một chút.  

             Không vội! Không vội!  

             …  

             Ngày hôm sau, ba người bọn họ ăn sáng trong khách sạn, Triệu Dật nói bọn họ đợi ở cửa khách sạn rồi bản thân đi đến bãi đậu xe lấy xe.  

             Khi Triệu Dật lái xe trở lại cửa khách sạn, thì thấy một chiếc xe thể thao Lamborghini Huracan EVO Spyder màu xanh lá cây đang dừng trước mặt hai cô gái. Một thanh niên ăn mặc nửa kín nửa hở đang nói chuyện với hai người.  

             "Hai người đẹp, kết bạn đi. Tôi tên là Lôi Uy, hai mươi bảy tuổi, chưa kết hôn..."  

             Diệp Thiến cau mày nói: "Anh Lôi! Chúng tôi không muốn kết bạn với anh, xin anh rời đi cho."  

             Lôi Uy cười nói: "Có nhiều bạn bè thì có thêm nhiều đường đi. Ở Giang Châu này, cái tên Lôi Uy của tôi vẫn có một chút ảnh hưởng đó nha."  

             Bạch Nguyệt thấy xe của Triệu Dật đã chạy đến, lập tức nói: "Bạn của chúng tôi đến rồi, xin anh đừng làm phiền... Thiến Thiến! Đi thôi."  

             Diệp Thiến và Bạch Nguyệt trực tiếp lên xe. Lôi Uy nhìn lướt qua xe của Triệu Dật, rồi liếc mắt nhìn biển số xe. Sau đó lại nhìn vào Triệu Dật đang ngồi trong xe, người này cũng đang dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn.  

             Lôi Uy cười nói: "Anh bạn! Làm quen một chút, tôi tên là Lôi Uy. Nhà tôi sản xuất thuốc, chính là Dược phẩm Lôi Sâm, một công ty được niêm yết..."  

             Lôi Uy?  

             Dược phẩm Lôi Sâm?  

             Ánh mắt Triệu Dật đột nhiên có chút kỳ quái, thật sự là oan gia ngõ hẹp mà?  

             Chính mình còn đang định thu mua cổ phiếu của Dược phẩm Lôi Sâm của người ta trên thị trường. Nhưng không ngờ lại có thể gặp Lôi Uy sớm như vậy.  

             Trong bản kế hoạch kinh doanh đều có thông tin của người nhà họ Lôi, đương nhiên cũng bao gồm cả Lôi Uy. Bởi vì hắn là con trai của Lôi Cương, mà Lôi Cương hiện tại là chủ tịch hội đồng quản trị của Dược phẩm Lôi Sâm!  

             Mặc dù có hơi cảm thán sự sắp đặt của số phận, để hắn và Lôi Uy gặp nhau ở đây. Nhưng hắn cũng không định có quan hệ gì với Lôi Uy.  

             “Không có hứng thú!”  

             Triệu Dật lạnh lùng đáp, sau đó đóng cửa sổ xe, khởi động xe rời đi.  

             Gương mặt Lôi Uy chợt sững lại, trong mắt đột nhiên có chút thẹn quá hóa giận.  

             Hắn nghĩ một chút rồi gọi điện thoại: "Tiểu Hắc! Giúp tôi điều tra một chiếc xe, xem người này có lai lịch gì. Biển số xe là AZY999 là biển số của Thành Đô, tiện thể điều tra thêm chủ xe và gia cảnh của hắn..."  

             Lôi Uy này là một kẻ lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo. Triệu Dật lạnh lùng từ chối, hắn cảm thấy đây chính là hung hăng đánh vào mặt hắn.  

             Chỉ cần có cơ hội, đương nhiên hắn muốn trả lại mối thù này.  

             Nếu như đối phương chỉ đến đây du lịch, đi ngang qua thì đương nhiên Lôi Uy cũng sẽ không có cách nào. Còn nếu như không phải, vậy thì có lẽ hắn có thể tìm cách va chạm một phen.  

             Lôi Uy làm như vậy, một mặt là bởi vì Triệu Dật vừa mới phớt lờ hắn. Mặt khác chính là vì Diệp Thiến và Bạch Nguyệt.  

             Hắn đã trải qua phong trần, cũng rất hiểu phụ nữ. Qua quan sát của hắn, hai mỹ nữ này rõ ràng vẫn là hàng nguyên đai nguyên kiện, đặc biệt là Diệp Thiến. Dù chỉ đứng đó, cái khí chất trên người cũng đã rất thu hút người khác, nếu như mà lên giường thì…  

             Người ở đầu dây bên kia rất nhanh đã điều tra được tin tức mà Lôi Uy mong muốn.  

             "Chủ xe tên là Triệu Dật, năm nay 18 tuổi, là sinh viên khóa 2 khoa Quản trị kinh doanh của trường Đại học Công thương Giang Châu. Hiện tại hắn có một công ty ở Giang Châu tên là Đầu tư Phi Dật với số vốn đăng ký là ba trăm nghìn tệ. Cha của hắn là Triệu Nham, có một công ty kinh doanh vật liệu xây dựng, tài sản ước tính khoảng vài triệu đến mười triệu..."  

             Sau khi nghe xong tất cả tin tức, ánh mắt Lôi Uy lộ ra vẻ lạnh lùng.  

             Thế mà hắn vẫn còn là một sinh viên!  

             Nhưng khí chất đó có vẻ không giống, rất thành thục và trưởng thành.  

             Ban đầu cứ nghĩ là gia cảnh trâu bò như thế nào, nhưng không ngờ trong nhà chỉ có gần mười triệu. Chút tiền ít ỏi như vậy, hắn cũng không cảm thấy xấu hổ mà lái Porsche Cayenne Turbos để khoe khoang sao?  

             Xe sang ba triệu, gần như một phần ba tài sản của gia đình hắn!  

             Về phần Công ty Đầu tư Phi Dật gì kia?  

             Ha ha! Vốn đăng ký chỉ có ba trăm nghìn tệ!  

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 333: Sự sắp đặt của số phận               Điểm mấu chốt nhất chính là độ thiện cảm của Bạch Nguyệt cũng đã lên tới 90. Ừm! Chỉ cần hắn chủ động thì cô ấy thực sự sẽ không cự tuyệt Triệu Dật!               Nếu được chọn cả hai thì đúng là rất tuyệt, như vậy hắn sẽ có hai phần thưởng Chiết hoa thủ, nhưng làm như vậy có vẻ hơi cặn bã.               Mình chính là một người đàn ông tốt.               Cân nhắc một chút, cân nhắc một chút.               Không vội! Không vội!               …               Ngày hôm sau, ba người bọn họ ăn sáng trong khách sạn, Triệu Dật nói bọn họ đợi ở cửa khách sạn rồi bản thân đi đến bãi đậu xe lấy xe.               Khi Triệu Dật lái xe trở lại cửa khách sạn, thì thấy một chiếc xe thể thao Lamborghini Huracan EVO Spyder màu xanh lá cây đang dừng trước mặt hai cô gái. Một thanh niên ăn mặc nửa kín nửa hở đang nói chuyện với hai người.               "Hai người đẹp, kết bạn đi. Tôi tên là Lôi Uy, hai mươi bảy tuổi, chưa kết hôn..."               Diệp Thiến cau mày nói: "Anh Lôi! Chúng tôi không muốn kết bạn với anh, xin anh rời đi cho."               Lôi Uy cười nói: "Có nhiều bạn bè thì có thêm nhiều đường đi. Ở Giang Châu này, cái tên Lôi Uy của tôi vẫn có một chút ảnh hưởng đó nha."               Bạch Nguyệt thấy xe của Triệu Dật đã chạy đến, lập tức nói: "Bạn của chúng tôi đến rồi, xin anh đừng làm phiền... Thiến Thiến! Đi thôi."               Diệp Thiến và Bạch Nguyệt trực tiếp lên xe. Lôi Uy nhìn lướt qua xe của Triệu Dật, rồi liếc mắt nhìn biển số xe. Sau đó lại nhìn vào Triệu Dật đang ngồi trong xe, người này cũng đang dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn.               Lôi Uy cười nói: "Anh bạn! Làm quen một chút, tôi tên là Lôi Uy. Nhà tôi sản xuất thuốc, chính là Dược phẩm Lôi Sâm, một công ty được niêm yết..."               Lôi Uy?               Dược phẩm Lôi Sâm?               Ánh mắt Triệu Dật đột nhiên có chút kỳ quái, thật sự là oan gia ngõ hẹp mà?               Chính mình còn đang định thu mua cổ phiếu của Dược phẩm Lôi Sâm của người ta trên thị trường. Nhưng không ngờ lại có thể gặp Lôi Uy sớm như vậy.               Trong bản kế hoạch kinh doanh đều có thông tin của người nhà họ Lôi, đương nhiên cũng bao gồm cả Lôi Uy. Bởi vì hắn là con trai của Lôi Cương, mà Lôi Cương hiện tại là chủ tịch hội đồng quản trị của Dược phẩm Lôi Sâm!               Mặc dù có hơi cảm thán sự sắp đặt của số phận, để hắn và Lôi Uy gặp nhau ở đây. Nhưng hắn cũng không định có quan hệ gì với Lôi Uy.               “Không có hứng thú!”               Triệu Dật lạnh lùng đáp, sau đó đóng cửa sổ xe, khởi động xe rời đi.               Gương mặt Lôi Uy chợt sững lại, trong mắt đột nhiên có chút thẹn quá hóa giận.               Hắn nghĩ một chút rồi gọi điện thoại: "Tiểu Hắc! Giúp tôi điều tra một chiếc xe, xem người này có lai lịch gì. Biển số xe là AZY999 là biển số của Thành Đô, tiện thể điều tra thêm chủ xe và gia cảnh của hắn..."               Lôi Uy này là một kẻ lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo. Triệu Dật lạnh lùng từ chối, hắn cảm thấy đây chính là hung hăng đánh vào mặt hắn.               Chỉ cần có cơ hội, đương nhiên hắn muốn trả lại mối thù này.               Nếu như đối phương chỉ đến đây du lịch, đi ngang qua thì đương nhiên Lôi Uy cũng sẽ không có cách nào. Còn nếu như không phải, vậy thì có lẽ hắn có thể tìm cách va chạm một phen.               Lôi Uy làm như vậy, một mặt là bởi vì Triệu Dật vừa mới phớt lờ hắn. Mặt khác chính là vì Diệp Thiến và Bạch Nguyệt.               Hắn đã trải qua phong trần, cũng rất hiểu phụ nữ. Qua quan sát của hắn, hai mỹ nữ này rõ ràng vẫn là hàng nguyên đai nguyên kiện, đặc biệt là Diệp Thiến. Dù chỉ đứng đó, cái khí chất trên người cũng đã rất thu hút người khác, nếu như mà lên giường thì…               Người ở đầu dây bên kia rất nhanh đã điều tra được tin tức mà Lôi Uy mong muốn.               "Chủ xe tên là Triệu Dật, năm nay 18 tuổi, là sinh viên khóa 2 khoa Quản trị kinh doanh của trường Đại học Công thương Giang Châu. Hiện tại hắn có một công ty ở Giang Châu tên là Đầu tư Phi Dật với số vốn đăng ký là ba trăm nghìn tệ. Cha của hắn là Triệu Nham, có một công ty kinh doanh vật liệu xây dựng, tài sản ước tính khoảng vài triệu đến mười triệu..."               Sau khi nghe xong tất cả tin tức, ánh mắt Lôi Uy lộ ra vẻ lạnh lùng.               Thế mà hắn vẫn còn là một sinh viên!               Nhưng khí chất đó có vẻ không giống, rất thành thục và trưởng thành.               Ban đầu cứ nghĩ là gia cảnh trâu bò như thế nào, nhưng không ngờ trong nhà chỉ có gần mười triệu. Chút tiền ít ỏi như vậy, hắn cũng không cảm thấy xấu hổ mà lái Porsche Cayenne Turbos để khoe khoang sao?               Xe sang ba triệu, gần như một phần ba tài sản của gia đình hắn!               Về phần Công ty Đầu tư Phi Dật gì kia?               Ha ha! Vốn đăng ký chỉ có ba trăm nghìn tệ!  

Chương 333: Thế mà hắn vẫn còn là một sinh viên!