Editor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung…
Chương 553: Hôi Sắc Chi Khí Quỷ Dị !
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleNhậm Trường Hà làm như không thấy, bước chân cũng không dừng lại, nhẹnhàng lướt trên mặt nước.Ào Ào!Đột nhiên, có một con cá nhảy lên khỏi mặt nước.Thân cá màu đen tuyền, xung quanh nó tràn ngập hôi sắc chi khí nhàn nhạt,còn có từng đạo lôi đình màu đen lượn lờ, mắt cá đỏ thẫm, lưng dài gai nhọn. (hôi sắc chi khí: khí màu tro đen)Dường như vây cá phát triển thành hai cái móng vuốt nhỏ, đầu to miệng lớn,lộ ra hàm răng nanh, màu đen nhọn hoắc.Con cá này cực kỳ cuồng bạo, vừa nhảy ra khỏi mặt nước, đã trực tiếp cắnvề phía Nhậm Trường Hà.Nhậm Trường Hà có chút kinh hãi.Quái ngư màu đen này, mơ hồ có thể nhận biết vài đặc điểm giống Lôi Đìnhngư, tựa hồ đã biến dị, hoặc là quái dị, mới biến thành bộ dạng này.Chuyện càng khiến hắn ngạc nhiên chính là, chẳng những con Lôi Đình ngưnày dị dạng, mà ngay cả lôi đình bao quanh nó, cũng biến thành màu đen.Hơn nữa còn rất cuồng bạo, vậy mà chủ động cắn người.Nhậm Trường Hà cũng không thèm để ý tới công kích của quái ngư, chỉ làmột kích ngang với Đế Cảnh, ở trước mặt hắn giống như kiến cắn, không đángnhắc tới.Tiếp tục tiến về phía trước, đánh ra một đạo lực lượng, muốn diệt sát LôiĐình ngư dị dạng.Oanh!Lôi Đình ngư dị dạng lập tức chết tươi, hóa thành tro bụi.Nhưng mà, sau khi Lôi Đình ngư hoá tro, lại còn sót một tia hôi sắc chi khínhàn nhạt, trực tiếp bám lên lực lượng của Nhậm Trường Hà đánh ra.Khi lực lượng trở về, bỗng nhiên Nhậm Trường Hà có cảm giác hãi hùngkhiếp vía, phảng phất bị tai vạ đến nơi!Sắc mặt hắn đại biến, lúc này liền dứt khoát cắt đứt đạo lực lượng kia!Khi hắn cắt đứt lực lượng, vậy mà sợi hôi sắc chi khí kia lại đồng hóa tia lựclượng của hắn, hơi lớn ra một chút, sau đó rơi vào trong nước sông.Ào Ào!Một con Lôi Đình ngư nhảy lên mặt nước, đụng vào hôi sắc chi khi, sau đóchui xuống mặt nước.Nhậm Trường Hà hơi dừng bước chân, khẽ nhíu mày, đám hôi sắc chi khíkia, đến tột cùng là thứ gì?Tại sao lại cho hắn một loại dấu hiệu đại nạn lâm đầu?Hắn là Thần cảnh đỉnh phong, cường giả Thần cảnh cực hạn.Cảm ngộ Âm Dương Đại Đạo rất sâu, đã cảm ngộ được lờ mờ cảnh giớiphía trên Thần cảnh.Ào Ào!Lại có cá nhảy lên mặt nước, chính là con cá vừa đụng phải sợi hôi sắc chikhí kia.Giờ phút này, thân cá đang phát sinh biến hoá.Thân cá bắt đầu hoá đen, hơn nữa dần dần xuất hiện bộ dạng biến dị.Nhậm Trường Hà khẽ vung tay áo, bắt con cá này bỏ vào một bếp lò.Ở bên trong bếp lò, con cá kia biến đổi ngày càng nhanh, chậm rãi trở nên dịthường, hơn nữa còn rất cuồng bạo.Quan sát khoảng cách gần, Lôi Đình ngư dị dạng, tựa hồ liên quan tới sợihôi sắc chi khí kia.Nhậm Trường Hà liền quan sát sợi hôi sắc chi khí, càng có cảm giác sợ hếthồn hết vía, tựa hồ đại nạn ngay ở trước mắt.Càng đáng sợ hơn, là hắn có một loại dự cảm chẳng lành.Hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, trong tay hắn xuất hiện một đám tử khí,chui vào bên trong bếp lò.Cá đã chết.Thời gian trôi qua đã biến thành hư vô.Mà tử khí của hắn lại bị hôi sắc chi khí kia lây nhiễm, tiếp theo đã bị nóđồng hoá.“Ngay cả tử khí cũng có thể ăn mòn đồng hóa? “Nhậm Trường Hà ý thức được, một đám hôi sắc chi khí này không tầmthường.Trên tay hắn lại xuất hiện một đám sinh cơ chi khí nồng đậm, chui vào bêntrong bếp lò.Sinh cơ chi khí vừa tiến vào, hôi sắc chi khí liền quấn lấy nó, nhưng lạikhông thể đồng hoá sinh cơ chi khí.Nhậm Trường Hà thở phào nhẹ nhõm, sinh cơ chi khí của hắn có thể đối phóhôi sắc chi khí quỷ dị này.Hắn đang muốn thu hồi lại sinh cơ chi khí, bỗng nhiên trong lòng xuất hiệncảm giác chẳng lành, cuống quít dừng tay lại.Hắn hơi nhíu mày, cẩn thận quan sát.Lờ mờ phát hiện, bên trong đoàn sinh cơ chi khí này có điểm bất thường.Về phần tại sao lại bất thường, thì Nhậm Trường Hà không thể nói được.Tựa hồ bên trong sinh cơ lây nhiễm thứ gì đó.Nhậm Trường Hà liếc nhìn Lôi Minh Hà, không biết vì sao, trong lòng hắncó một loại cảm giác bất an, tựa hồ sắp xảy ra đại sự.Tạm thời không có phát hiện thêm Lôi Đình ngư dị dạng, cùng với hôi sắcchi khí.Nhậm Trường Hà một bên tiếp tục đi về phía trước, vượt qua Lôi Đình Hà,một bên vừa quan sát hôi sắc chi khí bên trong bếp lò, cùng với một đám sinhcơ chi khí kia.“Đến tột cùng là xuất hiện biến hoá gì? “Nhậm Trường Hà nhíu chặt chân mày.Đoàn sinh cơ chi khí kia, nhìn thì không có gì thay đổi, nhưng mà tựa hồ lâynhiễm thứ gì, xuất hiện một ít biến hóa.Cho dù đoàn sinh cơ chi khí này, là lực lượng của bản thân Nhậm TrườngHà, nhưng mà giờ khắc này, hắn lại không thể nhìn thấu sự biến hoá bên trong.Cách đó vài dặm, có một con dã thú.Nhậm Trường Hà trực tiếp bắt lấy con dã thú kia, tâm niệm vừa động, trênchân dã thú đã xuất hiện một vết thương.Hắn vung tay áo, đoàn sinh cơ chi khí từ bên trong bếp lò, liền chui vàomiệng vết thương dã thú.Từ khi sinh cơ chi khí chui vào miệng vết thương, bỗng nhiên miệng vếtthương có dấu hiệu khép lại.Hơn nữa còn khép lại rất nhanh.Dã thú cũng trở nên năng động hơn.“Tựa hồ không có vấn đề. “
Editor: Kingofbattle
Nhậm Trường Hà làm như không thấy, bước chân cũng không dừng lại, nhẹ
nhàng lướt trên mặt nước.
Ào Ào!
Đột nhiên, có một con cá nhảy lên khỏi mặt nước.
Thân cá màu đen tuyền, xung quanh nó tràn ngập hôi sắc chi khí nhàn nhạt,
còn có từng đạo lôi đình màu đen lượn lờ, mắt cá đỏ thẫm, lưng dài gai nhọn. (
hôi sắc chi khí: khí màu tro đen)
Dường như vây cá phát triển thành hai cái móng vuốt nhỏ, đầu to miệng lớn,
lộ ra hàm răng nanh, màu đen nhọn hoắc.
Con cá này cực kỳ cuồng bạo, vừa nhảy ra khỏi mặt nước, đã trực tiếp cắn
về phía Nhậm Trường Hà.
Nhậm Trường Hà có chút kinh hãi.
Quái ngư màu đen này, mơ hồ có thể nhận biết vài đặc điểm giống Lôi Đình
ngư, tựa hồ đã biến dị, hoặc là quái dị, mới biến thành bộ dạng này.
Chuyện càng khiến hắn ngạc nhiên chính là, chẳng những con Lôi Đình ngư
này dị dạng, mà ngay cả lôi đình bao quanh nó, cũng biến thành màu đen.
Hơn nữa còn rất cuồng bạo, vậy mà chủ động cắn người.
Nhậm Trường Hà cũng không thèm để ý tới công kích của quái ngư, chỉ là
một kích ngang với Đế Cảnh, ở trước mặt hắn giống như kiến cắn, không đáng
nhắc tới.
Tiếp tục tiến về phía trước, đánh ra một đạo lực lượng, muốn diệt sát Lôi
Đình ngư dị dạng.
Oanh!
Lôi Đình ngư dị dạng lập tức chết tươi, hóa thành tro bụi.
Nhưng mà, sau khi Lôi Đình ngư hoá tro, lại còn sót một tia hôi sắc chi khí
nhàn nhạt, trực tiếp bám lên lực lượng của Nhậm Trường Hà đánh ra.
Khi lực lượng trở về, bỗng nhiên Nhậm Trường Hà có cảm giác hãi hùng
khiếp vía, phảng phất bị tai vạ đến nơi!
Sắc mặt hắn đại biến, lúc này liền dứt khoát cắt đứt đạo lực lượng kia!
Khi hắn cắt đứt lực lượng, vậy mà sợi hôi sắc chi khí kia lại đồng hóa tia lực
lượng của hắn, hơi lớn ra một chút, sau đó rơi vào trong nước sông.
Ào Ào!
Một con Lôi Đình ngư nhảy lên mặt nước, đụng vào hôi sắc chi khi, sau đó
chui xuống mặt nước.
Nhậm Trường Hà hơi dừng bước chân, khẽ nhíu mày, đám hôi sắc chi khí
kia, đến tột cùng là thứ gì?
Tại sao lại cho hắn một loại dấu hiệu đại nạn lâm đầu?
Hắn là Thần cảnh đỉnh phong, cường giả Thần cảnh cực hạn.
Cảm ngộ Âm Dương Đại Đạo rất sâu, đã cảm ngộ được lờ mờ cảnh giới
phía trên Thần cảnh.
Ào Ào!
Lại có cá nhảy lên mặt nước, chính là con cá vừa đụng phải sợi hôi sắc chi
khí kia.
Giờ phút này, thân cá đang phát sinh biến hoá.
Thân cá bắt đầu hoá đen, hơn nữa dần dần xuất hiện bộ dạng biến dị.
Nhậm Trường Hà khẽ vung tay áo, bắt con cá này bỏ vào một bếp lò.
Ở bên trong bếp lò, con cá kia biến đổi ngày càng nhanh, chậm rãi trở nên dị
thường, hơn nữa còn rất cuồng bạo.
Quan sát khoảng cách gần, Lôi Đình ngư dị dạng, tựa hồ liên quan tới sợi
hôi sắc chi khí kia.
Nhậm Trường Hà liền quan sát sợi hôi sắc chi khí, càng có cảm giác sợ hết
hồn hết vía, tựa hồ đại nạn ngay ở trước mắt.
Càng đáng sợ hơn, là hắn có một loại dự cảm chẳng lành.
Hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, trong tay hắn xuất hiện một đám tử khí,
chui vào bên trong bếp lò.
Cá đã chết.
Thời gian trôi qua đã biến thành hư vô.
Mà tử khí của hắn lại bị hôi sắc chi khí kia lây nhiễm, tiếp theo đã bị nó
đồng hoá.
“Ngay cả tử khí cũng có thể ăn mòn đồng hóa? “
Nhậm Trường Hà ý thức được, một đám hôi sắc chi khí này không tầm
thường.
Trên tay hắn lại xuất hiện một đám sinh cơ chi khí nồng đậm, chui vào bên
trong bếp lò.
Sinh cơ chi khí vừa tiến vào, hôi sắc chi khí liền quấn lấy nó, nhưng lại
không thể đồng hoá sinh cơ chi khí.
Nhậm Trường Hà thở phào nhẹ nhõm, sinh cơ chi khí của hắn có thể đối phó
hôi sắc chi khí quỷ dị này.
Hắn đang muốn thu hồi lại sinh cơ chi khí, bỗng nhiên trong lòng xuất hiện
cảm giác chẳng lành, cuống quít dừng tay lại.
Hắn hơi nhíu mày, cẩn thận quan sát.
Lờ mờ phát hiện, bên trong đoàn sinh cơ chi khí này có điểm bất thường.
Về phần tại sao lại bất thường, thì Nhậm Trường Hà không thể nói được.
Tựa hồ bên trong sinh cơ lây nhiễm thứ gì đó.
Nhậm Trường Hà liếc nhìn Lôi Minh Hà, không biết vì sao, trong lòng hắn
có một loại cảm giác bất an, tựa hồ sắp xảy ra đại sự.
Tạm thời không có phát hiện thêm Lôi Đình ngư dị dạng, cùng với hôi sắc
chi khí.
Nhậm Trường Hà một bên tiếp tục đi về phía trước, vượt qua Lôi Đình Hà,
một bên vừa quan sát hôi sắc chi khí bên trong bếp lò, cùng với một đám sinh
cơ chi khí kia.
“Đến tột cùng là xuất hiện biến hoá gì? “
Nhậm Trường Hà nhíu chặt chân mày.
Đoàn sinh cơ chi khí kia, nhìn thì không có gì thay đổi, nhưng mà tựa hồ lây
nhiễm thứ gì, xuất hiện một ít biến hóa.
Cho dù đoàn sinh cơ chi khí này, là lực lượng của bản thân Nhậm Trường
Hà, nhưng mà giờ khắc này, hắn lại không thể nhìn thấu sự biến hoá bên trong.
Cách đó vài dặm, có một con dã thú.
Nhậm Trường Hà trực tiếp bắt lấy con dã thú kia, tâm niệm vừa động, trên
chân dã thú đã xuất hiện một vết thương.
Hắn vung tay áo, đoàn sinh cơ chi khí từ bên trong bếp lò, liền chui vào
miệng vết thương dã thú.
Từ khi sinh cơ chi khí chui vào miệng vết thương, bỗng nhiên miệng vết
thương có dấu hiệu khép lại.
Hơn nữa còn khép lại rất nhanh.
Dã thú cũng trở nên năng động hơn.
“Tựa hồ không có vấn đề. “
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleNhậm Trường Hà làm như không thấy, bước chân cũng không dừng lại, nhẹnhàng lướt trên mặt nước.Ào Ào!Đột nhiên, có một con cá nhảy lên khỏi mặt nước.Thân cá màu đen tuyền, xung quanh nó tràn ngập hôi sắc chi khí nhàn nhạt,còn có từng đạo lôi đình màu đen lượn lờ, mắt cá đỏ thẫm, lưng dài gai nhọn. (hôi sắc chi khí: khí màu tro đen)Dường như vây cá phát triển thành hai cái móng vuốt nhỏ, đầu to miệng lớn,lộ ra hàm răng nanh, màu đen nhọn hoắc.Con cá này cực kỳ cuồng bạo, vừa nhảy ra khỏi mặt nước, đã trực tiếp cắnvề phía Nhậm Trường Hà.Nhậm Trường Hà có chút kinh hãi.Quái ngư màu đen này, mơ hồ có thể nhận biết vài đặc điểm giống Lôi Đìnhngư, tựa hồ đã biến dị, hoặc là quái dị, mới biến thành bộ dạng này.Chuyện càng khiến hắn ngạc nhiên chính là, chẳng những con Lôi Đình ngưnày dị dạng, mà ngay cả lôi đình bao quanh nó, cũng biến thành màu đen.Hơn nữa còn rất cuồng bạo, vậy mà chủ động cắn người.Nhậm Trường Hà cũng không thèm để ý tới công kích của quái ngư, chỉ làmột kích ngang với Đế Cảnh, ở trước mặt hắn giống như kiến cắn, không đángnhắc tới.Tiếp tục tiến về phía trước, đánh ra một đạo lực lượng, muốn diệt sát LôiĐình ngư dị dạng.Oanh!Lôi Đình ngư dị dạng lập tức chết tươi, hóa thành tro bụi.Nhưng mà, sau khi Lôi Đình ngư hoá tro, lại còn sót một tia hôi sắc chi khínhàn nhạt, trực tiếp bám lên lực lượng của Nhậm Trường Hà đánh ra.Khi lực lượng trở về, bỗng nhiên Nhậm Trường Hà có cảm giác hãi hùngkhiếp vía, phảng phất bị tai vạ đến nơi!Sắc mặt hắn đại biến, lúc này liền dứt khoát cắt đứt đạo lực lượng kia!Khi hắn cắt đứt lực lượng, vậy mà sợi hôi sắc chi khí kia lại đồng hóa tia lựclượng của hắn, hơi lớn ra một chút, sau đó rơi vào trong nước sông.Ào Ào!Một con Lôi Đình ngư nhảy lên mặt nước, đụng vào hôi sắc chi khi, sau đóchui xuống mặt nước.Nhậm Trường Hà hơi dừng bước chân, khẽ nhíu mày, đám hôi sắc chi khíkia, đến tột cùng là thứ gì?Tại sao lại cho hắn một loại dấu hiệu đại nạn lâm đầu?Hắn là Thần cảnh đỉnh phong, cường giả Thần cảnh cực hạn.Cảm ngộ Âm Dương Đại Đạo rất sâu, đã cảm ngộ được lờ mờ cảnh giớiphía trên Thần cảnh.Ào Ào!Lại có cá nhảy lên mặt nước, chính là con cá vừa đụng phải sợi hôi sắc chikhí kia.Giờ phút này, thân cá đang phát sinh biến hoá.Thân cá bắt đầu hoá đen, hơn nữa dần dần xuất hiện bộ dạng biến dị.Nhậm Trường Hà khẽ vung tay áo, bắt con cá này bỏ vào một bếp lò.Ở bên trong bếp lò, con cá kia biến đổi ngày càng nhanh, chậm rãi trở nên dịthường, hơn nữa còn rất cuồng bạo.Quan sát khoảng cách gần, Lôi Đình ngư dị dạng, tựa hồ liên quan tới sợihôi sắc chi khí kia.Nhậm Trường Hà liền quan sát sợi hôi sắc chi khí, càng có cảm giác sợ hếthồn hết vía, tựa hồ đại nạn ngay ở trước mắt.Càng đáng sợ hơn, là hắn có một loại dự cảm chẳng lành.Hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, trong tay hắn xuất hiện một đám tử khí,chui vào bên trong bếp lò.Cá đã chết.Thời gian trôi qua đã biến thành hư vô.Mà tử khí của hắn lại bị hôi sắc chi khí kia lây nhiễm, tiếp theo đã bị nóđồng hoá.“Ngay cả tử khí cũng có thể ăn mòn đồng hóa? “Nhậm Trường Hà ý thức được, một đám hôi sắc chi khí này không tầmthường.Trên tay hắn lại xuất hiện một đám sinh cơ chi khí nồng đậm, chui vào bêntrong bếp lò.Sinh cơ chi khí vừa tiến vào, hôi sắc chi khí liền quấn lấy nó, nhưng lạikhông thể đồng hoá sinh cơ chi khí.Nhậm Trường Hà thở phào nhẹ nhõm, sinh cơ chi khí của hắn có thể đối phóhôi sắc chi khí quỷ dị này.Hắn đang muốn thu hồi lại sinh cơ chi khí, bỗng nhiên trong lòng xuất hiệncảm giác chẳng lành, cuống quít dừng tay lại.Hắn hơi nhíu mày, cẩn thận quan sát.Lờ mờ phát hiện, bên trong đoàn sinh cơ chi khí này có điểm bất thường.Về phần tại sao lại bất thường, thì Nhậm Trường Hà không thể nói được.Tựa hồ bên trong sinh cơ lây nhiễm thứ gì đó.Nhậm Trường Hà liếc nhìn Lôi Minh Hà, không biết vì sao, trong lòng hắncó một loại cảm giác bất an, tựa hồ sắp xảy ra đại sự.Tạm thời không có phát hiện thêm Lôi Đình ngư dị dạng, cùng với hôi sắcchi khí.Nhậm Trường Hà một bên tiếp tục đi về phía trước, vượt qua Lôi Đình Hà,một bên vừa quan sát hôi sắc chi khí bên trong bếp lò, cùng với một đám sinhcơ chi khí kia.“Đến tột cùng là xuất hiện biến hoá gì? “Nhậm Trường Hà nhíu chặt chân mày.Đoàn sinh cơ chi khí kia, nhìn thì không có gì thay đổi, nhưng mà tựa hồ lâynhiễm thứ gì, xuất hiện một ít biến hóa.Cho dù đoàn sinh cơ chi khí này, là lực lượng của bản thân Nhậm TrườngHà, nhưng mà giờ khắc này, hắn lại không thể nhìn thấu sự biến hoá bên trong.Cách đó vài dặm, có một con dã thú.Nhậm Trường Hà trực tiếp bắt lấy con dã thú kia, tâm niệm vừa động, trênchân dã thú đã xuất hiện một vết thương.Hắn vung tay áo, đoàn sinh cơ chi khí từ bên trong bếp lò, liền chui vàomiệng vết thương dã thú.Từ khi sinh cơ chi khí chui vào miệng vết thương, bỗng nhiên miệng vếtthương có dấu hiệu khép lại.Hơn nữa còn khép lại rất nhanh.Dã thú cũng trở nên năng động hơn.“Tựa hồ không có vấn đề. “