Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 464: “Kiếm lời một đợt sao?”

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 464: Kiếm tiền không phải là để tiêu sao?               Vốn là Trần Mỹ Quyên cũng không có suy nghĩ nhiều, nhưng sau khi nghe Triệu Dật nói vậy thì lại có chút dao động.               Đúng vậy! Mua một căn biệt thự, xem như là tiết kiệm tiền cho con trai, coi như cũng được nha…               Triệu Dật nhìn vẻ mặt của Trần Mỹ Quyên, biết rõ bà đã dao động, trong lòng không khỏi mừng thầm.               Nếu như khuyên bọn họ hưởng thụ, khuyên bọn họ thế này thế kia, phân nửa là bọn họ sẽ không đồng ý. Thế nhưng khi mình nói những chuyện này, mẹ nhất định sẽ cảm thấy mình nói rất có lý.               Người bình thường đều sẽ nghĩ như vậy. Tự mình kiếm tiền thì nhanh, nhưng thất bại cũng đến rất nhanh nha!               Tiền trên thị trường chứng khoán có thể tính là tiền sao?               Đó chỉ là một con số. Chỉ có đồng tiền bỏ ra mới thực sự là tiền!               Con trai kiếm tiền nhanh, nhưng mà lỡ như thất bại thì sao?               Thừa dịp đang kiếm được tiền, mua một ít bất động sản để dành xem như là tiền tiết kiệm. Hơn nữa giá nhà hiện tại chỉ có tăng chứ không có giảm, cũng xem như là đầu tư. Dù sao đi nữa thì cũng không thua lỗ.               Trần Mỹ Quyên nghiêm túc hỏi: “Con thật sự định mua nhà sao?”               Triệu Dật cười nói: “Kiếm tiền không phải là để tiêu sao? Bình thường mà nói thì chẳng phải nhà và xe là nhu cầu tối thiểu sao? Xe của cha cũng đổi rồi, vậy thì bây giờ đổi nhà thôi. Con đã muốn mua thì mua một căn lớn một chút. Không cần nói đến loại biệt thự mấy ngàn mét vuông sang trọng, nhưng mà tốt xấu gì cũng phải là một căn biệt thự nha. Cộng thêm sân trước sân sau, bãi đỗ xe các thứ…”               Trần Mỹ Quyên nghe Triệu Dật nói như vậy, gật đầu: “Được! Lát nữa mẹ hỏi cha con một chút. Về mặt nhà ở này cha con cũng hiểu rõ hơn. Nhưng mà mua nhà là do con đứng tên, tốt nghiệp xong con có thể về ở…”               Triệu Dật cười cười, cũng không nói gì thêm, chỉ cần mẹ đồng ý mua nhà là được.               Nhà đứng tên ai thực ra đều giống nhau.               Về phần sau này cha mẹ có muốn ở chung với mình hay không là chuyện của nhiều năm nữa. Bây giờ cha mẹ mới hơn bốn mươi tuổi, trẻ trung khỏe mạnh, dưỡng lão hay gì đó thì còn quá sớm.               “Ai đứng tên cũng được, chỉ cần cha mẹ đồng ý mua là được…”               …..               Nhà hàng Vân Môn Gấm Thúy, nhà hàng Ẩm thực Phân tử đầu tiên ở Tây Nam Trung Quốc, nhà hàng đạt một sao Michelin.               Trên sân thượng mang đậm phong cách Đông Nam Á, một nhà ba người ngồi quanh bàn ăn, Triệu Dật cầm thực đơn gọi món.               “Bò Kobe nướng đá núi lửa, bò Ribeye nướng củi, nấm thông và ốc sên Nhật Bản, cá hồi ướp lạnh với các loại hạt cay. À! Còn có ẩm thực phân tử của nhà hàng, trứng cá tầm Caviar…”               Lúc Triệu Dật gọi món, Triệu Nham và Trần Mỹ Quyên cũng nhìn thực đơn. Nhìn thấy giá cả trong thực đơn, cả hai người đều có chút choáng váng.               Không rẻ nha!               Một phần Bò Kobe nướng đá núi lửa 498, lại còn rất ít. Triệu Dật gọi chính là ba người ba phần.               Triệu Dật thuận miệng gọi một hồi, cuối cùng lật đến trang rượu, gọi một chai rượu vang đỏ ngon.               Triệu Nham xem qua, 4800 tệ.    Bữa cơm này sợ là ăn hết ít nhất mười nghìn tệ!               Triệu Nham chờ nhân viên phục vụ đi mới mở miệng cười nói: “Cha thật ra cũng đã sớm nghe qua danh tiếng của nhà hàng này, nhưng mà vẫn chưa đến ăn bao giờ. Không ngờ lần đầu tiên ăn lại nhờ vào con trai…”               Triệu Dật cười nói: “Chuyện này không phải là nhờ cha mẹ sao? Nhờ có cha mẹ nuôi dạy tốt nên mới có con của ngày hôm nay.”               Mặt mày Trần Mỹ Quyên hớn hở, con trai quả thật rất biết nói chuyện.               Triệu Nham tan làm là lập tức đến đây, còn không biết cuộc trò chuyện ở nhà, cười nói: “Mặc dù có khả năng kiếm tiền, nhưng mà tiêu tiền như thế nào cũng phải có kế hoạch. Không thể bởi vì có thể kiếm tiền mà vung tay quá trán…”               Triệu Dật cười nói: “Yên tâm đi, cha! Con biết phải làm gì. Đây cũng chỉ là kiếm lời một đợt, mời cha mẹ ăn một bữa ăn ngon.”               Triệu Nham tò mò hỏi: “Kiếm lời một đợt sao?”               Trần Mỹ Quyên không che giấu được niềm tự hào trong lòng, khẽ nói: “Con trai nói gần đây nó kiếm được một khoản lời lớn, ít nhất là một cái mục tiêu nhỏ.”               Triệu Nham sửng sốt: “Thị trường chứng khoán sao?”  Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 464: Kiếm tiền không phải là để tiêu sao?  

             Vốn là Trần Mỹ Quyên cũng không có suy nghĩ nhiều, nhưng sau khi nghe Triệu Dật nói vậy thì lại có chút dao động.  

             Đúng vậy! Mua một căn biệt thự, xem như là tiết kiệm tiền cho con trai, coi như cũng được nha…  

             Triệu Dật nhìn vẻ mặt của Trần Mỹ Quyên, biết rõ bà đã dao động, trong lòng không khỏi mừng thầm.  

             Nếu như khuyên bọn họ hưởng thụ, khuyên bọn họ thế này thế kia, phân nửa là bọn họ sẽ không đồng ý. Thế nhưng khi mình nói những chuyện này, mẹ nhất định sẽ cảm thấy mình nói rất có lý.  

             Người bình thường đều sẽ nghĩ như vậy. Tự mình kiếm tiền thì nhanh, nhưng thất bại cũng đến rất nhanh nha!  

             Tiền trên thị trường chứng khoán có thể tính là tiền sao?  

             Đó chỉ là một con số. Chỉ có đồng tiền bỏ ra mới thực sự là tiền!  

             Con trai kiếm tiền nhanh, nhưng mà lỡ như thất bại thì sao?  

             Thừa dịp đang kiếm được tiền, mua một ít bất động sản để dành xem như là tiền tiết kiệm. Hơn nữa giá nhà hiện tại chỉ có tăng chứ không có giảm, cũng xem như là đầu tư. Dù sao đi nữa thì cũng không thua lỗ.  

             Trần Mỹ Quyên nghiêm túc hỏi: “Con thật sự định mua nhà sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Kiếm tiền không phải là để tiêu sao? Bình thường mà nói thì chẳng phải nhà và xe là nhu cầu tối thiểu sao? Xe của cha cũng đổi rồi, vậy thì bây giờ đổi nhà thôi. Con đã muốn mua thì mua một căn lớn một chút. Không cần nói đến loại biệt thự mấy ngàn mét vuông sang trọng, nhưng mà tốt xấu gì cũng phải là một căn biệt thự nha. Cộng thêm sân trước sân sau, bãi đỗ xe các thứ…”  

             Trần Mỹ Quyên nghe Triệu Dật nói như vậy, gật đầu: “Được! Lát nữa mẹ hỏi cha con một chút. Về mặt nhà ở này cha con cũng hiểu rõ hơn. Nhưng mà mua nhà là do con đứng tên, tốt nghiệp xong con có thể về ở…”  

             Triệu Dật cười cười, cũng không nói gì thêm, chỉ cần mẹ đồng ý mua nhà là được.  

             Nhà đứng tên ai thực ra đều giống nhau.  

             Về phần sau này cha mẹ có muốn ở chung với mình hay không là chuyện của nhiều năm nữa. Bây giờ cha mẹ mới hơn bốn mươi tuổi, trẻ trung khỏe mạnh, dưỡng lão hay gì đó thì còn quá sớm.  

             “Ai đứng tên cũng được, chỉ cần cha mẹ đồng ý mua là được…”  

             …..  

             Nhà hàng Vân Môn Gấm Thúy, nhà hàng Ẩm thực Phân tử đầu tiên ở Tây Nam Trung Quốc, nhà hàng đạt một sao Michelin.  

             Trên sân thượng mang đậm phong cách Đông Nam Á, một nhà ba người ngồi quanh bàn ăn, Triệu Dật cầm thực đơn gọi món.  

             “Bò Kobe nướng đá núi lửa, bò Ribeye nướng củi, nấm thông và ốc sên Nhật Bản, cá hồi ướp lạnh với các loại hạt cay. À! Còn có ẩm thực phân tử của nhà hàng, trứng cá tầm Caviar…”  

             Lúc Triệu Dật gọi món, Triệu Nham và Trần Mỹ Quyên cũng nhìn thực đơn. Nhìn thấy giá cả trong thực đơn, cả hai người đều có chút choáng váng.  

             Không rẻ nha!  

             Một phần Bò Kobe nướng đá núi lửa 498, lại còn rất ít. Triệu Dật gọi chính là ba người ba phần.  

             Triệu Dật thuận miệng gọi một hồi, cuối cùng lật đến trang rượu, gọi một chai rượu vang đỏ ngon.  

             Triệu Nham xem qua, 4800 tệ.  

  Bữa cơm này sợ là ăn hết ít nhất mười nghìn tệ!  

             Triệu Nham chờ nhân viên phục vụ đi mới mở miệng cười nói: “Cha thật ra cũng đã sớm nghe qua danh tiếng của nhà hàng này, nhưng mà vẫn chưa đến ăn bao giờ. Không ngờ lần đầu tiên ăn lại nhờ vào con trai…”  

             Triệu Dật cười nói: “Chuyện này không phải là nhờ cha mẹ sao? Nhờ có cha mẹ nuôi dạy tốt nên mới có con của ngày hôm nay.”  

             Mặt mày Trần Mỹ Quyên hớn hở, con trai quả thật rất biết nói chuyện.  

             Triệu Nham tan làm là lập tức đến đây, còn không biết cuộc trò chuyện ở nhà, cười nói: “Mặc dù có khả năng kiếm tiền, nhưng mà tiêu tiền như thế nào cũng phải có kế hoạch. Không thể bởi vì có thể kiếm tiền mà vung tay quá trán…”  

             Triệu Dật cười nói: “Yên tâm đi, cha! Con biết phải làm gì. Đây cũng chỉ là kiếm lời một đợt, mời cha mẹ ăn một bữa ăn ngon.”  

             Triệu Nham tò mò hỏi: “Kiếm lời một đợt sao?”  

             Trần Mỹ Quyên không che giấu được niềm tự hào trong lòng, khẽ nói: “Con trai nói gần đây nó kiếm được một khoản lời lớn, ít nhất là một cái mục tiêu nhỏ.”  

             Triệu Nham sửng sốt: “Thị trường chứng khoán sao?”  

Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 464: Kiếm tiền không phải là để tiêu sao?               Vốn là Trần Mỹ Quyên cũng không có suy nghĩ nhiều, nhưng sau khi nghe Triệu Dật nói vậy thì lại có chút dao động.               Đúng vậy! Mua một căn biệt thự, xem như là tiết kiệm tiền cho con trai, coi như cũng được nha…               Triệu Dật nhìn vẻ mặt của Trần Mỹ Quyên, biết rõ bà đã dao động, trong lòng không khỏi mừng thầm.               Nếu như khuyên bọn họ hưởng thụ, khuyên bọn họ thế này thế kia, phân nửa là bọn họ sẽ không đồng ý. Thế nhưng khi mình nói những chuyện này, mẹ nhất định sẽ cảm thấy mình nói rất có lý.               Người bình thường đều sẽ nghĩ như vậy. Tự mình kiếm tiền thì nhanh, nhưng thất bại cũng đến rất nhanh nha!               Tiền trên thị trường chứng khoán có thể tính là tiền sao?               Đó chỉ là một con số. Chỉ có đồng tiền bỏ ra mới thực sự là tiền!               Con trai kiếm tiền nhanh, nhưng mà lỡ như thất bại thì sao?               Thừa dịp đang kiếm được tiền, mua một ít bất động sản để dành xem như là tiền tiết kiệm. Hơn nữa giá nhà hiện tại chỉ có tăng chứ không có giảm, cũng xem như là đầu tư. Dù sao đi nữa thì cũng không thua lỗ.               Trần Mỹ Quyên nghiêm túc hỏi: “Con thật sự định mua nhà sao?”               Triệu Dật cười nói: “Kiếm tiền không phải là để tiêu sao? Bình thường mà nói thì chẳng phải nhà và xe là nhu cầu tối thiểu sao? Xe của cha cũng đổi rồi, vậy thì bây giờ đổi nhà thôi. Con đã muốn mua thì mua một căn lớn một chút. Không cần nói đến loại biệt thự mấy ngàn mét vuông sang trọng, nhưng mà tốt xấu gì cũng phải là một căn biệt thự nha. Cộng thêm sân trước sân sau, bãi đỗ xe các thứ…”               Trần Mỹ Quyên nghe Triệu Dật nói như vậy, gật đầu: “Được! Lát nữa mẹ hỏi cha con một chút. Về mặt nhà ở này cha con cũng hiểu rõ hơn. Nhưng mà mua nhà là do con đứng tên, tốt nghiệp xong con có thể về ở…”               Triệu Dật cười cười, cũng không nói gì thêm, chỉ cần mẹ đồng ý mua nhà là được.               Nhà đứng tên ai thực ra đều giống nhau.               Về phần sau này cha mẹ có muốn ở chung với mình hay không là chuyện của nhiều năm nữa. Bây giờ cha mẹ mới hơn bốn mươi tuổi, trẻ trung khỏe mạnh, dưỡng lão hay gì đó thì còn quá sớm.               “Ai đứng tên cũng được, chỉ cần cha mẹ đồng ý mua là được…”               …..               Nhà hàng Vân Môn Gấm Thúy, nhà hàng Ẩm thực Phân tử đầu tiên ở Tây Nam Trung Quốc, nhà hàng đạt một sao Michelin.               Trên sân thượng mang đậm phong cách Đông Nam Á, một nhà ba người ngồi quanh bàn ăn, Triệu Dật cầm thực đơn gọi món.               “Bò Kobe nướng đá núi lửa, bò Ribeye nướng củi, nấm thông và ốc sên Nhật Bản, cá hồi ướp lạnh với các loại hạt cay. À! Còn có ẩm thực phân tử của nhà hàng, trứng cá tầm Caviar…”               Lúc Triệu Dật gọi món, Triệu Nham và Trần Mỹ Quyên cũng nhìn thực đơn. Nhìn thấy giá cả trong thực đơn, cả hai người đều có chút choáng váng.               Không rẻ nha!               Một phần Bò Kobe nướng đá núi lửa 498, lại còn rất ít. Triệu Dật gọi chính là ba người ba phần.               Triệu Dật thuận miệng gọi một hồi, cuối cùng lật đến trang rượu, gọi một chai rượu vang đỏ ngon.               Triệu Nham xem qua, 4800 tệ.    Bữa cơm này sợ là ăn hết ít nhất mười nghìn tệ!               Triệu Nham chờ nhân viên phục vụ đi mới mở miệng cười nói: “Cha thật ra cũng đã sớm nghe qua danh tiếng của nhà hàng này, nhưng mà vẫn chưa đến ăn bao giờ. Không ngờ lần đầu tiên ăn lại nhờ vào con trai…”               Triệu Dật cười nói: “Chuyện này không phải là nhờ cha mẹ sao? Nhờ có cha mẹ nuôi dạy tốt nên mới có con của ngày hôm nay.”               Mặt mày Trần Mỹ Quyên hớn hở, con trai quả thật rất biết nói chuyện.               Triệu Nham tan làm là lập tức đến đây, còn không biết cuộc trò chuyện ở nhà, cười nói: “Mặc dù có khả năng kiếm tiền, nhưng mà tiêu tiền như thế nào cũng phải có kế hoạch. Không thể bởi vì có thể kiếm tiền mà vung tay quá trán…”               Triệu Dật cười nói: “Yên tâm đi, cha! Con biết phải làm gì. Đây cũng chỉ là kiếm lời một đợt, mời cha mẹ ăn một bữa ăn ngon.”               Triệu Nham tò mò hỏi: “Kiếm lời một đợt sao?”               Trần Mỹ Quyên không che giấu được niềm tự hào trong lòng, khẽ nói: “Con trai nói gần đây nó kiếm được một khoản lời lớn, ít nhất là một cái mục tiêu nhỏ.”               Triệu Nham sửng sốt: “Thị trường chứng khoán sao?”  Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 464: “Kiếm lời một đợt sao?”