Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…
Chương 482: Đó là một sự cố nha.
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 482: Đi học và kiếm tiền không có mâu thuẫn Kiều Na có chút kinh ngạc nhìn Khổng Hi: "Ngày thường là một tổng giám đốc khí chất lạnh lùng, hiếm khi thấy cậu cười như vậy. Đây quả thực chính là núi băng bị tan chảy nha! Sức mạnh của cậu nhóc đẹp trai này quả nhiên không phải là để trưng cho đẹp!” Triệu Dật nghe giọng Kiều Na, tựa hồ không giống là người địa phương, mà là mang theo vài phần phong cách của người ở Bắc Kinh, lập tức hỏi: "Cô Kiều dường như không phải người địa phương, là người Bắc Kinh sao?” Kiều Na hơi ngạc nhiên nói: "Chà! Anh chàng đẹp trai giỏi thật! Mới nói hai câu lập tức nghe ra rồi.” Khổng Hi giới thiệu: "Kiều Na là bạn của tôi, người Bắc Kinh. Hai ngày nay là tới đây làm chút việc, vừa vặn hôm nay đến thăm tôi. Dù sao cậu cũng thích mỹ nữ nên tôi dẫn cô ấy theo cùng.” Triệu Dật nghe vậy như muốn câm nín: "Sao lại nói tôi cũng thích mỹ nữ?” Khổng Hi hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ cậu không thích mỹ nữ sao?” Khổng Hi dường như lấy trêu chọc Triệu Dật làm niềm vui, Kiều Na ở bên cạnh nhìn thấy có chút ngạc nhiên. Quan hệ giữa cô và Khổng Hi rất tốt, tuy rằng không thường xuyên gặp nhau, nhưng cô ấy là loại người gì cô còn không rõ sao? Ngày thường Khổng Hi đi làm đều là một bộ dạng tổng giám đốc cao ngạo, người đẹp nhưng mười phần lạnh lùng. Nhưng mà ở trước mặt Triệu Dật, sao lại giống như hai người khác nhau vậy? Đây rõ ràng là không coi Triệu Dật là người ngoài, thậm chí thái độ còn rất thân mật, vô cùng tin tưởng. Triệu Dật bật cười: "Tùy cô mắng. Dù sao nếu muốn tôi thay đổi cách xưng hô thì phải xem tâm trạng của tôi như thế nào.” Khổng Hi không nhịn được cười: "Nói cậu mập, cậu còn thở hổn hển.” Triệu Dật cười nói: "Nếu không cô gọi tôi anh trai cũng được mà? Anh trai thương em!” Kiều Na nhất thời cảm giác đoạn đối thoại của hai người có chút chối tai. Khổng Hi ơi là Khổng Hi! Cậu đang khiến cho tam quan của mình vỡ vụn rồi. Những lời đùa giỡn của Khổng Hi và Triệu Dật trong wechat bị Triệu Dật nói thẳng ra như vậy, nếu chỉ có hai người thì cô còn cảm thấy không sao. Nhưng bên cạnh còn có một Kiều Na hiểu rõ mình, nhất thời khuôn mặt Khổng Hi lập tức đỏ lên. Kiều Na kinh ngạc nói: "Hai người có vẻ rất vui đó nha! Chị Hi! Đây không phải là bạn trai nhỏ của chị đấy chứ?” Khuôn mặt Khổng Hi càng đỏ thêm, đánh Kiều Na một cái rồicười nói: "Làm gì có chứ? Mình mới quen biết cậu ấy hôm qua. Cậu không biết đâu, hôm qua mình rất xui xẻo, tâm tình buồn bực thiếu chút nữa muốn phát nổ tại chỗ..." Kiều Na tò mò hỏi: "Hả? Xảy ra chuyện gì vậy?" Khổng Hi thở dài: "Còn không phải là vấn đề trong công ty mình sao. Sức khỏe của ông nội mình không tốt, cho nên giao công ty vào tay mình. Chỉ là, bởi vì mình còn trẻ mà đám cổ đông kia hoặc là mấy vị lão thành trong công ty căn bản không tin tưởng năng lực của mình, ngoài sáng hay trong tối đều cố ý làm khó mình, còn sắp xếp đủ loại người vào muốn cướp quyền mình. Ngày hôm qua mở cuộc họp hội đồng quản trị, mình lại bị bọn họ hợp tác với nhau hãm hại một trận, tức giận đến hộc máu. Buổi tối ra ngoài ăn cơm, kết quả lại bị nhóm đua xe cướp mất túi xách, khiến cho mình có nhà cũng không thể trở về..." Khổng Hi nhìn thoáng qua Triệu Dật: "Mình gặp Triệu Dật hai lần trong khách sạn, mượn điện thoại di động của cậu ấy bảo thư ký gửi tiền cho mình, rồi mượn chứng minh thư của cậu ấy thuê một phòng khách sạn. Sau đó mình nghe nói bọn họ muốn đi hát, tâm tình mình cũng đang buồn bực nên cũng đi theo. Không thể không nói, chơi cùng người trẻ tuổi thật sự rất vui vẻ, vô ưu vô lo. Vui vẻ cả một đêm, hôm nay tâm trạng đã tốt hơn nhiều.” Triệu Dật bĩu môi nói: "Người trẻ tuổi? Sao cô không kể chuyện cô say như một con mèo, để tôi phải cõng cô đi nửa dặm đường?” Kiều Na lập tức mở to hai mắt, trong mắt tràn ngập sự tò mò của quần chúng ăn dưa. Đó là một sự cố nha. Khổng Hi lườm Triệu Dật một cái: "Chẳng phải là hôm nay mời cậu đi ăn cơm rồi sao.” Khổng Hi nhìn Kiều Na bên cạnh, gắp lửa bỏ tay người: "Na Na! Cậu đừng thấy hắn còn nhỏ tuổi, hắn thế mà là con nhà giàu đấy. Chỉ cần cậu gọi hắn là anh trai, hắn sẽ mua quà cho cậu..." Triệu Dật cười nói: "Đính chính một chút nha! Điều kiện nhà tôi cũng tạm được, không tính là giàu. Hiện tại đều là tôi tự mình kiếm tiền, cũng không tính là ăn bám.” Khổng Hi nhất thời có chút kinh ngạc: "Cậu tự mình kiếm tiền sao? Không phải cậu nói cậu còn là sinh viên, học đại học ở Giang Châu sao?” Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Chương 482: Đi học và kiếm tiền không có mâu thuẫn
Kiều Na có chút kinh ngạc nhìn Khổng Hi: "Ngày thường là một tổng giám đốc khí chất lạnh lùng, hiếm khi thấy cậu cười như vậy. Đây quả thực chính là núi băng bị tan chảy nha! Sức mạnh của cậu nhóc đẹp trai này quả nhiên không phải là để trưng cho đẹp!”
Triệu Dật nghe giọng Kiều Na, tựa hồ không giống là người địa phương, mà là mang theo vài phần phong cách của người ở Bắc Kinh, lập tức hỏi: "Cô Kiều dường như không phải người địa phương, là người Bắc Kinh sao?”
Kiều Na hơi ngạc nhiên nói: "Chà! Anh chàng đẹp trai giỏi thật! Mới nói hai câu lập tức nghe ra rồi.”
Khổng Hi giới thiệu: "Kiều Na là bạn của tôi, người Bắc Kinh. Hai ngày nay là tới đây làm chút việc, vừa vặn hôm nay đến thăm tôi. Dù sao cậu cũng thích mỹ nữ nên tôi dẫn cô ấy theo cùng.”
Triệu Dật nghe vậy như muốn câm nín: "Sao lại nói tôi cũng thích mỹ nữ?”
Khổng Hi hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ cậu không thích mỹ nữ sao?”
Khổng Hi dường như lấy trêu chọc Triệu Dật làm niềm vui, Kiều Na ở bên cạnh nhìn thấy có chút ngạc nhiên. Quan hệ giữa cô và Khổng Hi rất tốt, tuy rằng không thường xuyên gặp nhau, nhưng cô ấy là loại người gì cô còn không rõ sao?
Ngày thường Khổng Hi đi làm đều là một bộ dạng tổng giám đốc cao ngạo, người đẹp nhưng mười phần lạnh lùng. Nhưng mà ở trước mặt Triệu Dật, sao lại giống như hai người khác nhau vậy?
Đây rõ ràng là không coi Triệu Dật là người ngoài, thậm chí thái độ còn rất thân mật, vô cùng tin tưởng.
Triệu Dật bật cười: "Tùy cô mắng. Dù sao nếu muốn tôi thay đổi cách xưng hô thì phải xem tâm trạng của tôi như thế nào.”
Khổng Hi không nhịn được cười: "Nói cậu mập, cậu còn thở hổn hển.”
Triệu Dật cười nói: "Nếu không cô gọi tôi anh trai cũng được mà? Anh trai thương em!”
Kiều Na nhất thời cảm giác đoạn đối thoại của hai người có chút chối tai. Khổng Hi ơi là Khổng Hi! Cậu đang khiến cho tam quan của mình vỡ vụn rồi.
Những lời đùa giỡn của Khổng Hi và Triệu Dật trong wechat bị Triệu Dật nói thẳng ra như vậy, nếu chỉ có hai người thì cô còn cảm thấy không sao. Nhưng bên cạnh còn có một Kiều Na hiểu rõ mình, nhất thời khuôn mặt Khổng Hi lập tức đỏ lên.
Kiều Na kinh ngạc nói: "Hai người có vẻ rất vui đó nha! Chị Hi! Đây không phải là bạn trai nhỏ của chị đấy chứ?”
Khuôn mặt Khổng Hi càng đỏ thêm, đánh Kiều Na một cái rồicười nói: "Làm gì có chứ? Mình mới quen biết cậu ấy hôm qua. Cậu không biết đâu, hôm qua mình rất xui xẻo, tâm tình buồn bực thiếu chút nữa muốn phát nổ tại chỗ..."
Kiều Na tò mò hỏi: "Hả? Xảy ra chuyện gì vậy?"
Khổng Hi thở dài: "Còn không phải là vấn đề trong công ty mình sao. Sức khỏe của ông nội mình không tốt, cho nên giao công ty vào tay mình. Chỉ là, bởi vì mình còn trẻ mà đám cổ đông kia hoặc là mấy vị lão thành trong công ty căn bản không tin tưởng năng lực của mình, ngoài sáng hay trong tối đều cố ý làm khó mình, còn sắp xếp đủ loại người vào muốn cướp quyền mình. Ngày hôm qua mở cuộc họp hội đồng quản trị, mình lại bị bọn họ hợp tác với nhau hãm hại một trận, tức giận đến hộc máu. Buổi tối ra ngoài ăn cơm, kết quả lại bị nhóm đua xe cướp mất túi xách, khiến cho mình có nhà cũng không thể trở về..."
Khổng Hi nhìn thoáng qua Triệu Dật: "Mình gặp Triệu Dật hai lần trong khách sạn, mượn điện thoại di động của cậu ấy bảo thư ký gửi tiền cho mình, rồi mượn chứng minh thư của cậu ấy thuê một phòng khách sạn. Sau đó mình nghe nói bọn họ muốn đi hát, tâm tình mình cũng đang buồn bực nên cũng đi theo. Không thể không nói, chơi cùng người trẻ tuổi thật sự rất vui vẻ, vô ưu vô lo. Vui vẻ cả một đêm, hôm nay tâm trạng đã tốt hơn nhiều.”
Triệu Dật bĩu môi nói: "Người trẻ tuổi? Sao cô không kể chuyện cô say như một con mèo, để tôi phải cõng cô đi nửa dặm đường?”
Kiều Na lập tức mở to hai mắt, trong mắt tràn ngập sự tò mò của quần chúng ăn dưa.
Đó là một sự cố nha.
Khổng Hi lườm Triệu Dật một cái: "Chẳng phải là hôm nay mời cậu đi ăn cơm rồi sao.”
Khổng Hi nhìn Kiều Na bên cạnh, gắp lửa bỏ tay người: "Na Na! Cậu đừng thấy hắn còn nhỏ tuổi, hắn thế mà là con nhà giàu đấy. Chỉ cần cậu gọi hắn là anh trai, hắn sẽ mua quà cho cậu..."
Triệu Dật cười nói: "Đính chính một chút nha! Điều kiện nhà tôi cũng tạm được, không tính là giàu. Hiện tại đều là tôi tự mình kiếm tiền, cũng không tính là ăn bám.”
Khổng Hi nhất thời có chút kinh ngạc: "Cậu tự mình kiếm tiền sao? Không phải cậu nói cậu còn là sinh viên, học đại học ở Giang Châu sao?”
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 482: Đi học và kiếm tiền không có mâu thuẫn Kiều Na có chút kinh ngạc nhìn Khổng Hi: "Ngày thường là một tổng giám đốc khí chất lạnh lùng, hiếm khi thấy cậu cười như vậy. Đây quả thực chính là núi băng bị tan chảy nha! Sức mạnh của cậu nhóc đẹp trai này quả nhiên không phải là để trưng cho đẹp!” Triệu Dật nghe giọng Kiều Na, tựa hồ không giống là người địa phương, mà là mang theo vài phần phong cách của người ở Bắc Kinh, lập tức hỏi: "Cô Kiều dường như không phải người địa phương, là người Bắc Kinh sao?” Kiều Na hơi ngạc nhiên nói: "Chà! Anh chàng đẹp trai giỏi thật! Mới nói hai câu lập tức nghe ra rồi.” Khổng Hi giới thiệu: "Kiều Na là bạn của tôi, người Bắc Kinh. Hai ngày nay là tới đây làm chút việc, vừa vặn hôm nay đến thăm tôi. Dù sao cậu cũng thích mỹ nữ nên tôi dẫn cô ấy theo cùng.” Triệu Dật nghe vậy như muốn câm nín: "Sao lại nói tôi cũng thích mỹ nữ?” Khổng Hi hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ cậu không thích mỹ nữ sao?” Khổng Hi dường như lấy trêu chọc Triệu Dật làm niềm vui, Kiều Na ở bên cạnh nhìn thấy có chút ngạc nhiên. Quan hệ giữa cô và Khổng Hi rất tốt, tuy rằng không thường xuyên gặp nhau, nhưng cô ấy là loại người gì cô còn không rõ sao? Ngày thường Khổng Hi đi làm đều là một bộ dạng tổng giám đốc cao ngạo, người đẹp nhưng mười phần lạnh lùng. Nhưng mà ở trước mặt Triệu Dật, sao lại giống như hai người khác nhau vậy? Đây rõ ràng là không coi Triệu Dật là người ngoài, thậm chí thái độ còn rất thân mật, vô cùng tin tưởng. Triệu Dật bật cười: "Tùy cô mắng. Dù sao nếu muốn tôi thay đổi cách xưng hô thì phải xem tâm trạng của tôi như thế nào.” Khổng Hi không nhịn được cười: "Nói cậu mập, cậu còn thở hổn hển.” Triệu Dật cười nói: "Nếu không cô gọi tôi anh trai cũng được mà? Anh trai thương em!” Kiều Na nhất thời cảm giác đoạn đối thoại của hai người có chút chối tai. Khổng Hi ơi là Khổng Hi! Cậu đang khiến cho tam quan của mình vỡ vụn rồi. Những lời đùa giỡn của Khổng Hi và Triệu Dật trong wechat bị Triệu Dật nói thẳng ra như vậy, nếu chỉ có hai người thì cô còn cảm thấy không sao. Nhưng bên cạnh còn có một Kiều Na hiểu rõ mình, nhất thời khuôn mặt Khổng Hi lập tức đỏ lên. Kiều Na kinh ngạc nói: "Hai người có vẻ rất vui đó nha! Chị Hi! Đây không phải là bạn trai nhỏ của chị đấy chứ?” Khuôn mặt Khổng Hi càng đỏ thêm, đánh Kiều Na một cái rồicười nói: "Làm gì có chứ? Mình mới quen biết cậu ấy hôm qua. Cậu không biết đâu, hôm qua mình rất xui xẻo, tâm tình buồn bực thiếu chút nữa muốn phát nổ tại chỗ..." Kiều Na tò mò hỏi: "Hả? Xảy ra chuyện gì vậy?" Khổng Hi thở dài: "Còn không phải là vấn đề trong công ty mình sao. Sức khỏe của ông nội mình không tốt, cho nên giao công ty vào tay mình. Chỉ là, bởi vì mình còn trẻ mà đám cổ đông kia hoặc là mấy vị lão thành trong công ty căn bản không tin tưởng năng lực của mình, ngoài sáng hay trong tối đều cố ý làm khó mình, còn sắp xếp đủ loại người vào muốn cướp quyền mình. Ngày hôm qua mở cuộc họp hội đồng quản trị, mình lại bị bọn họ hợp tác với nhau hãm hại một trận, tức giận đến hộc máu. Buổi tối ra ngoài ăn cơm, kết quả lại bị nhóm đua xe cướp mất túi xách, khiến cho mình có nhà cũng không thể trở về..." Khổng Hi nhìn thoáng qua Triệu Dật: "Mình gặp Triệu Dật hai lần trong khách sạn, mượn điện thoại di động của cậu ấy bảo thư ký gửi tiền cho mình, rồi mượn chứng minh thư của cậu ấy thuê một phòng khách sạn. Sau đó mình nghe nói bọn họ muốn đi hát, tâm tình mình cũng đang buồn bực nên cũng đi theo. Không thể không nói, chơi cùng người trẻ tuổi thật sự rất vui vẻ, vô ưu vô lo. Vui vẻ cả một đêm, hôm nay tâm trạng đã tốt hơn nhiều.” Triệu Dật bĩu môi nói: "Người trẻ tuổi? Sao cô không kể chuyện cô say như một con mèo, để tôi phải cõng cô đi nửa dặm đường?” Kiều Na lập tức mở to hai mắt, trong mắt tràn ngập sự tò mò của quần chúng ăn dưa. Đó là một sự cố nha. Khổng Hi lườm Triệu Dật một cái: "Chẳng phải là hôm nay mời cậu đi ăn cơm rồi sao.” Khổng Hi nhìn Kiều Na bên cạnh, gắp lửa bỏ tay người: "Na Na! Cậu đừng thấy hắn còn nhỏ tuổi, hắn thế mà là con nhà giàu đấy. Chỉ cần cậu gọi hắn là anh trai, hắn sẽ mua quà cho cậu..." Triệu Dật cười nói: "Đính chính một chút nha! Điều kiện nhà tôi cũng tạm được, không tính là giàu. Hiện tại đều là tôi tự mình kiếm tiền, cũng không tính là ăn bám.” Khổng Hi nhất thời có chút kinh ngạc: "Cậu tự mình kiếm tiền sao? Không phải cậu nói cậu còn là sinh viên, học đại học ở Giang Châu sao?” Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!