Editor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung…
Chương 671: Lại Một Tên Không Chết Không Thôi (1)
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleSau khi Thiên Câu Tranh cướp được chí bảo, lại nhịn đau lấy ra thêm mộtkiện chí bảo có hình dạng răng nanh.Cái răng nanh này, chính là răng nanh của một vị sinh linh Hỗn Độn cườngđại, tuyệt đối là chí bảo ở trong mắt Khai Đạo giả mở đường dưới vạn dặm.Cũng là một trong những bảo vật áp rương giúp Thiên Câu Tranh quật khởi.Vì giúp đỡ phân thân có thể gia tăng thực lực, mà ngay cả chí bảo quý giácũng nguyện lấy ra, có thể nói lần này Thiên Câu Tranh đã hạ đủ vốn gốc.Có thể thấy được hắn rất xem trọng cỗ phân thân này.Sở Huyền nhìn về phía thiên câu, nở một nụ cười thích thú.Cá lớn đã mắc câu rồi.Hiện tại có lẽ hắn đang chuẩn bị chí bảo.Ánh mắt Sở Huyền lại nhìn về phía thiên kiêu Thanh Giao tộc, vị cường giảđứng sau lưng hắn, phen này phải làm đệm lưng cho mình rồi.Lúc này, thiên kiêu Thanh Giao tộc đang bế quan tu luyện, chuẩn bị đột phá,trong lúc vô tình, phảng phất như chìm sâu vào trong giấc mộng.Nếu không gặp nguy hiểm tới tính mạng, hắn cũng sẽ không tỉnh lại.Mà kiện bảo vật trên người hắn, đã xuất hiện ở tộc địa Thiên Câu tộc, đangẩn núp không lộ ra khí tức.Đây là loại bảo vật giống như Ngọc Tinh Cung, ở bên trong có lưu lại mộttia khí tức.Đều là tồn tại cường giả, bắt tay vào bố cục tại Cửu Vực, có lẽ bọn hắn cũngquen biết lẫn nhau.Người đứng sau thiên kiêu Thanh Giao tộc chính là long tộc…, đây là mộtchủng tộc cường đại, có lẽ rất nhiều người quen biết bọn hắn.Hẳn là Thiên Câu tộc có thể dựa vào tia khí tức lưu lại trên bảo vật này,nhận ra ai là chủ nhân của nó, từ đó suy ra kẻ đã phá huỷ bố cục của mình.Sở Huyền đang đợi.Lại có ý niệm buông xuống thiên câu, lần này thì tia ý niệm đã mạnh hơn.Tiếp sau đó, ý niệm hàng lâm liên tục, hơn nữa mỗi lần đều tăng thêm mộtchút.Đối phương đang thử nghiệm, kiểm tra mức giới hạn của ý niệm.Không bao lâu, ý niệm đã đạt tới trình độ giới hạn, không có tăng thêm nữa.Hiển nhiên, đã đạt đến mức cao nhất.Nếu còn tăng thêm nữa, sẽ bị Đại Đạo bài xích.Sở Huyền đưa ra phán đoán sơ bộ, ý niệm của vị cường giả Thiên Câu tộcnày yếu hơn so với vị Ma tộc kia.Cũng không phải là thực lực cường giả Thiên Câu tộc yếu hơn vị Ma tộckia, mà bởi vì năng lực che giấu của Thiên Câu tộc không bằng chiến trường cổMa tộc, nói chung là mưu tính thua vị Ma tộc kia.Cho nên rất dễ bị Đại Đạo bài xích.Không thể nào dùng ý niệm mạnh hơn để hàng lâm.Khi kiểm tra xong giới hạn của ý niệm, chỉ một lát sau, ở bên trong thiêncâu xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, có kích thước rất nhỏ.Bên trong bay ra một kiện vật phẩm.Ánh mắt Tiêu Lương chớp động, nhìn về phía đồ vật đang bay ra.“Bắt lấy nó. ” Đúng lúc này trong đầu hắn nghe thấy giọng nói của SởHuyền.Tiêu Lương mừng rỡ chụp lấy đồ vật kia, đồng thời rất kích động và hiếukỳ, càng thêm hưng phấn đi lại gần thiên câu hơn.Tựa hồ đang chờ đợi càng nhiều bảo vật nữa bay ra ngoài.Cũng không lâu lắm, bên trong vòng xoáy lại bay ra một kiện đồ vật.Tiêu Lương cũng chụp lấy.Sở Huyền yên lặng đứng nhìn, đối phương đang thử truyền tống vật phẩm,đồng thời cũng dùng bảo vật dụ dỗ Tiêu Lương, hắn sợ Tiêu Lương rời khỏiphạm vi thiên câu.Sau khi truyền tống vài món vật phẩm nhỏ, rốt cuộc cũng đến chí bảo.Những bảo vật phía trước nhìn như không tệ, nhưng mà ở trong mắt SởHuyền chỉ có thể xem là đồ vật nhỏ mà thôi, mấy thứ này chỉ có tác dụng đốivới Đạo cảnh 6 quan trở xuống.Không hơn.Bên trong vòng xoáy thiên câu, bay ra một cái răng nanh.Bên trên răng nanh còn cuốn lấy một hạt châu màu trắng, hơn nữa có mộtđạo ý niệm đang bám vào.Ánh mắt Sở Huyền chớp động, quả nhiên là nội tình của đám gia hoả này rấtphong phú….Vừa ra tay chính là bảo vật cấp Hỗn ĐộnChiếc răng nanh kia cũng không đơn giản, hẳn là răng của sinh linh HỗnĐộn nào đó.Hạt châu trắng muốt kia, ẩn chứa tinh hoa sinh mệnh, hơn nữa có thể tựđộng ngưng kết, cũng được xem là bảo vật bất phàm.Nếu võ giả Đạo cảnh mang theo vật này trên người, cho dù gặp phải trọngthương, cũng có thể khôi phục rất nhanh.Thậm chí khi thiêu đốt một phần sinh mệnh lực, thi triển ra bí thuật cũngkhông cần lo lắng bị tổn hại căn cơ.Có hạt châu này, xem như có thể cung cấp sinh mệnh lực bị hao tổn.Hơn nữa, hạt châu này còn có thể liên tục ngưng tụ ra sinh mệnh lực.Bởi vậy có thể thấy được, vị cường giả Thiên Câu tộc kia, rất xem trọng cỗphân thân này.Bảo vật có thể khôi phục sinh mệnh lực Đạo cảnh, đều bảo vật bất phàm.Huống chi, hạt châu này còn có thể sử dụng nhiều lần.Giờ phút này, bên trong hạt châu ẩn chứa rất nhiều tinh hoa sinh mệnh.Sinh mệnh châu này là chí bảo của một tộc, cho dù chỉ có tác dụng đối vớiĐạo cảnh, nhưng bởi vì có tính đặc thù, vẫn là bảo vật cực kỳ trân quý.Có thể chữa thương, có thể bồi dưỡng hậu bối Đạo cảnh.Răng nanh cùng sinh mệnh châu, đều bay tới bên cạnh Tiêu Lương.Thiên Câu Tranh rất kích động, phân thân của mình sắp quật khởi rồi.Thế cục ở Cửu Vực, cuối cùng thì mình mới là người chiếm được tiên cơ!Rống!Đúng vào lúc này, lại truyền tới một tiếng long ngâm.
Editor: Kingofbattle
Sau khi Thiên Câu Tranh cướp được chí bảo, lại nhịn đau lấy ra thêm một
kiện chí bảo có hình dạng răng nanh.
Cái răng nanh này, chính là răng nanh của một vị sinh linh Hỗn Độn cường
đại, tuyệt đối là chí bảo ở trong mắt Khai Đạo giả mở đường dưới vạn dặm.
Cũng là một trong những bảo vật áp rương giúp Thiên Câu Tranh quật khởi.
Vì giúp đỡ phân thân có thể gia tăng thực lực, mà ngay cả chí bảo quý giá
cũng nguyện lấy ra, có thể nói lần này Thiên Câu Tranh đã hạ đủ vốn gốc.
Có thể thấy được hắn rất xem trọng cỗ phân thân này.
Sở Huyền nhìn về phía thiên câu, nở một nụ cười thích thú.
Cá lớn đã mắc câu rồi.
Hiện tại có lẽ hắn đang chuẩn bị chí bảo.
Ánh mắt Sở Huyền lại nhìn về phía thiên kiêu Thanh Giao tộc, vị cường giả
đứng sau lưng hắn, phen này phải làm đệm lưng cho mình rồi.
Lúc này, thiên kiêu Thanh Giao tộc đang bế quan tu luyện, chuẩn bị đột phá,
trong lúc vô tình, phảng phất như chìm sâu vào trong giấc mộng.
Nếu không gặp nguy hiểm tới tính mạng, hắn cũng sẽ không tỉnh lại.
Mà kiện bảo vật trên người hắn, đã xuất hiện ở tộc địa Thiên Câu tộc, đang
ẩn núp không lộ ra khí tức.
Đây là loại bảo vật giống như Ngọc Tinh Cung, ở bên trong có lưu lại một
tia khí tức.
Đều là tồn tại cường giả, bắt tay vào bố cục tại Cửu Vực, có lẽ bọn hắn cũng
quen biết lẫn nhau.
Người đứng sau thiên kiêu Thanh Giao tộc chính là long tộc…, đây là một
chủng tộc cường đại, có lẽ rất nhiều người quen biết bọn hắn.
Hẳn là Thiên Câu tộc có thể dựa vào tia khí tức lưu lại trên bảo vật này,
nhận ra ai là chủ nhân của nó, từ đó suy ra kẻ đã phá huỷ bố cục của mình.
Sở Huyền đang đợi.
Lại có ý niệm buông xuống thiên câu, lần này thì tia ý niệm đã mạnh hơn.
Tiếp sau đó, ý niệm hàng lâm liên tục, hơn nữa mỗi lần đều tăng thêm một
chút.
Đối phương đang thử nghiệm, kiểm tra mức giới hạn của ý niệm.
Không bao lâu, ý niệm đã đạt tới trình độ giới hạn, không có tăng thêm nữa.
Hiển nhiên, đã đạt đến mức cao nhất.
Nếu còn tăng thêm nữa, sẽ bị Đại Đạo bài xích.
Sở Huyền đưa ra phán đoán sơ bộ, ý niệm của vị cường giả Thiên Câu tộc
này yếu hơn so với vị Ma tộc kia.
Cũng không phải là thực lực cường giả Thiên Câu tộc yếu hơn vị Ma tộc
kia, mà bởi vì năng lực che giấu của Thiên Câu tộc không bằng chiến trường cổ
Ma tộc, nói chung là mưu tính thua vị Ma tộc kia.
Cho nên rất dễ bị Đại Đạo bài xích.
Không thể nào dùng ý niệm mạnh hơn để hàng lâm.
Khi kiểm tra xong giới hạn của ý niệm, chỉ một lát sau, ở bên trong thiên
câu xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, có kích thước rất nhỏ.
Bên trong bay ra một kiện vật phẩm.
Ánh mắt Tiêu Lương chớp động, nhìn về phía đồ vật đang bay ra.
“Bắt lấy nó. ” Đúng lúc này trong đầu hắn nghe thấy giọng nói của Sở
Huyền.
Tiêu Lương mừng rỡ chụp lấy đồ vật kia, đồng thời rất kích động và hiếu
kỳ, càng thêm hưng phấn đi lại gần thiên câu hơn.
Tựa hồ đang chờ đợi càng nhiều bảo vật nữa bay ra ngoài.
Cũng không lâu lắm, bên trong vòng xoáy lại bay ra một kiện đồ vật.
Tiêu Lương cũng chụp lấy.
Sở Huyền yên lặng đứng nhìn, đối phương đang thử truyền tống vật phẩm,
đồng thời cũng dùng bảo vật dụ dỗ Tiêu Lương, hắn sợ Tiêu Lương rời khỏi
phạm vi thiên câu.
Sau khi truyền tống vài món vật phẩm nhỏ, rốt cuộc cũng đến chí bảo.
Những bảo vật phía trước nhìn như không tệ, nhưng mà ở trong mắt Sở
Huyền chỉ có thể xem là đồ vật nhỏ mà thôi, mấy thứ này chỉ có tác dụng đối
với Đạo cảnh 6 quan trở xuống.
Không hơn.
Bên trong vòng xoáy thiên câu, bay ra một cái răng nanh.
Bên trên răng nanh còn cuốn lấy một hạt châu màu trắng, hơn nữa có một
đạo ý niệm đang bám vào.
Ánh mắt Sở Huyền chớp động, quả nhiên là nội tình của đám gia hoả này rất
phong phú….
Vừa ra tay chính là bảo vật cấp Hỗn Độn
Chiếc răng nanh kia cũng không đơn giản, hẳn là răng của sinh linh Hỗn
Độn nào đó.
Hạt châu trắng muốt kia, ẩn chứa tinh hoa sinh mệnh, hơn nữa có thể tự
động ngưng kết, cũng được xem là bảo vật bất phàm.
Nếu võ giả Đạo cảnh mang theo vật này trên người, cho dù gặp phải trọng
thương, cũng có thể khôi phục rất nhanh.
Thậm chí khi thiêu đốt một phần sinh mệnh lực, thi triển ra bí thuật cũng
không cần lo lắng bị tổn hại căn cơ.
Có hạt châu này, xem như có thể cung cấp sinh mệnh lực bị hao tổn.
Hơn nữa, hạt châu này còn có thể liên tục ngưng tụ ra sinh mệnh lực.
Bởi vậy có thể thấy được, vị cường giả Thiên Câu tộc kia, rất xem trọng cỗ
phân thân này.
Bảo vật có thể khôi phục sinh mệnh lực Đạo cảnh, đều bảo vật bất phàm.
Huống chi, hạt châu này còn có thể sử dụng nhiều lần.
Giờ phút này, bên trong hạt châu ẩn chứa rất nhiều tinh hoa sinh mệnh.
Sinh mệnh châu này là chí bảo của một tộc, cho dù chỉ có tác dụng đối với
Đạo cảnh, nhưng bởi vì có tính đặc thù, vẫn là bảo vật cực kỳ trân quý.
Có thể chữa thương, có thể bồi dưỡng hậu bối Đạo cảnh.
Răng nanh cùng sinh mệnh châu, đều bay tới bên cạnh Tiêu Lương.
Thiên Câu Tranh rất kích động, phân thân của mình sắp quật khởi rồi.
Thế cục ở Cửu Vực, cuối cùng thì mình mới là người chiếm được tiên cơ!
Rống!
Đúng vào lúc này, lại truyền tới một tiếng long ngâm.
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: KingofbattleSau khi Thiên Câu Tranh cướp được chí bảo, lại nhịn đau lấy ra thêm mộtkiện chí bảo có hình dạng răng nanh.Cái răng nanh này, chính là răng nanh của một vị sinh linh Hỗn Độn cườngđại, tuyệt đối là chí bảo ở trong mắt Khai Đạo giả mở đường dưới vạn dặm.Cũng là một trong những bảo vật áp rương giúp Thiên Câu Tranh quật khởi.Vì giúp đỡ phân thân có thể gia tăng thực lực, mà ngay cả chí bảo quý giácũng nguyện lấy ra, có thể nói lần này Thiên Câu Tranh đã hạ đủ vốn gốc.Có thể thấy được hắn rất xem trọng cỗ phân thân này.Sở Huyền nhìn về phía thiên câu, nở một nụ cười thích thú.Cá lớn đã mắc câu rồi.Hiện tại có lẽ hắn đang chuẩn bị chí bảo.Ánh mắt Sở Huyền lại nhìn về phía thiên kiêu Thanh Giao tộc, vị cường giảđứng sau lưng hắn, phen này phải làm đệm lưng cho mình rồi.Lúc này, thiên kiêu Thanh Giao tộc đang bế quan tu luyện, chuẩn bị đột phá,trong lúc vô tình, phảng phất như chìm sâu vào trong giấc mộng.Nếu không gặp nguy hiểm tới tính mạng, hắn cũng sẽ không tỉnh lại.Mà kiện bảo vật trên người hắn, đã xuất hiện ở tộc địa Thiên Câu tộc, đangẩn núp không lộ ra khí tức.Đây là loại bảo vật giống như Ngọc Tinh Cung, ở bên trong có lưu lại mộttia khí tức.Đều là tồn tại cường giả, bắt tay vào bố cục tại Cửu Vực, có lẽ bọn hắn cũngquen biết lẫn nhau.Người đứng sau thiên kiêu Thanh Giao tộc chính là long tộc…, đây là mộtchủng tộc cường đại, có lẽ rất nhiều người quen biết bọn hắn.Hẳn là Thiên Câu tộc có thể dựa vào tia khí tức lưu lại trên bảo vật này,nhận ra ai là chủ nhân của nó, từ đó suy ra kẻ đã phá huỷ bố cục của mình.Sở Huyền đang đợi.Lại có ý niệm buông xuống thiên câu, lần này thì tia ý niệm đã mạnh hơn.Tiếp sau đó, ý niệm hàng lâm liên tục, hơn nữa mỗi lần đều tăng thêm mộtchút.Đối phương đang thử nghiệm, kiểm tra mức giới hạn của ý niệm.Không bao lâu, ý niệm đã đạt tới trình độ giới hạn, không có tăng thêm nữa.Hiển nhiên, đã đạt đến mức cao nhất.Nếu còn tăng thêm nữa, sẽ bị Đại Đạo bài xích.Sở Huyền đưa ra phán đoán sơ bộ, ý niệm của vị cường giả Thiên Câu tộcnày yếu hơn so với vị Ma tộc kia.Cũng không phải là thực lực cường giả Thiên Câu tộc yếu hơn vị Ma tộckia, mà bởi vì năng lực che giấu của Thiên Câu tộc không bằng chiến trường cổMa tộc, nói chung là mưu tính thua vị Ma tộc kia.Cho nên rất dễ bị Đại Đạo bài xích.Không thể nào dùng ý niệm mạnh hơn để hàng lâm.Khi kiểm tra xong giới hạn của ý niệm, chỉ một lát sau, ở bên trong thiêncâu xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, có kích thước rất nhỏ.Bên trong bay ra một kiện vật phẩm.Ánh mắt Tiêu Lương chớp động, nhìn về phía đồ vật đang bay ra.“Bắt lấy nó. ” Đúng lúc này trong đầu hắn nghe thấy giọng nói của SởHuyền.Tiêu Lương mừng rỡ chụp lấy đồ vật kia, đồng thời rất kích động và hiếukỳ, càng thêm hưng phấn đi lại gần thiên câu hơn.Tựa hồ đang chờ đợi càng nhiều bảo vật nữa bay ra ngoài.Cũng không lâu lắm, bên trong vòng xoáy lại bay ra một kiện đồ vật.Tiêu Lương cũng chụp lấy.Sở Huyền yên lặng đứng nhìn, đối phương đang thử truyền tống vật phẩm,đồng thời cũng dùng bảo vật dụ dỗ Tiêu Lương, hắn sợ Tiêu Lương rời khỏiphạm vi thiên câu.Sau khi truyền tống vài món vật phẩm nhỏ, rốt cuộc cũng đến chí bảo.Những bảo vật phía trước nhìn như không tệ, nhưng mà ở trong mắt SởHuyền chỉ có thể xem là đồ vật nhỏ mà thôi, mấy thứ này chỉ có tác dụng đốivới Đạo cảnh 6 quan trở xuống.Không hơn.Bên trong vòng xoáy thiên câu, bay ra một cái răng nanh.Bên trên răng nanh còn cuốn lấy một hạt châu màu trắng, hơn nữa có mộtđạo ý niệm đang bám vào.Ánh mắt Sở Huyền chớp động, quả nhiên là nội tình của đám gia hoả này rấtphong phú….Vừa ra tay chính là bảo vật cấp Hỗn ĐộnChiếc răng nanh kia cũng không đơn giản, hẳn là răng của sinh linh HỗnĐộn nào đó.Hạt châu trắng muốt kia, ẩn chứa tinh hoa sinh mệnh, hơn nữa có thể tựđộng ngưng kết, cũng được xem là bảo vật bất phàm.Nếu võ giả Đạo cảnh mang theo vật này trên người, cho dù gặp phải trọngthương, cũng có thể khôi phục rất nhanh.Thậm chí khi thiêu đốt một phần sinh mệnh lực, thi triển ra bí thuật cũngkhông cần lo lắng bị tổn hại căn cơ.Có hạt châu này, xem như có thể cung cấp sinh mệnh lực bị hao tổn.Hơn nữa, hạt châu này còn có thể liên tục ngưng tụ ra sinh mệnh lực.Bởi vậy có thể thấy được, vị cường giả Thiên Câu tộc kia, rất xem trọng cỗphân thân này.Bảo vật có thể khôi phục sinh mệnh lực Đạo cảnh, đều bảo vật bất phàm.Huống chi, hạt châu này còn có thể sử dụng nhiều lần.Giờ phút này, bên trong hạt châu ẩn chứa rất nhiều tinh hoa sinh mệnh.Sinh mệnh châu này là chí bảo của một tộc, cho dù chỉ có tác dụng đối vớiĐạo cảnh, nhưng bởi vì có tính đặc thù, vẫn là bảo vật cực kỳ trân quý.Có thể chữa thương, có thể bồi dưỡng hậu bối Đạo cảnh.Răng nanh cùng sinh mệnh châu, đều bay tới bên cạnh Tiêu Lương.Thiên Câu Tranh rất kích động, phân thân của mình sắp quật khởi rồi.Thế cục ở Cửu Vực, cuối cùng thì mình mới là người chiếm được tiên cơ!Rống!Đúng vào lúc này, lại truyền tới một tiếng long ngâm.