Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 549: Có mỏ vàng trong nhà rồi!

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 549: Chúng tôi là vợ chồng già               Hệ thống cũng không phải tủ chứa đồ vĩnh viễn cho Triệu Dật.               Vậy thì lấy ra thôi.               Triệu Dật đem toàn bộ vật phẩm rút ra, nhất thời bày đầy trên mặt thảm phòng khách.               Triệu Dật mở rương nhỏ đá quý ra, bên trong là một đống đá quý xanh xanh đỏ đỏ khoảng bốn năm mươi viên. Có viên lớn có viên nhỏ kích cỡ hình dạng không giống nhau, nhưng mà chất lượng đều tinh khiết và giá trị thì không nhỏ.               Dùng để chế tác các loại trang sức thực sự không tồi.               Xem ra sau này hắn muốn tặng quà sẽ không phải lo lắng không có lễ vật.               Triệu Dật đem tất cả đồ vật đáng giá bỏ vào trong két sắt lớn của hắn, những thứ khác thì đặt ở chỗ nên đặt.               Tính toán sơ qua, lần này giá trị của tất cả rương báu cộng lại ước chừng gần 200 triệu.               Lần này hắn chạy trốn tới Tam Á vốn là để tránh né nhân tình, lại không ngờ thu hoạch được cổ phần công ty và bất động sản ở nước ngoài. Còn có kỹ năng nói tiếng Hàn cùng với vô số vàng bạc châu báu.               Kiếm được thật nhiều tiền!               Sau khi cất giữ xong tất cả vật phẩm, Triệu Dật lái xe đến trường của Liễu Vũ Phi.               Triệu Dật: Đang học à?               Liễu Vũ Phi: Đúng vậy, anh trở về rồi à?               Triệu Dật: Em đang ở phòng học nào?               Liễu Vũ Phi: 7022, anh đến trường của em sao?               Triệu Dật: Hắc hắc, chờ đấy.               Liễu Vũ Phi đi bộ tới phòng 7022, đây là một phòng học lớn, bên trong có ít nhất hơn một trăm người đang học.               Triệu Dật từ cửa sổ phía sau nhìn một vòng rồi tìm thấy được Liễu Vũ Phi.               Vẫn là học sinh ngoan luôn ngồi ở hàng ghế đầu.               Triệu Dật nhân lúc thầy giáo xoay người viết bảng đã lén lẻn vào từ cửa sau phòng học, rồi ngồi ở hàng ghế sau.               Liễu Vũ Phi vẫn luôn chú ý đến động tĩnh cửa sau, vừa nhìn thấy Triệu Dật đã không kìm được vui mừng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chợt hiện lên nụ cười khả ái.               Còn gì vui hơn việc được bạn trai đến thăm, lại còn ngồi học chung với mình?               Liễu Vũ Phi cầm lấy điện thoại di động và nhanh chóng gửi tin nhắn cho Triệu Dật.               Liễu Vũ Phi: Em không tiện đi ra ngoài, chờ một lát tiết học này sắp kết thúc rồi.               Triệu Dật: Không vội, em yên tâm học đi anh ở phía sau nhìn mỹ nữ.               Liễu Vũ Phi: Hừ, không được nhìn lung tung!               Triệu Dật: Mỹ nữ anh nói chính là em mà, anh nhìn vợ của anh có gì sai?               Liễu Vũ Phi: /Thẹn thùng/ coi như anh thông minh!               Triệu Dật mỉm cười với nữ sinh bên cạnh, sau đó cúi đầu chơi điện thoại di động.               Nữ sinh kia thấy Triệu Dật mỉm cười với mình, gương mặt chợt bừng đỏ lên mấy phần.               Nam sinh này thật sự rất đẹp trai!               Thật là khí chất.               Tim cô đập thình thịch…               Không chỉ có nữ sinh kia đỏ mặt, nam sinh chung quanh cũng đều quăng tới những ánh mắt chú ý.               Người này rất xa lạ hiển nhiên không phải người của khoa này, hẳn là ở khoa khác .               Là bạn trai của cô gái nào đây?               Chẳng bao lâu, tiết học đầu tiên kết thúc.               Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, Liễu Vũ Phi bước chân nhẹ nhàng ôm sách đi tới bên cạnh Triệu Dật ngồi xuống, cười tủm tỉm hỏi: "Anh trở về khi nào”               "Buổi chiều."               Liễu Vũ Phi vừa nghe Triệu Dật  nói  vừa trở về thì đã tới tìm mình, trong lòng nhất thời vui sướng.               "Muốn đi bây giờ sao?"               Triệu Dật cười nói: "Em còn có một tiết học đúng chứ?”               Liễu Vũ Phi ừ một tiếng đáp: "Sợ anh nhàm chán, em có thể trốn tiết nha. ”               Triệu Dật cười nói: "Không cần vội, anh đợi em học xong. Lúc trước em cũng học cùng anh mấy ngày mà, anh cũng muốn cảm nhận việc này một chút. ”               Liễu Vũ Phi nhịn không được cười khẽ: "Được, chỉ cần anh không cảm thấy nhàm chán là được. ”               Triệu Dật lắc lắc di động trong tay đáp: "Anh chơi điện thoại di động là được. ”               “Được!”               Bạn học nam nữ chung quanh nhìn thấy một màn này nhất thời bừng tỉnh, thì ra nam sinh này chính là cậu bạn trai lái PORSCHE của Liễu Vũ Phi trong truyền thuyết kia sao.               Tất cả mọi người đều cười rộ lên, chuyện ăn khuya cứ như vậy được quyết định.

Chương 549: Chúng tôi là vợ chồng già  

             Hệ thống cũng không phải tủ chứa đồ vĩnh viễn cho Triệu Dật.  

             Vậy thì lấy ra thôi.  

             Triệu Dật đem toàn bộ vật phẩm rút ra, nhất thời bày đầy trên mặt thảm phòng khách.  

             Triệu Dật mở rương nhỏ đá quý ra, bên trong là một đống đá quý xanh xanh đỏ đỏ khoảng bốn năm mươi viên. Có viên lớn có viên nhỏ kích cỡ hình dạng không giống nhau, nhưng mà chất lượng đều tinh khiết và giá trị thì không nhỏ.  

             Dùng để chế tác các loại trang sức thực sự không tồi.  

             Xem ra sau này hắn muốn tặng quà sẽ không phải lo lắng không có lễ vật.  

             Triệu Dật đem tất cả đồ vật đáng giá bỏ vào trong két sắt lớn của hắn, những thứ khác thì đặt ở chỗ nên đặt.  

             Tính toán sơ qua, lần này giá trị của tất cả rương báu cộng lại ước chừng gần 200 triệu.  

             Lần này hắn chạy trốn tới Tam Á vốn là để tránh né nhân tình, lại không ngờ thu hoạch được cổ phần công ty và bất động sản ở nước ngoài. Còn có kỹ năng nói tiếng Hàn cùng với vô số vàng bạc châu báu.  

             Kiếm được thật nhiều tiền!  

             Sau khi cất giữ xong tất cả vật phẩm, Triệu Dật lái xe đến trường của Liễu Vũ Phi.  

             Triệu Dật: Đang học à?  

             Liễu Vũ Phi: Đúng vậy, anh trở về rồi à?  

             Triệu Dật: Em đang ở phòng học nào?  

             Liễu Vũ Phi: 7022, anh đến trường của em sao?  

             Triệu Dật: Hắc hắc, chờ đấy.  

             Liễu Vũ Phi đi bộ tới phòng 7022, đây là một phòng học lớn, bên trong có ít nhất hơn một trăm người đang học.  

             Triệu Dật từ cửa sổ phía sau nhìn một vòng rồi tìm thấy được Liễu Vũ Phi.  

             Vẫn là học sinh ngoan luôn ngồi ở hàng ghế đầu.  

             Triệu Dật nhân lúc thầy giáo xoay người viết bảng đã lén lẻn vào từ cửa sau phòng học, rồi ngồi ở hàng ghế sau.  

             Liễu Vũ Phi vẫn luôn chú ý đến động tĩnh cửa sau, vừa nhìn thấy Triệu Dật đã không kìm được vui mừng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chợt hiện lên nụ cười khả ái.  

             Còn gì vui hơn việc được bạn trai đến thăm, lại còn ngồi học chung với mình?  

             Liễu Vũ Phi cầm lấy điện thoại di động và nhanh chóng gửi tin nhắn cho Triệu Dật.  

             Liễu Vũ Phi: Em không tiện đi ra ngoài, chờ một lát tiết học này sắp kết thúc rồi.  

             Triệu Dật: Không vội, em yên tâm học đi anh ở phía sau nhìn mỹ nữ.  

             Liễu Vũ Phi: Hừ, không được nhìn lung tung!  

             Triệu Dật: Mỹ nữ anh nói chính là em mà, anh nhìn vợ của anh có gì sai?  

             Liễu Vũ Phi: /Thẹn thùng/ coi như anh thông minh!  

             Triệu Dật mỉm cười với nữ sinh bên cạnh, sau đó cúi đầu chơi điện thoại di động.  

             Nữ sinh kia thấy Triệu Dật mỉm cười với mình, gương mặt chợt bừng đỏ lên mấy phần.  

             Nam sinh này thật sự rất đẹp trai!  

             Thật là khí chất.  

             Tim cô đập thình thịch…  

             Không chỉ có nữ sinh kia đỏ mặt, nam sinh chung quanh cũng đều quăng tới những ánh mắt chú ý.  

             Người này rất xa lạ hiển nhiên không phải người của khoa này, hẳn là ở khoa khác .  

             Là bạn trai của cô gái nào đây?  

             Chẳng bao lâu, tiết học đầu tiên kết thúc.  

             Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, Liễu Vũ Phi bước chân nhẹ nhàng ôm sách đi tới bên cạnh Triệu Dật ngồi xuống, cười tủm tỉm hỏi: "Anh trở về khi nào”  

             "Buổi chiều."  

             Liễu Vũ Phi vừa nghe Triệu Dật  nói  vừa trở về thì đã tới tìm mình, trong lòng nhất thời vui sướng.  

             "Muốn đi bây giờ sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Em còn có một tiết học đúng chứ?”  

             Liễu Vũ Phi ừ một tiếng đáp: "Sợ anh nhàm chán, em có thể trốn tiết nha. ”  

             Triệu Dật cười nói: "Không cần vội, anh đợi em học xong. Lúc trước em cũng học cùng anh mấy ngày mà, anh cũng muốn cảm nhận việc này một chút. ”  

             Liễu Vũ Phi nhịn không được cười khẽ: "Được, chỉ cần anh không cảm thấy nhàm chán là được. ”  

             Triệu Dật lắc lắc di động trong tay đáp: "Anh chơi điện thoại di động là được. ”  

             “Được!”  

             Bạn học nam nữ chung quanh nhìn thấy một màn này nhất thời bừng tỉnh, thì ra nam sinh này chính là cậu bạn trai lái PORSCHE của Liễu Vũ Phi trong truyền thuyết kia sao.  

             Tất cả mọi người đều cười rộ lên, chuyện ăn khuya cứ như vậy được quyết định.

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 549: Chúng tôi là vợ chồng già               Hệ thống cũng không phải tủ chứa đồ vĩnh viễn cho Triệu Dật.               Vậy thì lấy ra thôi.               Triệu Dật đem toàn bộ vật phẩm rút ra, nhất thời bày đầy trên mặt thảm phòng khách.               Triệu Dật mở rương nhỏ đá quý ra, bên trong là một đống đá quý xanh xanh đỏ đỏ khoảng bốn năm mươi viên. Có viên lớn có viên nhỏ kích cỡ hình dạng không giống nhau, nhưng mà chất lượng đều tinh khiết và giá trị thì không nhỏ.               Dùng để chế tác các loại trang sức thực sự không tồi.               Xem ra sau này hắn muốn tặng quà sẽ không phải lo lắng không có lễ vật.               Triệu Dật đem tất cả đồ vật đáng giá bỏ vào trong két sắt lớn của hắn, những thứ khác thì đặt ở chỗ nên đặt.               Tính toán sơ qua, lần này giá trị của tất cả rương báu cộng lại ước chừng gần 200 triệu.               Lần này hắn chạy trốn tới Tam Á vốn là để tránh né nhân tình, lại không ngờ thu hoạch được cổ phần công ty và bất động sản ở nước ngoài. Còn có kỹ năng nói tiếng Hàn cùng với vô số vàng bạc châu báu.               Kiếm được thật nhiều tiền!               Sau khi cất giữ xong tất cả vật phẩm, Triệu Dật lái xe đến trường của Liễu Vũ Phi.               Triệu Dật: Đang học à?               Liễu Vũ Phi: Đúng vậy, anh trở về rồi à?               Triệu Dật: Em đang ở phòng học nào?               Liễu Vũ Phi: 7022, anh đến trường của em sao?               Triệu Dật: Hắc hắc, chờ đấy.               Liễu Vũ Phi đi bộ tới phòng 7022, đây là một phòng học lớn, bên trong có ít nhất hơn một trăm người đang học.               Triệu Dật từ cửa sổ phía sau nhìn một vòng rồi tìm thấy được Liễu Vũ Phi.               Vẫn là học sinh ngoan luôn ngồi ở hàng ghế đầu.               Triệu Dật nhân lúc thầy giáo xoay người viết bảng đã lén lẻn vào từ cửa sau phòng học, rồi ngồi ở hàng ghế sau.               Liễu Vũ Phi vẫn luôn chú ý đến động tĩnh cửa sau, vừa nhìn thấy Triệu Dật đã không kìm được vui mừng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chợt hiện lên nụ cười khả ái.               Còn gì vui hơn việc được bạn trai đến thăm, lại còn ngồi học chung với mình?               Liễu Vũ Phi cầm lấy điện thoại di động và nhanh chóng gửi tin nhắn cho Triệu Dật.               Liễu Vũ Phi: Em không tiện đi ra ngoài, chờ một lát tiết học này sắp kết thúc rồi.               Triệu Dật: Không vội, em yên tâm học đi anh ở phía sau nhìn mỹ nữ.               Liễu Vũ Phi: Hừ, không được nhìn lung tung!               Triệu Dật: Mỹ nữ anh nói chính là em mà, anh nhìn vợ của anh có gì sai?               Liễu Vũ Phi: /Thẹn thùng/ coi như anh thông minh!               Triệu Dật mỉm cười với nữ sinh bên cạnh, sau đó cúi đầu chơi điện thoại di động.               Nữ sinh kia thấy Triệu Dật mỉm cười với mình, gương mặt chợt bừng đỏ lên mấy phần.               Nam sinh này thật sự rất đẹp trai!               Thật là khí chất.               Tim cô đập thình thịch…               Không chỉ có nữ sinh kia đỏ mặt, nam sinh chung quanh cũng đều quăng tới những ánh mắt chú ý.               Người này rất xa lạ hiển nhiên không phải người của khoa này, hẳn là ở khoa khác .               Là bạn trai của cô gái nào đây?               Chẳng bao lâu, tiết học đầu tiên kết thúc.               Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, Liễu Vũ Phi bước chân nhẹ nhàng ôm sách đi tới bên cạnh Triệu Dật ngồi xuống, cười tủm tỉm hỏi: "Anh trở về khi nào”               "Buổi chiều."               Liễu Vũ Phi vừa nghe Triệu Dật  nói  vừa trở về thì đã tới tìm mình, trong lòng nhất thời vui sướng.               "Muốn đi bây giờ sao?"               Triệu Dật cười nói: "Em còn có một tiết học đúng chứ?”               Liễu Vũ Phi ừ một tiếng đáp: "Sợ anh nhàm chán, em có thể trốn tiết nha. ”               Triệu Dật cười nói: "Không cần vội, anh đợi em học xong. Lúc trước em cũng học cùng anh mấy ngày mà, anh cũng muốn cảm nhận việc này một chút. ”               Liễu Vũ Phi nhịn không được cười khẽ: "Được, chỉ cần anh không cảm thấy nhàm chán là được. ”               Triệu Dật lắc lắc di động trong tay đáp: "Anh chơi điện thoại di động là được. ”               “Được!”               Bạn học nam nữ chung quanh nhìn thấy một màn này nhất thời bừng tỉnh, thì ra nam sinh này chính là cậu bạn trai lái PORSCHE của Liễu Vũ Phi trong truyền thuyết kia sao.               Tất cả mọi người đều cười rộ lên, chuyện ăn khuya cứ như vậy được quyết định.

Chương 549: Có mỏ vàng trong nhà rồi!