Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…
Chương 556: Cậu thấy chuyện này như thế nào?”
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 556: Tham gia diễn đàn sinh viên khởi nghiệp Triệu Dật cười mắng: “Mẹ kiếp! Cậu có biết các trường đại học và cao đẳng trên toàn quốc có bao nhiêu người tài giỏi không? Kiểu khoe khoang nhảm nhí này, có mà bị đánh cho sưng mặt.” Lục Đào bật cười, đưa mắt nhìn Tô Mai và Mạnh Hoan rồi nói: “Dù sao khoe khoang cũng không cần đóng thuế, trong lòng tôi cậu tuyệt đối là số 1!” Mọi người đang nói chuyện thì điện thoại của Triệu Dật đổ chuông. Triệu Dật cầm điện thoại lên xem, sắc mặt trở nên kỳ lạ: “Này! nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến rồi!” Lục Đào cười nói: “Anh Tống sao?” Triệu Dật gật đầu, nhận điện thoại: “Chà! Anh Minh…. Ừm! Ở đây! Tôi vừa mới đi Tam Á về…. Bây giờ tôi đang ở quán thịt xiên phía sau ký túc xá đây…. Ừm! Nếu không thì anh Minh đến đây với chúng tôi…. Được chứ! Chúng tôi cũng vừa mới đến…. Ừm! Đúng! Quán Xuyên Xuyên…. Được! Bọn tôi sẽ chờ.” Triệu Dật tắt điện thoại, cười nói: “Anh Minh sẽ tới đây ngay.” Lục Đào cười nói: ”Xem ra trong lòng anh ấy vẫn khá là gấp gáp nha!” Vẻ mặt Triệu Dật thản nhiên: “Chỉ nói chuyện thôi. Nếu không có chuyện gì thì giúp anh ấy một chút cũng không sao. Dù sao anh ấy cũng là giáo viên phụ trách của chúng ta, chiếu cố chúng ta rất nhiều. Nhưng mà nếu quá phức tạp, vậy thì quên đi.” Không lâu sau Tống Dịch Minh đã đến và ngồi bên cạnh Quách Đông Lai, ngay bên trái Triệu Dật. ” Triệu Dật mở một chai bia và rót cho Tống Dịch Minh, Tống Dịch Minh nhanh chóng nhận lấy, cười nói: “Tôi tự làm được, dù sao bây giờ cậu cũng là ông chủ rồi.” Triệu Dật cười nói: “Anh Minh bớt đùa, dù tôi có là ông chủ thì tôi vẫn phải nghe lời anh mà.” Tống Dịch Minh đưa mắt nhìn Phùng Tiếu Tiếu tò mò hỏi: “Bạn gái của cậu sao?” Triệu Dật cười nói: “Là bạn thôi, tên là Phùng Tiếu Tiếu, một ca sĩ trẻ mới nổi…. Tiếu Tiếu! Đây là anh Minh, giáo viên phụ trách của lớp chúng tôi.” “Anh Minh! Xin chào!” “Xin chào, xin chào…. Phùng Tiếu Tiếu?” Cũng giống như Mạnh Hoan vừa nãy, sau khi suy nghĩ một lúc, hai mắt Tống Dịch Minh sáng lên: ‘Đêm có gió nhớ anh nhiều hơn’, bài hát này có phải là do cô hát không?” Triệu Dật cùng mọi người cười phá lên. Tống Dịch Minh ngại ngùng hỏi: “Sao vậy? Tôi hỏi không đúng sao?” Quách Đông Lai cười giải thích: “Bởi vì chuyện anh vừa hỏi, lúc nãy cũng đã có người hỏi như vậy rồi.” Tống Dịch Minh định thần lại, cười nói: “Xin lỗi! Tôi thực sự không ngờ Triệu Dật lại có bạn là ca sĩ. Bài hát này của Phùng Tiếu Tiếu hiện đang nổi tiếng khắp cả nước…”
Chương 556: Tham gia diễn đàn sinh viên khởi nghiệp
Triệu Dật cười mắng: “Mẹ kiếp! Cậu có biết các trường đại học và cao đẳng trên toàn quốc có bao nhiêu người tài giỏi không? Kiểu khoe khoang nhảm nhí này, có mà bị đánh cho sưng mặt.”
Lục Đào bật cười, đưa mắt nhìn Tô Mai và Mạnh Hoan rồi nói: “Dù sao khoe khoang cũng không cần đóng thuế, trong lòng tôi cậu tuyệt đối là số 1!”
Mọi người đang nói chuyện thì điện thoại của Triệu Dật đổ chuông.
Triệu Dật cầm điện thoại lên xem, sắc mặt trở nên kỳ lạ: “Này! nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến rồi!”
Lục Đào cười nói: “Anh Tống sao?”
Triệu Dật gật đầu, nhận điện thoại: “Chà! Anh Minh…. Ừm! Ở đây! Tôi vừa mới đi Tam Á về…. Bây giờ tôi đang ở quán thịt xiên phía sau ký túc xá đây…. Ừm! Nếu không thì anh Minh đến đây với chúng tôi…. Được chứ! Chúng tôi cũng vừa mới đến…. Ừm! Đúng! Quán Xuyên Xuyên…. Được! Bọn tôi sẽ chờ.”
Triệu Dật tắt điện thoại, cười nói: “Anh Minh sẽ tới đây ngay.”
Lục Đào cười nói: ”Xem ra trong lòng anh ấy vẫn khá là gấp gáp nha!”
Vẻ mặt Triệu Dật thản nhiên: “Chỉ nói chuyện thôi. Nếu không có chuyện gì thì giúp anh ấy một chút cũng không sao. Dù sao anh ấy cũng là giáo viên phụ trách của chúng ta, chiếu cố chúng ta rất nhiều. Nhưng mà nếu quá phức tạp, vậy thì quên đi.”
Không lâu sau Tống Dịch Minh đã đến và ngồi bên cạnh Quách Đông Lai, ngay bên trái Triệu Dật. ”
Triệu Dật mở một chai bia và rót cho Tống Dịch Minh, Tống Dịch Minh nhanh chóng nhận lấy, cười nói: “Tôi tự làm được, dù sao bây giờ cậu cũng là ông chủ rồi.”
Triệu Dật cười nói: “Anh Minh bớt đùa, dù tôi có là ông chủ thì tôi vẫn phải nghe lời anh mà.”
Tống Dịch Minh đưa mắt nhìn Phùng Tiếu Tiếu tò mò hỏi: “Bạn gái của cậu sao?”
Triệu Dật cười nói: “Là bạn thôi, tên là Phùng Tiếu Tiếu, một ca sĩ trẻ mới nổi…. Tiếu Tiếu! Đây là anh Minh, giáo viên phụ trách của lớp chúng tôi.”
“Anh Minh! Xin chào!”
“Xin chào, xin chào…. Phùng Tiếu Tiếu?”
Cũng giống như Mạnh Hoan vừa nãy, sau khi suy nghĩ một lúc, hai mắt Tống Dịch Minh sáng lên: ‘Đêm có gió nhớ anh nhiều hơn’, bài hát này có phải là do cô hát không?”
Triệu Dật cùng mọi người cười phá lên.
Tống Dịch Minh ngại ngùng hỏi: “Sao vậy? Tôi hỏi không đúng sao?”
Quách Đông Lai cười giải thích: “Bởi vì chuyện anh vừa hỏi, lúc nãy cũng đã có người hỏi như vậy rồi.”
Tống Dịch Minh định thần lại, cười nói: “Xin lỗi! Tôi thực sự không ngờ Triệu Dật lại có bạn là ca sĩ. Bài hát này của Phùng Tiếu Tiếu hiện đang nổi tiếng khắp cả nước…”
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 556: Tham gia diễn đàn sinh viên khởi nghiệp Triệu Dật cười mắng: “Mẹ kiếp! Cậu có biết các trường đại học và cao đẳng trên toàn quốc có bao nhiêu người tài giỏi không? Kiểu khoe khoang nhảm nhí này, có mà bị đánh cho sưng mặt.” Lục Đào bật cười, đưa mắt nhìn Tô Mai và Mạnh Hoan rồi nói: “Dù sao khoe khoang cũng không cần đóng thuế, trong lòng tôi cậu tuyệt đối là số 1!” Mọi người đang nói chuyện thì điện thoại của Triệu Dật đổ chuông. Triệu Dật cầm điện thoại lên xem, sắc mặt trở nên kỳ lạ: “Này! nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến rồi!” Lục Đào cười nói: “Anh Tống sao?” Triệu Dật gật đầu, nhận điện thoại: “Chà! Anh Minh…. Ừm! Ở đây! Tôi vừa mới đi Tam Á về…. Bây giờ tôi đang ở quán thịt xiên phía sau ký túc xá đây…. Ừm! Nếu không thì anh Minh đến đây với chúng tôi…. Được chứ! Chúng tôi cũng vừa mới đến…. Ừm! Đúng! Quán Xuyên Xuyên…. Được! Bọn tôi sẽ chờ.” Triệu Dật tắt điện thoại, cười nói: “Anh Minh sẽ tới đây ngay.” Lục Đào cười nói: ”Xem ra trong lòng anh ấy vẫn khá là gấp gáp nha!” Vẻ mặt Triệu Dật thản nhiên: “Chỉ nói chuyện thôi. Nếu không có chuyện gì thì giúp anh ấy một chút cũng không sao. Dù sao anh ấy cũng là giáo viên phụ trách của chúng ta, chiếu cố chúng ta rất nhiều. Nhưng mà nếu quá phức tạp, vậy thì quên đi.” Không lâu sau Tống Dịch Minh đã đến và ngồi bên cạnh Quách Đông Lai, ngay bên trái Triệu Dật. ” Triệu Dật mở một chai bia và rót cho Tống Dịch Minh, Tống Dịch Minh nhanh chóng nhận lấy, cười nói: “Tôi tự làm được, dù sao bây giờ cậu cũng là ông chủ rồi.” Triệu Dật cười nói: “Anh Minh bớt đùa, dù tôi có là ông chủ thì tôi vẫn phải nghe lời anh mà.” Tống Dịch Minh đưa mắt nhìn Phùng Tiếu Tiếu tò mò hỏi: “Bạn gái của cậu sao?” Triệu Dật cười nói: “Là bạn thôi, tên là Phùng Tiếu Tiếu, một ca sĩ trẻ mới nổi…. Tiếu Tiếu! Đây là anh Minh, giáo viên phụ trách của lớp chúng tôi.” “Anh Minh! Xin chào!” “Xin chào, xin chào…. Phùng Tiếu Tiếu?” Cũng giống như Mạnh Hoan vừa nãy, sau khi suy nghĩ một lúc, hai mắt Tống Dịch Minh sáng lên: ‘Đêm có gió nhớ anh nhiều hơn’, bài hát này có phải là do cô hát không?” Triệu Dật cùng mọi người cười phá lên. Tống Dịch Minh ngại ngùng hỏi: “Sao vậy? Tôi hỏi không đúng sao?” Quách Đông Lai cười giải thích: “Bởi vì chuyện anh vừa hỏi, lúc nãy cũng đã có người hỏi như vậy rồi.” Tống Dịch Minh định thần lại, cười nói: “Xin lỗi! Tôi thực sự không ngờ Triệu Dật lại có bạn là ca sĩ. Bài hát này của Phùng Tiếu Tiếu hiện đang nổi tiếng khắp cả nước…”