Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…
Chương 564: Sơ yếu lý lịch cuộc sống
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 564: Diễn đàn đầu tư và khởi nghiệp Hứa Chương tò mò hỏi: "Làm sao cô có thể thuyết phục Triệu Dật đầu tư vậy?” Chu Đình cười nói: "Ở cửa ra vào của cửa hàng tôi mời anh ta ăn một bát mì nhỏ. Tiếp đó anh ấy ăn xong mì thì không có ý định đầu tư, sau đó lại quay lại đầu tư.” Hứa Chương cười ha ha nói: "Đáng tiếc tôi vừa mở cửa hàng online, bằng không tôi cũng nhanh chóng ôm đùi Triệu Dật, kéo một khoản đầu tư rồi nói sau. ” Ngô Ba và Đỗ Vân cũng đều nở nụ cười. Đúng ra mà nói mấy chuyện bọn họ làm đúng là cũng chỉ có Chu Đình cần vốn đầu tư, phần mềm của Ngô Ba, thiết kế hay bản vẽ của Đỗ Vân, đều không cần gì đến đầu tư. Bởi vì cho dù có cầm vốn đầu tư trong tay thì bọn họ cũng không biết tiêu như thế nào. Chu Minh Chu chủ nhiệm ở bên cạnh nghe được, cười nói: "Chu Đình, đầu tư này của cô đã có được, bước tiếp theo cô định sẽ làm gì? ” Chu Đình cười nói: "Chính là mở chuỗi cửa hàng phải thống nhất phong cách trang trí, thông báo tuyển dụng thêm nhân viên, thống nhất đào tạo. Quán mì mà thôi, thật ra rất dễ quản lý, cũng không giống mấy người bọn họ làm công nghệ cao như vậy..." Ngô Ba cười nói: "Nói là nói như vậy, một chén nguyên liệu kia của cô phải thật sự có là bản lĩnh mới làm ra được, cũng không phải ai cũng có thể làm ra nha...". Trung tâm hội nghị và triển lãm rộng lớn, đã dựng lên rất nhiều gian hàng bên cạnh, mỗi gian hàng giống như một túp lều vuông, mỗi một túp lều đều có một cái bàn giống ở trên bục giảng của trường đại học. Đám người Triệu Dật tìm được vị trí bàn của Đại học Công Thương, sau đó cùng với giúp đám người Ngô Ba chuẩn bị máy tính, dựng áp phích tuyên truyền lên. Toàn bộ trung tâm hội nghị và triển lãm rất đông đúc và náo nhiệt. Mục tiêu tổ chức của sự kiện lần này là hướng đến xã hội, mọi công dân quan tâm đều có thể đến tham dự. Những người tham dự có thể là khách hàng tiềm năng, cũng có thể là cộng tác viên tiềm năng hoặc là các nhà đầu tư. Năm người tham gia mỗi người đều có một áp phích tuyên truyền. Áp phích đại khái chính là minh họa những gì họ đang làm và loại hình công ty, dự án kinh doanh,.... Trao đổi lẫn nhau, học hỏi lẫn nhau, tìm kiếm cơ hội hợp tác, đây là mục đích của diễn đàn lần này. Ở đây tập hợp tất cả các sinh viên đại học đang lập nghiệp, mặc dù chắc chắn không phải là tất cả các sinh viên lập nghiệp đều ở đây nhưng hầu hết các tài năng hàng đầu đang lập nghiệp đều đến nơi này. Cũng bởi vì vậy mà có không ít người của các công ty đầu tư cũng xuất hiện ở đây. Dù sao cũng chỉ là những sinh viên nên chắc chắn không có vốn để khởi nghiệp, nhưng bọn họ lại có thể có một dự án tốt, mà đây chính là mục đích của các công ty đầu tư. Đầu tư, nắm cổ phần, thu lợi nhuận! Triệu Dật giúp mọi người bố trí gian hàng xong thì không có việc gì để làm, hắn chào hỏi mọi người xong thì ra ngoài đi dạo. Triệu Dật cũng tò mò các sinh viên ưu tú muốn lập nghiệp này sẽ có những ý tưởng gì đây. Triệu Dật đi dạo một vòng, thật đúng là mở rộng tầm mắt. Mặc dù tất cả mọi người vẫn còn là sinh viên, nhưng sức sáng tạo và trí tưởng tượng là không có giới hạn, cũng không có ranh giới. Thế giới vốn rộng lớn, giống như một cánh rừng vậy, loại người nào cũng có. Triệu Dật đi qua nhìn từng tấm áp phích tuyên truyền, trong những sinh viên khởi nghiệp này đa số quy mô đầu tư đều rất nhỏ, nhưng cũng có một ít áp phích với quy mô công ty đều đã đạt tới 10 triệu trở lên. "Chú ý! Ký chủ xin lưu ý! Phát hiện nhân tài đặc biệt!” “Ồ!” Triệu Dật đột nhiên dừng bước, ánh mắt hơi sáng lên. “Nhân tài đặc biệt?” Lúc trước Triệu Dật đã từng thông qua hệ thống phát hiện nhân tài quản lý tài chính tài giỏi. Bây giờ hệ thống lại đưa ra gợi ý, Triệu Dật lập tức có chút mong đợi, không biết lần này hệ thống phát hiện là nhân tài đặc biệt là gì đây. Phải biết rằng nếu hệ thống phát hiện thì đều là nhân tài đặc biệt cấp S. Phải biết rằng Đại học Viện Hàn Lâm Khoa học Trung Quốc chính là trường đại học siêu trâu bò, có thể nói là học viện khoa học kỹ thuật cao cấp nhất ở Trung Quốc, trực thuộc Viện khoa học Trung Quốc. Tiến sĩ khoa học đầu tiên của Trung Quốc, tiến sĩ kỹ thuật đầu tiên, nữ tiến sĩ đầu tiên, tiến sĩ song bằng đầu tiên đều là từ nơi này đi ra!
Chương 564: Diễn đàn đầu tư và khởi nghiệp
Hứa Chương tò mò hỏi: "Làm sao cô có thể thuyết phục Triệu Dật đầu tư vậy?”
Chu Đình cười nói: "Ở cửa ra vào của cửa hàng tôi mời anh ta ăn một bát mì nhỏ. Tiếp đó anh ấy ăn xong mì thì không có ý định đầu tư, sau đó lại quay lại đầu tư.”
Hứa Chương cười ha ha nói: "Đáng tiếc tôi vừa mở cửa hàng online, bằng không tôi cũng nhanh chóng ôm đùi Triệu Dật, kéo một khoản đầu tư rồi nói sau. ”
Ngô Ba và Đỗ Vân cũng đều nở nụ cười. Đúng ra mà nói mấy chuyện bọn họ làm đúng là cũng chỉ có Chu Đình cần vốn đầu tư, phần mềm của Ngô Ba, thiết kế hay bản vẽ của Đỗ Vân, đều không cần gì đến đầu tư. Bởi vì cho dù có cầm vốn đầu tư trong tay thì bọn họ cũng không biết tiêu như thế nào.
Chu Minh Chu chủ nhiệm ở bên cạnh nghe được, cười nói: "Chu Đình, đầu tư này của cô đã có được, bước tiếp theo cô định sẽ làm gì? ”
Chu Đình cười nói: "Chính là mở chuỗi cửa hàng phải thống nhất phong cách trang trí, thông báo tuyển dụng thêm nhân viên, thống nhất đào tạo. Quán mì mà thôi, thật ra rất dễ quản lý, cũng không giống mấy người bọn họ làm công nghệ cao như vậy..."
Ngô Ba cười nói: "Nói là nói như vậy, một chén nguyên liệu kia của cô phải thật sự có là bản lĩnh mới làm ra được, cũng không phải ai cũng có thể làm ra nha...".
Trung tâm hội nghị và triển lãm rộng lớn, đã dựng lên rất nhiều gian hàng bên cạnh, mỗi gian hàng giống như một túp lều vuông, mỗi một túp lều đều có một cái bàn giống ở trên bục giảng của trường đại học.
Đám người Triệu Dật tìm được vị trí bàn của Đại học Công Thương, sau đó cùng với giúp đám người Ngô Ba chuẩn bị máy tính, dựng áp phích tuyên truyền lên.
Toàn bộ trung tâm hội nghị và triển lãm rất đông đúc và náo nhiệt.
Mục tiêu tổ chức của sự kiện lần này là hướng đến xã hội, mọi công dân quan tâm đều có thể đến tham dự. Những người tham dự có thể là khách hàng tiềm năng, cũng có thể là cộng tác viên tiềm năng hoặc là các nhà đầu tư.
Năm người tham gia mỗi người đều có một áp phích tuyên truyền. Áp phích đại khái chính là minh họa những gì họ đang làm và loại hình công ty, dự án kinh doanh,....
Trao đổi lẫn nhau, học hỏi lẫn nhau, tìm kiếm cơ hội hợp tác, đây là mục đích của diễn đàn lần này.
Ở đây tập hợp tất cả các sinh viên đại học đang lập nghiệp, mặc dù chắc chắn không phải là tất cả các sinh viên lập nghiệp đều ở đây nhưng hầu hết các tài năng hàng đầu đang lập nghiệp đều đến nơi này.
Cũng bởi vì vậy mà có không ít người của các công ty đầu tư cũng xuất hiện ở đây. Dù sao cũng chỉ là những sinh viên nên chắc chắn không có vốn để khởi nghiệp, nhưng bọn họ lại có thể có một dự án tốt, mà đây chính là mục đích của các công ty đầu tư.
Đầu tư, nắm cổ phần, thu lợi nhuận!
Triệu Dật giúp mọi người bố trí gian hàng xong thì không có việc gì để làm, hắn chào hỏi mọi người xong thì ra ngoài đi dạo.
Triệu Dật cũng tò mò các sinh viên ưu tú muốn lập nghiệp này sẽ có những ý tưởng gì đây.
Triệu Dật đi dạo một vòng, thật đúng là mở rộng tầm mắt.
Mặc dù tất cả mọi người vẫn còn là sinh viên, nhưng sức sáng tạo và trí tưởng tượng là không có giới hạn, cũng không có ranh giới. Thế giới vốn rộng lớn, giống như một cánh rừng vậy, loại người nào cũng có.
Triệu Dật đi qua nhìn từng tấm áp phích tuyên truyền, trong những sinh viên khởi nghiệp này đa số quy mô đầu tư đều rất nhỏ, nhưng cũng có một ít áp phích với quy mô công ty đều đã đạt tới 10 triệu trở lên.
"Chú ý! Ký chủ xin lưu ý! Phát hiện nhân tài đặc biệt!”
“Ồ!”
Triệu Dật đột nhiên dừng bước, ánh mắt hơi sáng lên.
“Nhân tài đặc biệt?”
Lúc trước Triệu Dật đã từng thông qua hệ thống phát hiện nhân tài quản lý tài chính tài giỏi. Bây giờ hệ thống lại đưa ra gợi ý, Triệu Dật lập tức có chút mong đợi, không biết lần này hệ thống phát hiện là nhân tài đặc biệt là gì đây.
Phải biết rằng nếu hệ thống phát hiện thì đều là nhân tài đặc biệt cấp S.
Phải biết rằng Đại học Viện Hàn Lâm Khoa học Trung Quốc chính là trường đại học siêu trâu bò, có thể nói là học viện khoa học kỹ thuật cao cấp nhất ở Trung Quốc, trực thuộc Viện khoa học Trung Quốc. Tiến sĩ khoa học đầu tiên của Trung Quốc, tiến sĩ kỹ thuật đầu tiên, nữ tiến sĩ đầu tiên, tiến sĩ song bằng đầu tiên đều là từ nơi này đi ra!
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 564: Diễn đàn đầu tư và khởi nghiệp Hứa Chương tò mò hỏi: "Làm sao cô có thể thuyết phục Triệu Dật đầu tư vậy?” Chu Đình cười nói: "Ở cửa ra vào của cửa hàng tôi mời anh ta ăn một bát mì nhỏ. Tiếp đó anh ấy ăn xong mì thì không có ý định đầu tư, sau đó lại quay lại đầu tư.” Hứa Chương cười ha ha nói: "Đáng tiếc tôi vừa mở cửa hàng online, bằng không tôi cũng nhanh chóng ôm đùi Triệu Dật, kéo một khoản đầu tư rồi nói sau. ” Ngô Ba và Đỗ Vân cũng đều nở nụ cười. Đúng ra mà nói mấy chuyện bọn họ làm đúng là cũng chỉ có Chu Đình cần vốn đầu tư, phần mềm của Ngô Ba, thiết kế hay bản vẽ của Đỗ Vân, đều không cần gì đến đầu tư. Bởi vì cho dù có cầm vốn đầu tư trong tay thì bọn họ cũng không biết tiêu như thế nào. Chu Minh Chu chủ nhiệm ở bên cạnh nghe được, cười nói: "Chu Đình, đầu tư này của cô đã có được, bước tiếp theo cô định sẽ làm gì? ” Chu Đình cười nói: "Chính là mở chuỗi cửa hàng phải thống nhất phong cách trang trí, thông báo tuyển dụng thêm nhân viên, thống nhất đào tạo. Quán mì mà thôi, thật ra rất dễ quản lý, cũng không giống mấy người bọn họ làm công nghệ cao như vậy..." Ngô Ba cười nói: "Nói là nói như vậy, một chén nguyên liệu kia của cô phải thật sự có là bản lĩnh mới làm ra được, cũng không phải ai cũng có thể làm ra nha...". Trung tâm hội nghị và triển lãm rộng lớn, đã dựng lên rất nhiều gian hàng bên cạnh, mỗi gian hàng giống như một túp lều vuông, mỗi một túp lều đều có một cái bàn giống ở trên bục giảng của trường đại học. Đám người Triệu Dật tìm được vị trí bàn của Đại học Công Thương, sau đó cùng với giúp đám người Ngô Ba chuẩn bị máy tính, dựng áp phích tuyên truyền lên. Toàn bộ trung tâm hội nghị và triển lãm rất đông đúc và náo nhiệt. Mục tiêu tổ chức của sự kiện lần này là hướng đến xã hội, mọi công dân quan tâm đều có thể đến tham dự. Những người tham dự có thể là khách hàng tiềm năng, cũng có thể là cộng tác viên tiềm năng hoặc là các nhà đầu tư. Năm người tham gia mỗi người đều có một áp phích tuyên truyền. Áp phích đại khái chính là minh họa những gì họ đang làm và loại hình công ty, dự án kinh doanh,.... Trao đổi lẫn nhau, học hỏi lẫn nhau, tìm kiếm cơ hội hợp tác, đây là mục đích của diễn đàn lần này. Ở đây tập hợp tất cả các sinh viên đại học đang lập nghiệp, mặc dù chắc chắn không phải là tất cả các sinh viên lập nghiệp đều ở đây nhưng hầu hết các tài năng hàng đầu đang lập nghiệp đều đến nơi này. Cũng bởi vì vậy mà có không ít người của các công ty đầu tư cũng xuất hiện ở đây. Dù sao cũng chỉ là những sinh viên nên chắc chắn không có vốn để khởi nghiệp, nhưng bọn họ lại có thể có một dự án tốt, mà đây chính là mục đích của các công ty đầu tư. Đầu tư, nắm cổ phần, thu lợi nhuận! Triệu Dật giúp mọi người bố trí gian hàng xong thì không có việc gì để làm, hắn chào hỏi mọi người xong thì ra ngoài đi dạo. Triệu Dật cũng tò mò các sinh viên ưu tú muốn lập nghiệp này sẽ có những ý tưởng gì đây. Triệu Dật đi dạo một vòng, thật đúng là mở rộng tầm mắt. Mặc dù tất cả mọi người vẫn còn là sinh viên, nhưng sức sáng tạo và trí tưởng tượng là không có giới hạn, cũng không có ranh giới. Thế giới vốn rộng lớn, giống như một cánh rừng vậy, loại người nào cũng có. Triệu Dật đi qua nhìn từng tấm áp phích tuyên truyền, trong những sinh viên khởi nghiệp này đa số quy mô đầu tư đều rất nhỏ, nhưng cũng có một ít áp phích với quy mô công ty đều đã đạt tới 10 triệu trở lên. "Chú ý! Ký chủ xin lưu ý! Phát hiện nhân tài đặc biệt!” “Ồ!” Triệu Dật đột nhiên dừng bước, ánh mắt hơi sáng lên. “Nhân tài đặc biệt?” Lúc trước Triệu Dật đã từng thông qua hệ thống phát hiện nhân tài quản lý tài chính tài giỏi. Bây giờ hệ thống lại đưa ra gợi ý, Triệu Dật lập tức có chút mong đợi, không biết lần này hệ thống phát hiện là nhân tài đặc biệt là gì đây. Phải biết rằng nếu hệ thống phát hiện thì đều là nhân tài đặc biệt cấp S. Phải biết rằng Đại học Viện Hàn Lâm Khoa học Trung Quốc chính là trường đại học siêu trâu bò, có thể nói là học viện khoa học kỹ thuật cao cấp nhất ở Trung Quốc, trực thuộc Viện khoa học Trung Quốc. Tiến sĩ khoa học đầu tiên của Trung Quốc, tiến sĩ kỹ thuật đầu tiên, nữ tiến sĩ đầu tiên, tiến sĩ song bằng đầu tiên đều là từ nơi này đi ra!