Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…
Chương 572: “Ông nội cô ở phòng bệnh nào đấy?”
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 572: Bệnh tình nguy kịch Kiều Na: Hừ, thật kiêu ngạo! Chị Hi gần đây bận việc gì cũng không thấy chị xuất hiện, nhắn tin cũng đều là không phản hồi, rất bận rộn sao? Khổng Hi: Ông tôi đang ở trong bệnh viện, tôi đang để ý chăm sóc cho ông. Kiều Na: A, có chuyện gì với ông chị vậy? Triệu Dật: Cùng hỏi. Khổng Hi: Bệnh tim phổi rất nghiêm trọng, đã đến giai đoạn cuối, các chức năng của tim và phổi đã bắt đầu suy kiệt, các bác sĩ đã không thể đưa ra bất kỳ phương pháp điều trị hiệu quả nào. Kiều Na: Nghiêm trọng như vậy? Bác sĩ không còn cách nào khác sao? Triệu Dật nhíu mày, bỗng nhiên trong lòng khẽ động. Ồ, hình như mình có thể có biện pháp? Thẻ chữa bệnh! Lúc trước đi theo Diệp Thiến đến viện dưỡng lão, Triệu Dật đã nhận được một tấm thẻ chữa bệnh kỳ diệu. Thẻ chữa bệnh: Có giá trị sử dụng 1 lần, điều trị tất cả mọi bệnh nhanh chóng, hiệu quả. Thẻ chữa bệnh sẽ biến mất sau khi sử dụng. Thời hạn sử dụng là 150 ngày tính từ ngày nhận được thẻ. Nếu không dùng thì thẻ chữa bệnh sẽ hết hạn sau 150 ngày. Điều trị tất cả mọi bệnh! Nếu vậy thì rõ ràng cũng có thể chữa khỏi bệnh của ông nội Khổng Hi được rồi. Hơn nữa còn điều trị rất nhanh! Hạn sử dụng của thẻ chữa bệnh này chỉ có 150 ngày. Tính từ lúc nhận được thẻ là giữa tháng 10, đến bây giờ cũng đã gần 5 tháng. Sắp hết hạn rồi! Trong 5 tháng qua, Triệu Dật chỉ gặp duy nhất một bệnh nhân bị bệnh nặng đó là cha của Cao Minh. Nhưng bệnh của cha Cao Minh là kiểu có tiền sẽ chữa được, nên tất nhiên không cần dùng đến thẻ chữa bệnh kỳ diệu này. Không ngờ chỉ còn vài ngày nữa là thẻ chữa bệnh hết hạn thì bệnh nặng của ông nội Khổng Hi lại tái phát, cũng không thể trơ mắt nhìn được rồi. Chẳng lẽ đây là ý trời sao? Tài sản nhà Khổng Hi lên đến 10 tỷ thì tất nhiên có thể lựa chọn được phương pháp điều trị tốt nhất. Thế nhưng nếu bác sĩ đã nói là không còn cách nào thì chỉ sợ là đã hết cách thật rồi. Triệu Dật ấn mở bảng hệ thống thần trợ để kiểm tra một danh sách rất dài, lưu trữ những thẻ mà bản thân không dùng đến. Mình có nhiều thẻ không dùng như thế á? Thẻ hoàn tiền tiêu phí sơ cấp x1 còn 3 lần Thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp x1 còn 2 lần Thẻ hoàn tiền tiêu phí cao cấp x1 còn 1 lần Thẻ may mắn x1 Thẻ xui xẻo x1 Thẻ chữa bệnh x1 Thẻ nhận thưởng x1 Thẻ uống rượu ngon x1 Thẻ đoàn tụ ăn uống trung cấp x2 (3-5 người, hạn mức tối đa 30 ngàn) Thẻ đoàn tụ ăn uống cao cấp x1 (8-10 người, hạn mức tối đa 80 ngàn) Lưu hơi bị nhiều đấy! Triệu Dật không vội xem những tấm thẻ khác mà trước tiên mở thẻ chữa bệnh ra kiểm tra một chút, sau khi xác thực thẻ này không bị vấn đề gì thì mới cầm điện thoại di động lên bắt đầu soạn tin nhắn. Triệu Dật: Ông cụ Khổng ở bệnh viện nào thế để tôi đến thăm hỏi một chút. Khổng Hi: Bệnh viện Hoa Tây. Anh trai, tôi xin ghi nhận tấm lòng của anh nhưng mà bệnh viện cũng cách quá xa, anh không cần phải đến thăm đâu. Triệu Dật: Không sao đâu, tôi lái xe đến chắc cũng nhanh thôi, có thể còn giúp được một chút. Khổng Hi: Thật sự là không cần phiền đến anh đâu, dù sao ngay cả bác sĩ cũng đã không còn phương pháp chữa bệnh nào… Triệu Dật: Được rồi. Triệu Dật không nói nhiều nữa, dù sao cũng không thể giải thích rõ ràng được chuyện thẻ chữa bệnh, cho nên… cứ đến tận nơi thôi. Vừa xúc động, cũng vừa bất lực, bất lực như thiếu nữ…
Chương 572: Bệnh tình nguy kịch
Kiều Na: Hừ, thật kiêu ngạo! Chị Hi gần đây bận việc gì cũng không thấy chị xuất hiện, nhắn tin cũng đều là không phản hồi, rất bận rộn sao?
Khổng Hi: Ông tôi đang ở trong bệnh viện, tôi đang để ý chăm sóc cho ông.
Kiều Na: A, có chuyện gì với ông chị vậy?
Triệu Dật: Cùng hỏi.
Khổng Hi: Bệnh tim phổi rất nghiêm trọng, đã đến giai đoạn cuối, các chức năng của tim và phổi đã bắt đầu suy kiệt, các bác sĩ đã không thể đưa ra bất kỳ phương pháp điều trị hiệu quả nào.
Kiều Na: Nghiêm trọng như vậy?
Bác sĩ không còn cách nào khác sao?
Triệu Dật nhíu mày, bỗng nhiên trong lòng khẽ động.
Ồ, hình như mình có thể có biện pháp?
Thẻ chữa bệnh!
Lúc trước đi theo Diệp Thiến đến viện dưỡng lão, Triệu Dật đã nhận được một tấm thẻ chữa bệnh kỳ diệu.
Thẻ chữa bệnh: Có giá trị sử dụng 1 lần, điều trị tất cả mọi bệnh nhanh chóng, hiệu quả. Thẻ chữa bệnh sẽ biến mất sau khi sử dụng. Thời hạn sử dụng là 150 ngày tính từ ngày nhận được thẻ. Nếu không dùng thì thẻ chữa bệnh sẽ hết hạn sau 150 ngày.
Điều trị tất cả mọi bệnh!
Nếu vậy thì rõ ràng cũng có thể chữa khỏi bệnh của ông nội Khổng Hi được rồi. Hơn nữa còn điều trị rất nhanh!
Hạn sử dụng của thẻ chữa bệnh này chỉ có 150 ngày. Tính từ lúc nhận được thẻ là giữa tháng 10, đến bây giờ cũng đã gần 5 tháng. Sắp hết hạn rồi!
Trong 5 tháng qua, Triệu Dật chỉ gặp duy nhất một bệnh nhân bị bệnh nặng đó là cha của Cao Minh. Nhưng bệnh của cha Cao Minh là kiểu có tiền sẽ chữa được, nên tất nhiên không cần dùng đến thẻ chữa bệnh kỳ diệu này.
Không ngờ chỉ còn vài ngày nữa là thẻ chữa bệnh hết hạn thì bệnh nặng của ông nội Khổng Hi lại tái phát, cũng không thể trơ mắt nhìn được rồi.
Chẳng lẽ đây là ý trời sao?
Tài sản nhà Khổng Hi lên đến 10 tỷ thì tất nhiên có thể lựa chọn được phương pháp điều trị tốt nhất. Thế nhưng nếu bác sĩ đã nói là không còn cách nào thì chỉ sợ là đã hết cách thật rồi.
Triệu Dật ấn mở bảng hệ thống thần trợ để kiểm tra một danh sách rất dài, lưu trữ những thẻ mà bản thân không dùng đến.
Mình có nhiều thẻ không dùng như thế á?
Thẻ hoàn tiền tiêu phí sơ cấp x1 còn 3 lần
Thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp x1 còn 2 lần
Thẻ hoàn tiền tiêu phí cao cấp x1 còn 1 lần
Thẻ may mắn x1
Thẻ xui xẻo x1
Thẻ chữa bệnh x1
Thẻ nhận thưởng x1
Thẻ uống rượu ngon x1
Thẻ đoàn tụ ăn uống trung cấp x2 (3-5 người, hạn mức tối đa 30 ngàn)
Thẻ đoàn tụ ăn uống cao cấp x1 (8-10 người, hạn mức tối đa 80 ngàn)
Lưu hơi bị nhiều đấy!
Triệu Dật không vội xem những tấm thẻ khác mà trước tiên mở thẻ chữa bệnh ra kiểm tra một chút, sau khi xác thực thẻ này không bị vấn đề gì thì mới cầm điện thoại di động lên bắt đầu soạn tin nhắn.
Triệu Dật: Ông cụ Khổng ở bệnh viện nào thế để tôi đến thăm hỏi một chút.
Khổng Hi: Bệnh viện Hoa Tây. Anh trai, tôi xin ghi nhận tấm lòng của anh nhưng mà bệnh viện cũng cách quá xa, anh không cần phải đến thăm đâu.
Triệu Dật: Không sao đâu, tôi lái xe đến chắc cũng nhanh thôi, có thể còn giúp được một chút.
Khổng Hi: Thật sự là không cần phiền đến anh đâu, dù sao ngay cả bác sĩ cũng đã không còn phương pháp chữa bệnh nào…
Triệu Dật: Được rồi.
Triệu Dật không nói nhiều nữa, dù sao cũng không thể giải thích rõ ràng được chuyện thẻ chữa bệnh, cho nên… cứ đến tận nơi thôi.
Vừa xúc động, cũng vừa bất lực, bất lực như thiếu nữ…
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 572: Bệnh tình nguy kịch Kiều Na: Hừ, thật kiêu ngạo! Chị Hi gần đây bận việc gì cũng không thấy chị xuất hiện, nhắn tin cũng đều là không phản hồi, rất bận rộn sao? Khổng Hi: Ông tôi đang ở trong bệnh viện, tôi đang để ý chăm sóc cho ông. Kiều Na: A, có chuyện gì với ông chị vậy? Triệu Dật: Cùng hỏi. Khổng Hi: Bệnh tim phổi rất nghiêm trọng, đã đến giai đoạn cuối, các chức năng của tim và phổi đã bắt đầu suy kiệt, các bác sĩ đã không thể đưa ra bất kỳ phương pháp điều trị hiệu quả nào. Kiều Na: Nghiêm trọng như vậy? Bác sĩ không còn cách nào khác sao? Triệu Dật nhíu mày, bỗng nhiên trong lòng khẽ động. Ồ, hình như mình có thể có biện pháp? Thẻ chữa bệnh! Lúc trước đi theo Diệp Thiến đến viện dưỡng lão, Triệu Dật đã nhận được một tấm thẻ chữa bệnh kỳ diệu. Thẻ chữa bệnh: Có giá trị sử dụng 1 lần, điều trị tất cả mọi bệnh nhanh chóng, hiệu quả. Thẻ chữa bệnh sẽ biến mất sau khi sử dụng. Thời hạn sử dụng là 150 ngày tính từ ngày nhận được thẻ. Nếu không dùng thì thẻ chữa bệnh sẽ hết hạn sau 150 ngày. Điều trị tất cả mọi bệnh! Nếu vậy thì rõ ràng cũng có thể chữa khỏi bệnh của ông nội Khổng Hi được rồi. Hơn nữa còn điều trị rất nhanh! Hạn sử dụng của thẻ chữa bệnh này chỉ có 150 ngày. Tính từ lúc nhận được thẻ là giữa tháng 10, đến bây giờ cũng đã gần 5 tháng. Sắp hết hạn rồi! Trong 5 tháng qua, Triệu Dật chỉ gặp duy nhất một bệnh nhân bị bệnh nặng đó là cha của Cao Minh. Nhưng bệnh của cha Cao Minh là kiểu có tiền sẽ chữa được, nên tất nhiên không cần dùng đến thẻ chữa bệnh kỳ diệu này. Không ngờ chỉ còn vài ngày nữa là thẻ chữa bệnh hết hạn thì bệnh nặng của ông nội Khổng Hi lại tái phát, cũng không thể trơ mắt nhìn được rồi. Chẳng lẽ đây là ý trời sao? Tài sản nhà Khổng Hi lên đến 10 tỷ thì tất nhiên có thể lựa chọn được phương pháp điều trị tốt nhất. Thế nhưng nếu bác sĩ đã nói là không còn cách nào thì chỉ sợ là đã hết cách thật rồi. Triệu Dật ấn mở bảng hệ thống thần trợ để kiểm tra một danh sách rất dài, lưu trữ những thẻ mà bản thân không dùng đến. Mình có nhiều thẻ không dùng như thế á? Thẻ hoàn tiền tiêu phí sơ cấp x1 còn 3 lần Thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp x1 còn 2 lần Thẻ hoàn tiền tiêu phí cao cấp x1 còn 1 lần Thẻ may mắn x1 Thẻ xui xẻo x1 Thẻ chữa bệnh x1 Thẻ nhận thưởng x1 Thẻ uống rượu ngon x1 Thẻ đoàn tụ ăn uống trung cấp x2 (3-5 người, hạn mức tối đa 30 ngàn) Thẻ đoàn tụ ăn uống cao cấp x1 (8-10 người, hạn mức tối đa 80 ngàn) Lưu hơi bị nhiều đấy! Triệu Dật không vội xem những tấm thẻ khác mà trước tiên mở thẻ chữa bệnh ra kiểm tra một chút, sau khi xác thực thẻ này không bị vấn đề gì thì mới cầm điện thoại di động lên bắt đầu soạn tin nhắn. Triệu Dật: Ông cụ Khổng ở bệnh viện nào thế để tôi đến thăm hỏi một chút. Khổng Hi: Bệnh viện Hoa Tây. Anh trai, tôi xin ghi nhận tấm lòng của anh nhưng mà bệnh viện cũng cách quá xa, anh không cần phải đến thăm đâu. Triệu Dật: Không sao đâu, tôi lái xe đến chắc cũng nhanh thôi, có thể còn giúp được một chút. Khổng Hi: Thật sự là không cần phiền đến anh đâu, dù sao ngay cả bác sĩ cũng đã không còn phương pháp chữa bệnh nào… Triệu Dật: Được rồi. Triệu Dật không nói nhiều nữa, dù sao cũng không thể giải thích rõ ràng được chuyện thẻ chữa bệnh, cho nên… cứ đến tận nơi thôi. Vừa xúc động, cũng vừa bất lực, bất lực như thiếu nữ…