Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 586: Giáo sư dạy dương cầm?

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 587: Giáo sư dương cầm cũng phục               “Anh còn có một món quà muốn tặng cho em.”               Tần Băng Lạc ngạc nhiên: “Vẫn còn nữa sao?”               Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy, hai ngày này anh chính là đang chuẩn bị cho việc này.”               Nói rồi hắn dắt Tần Băng Lạc đi tới một góc hoa viên, giơ tay lên vỗ một cái.               “Tách!”               Ba chùm đèn trong nháy mắt chiếu xuống từ không trung, soi sáng một góc mà ở đó đang có một chiếc xe, chẳng qua xe đã bị mảnh vải che khuất.               “Xe?”               Triệu Dật trả lời: “Đúng vậy, dù lúc trước em đã nói trong nhà có xe nhưng anh vẫn muốn tặng cho em một chiếc xe. Anh không thể lúc nào cũng đều ở bên cạnh em, nhưng anh hy vọng chiếc xe này đại diện cho anh làm bạn với em cũng như bảo hộ em an toàn.”               Lời tâm tình vĩnh viễn đều làm động lòng người, Tần Băng Lạc vừa nghe đã cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy mất rồi.               Triệu Dật dắt Tần Băng Lạc đi tới bên cạnh đưa tay kéo tấm vải xe làm lộ ra chiếc xe phía dưới.               Một chiếc xe thể thao McLaren GT màu xanh hoàn toàn mới.               “Trời ơi, đó là McLaren GT!”               “Chiếc xe này giá lăn bánh cũng phải lên đến hai triệu đấy!”               “Tên nhóc này thật hào phóng nha, vòng ngọc kia thêm chiếc xe này sợ là đã hơn năm triệu rồi!”               “Lão Tần à, con rể tương lai của ông rốt cuộc là có lai lịch thế nào vậy? Nhìn qua rất có tiền đấy nha!”               Trong đám người nghị luận ầm ĩ, sắc mặt Tần Hải hồng nhuận, thần thái vui vẻ.               Hôm nay Triệu Dật quả thật là làm cho con gái mình vui vẻ, nhưng làm người tổ chức tiệc sinh nhật cho con gái, người cha già này cũng có chút mặt mũi.               Triệu Dật nắm tay Tần Băng Lạc cười nói: “Vốn dĩ anh định mua Aston Martin DB11 nhưng nghĩ lại thì anh cảm thấy McLaren GT càng có ý nghĩa kỷ niệm với chúng ta hơn, không biết em có thích nó không?”               Tần Băng Lạc đương nhiên hiểu được ý nghĩa kỷ niệm mà Triệu Dật nói là gì. Ngày đó ở Thượng Hải, Triệu Dật mượn McLaren GT của Nhậm Phi Long đua thắng Quan Trạch, sau đó hai người lại ngồi chiếc xe này đi chơi đùa khắp nơi, còn đến trường học của Tần Băng Lạc giúp cô chặt đứt tâm tư của mấy người theo đuổi và cũng chính ngày đó Tần Băng Lạc khoác tay Triệu Dật tuyên bố là bạn gái của hắn.               Có thể nói tất cả các mối quan hệ tiến thêm một bước đều bắt đầu từ hai ngày đó, cho nên Triệu Dật mới nói chiếc xe này có ý nghĩa kỷ niệm với hai người.               Kỳ thật Tần Băng Lạc đối với chiếc xe này không để ý quá nhiều, đối với cô xe chẳng có gì đặc biệt cả. Thứ nhất là trong nhà cô không bao giờ thiếu xe, thứ hai cô cảm thấy xe chỉ là công cụ di chuyển nhưng cô thích tâm tư mà Triệu Dật đặt vào trong đó.               Điều này cho thấy hắn rất để ý cô, hắn xem trọng mối quan hệ này.               \----------------               “Em thích lắm, cảm ơn anh, nhưng mà anh lại tiêu xài lung tung rồi.”               Triệu Dật cười nói: “Tiền kiếm được không phải là để tiêu sao? Yên tâm đi, tiêu không hết đâu, năm nay anh kiếm được không ít đâu đó!”               Xe là quà mừng nên bây giờ tất nhiên không cần lái đi, Triệu Dật nắm tay Tần Băng Lạc đi về phía vợ chồng Tần Hải, trong ánh mắt vô cùng hài lòng của họ, mỉm cười: “ Chú Tần, dì, xin thứ lỗi cho con xen ngang nhưng người còn trẻ nên không có nhiều kiên nhẫn, con sợ nếu không làm gì thì bản thân sẽ thành bối cảnh, cả đêm bị bỏ qua mất.”               Khuôn mặt Tần Băng Lạc lập tức đỏ lên vài phần, hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái, bất mãn nói: “Cha, mẹ, hai người cũng xấu quá rồi, còn cùng anh ấy trêu đùa con nữa!”               Tần Hải cười ha hả nói: “Bây giờ con không phải là rất vui vẻ sao, chuyện này không phải được rồi sao?”               Tìm hiểu một chút?

Chương 587: Giáo sư dương cầm cũng phục  

             “Anh còn có một món quà muốn tặng cho em.”  

             Tần Băng Lạc ngạc nhiên: “Vẫn còn nữa sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy, hai ngày này anh chính là đang chuẩn bị cho việc này.”  

             Nói rồi hắn dắt Tần Băng Lạc đi tới một góc hoa viên, giơ tay lên vỗ một cái.  

             “Tách!”  

             Ba chùm đèn trong nháy mắt chiếu xuống từ không trung, soi sáng một góc mà ở đó đang có một chiếc xe, chẳng qua xe đã bị mảnh vải che khuất.  

             “Xe?”  

             Triệu Dật trả lời: “Đúng vậy, dù lúc trước em đã nói trong nhà có xe nhưng anh vẫn muốn tặng cho em một chiếc xe. Anh không thể lúc nào cũng đều ở bên cạnh em, nhưng anh hy vọng chiếc xe này đại diện cho anh làm bạn với em cũng như bảo hộ em an toàn.”  

             Lời tâm tình vĩnh viễn đều làm động lòng người, Tần Băng Lạc vừa nghe đã cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy mất rồi.  

             Triệu Dật dắt Tần Băng Lạc đi tới bên cạnh đưa tay kéo tấm vải xe làm lộ ra chiếc xe phía dưới.  

             Một chiếc xe thể thao McLaren GT màu xanh hoàn toàn mới.  

             “Trời ơi, đó là McLaren GT!”  

             “Chiếc xe này giá lăn bánh cũng phải lên đến hai triệu đấy!”  

             “Tên nhóc này thật hào phóng nha, vòng ngọc kia thêm chiếc xe này sợ là đã hơn năm triệu rồi!”  

             “Lão Tần à, con rể tương lai của ông rốt cuộc là có lai lịch thế nào vậy? Nhìn qua rất có tiền đấy nha!”  

             Trong đám người nghị luận ầm ĩ, sắc mặt Tần Hải hồng nhuận, thần thái vui vẻ.  

             Hôm nay Triệu Dật quả thật là làm cho con gái mình vui vẻ, nhưng làm người tổ chức tiệc sinh nhật cho con gái, người cha già này cũng có chút mặt mũi.  

             Triệu Dật nắm tay Tần Băng Lạc cười nói: “Vốn dĩ anh định mua Aston Martin DB11 nhưng nghĩ lại thì anh cảm thấy McLaren GT càng có ý nghĩa kỷ niệm với chúng ta hơn, không biết em có thích nó không?”  

             Tần Băng Lạc đương nhiên hiểu được ý nghĩa kỷ niệm mà Triệu Dật nói là gì. Ngày đó ở Thượng Hải, Triệu Dật mượn McLaren GT của Nhậm Phi Long đua thắng Quan Trạch, sau đó hai người lại ngồi chiếc xe này đi chơi đùa khắp nơi, còn đến trường học của Tần Băng Lạc giúp cô chặt đứt tâm tư của mấy người theo đuổi và cũng chính ngày đó Tần Băng Lạc khoác tay Triệu Dật tuyên bố là bạn gái của hắn.  

             Có thể nói tất cả các mối quan hệ tiến thêm một bước đều bắt đầu từ hai ngày đó, cho nên Triệu Dật mới nói chiếc xe này có ý nghĩa kỷ niệm với hai người.  

             Kỳ thật Tần Băng Lạc đối với chiếc xe này không để ý quá nhiều, đối với cô xe chẳng có gì đặc biệt cả. Thứ nhất là trong nhà cô không bao giờ thiếu xe, thứ hai cô cảm thấy xe chỉ là công cụ di chuyển nhưng cô thích tâm tư mà Triệu Dật đặt vào trong đó.  

             Điều này cho thấy hắn rất để ý cô, hắn xem trọng mối quan hệ này.  

             \----------------  

             “Em thích lắm, cảm ơn anh, nhưng mà anh lại tiêu xài lung tung rồi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Tiền kiếm được không phải là để tiêu sao? Yên tâm đi, tiêu không hết đâu, năm nay anh kiếm được không ít đâu đó!”  

             Xe là quà mừng nên bây giờ tất nhiên không cần lái đi, Triệu Dật nắm tay Tần Băng Lạc đi về phía vợ chồng Tần Hải, trong ánh mắt vô cùng hài lòng của họ, mỉm cười: “ Chú Tần, dì, xin thứ lỗi cho con xen ngang nhưng người còn trẻ nên không có nhiều kiên nhẫn, con sợ nếu không làm gì thì bản thân sẽ thành bối cảnh, cả đêm bị bỏ qua mất.”  

             Khuôn mặt Tần Băng Lạc lập tức đỏ lên vài phần, hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái, bất mãn nói: “Cha, mẹ, hai người cũng xấu quá rồi, còn cùng anh ấy trêu đùa con nữa!”  

             Tần Hải cười ha hả nói: “Bây giờ con không phải là rất vui vẻ sao, chuyện này không phải được rồi sao?”  

             Tìm hiểu một chút?

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 587: Giáo sư dương cầm cũng phục               “Anh còn có một món quà muốn tặng cho em.”               Tần Băng Lạc ngạc nhiên: “Vẫn còn nữa sao?”               Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy, hai ngày này anh chính là đang chuẩn bị cho việc này.”               Nói rồi hắn dắt Tần Băng Lạc đi tới một góc hoa viên, giơ tay lên vỗ một cái.               “Tách!”               Ba chùm đèn trong nháy mắt chiếu xuống từ không trung, soi sáng một góc mà ở đó đang có một chiếc xe, chẳng qua xe đã bị mảnh vải che khuất.               “Xe?”               Triệu Dật trả lời: “Đúng vậy, dù lúc trước em đã nói trong nhà có xe nhưng anh vẫn muốn tặng cho em một chiếc xe. Anh không thể lúc nào cũng đều ở bên cạnh em, nhưng anh hy vọng chiếc xe này đại diện cho anh làm bạn với em cũng như bảo hộ em an toàn.”               Lời tâm tình vĩnh viễn đều làm động lòng người, Tần Băng Lạc vừa nghe đã cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy mất rồi.               Triệu Dật dắt Tần Băng Lạc đi tới bên cạnh đưa tay kéo tấm vải xe làm lộ ra chiếc xe phía dưới.               Một chiếc xe thể thao McLaren GT màu xanh hoàn toàn mới.               “Trời ơi, đó là McLaren GT!”               “Chiếc xe này giá lăn bánh cũng phải lên đến hai triệu đấy!”               “Tên nhóc này thật hào phóng nha, vòng ngọc kia thêm chiếc xe này sợ là đã hơn năm triệu rồi!”               “Lão Tần à, con rể tương lai của ông rốt cuộc là có lai lịch thế nào vậy? Nhìn qua rất có tiền đấy nha!”               Trong đám người nghị luận ầm ĩ, sắc mặt Tần Hải hồng nhuận, thần thái vui vẻ.               Hôm nay Triệu Dật quả thật là làm cho con gái mình vui vẻ, nhưng làm người tổ chức tiệc sinh nhật cho con gái, người cha già này cũng có chút mặt mũi.               Triệu Dật nắm tay Tần Băng Lạc cười nói: “Vốn dĩ anh định mua Aston Martin DB11 nhưng nghĩ lại thì anh cảm thấy McLaren GT càng có ý nghĩa kỷ niệm với chúng ta hơn, không biết em có thích nó không?”               Tần Băng Lạc đương nhiên hiểu được ý nghĩa kỷ niệm mà Triệu Dật nói là gì. Ngày đó ở Thượng Hải, Triệu Dật mượn McLaren GT của Nhậm Phi Long đua thắng Quan Trạch, sau đó hai người lại ngồi chiếc xe này đi chơi đùa khắp nơi, còn đến trường học của Tần Băng Lạc giúp cô chặt đứt tâm tư của mấy người theo đuổi và cũng chính ngày đó Tần Băng Lạc khoác tay Triệu Dật tuyên bố là bạn gái của hắn.               Có thể nói tất cả các mối quan hệ tiến thêm một bước đều bắt đầu từ hai ngày đó, cho nên Triệu Dật mới nói chiếc xe này có ý nghĩa kỷ niệm với hai người.               Kỳ thật Tần Băng Lạc đối với chiếc xe này không để ý quá nhiều, đối với cô xe chẳng có gì đặc biệt cả. Thứ nhất là trong nhà cô không bao giờ thiếu xe, thứ hai cô cảm thấy xe chỉ là công cụ di chuyển nhưng cô thích tâm tư mà Triệu Dật đặt vào trong đó.               Điều này cho thấy hắn rất để ý cô, hắn xem trọng mối quan hệ này.               \----------------               “Em thích lắm, cảm ơn anh, nhưng mà anh lại tiêu xài lung tung rồi.”               Triệu Dật cười nói: “Tiền kiếm được không phải là để tiêu sao? Yên tâm đi, tiêu không hết đâu, năm nay anh kiếm được không ít đâu đó!”               Xe là quà mừng nên bây giờ tất nhiên không cần lái đi, Triệu Dật nắm tay Tần Băng Lạc đi về phía vợ chồng Tần Hải, trong ánh mắt vô cùng hài lòng của họ, mỉm cười: “ Chú Tần, dì, xin thứ lỗi cho con xen ngang nhưng người còn trẻ nên không có nhiều kiên nhẫn, con sợ nếu không làm gì thì bản thân sẽ thành bối cảnh, cả đêm bị bỏ qua mất.”               Khuôn mặt Tần Băng Lạc lập tức đỏ lên vài phần, hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái, bất mãn nói: “Cha, mẹ, hai người cũng xấu quá rồi, còn cùng anh ấy trêu đùa con nữa!”               Tần Hải cười ha hả nói: “Bây giờ con không phải là rất vui vẻ sao, chuyện này không phải được rồi sao?”               Tìm hiểu một chút?

Chương 586: Giáo sư dạy dương cầm?