Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 590: "Lần này tới đây anh dự định ở lại bao lâu?"

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 591: Anh ghen sao?               Mộc Dao không nhịn được cười nói: "Còn chê bạn trai mình quá ưu tú sao? Con gái ở độ tuổi này ai không hy vọng chồng mình là một hoàng tử toàn năng vừa đẹp trai vừa ấm áp. Lại còn có thể kiếm nhiều tiền và cưng chiều mình như công chúa…"               Tần Băng Lạc tủm tỉm cười và nói: "Thực sự rất đẹp trai. Bởi vì anh ấy đẹp trai như vậy nên mình mới nghĩ, kiểu người hoàn mỹ này e là chỉ có người máy mới làm được. Là người nhất định phải có khuyết điểm chứ đâu thể hoàn mỹ như thế…"               Tần Băng Lạc nhìn bóng lưng thon dài của Triệu Dật, trong lòng không hiểu sao lại thở dài một hơi.               Triệu Dật và Tần Hải cùng dạo quanh tiếp khách một vòng rồi trở lại bên cạnh Tần Băng Lạc.               "Mộc Dao, đã lâu không gặp. Dạo này thế nào?"               Mộc Dao cười hắc hắc, nói: "Tôi đang cố gắng tập lái xe, anh Nhâm giúp tôi có thêm một số mối quan hệ mới. Tôi đã gia nhập đội xe nên hiện tại cũng coi như là người của club. Có điều kỹ thuật của tôi chưa đủ tốt nên chỉ có thể thăng cấp bằng lái xe từng chút một."               Triệu Dật cười nói: "Vậy cũng không tệ nha, tôi mới đến hai ngày còn chưa hẹn gặp họ. Hay là ngày mai hẹn họ đi ăn một bữa cơm rồi cùng uống rượu… Đúng rồi Lạc Lạc, ngày mai em có kế hoạch gì chưa? Nếu em bận thì đổi sang ngày ngày khác, dù sao anh cũng không vội..."               Tần Băng Lạc mỉm cười nói: "Dù sao cũng không phải ngày lễ ngày tết nên không bận việc gì cả."               Triệu Dật cười nói: "Được, vậy ngày mai anh liên lạc với họ, đã tới đây rồi dù gì cũng nên liên lạc hỏi thăm mấy câu."               Mộc Dao đứng lên nói: "Hai người trò chuyện đi, tôi đi ăn đây, không tiện làm kỳ đà cản mũi hai người nữa."               Sau khi Mộc Dao rời đi Triệu Dật cười nói: "Trước đó có phải rất tức giận hay không?"               Tần Băng Lạc trừng mắt nhìn Triệu Dật nói: "Còn không biết xấu hổ. Mấy người hợp tác lừa gạt em, làm em suýt nữa đã khóc rồi. Nếu anh xuất hiện trễ thêm một chút, em chắc chắn sẽ không thèm để ý đến anh."               Triệu Dật cười nói: "Thật sự sau khi em xuất hiện, anh đã lập tức dùng tiếng đàn để thu hút em, kết quả em hoàn toàn không chú ý tới. Anh không còn cách nào, về sau đành phải đột ngột đàn sang khúc nhạc khác mới có thể thu hút được ánh nhìn của em."               Tần Băng Lạc chớp mắt mấy cái rồi bỗng cười nói: "Lúc đó Quan Trạch đang nói chuyện với em, ha ha, anh ghen sao?"               Triệu Dật lắc đầu nói: "Không hẳn vậy, anh rất có lòng tin với bạn gái của mình nha. Tên đó thích em là chuyện của hắn, em không thích hắn là được. Chỉ là anh không muốn em bị hắn quấy rầy cho nên mới cắt ngang…"               Tần Băng Lạc hỏi: "Sau khi anh tới đây đã liên lạc ngay với cha em sao?"               Triệu Dật hỏi: "Vậy chẳng phải em sẽ rất bận rộn sao?"

Chương 591: Anh ghen sao?  

             Mộc Dao không nhịn được cười nói: "Còn chê bạn trai mình quá ưu tú sao? Con gái ở độ tuổi này ai không hy vọng chồng mình là một hoàng tử toàn năng vừa đẹp trai vừa ấm áp. Lại còn có thể kiếm nhiều tiền và cưng chiều mình như công chúa…"  

             Tần Băng Lạc tủm tỉm cười và nói: "Thực sự rất đẹp trai. Bởi vì anh ấy đẹp trai như vậy nên mình mới nghĩ, kiểu người hoàn mỹ này e là chỉ có người máy mới làm được. Là người nhất định phải có khuyết điểm chứ đâu thể hoàn mỹ như thế…"  

             Tần Băng Lạc nhìn bóng lưng thon dài của Triệu Dật, trong lòng không hiểu sao lại thở dài một hơi.  

             Triệu Dật và Tần Hải cùng dạo quanh tiếp khách một vòng rồi trở lại bên cạnh Tần Băng Lạc.  

             "Mộc Dao, đã lâu không gặp. Dạo này thế nào?"  

             Mộc Dao cười hắc hắc, nói: "Tôi đang cố gắng tập lái xe, anh Nhâm giúp tôi có thêm một số mối quan hệ mới. Tôi đã gia nhập đội xe nên hiện tại cũng coi như là người của club. Có điều kỹ thuật của tôi chưa đủ tốt nên chỉ có thể thăng cấp bằng lái xe từng chút một."  

             Triệu Dật cười nói: "Vậy cũng không tệ nha, tôi mới đến hai ngày còn chưa hẹn gặp họ. Hay là ngày mai hẹn họ đi ăn một bữa cơm rồi cùng uống rượu… Đúng rồi Lạc Lạc, ngày mai em có kế hoạch gì chưa? Nếu em bận thì đổi sang ngày ngày khác, dù sao anh cũng không vội..."  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nói: "Dù sao cũng không phải ngày lễ ngày tết nên không bận việc gì cả."  

             Triệu Dật cười nói: "Được, vậy ngày mai anh liên lạc với họ, đã tới đây rồi dù gì cũng nên liên lạc hỏi thăm mấy câu."  

             Mộc Dao đứng lên nói: "Hai người trò chuyện đi, tôi đi ăn đây, không tiện làm kỳ đà cản mũi hai người nữa."  

             Sau khi Mộc Dao rời đi Triệu Dật cười nói: "Trước đó có phải rất tức giận hay không?"  

             Tần Băng Lạc trừng mắt nhìn Triệu Dật nói: "Còn không biết xấu hổ. Mấy người hợp tác lừa gạt em, làm em suýt nữa đã khóc rồi. Nếu anh xuất hiện trễ thêm một chút, em chắc chắn sẽ không thèm để ý đến anh."  

             Triệu Dật cười nói: "Thật sự sau khi em xuất hiện, anh đã lập tức dùng tiếng đàn để thu hút em, kết quả em hoàn toàn không chú ý tới. Anh không còn cách nào, về sau đành phải đột ngột đàn sang khúc nhạc khác mới có thể thu hút được ánh nhìn của em."  

             Tần Băng Lạc chớp mắt mấy cái rồi bỗng cười nói: "Lúc đó Quan Trạch đang nói chuyện với em, ha ha, anh ghen sao?"  

             Triệu Dật lắc đầu nói: "Không hẳn vậy, anh rất có lòng tin với bạn gái của mình nha. Tên đó thích em là chuyện của hắn, em không thích hắn là được. Chỉ là anh không muốn em bị hắn quấy rầy cho nên mới cắt ngang…"  

             Tần Băng Lạc hỏi: "Sau khi anh tới đây đã liên lạc ngay với cha em sao?"  

             Triệu Dật hỏi: "Vậy chẳng phải em sẽ rất bận rộn sao?"

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 591: Anh ghen sao?               Mộc Dao không nhịn được cười nói: "Còn chê bạn trai mình quá ưu tú sao? Con gái ở độ tuổi này ai không hy vọng chồng mình là một hoàng tử toàn năng vừa đẹp trai vừa ấm áp. Lại còn có thể kiếm nhiều tiền và cưng chiều mình như công chúa…"               Tần Băng Lạc tủm tỉm cười và nói: "Thực sự rất đẹp trai. Bởi vì anh ấy đẹp trai như vậy nên mình mới nghĩ, kiểu người hoàn mỹ này e là chỉ có người máy mới làm được. Là người nhất định phải có khuyết điểm chứ đâu thể hoàn mỹ như thế…"               Tần Băng Lạc nhìn bóng lưng thon dài của Triệu Dật, trong lòng không hiểu sao lại thở dài một hơi.               Triệu Dật và Tần Hải cùng dạo quanh tiếp khách một vòng rồi trở lại bên cạnh Tần Băng Lạc.               "Mộc Dao, đã lâu không gặp. Dạo này thế nào?"               Mộc Dao cười hắc hắc, nói: "Tôi đang cố gắng tập lái xe, anh Nhâm giúp tôi có thêm một số mối quan hệ mới. Tôi đã gia nhập đội xe nên hiện tại cũng coi như là người của club. Có điều kỹ thuật của tôi chưa đủ tốt nên chỉ có thể thăng cấp bằng lái xe từng chút một."               Triệu Dật cười nói: "Vậy cũng không tệ nha, tôi mới đến hai ngày còn chưa hẹn gặp họ. Hay là ngày mai hẹn họ đi ăn một bữa cơm rồi cùng uống rượu… Đúng rồi Lạc Lạc, ngày mai em có kế hoạch gì chưa? Nếu em bận thì đổi sang ngày ngày khác, dù sao anh cũng không vội..."               Tần Băng Lạc mỉm cười nói: "Dù sao cũng không phải ngày lễ ngày tết nên không bận việc gì cả."               Triệu Dật cười nói: "Được, vậy ngày mai anh liên lạc với họ, đã tới đây rồi dù gì cũng nên liên lạc hỏi thăm mấy câu."               Mộc Dao đứng lên nói: "Hai người trò chuyện đi, tôi đi ăn đây, không tiện làm kỳ đà cản mũi hai người nữa."               Sau khi Mộc Dao rời đi Triệu Dật cười nói: "Trước đó có phải rất tức giận hay không?"               Tần Băng Lạc trừng mắt nhìn Triệu Dật nói: "Còn không biết xấu hổ. Mấy người hợp tác lừa gạt em, làm em suýt nữa đã khóc rồi. Nếu anh xuất hiện trễ thêm một chút, em chắc chắn sẽ không thèm để ý đến anh."               Triệu Dật cười nói: "Thật sự sau khi em xuất hiện, anh đã lập tức dùng tiếng đàn để thu hút em, kết quả em hoàn toàn không chú ý tới. Anh không còn cách nào, về sau đành phải đột ngột đàn sang khúc nhạc khác mới có thể thu hút được ánh nhìn của em."               Tần Băng Lạc chớp mắt mấy cái rồi bỗng cười nói: "Lúc đó Quan Trạch đang nói chuyện với em, ha ha, anh ghen sao?"               Triệu Dật lắc đầu nói: "Không hẳn vậy, anh rất có lòng tin với bạn gái của mình nha. Tên đó thích em là chuyện của hắn, em không thích hắn là được. Chỉ là anh không muốn em bị hắn quấy rầy cho nên mới cắt ngang…"               Tần Băng Lạc hỏi: "Sau khi anh tới đây đã liên lạc ngay với cha em sao?"               Triệu Dật hỏi: "Vậy chẳng phải em sẽ rất bận rộn sao?"

Chương 590: "Lần này tới đây anh dự định ở lại bao lâu?"