Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 597: "Hôm qua có hơi mệt mỏi…"

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 598: Xe thần Tây Sơn               Ăn sáng xong, Triệu Dật cầm điện thoại di động lên và hẹn ăn tối với mấy người bạn.               Triệu Dật: Các anh em tối nay có rảnh không, cùng nhau uống rượu được chứ?               Nhậm Phi Long: Chú em Triệu đến Thượng Hải rồi à?               Triệu Dật: Đúng vậy. Hôm qua bạn gái sinh nhật em đã tới đây, cũng được hai ngày rồi. Chỉ là vội vàng chăm sóc bạn gái và chuẩn bị quà sinh nhật các thứ nên chưa kịp hẹn mọi người ra gặp mặt.               Nhậm Phi Long: Vậy chắc chắn phải uống nha. Đã lâu không gặp, nhất định phải uống một chầu say sưa. Tối nay tôi sẽ an bài mọi chuyện.               Trương Tử Sơn: Anh Dật đã tới đây, em nhất định phải đến uống, tính cả phần của em vào nha!               Chu Văn Tĩnh: Xe thần Tây Sơn hạ giá đến nhất định phải tới bái kiến nha! Đã lâu không gặp anh Dật, anh Dật bây giờ anh đã là huyền thoại tiếng tăm lưu truyền là xe thần ở đây rồi. Ngay cả vị xe thần kia cũng không dám lên tiếng, giống như trong tiểu thuyết nói "Kiếm sáng trên trời cao, quần hùng phải khuất phục", cực kỳ khí phách!               Mộc Dao: Uống rượu đua xe, nơi nào có chúng, nơi đó có tôi!               Triệu Dật: Được rồi, mọi người đông đủ cả. Anh Nhậm, anh không cần phải bận rộn đâu. Mọi người đã nể mặt như vậy bữa tiệc này nhất định phải để tôi sắp xếp nha. Lát nữa tôi sẽ đi đặt tiệc.               Nhậm Phi Long: Ở đây cậu là khách, đạo lý nào lại để khách tổ chức tiệc chứ? Nếu truyền ra ngoài chẳng phải sẽ bị người ta chê cười sao?               Trương Tử Sơn: Đúng vậy, bữa tiệc rượu này phải để chúng tôi lo liệu.               Triệu Dật: Đừng khách sáo, ha ha. Dù sao tôi ở đây tận mười ngày, chúng ta còn nhiều thời gian để uống rượu. Hôm nay tôi là người khởi xướng vậy hãy để tôi mời! Cứ quyết định như vậy đi nha, mọi người hãy nghe theo tôi!               Nhậm Phi Long: Chú em Triệu, cậu thật là khách sáo. Thôi được, vậy hôm khác hãy để tôi mời.               Triệu Dật: Ok! Đợi lát nữa tôi đặt được chỗ tốt sẽ thông báo với mọi người, buổi tối gặp nha.               Gần 10 giờ mới thấy Tần Băng Lạc xuất hiện. Trên gương mặt tỏa ra sự rạng rỡ, giống như hoa hồng tươi đẹp ướt át sau mưa.               Quách Kết Phương nhìn con gái, ánh mắt hơi sững sờ rồi theo bản năng liếc nhìn Triệu Dật, khóe mắt có nhiều hơn mấy phần ý cười.               Nhân lúc Triệu Dật lên lầu thay quần áo, Quách Kết Phương ngồi cạnh con gái đang ăn sáng, thấp giọng hỏi: "Sao lại dậy muộn như vậy? Tiểu Dật đã dậy rồi mà con còn nằm trên giường?"               Trên gương mặt xinh đẹp của Tần Băng Lạc chợt hiện ra hai phần xấu hổ ngượng ngùng: "Hôm qua có hơi mệt mỏi…"               Quách Kết Phương cười cười, bà là người từng trải sao có thể không rõ.               Nhậm Phi Long nói thêm: "Trương Tử Sơn nói không sai. Nếu biết cậu tới, khẳng định sẽ có rất nhiều người muốn mời cậu ăn cơm và muốn làm quen với cậu một chút…"

Chương 598: Xe thần Tây Sơn  

             Ăn sáng xong, Triệu Dật cầm điện thoại di động lên và hẹn ăn tối với mấy người bạn.  

             Triệu Dật: Các anh em tối nay có rảnh không, cùng nhau uống rượu được chứ?  

             Nhậm Phi Long: Chú em Triệu đến Thượng Hải rồi à?  

             Triệu Dật: Đúng vậy. Hôm qua bạn gái sinh nhật em đã tới đây, cũng được hai ngày rồi. Chỉ là vội vàng chăm sóc bạn gái và chuẩn bị quà sinh nhật các thứ nên chưa kịp hẹn mọi người ra gặp mặt.  

             Nhậm Phi Long: Vậy chắc chắn phải uống nha. Đã lâu không gặp, nhất định phải uống một chầu say sưa. Tối nay tôi sẽ an bài mọi chuyện.  

             Trương Tử Sơn: Anh Dật đã tới đây, em nhất định phải đến uống, tính cả phần của em vào nha!  

             Chu Văn Tĩnh: Xe thần Tây Sơn hạ giá đến nhất định phải tới bái kiến nha! Đã lâu không gặp anh Dật, anh Dật bây giờ anh đã là huyền thoại tiếng tăm lưu truyền là xe thần ở đây rồi. Ngay cả vị xe thần kia cũng không dám lên tiếng, giống như trong tiểu thuyết nói "Kiếm sáng trên trời cao, quần hùng phải khuất phục", cực kỳ khí phách!  

             Mộc Dao: Uống rượu đua xe, nơi nào có chúng, nơi đó có tôi!  

             Triệu Dật: Được rồi, mọi người đông đủ cả. Anh Nhậm, anh không cần phải bận rộn đâu. Mọi người đã nể mặt như vậy bữa tiệc này nhất định phải để tôi sắp xếp nha. Lát nữa tôi sẽ đi đặt tiệc.  

             Nhậm Phi Long: Ở đây cậu là khách, đạo lý nào lại để khách tổ chức tiệc chứ? Nếu truyền ra ngoài chẳng phải sẽ bị người ta chê cười sao?  

             Trương Tử Sơn: Đúng vậy, bữa tiệc rượu này phải để chúng tôi lo liệu.  

             Triệu Dật: Đừng khách sáo, ha ha. Dù sao tôi ở đây tận mười ngày, chúng ta còn nhiều thời gian để uống rượu. Hôm nay tôi là người khởi xướng vậy hãy để tôi mời! Cứ quyết định như vậy đi nha, mọi người hãy nghe theo tôi!  

             Nhậm Phi Long: Chú em Triệu, cậu thật là khách sáo. Thôi được, vậy hôm khác hãy để tôi mời.  

             Triệu Dật: Ok! Đợi lát nữa tôi đặt được chỗ tốt sẽ thông báo với mọi người, buổi tối gặp nha.  

             Gần 10 giờ mới thấy Tần Băng Lạc xuất hiện. Trên gương mặt tỏa ra sự rạng rỡ, giống như hoa hồng tươi đẹp ướt át sau mưa.  

             Quách Kết Phương nhìn con gái, ánh mắt hơi sững sờ rồi theo bản năng liếc nhìn Triệu Dật, khóe mắt có nhiều hơn mấy phần ý cười.  

             Nhân lúc Triệu Dật lên lầu thay quần áo, Quách Kết Phương ngồi cạnh con gái đang ăn sáng, thấp giọng hỏi: "Sao lại dậy muộn như vậy? Tiểu Dật đã dậy rồi mà con còn nằm trên giường?"  

             Trên gương mặt xinh đẹp của Tần Băng Lạc chợt hiện ra hai phần xấu hổ ngượng ngùng: "Hôm qua có hơi mệt mỏi…"  

             Quách Kết Phương cười cười, bà là người từng trải sao có thể không rõ.  

             Nhậm Phi Long nói thêm: "Trương Tử Sơn nói không sai. Nếu biết cậu tới, khẳng định sẽ có rất nhiều người muốn mời cậu ăn cơm và muốn làm quen với cậu một chút…"

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 598: Xe thần Tây Sơn               Ăn sáng xong, Triệu Dật cầm điện thoại di động lên và hẹn ăn tối với mấy người bạn.               Triệu Dật: Các anh em tối nay có rảnh không, cùng nhau uống rượu được chứ?               Nhậm Phi Long: Chú em Triệu đến Thượng Hải rồi à?               Triệu Dật: Đúng vậy. Hôm qua bạn gái sinh nhật em đã tới đây, cũng được hai ngày rồi. Chỉ là vội vàng chăm sóc bạn gái và chuẩn bị quà sinh nhật các thứ nên chưa kịp hẹn mọi người ra gặp mặt.               Nhậm Phi Long: Vậy chắc chắn phải uống nha. Đã lâu không gặp, nhất định phải uống một chầu say sưa. Tối nay tôi sẽ an bài mọi chuyện.               Trương Tử Sơn: Anh Dật đã tới đây, em nhất định phải đến uống, tính cả phần của em vào nha!               Chu Văn Tĩnh: Xe thần Tây Sơn hạ giá đến nhất định phải tới bái kiến nha! Đã lâu không gặp anh Dật, anh Dật bây giờ anh đã là huyền thoại tiếng tăm lưu truyền là xe thần ở đây rồi. Ngay cả vị xe thần kia cũng không dám lên tiếng, giống như trong tiểu thuyết nói "Kiếm sáng trên trời cao, quần hùng phải khuất phục", cực kỳ khí phách!               Mộc Dao: Uống rượu đua xe, nơi nào có chúng, nơi đó có tôi!               Triệu Dật: Được rồi, mọi người đông đủ cả. Anh Nhậm, anh không cần phải bận rộn đâu. Mọi người đã nể mặt như vậy bữa tiệc này nhất định phải để tôi sắp xếp nha. Lát nữa tôi sẽ đi đặt tiệc.               Nhậm Phi Long: Ở đây cậu là khách, đạo lý nào lại để khách tổ chức tiệc chứ? Nếu truyền ra ngoài chẳng phải sẽ bị người ta chê cười sao?               Trương Tử Sơn: Đúng vậy, bữa tiệc rượu này phải để chúng tôi lo liệu.               Triệu Dật: Đừng khách sáo, ha ha. Dù sao tôi ở đây tận mười ngày, chúng ta còn nhiều thời gian để uống rượu. Hôm nay tôi là người khởi xướng vậy hãy để tôi mời! Cứ quyết định như vậy đi nha, mọi người hãy nghe theo tôi!               Nhậm Phi Long: Chú em Triệu, cậu thật là khách sáo. Thôi được, vậy hôm khác hãy để tôi mời.               Triệu Dật: Ok! Đợi lát nữa tôi đặt được chỗ tốt sẽ thông báo với mọi người, buổi tối gặp nha.               Gần 10 giờ mới thấy Tần Băng Lạc xuất hiện. Trên gương mặt tỏa ra sự rạng rỡ, giống như hoa hồng tươi đẹp ướt át sau mưa.               Quách Kết Phương nhìn con gái, ánh mắt hơi sững sờ rồi theo bản năng liếc nhìn Triệu Dật, khóe mắt có nhiều hơn mấy phần ý cười.               Nhân lúc Triệu Dật lên lầu thay quần áo, Quách Kết Phương ngồi cạnh con gái đang ăn sáng, thấp giọng hỏi: "Sao lại dậy muộn như vậy? Tiểu Dật đã dậy rồi mà con còn nằm trên giường?"               Trên gương mặt xinh đẹp của Tần Băng Lạc chợt hiện ra hai phần xấu hổ ngượng ngùng: "Hôm qua có hơi mệt mỏi…"               Quách Kết Phương cười cười, bà là người từng trải sao có thể không rõ.               Nhậm Phi Long nói thêm: "Trương Tử Sơn nói không sai. Nếu biết cậu tới, khẳng định sẽ có rất nhiều người muốn mời cậu ăn cơm và muốn làm quen với cậu một chút…"

Chương 597: "Hôm qua có hơi mệt mỏi…"