Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 650: Anh có muốn đi gặp chủ tịch Park trước không?"

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 651: Tầm nhìn ư? Đó cũng là do tầm nhìn của hệ thống.               Triệu Dật cười cười rồi nhìn ngắm xung quanh, lại cầm lên một chiếc túi xách nam và nói: "Dưới mắt nhìn của anh thì hai chiếc túi này, anh thích chiếc nào hơn?"               Song Min Gook nhìn một chút rồi chỉ vào chiếc túi ở bên tay trái của Triệu Dật, nói: "Tôi thấy chiếc túi này đẹp hơn."               Triệu Dật cười cười nói: "Được!”               Triệu Dật đưa chiếc túi bên trái cho nhân viên cửa hàng và nói: "Gói cả chiếc túi này vào."               "Vâng thưa ngài."               "Tính tiền đi."               "Thưa quý khách, năm chiếc túi này tổng giá trị là 27.7 triệu won."               "Quét thẻ đi."               27.7 triệu won là khoảng 160 ngàn tiền Trung Quốc. Vậy giá trung bình của một chiếc túi là hơn 30 ngàn.               Mức giá này đối với người bình thường mà nói hiển nhiên là rất đắt. Nhưng đối với Triệu Dật hiện giờ mà nói thì chỉ có hai chữ.               Đáng tiền!               Gói hàng xong hai người họ lại đi thêm một đoạn rồi Triệu Dật dừng lại và mua bốn bộ mỹ phẩm Chanel, giá cả cũng không thấp.               "Được rồi, đi thôi!"               Hai người quay lại và lên xe, Triệu Dật tiện tay cầm chiếc túi xách nam mà Song Min Gook chọn khi nãy đưa cho hắn, nói: "Trưởng phòng Song, mấy ngày nay đã làm phiền anh phải chạy đi chạy lại. Chiếc túi này tặng cho anh, coi như là cảm ơn."               Song Min Gook thụ sủng nhược kinh. Hắn chỉ là một trưởng phòng còn Triệu Dật là giám đốc và cũng là cổ đông lớn sở hữu 20% cổ phần công ty, địa vị giữa hai người chênh lệch rất nhiều.               Triệu Dật giao phó công việc cho hắn không phải là điều đương nhiên sao?               Lại còn tặng hắn một chiếc túi LV giá trị không nhỏ nữa…               "Giám đốc Triệu, đây là bổn phận của tôi, là những việc mà tôi nên làm. Sao tôi có thể nhận quà của anh được?"               Triệu Dật cười rồi ném chiếc túi vào trong lòng hắn, nói: "Tôi cho thì anh cứ nhận lấy."               Song Min Gook ở cạnh Triệu Dật mấy ngày nay nên cũng hiểu được phần nào tính cách của Triệu Dật vốn không phải là kiểu người đạo đức giả. Hắn nói muốn tặng quà thì chính là thật lòng muốn tặng quà. Song Min Gook lập tức cảm ơn nói: "Cảm ơn giám đốc Triệu, tôi thực sự rất cảm kích!"               Triệu Dật xua tay và không nói gì nữa.               Chiếc xe chạy thẳng đến công ty Bighit, trụ sở công ty là một tòa nhà hình trụ tròn khoảng mười hai mười ba tầng. Bề ngoài được ốp kính phản quang trông khá hiện đại.               "Tòa nhà này là trụ sở của công ty à?"               Trong lòng Song Min Gook rất khó hiểu. Dù sao cũng là cổ đông sở hữu 20% cổ phần công ty, chẳng lẽ ngay cả tòa nhà văn phòng của công ty cũng không biết sao? Không biết giám đốc đã suy tính và mua số cổ phần này trong tình huống nào?               Chẳng lẽ giám đốc thấy thích trong lòng nên quyết định không nói nhiều mà đập tiền mua luôn 20% cổ phần công ty sao?               Cũng giống như khi nãy mua một chiếc túi trong trung tâm thương mại…               Chỉ là hai bên đang tự khen ngợi nịnh nọt để lấy lòng nhau thôi.

Chương 651: Tầm nhìn ư? Đó cũng là do tầm nhìn của hệ thống.  

             Triệu Dật cười cười rồi nhìn ngắm xung quanh, lại cầm lên một chiếc túi xách nam và nói: "Dưới mắt nhìn của anh thì hai chiếc túi này, anh thích chiếc nào hơn?"  

             Song Min Gook nhìn một chút rồi chỉ vào chiếc túi ở bên tay trái của Triệu Dật, nói: "Tôi thấy chiếc túi này đẹp hơn."  

             Triệu Dật cười cười nói: "Được!”  

             Triệu Dật đưa chiếc túi bên trái cho nhân viên cửa hàng và nói: "Gói cả chiếc túi này vào."  

             "Vâng thưa ngài."  

             "Tính tiền đi."  

             "Thưa quý khách, năm chiếc túi này tổng giá trị là 27.7 triệu won."  

             "Quét thẻ đi."  

             27.7 triệu won là khoảng 160 ngàn tiền Trung Quốc. Vậy giá trung bình của một chiếc túi là hơn 30 ngàn.  

             Mức giá này đối với người bình thường mà nói hiển nhiên là rất đắt. Nhưng đối với Triệu Dật hiện giờ mà nói thì chỉ có hai chữ.  

             Đáng tiền!  

             Gói hàng xong hai người họ lại đi thêm một đoạn rồi Triệu Dật dừng lại và mua bốn bộ mỹ phẩm Chanel, giá cả cũng không thấp.  

             "Được rồi, đi thôi!"  

             Hai người quay lại và lên xe, Triệu Dật tiện tay cầm chiếc túi xách nam mà Song Min Gook chọn khi nãy đưa cho hắn, nói: "Trưởng phòng Song, mấy ngày nay đã làm phiền anh phải chạy đi chạy lại. Chiếc túi này tặng cho anh, coi như là cảm ơn."  

             Song Min Gook thụ sủng nhược kinh. Hắn chỉ là một trưởng phòng còn Triệu Dật là giám đốc và cũng là cổ đông lớn sở hữu 20% cổ phần công ty, địa vị giữa hai người chênh lệch rất nhiều.  

             Triệu Dật giao phó công việc cho hắn không phải là điều đương nhiên sao?  

             Lại còn tặng hắn một chiếc túi LV giá trị không nhỏ nữa…  

             "Giám đốc Triệu, đây là bổn phận của tôi, là những việc mà tôi nên làm. Sao tôi có thể nhận quà của anh được?"  

             Triệu Dật cười rồi ném chiếc túi vào trong lòng hắn, nói: "Tôi cho thì anh cứ nhận lấy."  

             Song Min Gook ở cạnh Triệu Dật mấy ngày nay nên cũng hiểu được phần nào tính cách của Triệu Dật vốn không phải là kiểu người đạo đức giả. Hắn nói muốn tặng quà thì chính là thật lòng muốn tặng quà. Song Min Gook lập tức cảm ơn nói: "Cảm ơn giám đốc Triệu, tôi thực sự rất cảm kích!"  

             Triệu Dật xua tay và không nói gì nữa.  

             Chiếc xe chạy thẳng đến công ty Bighit, trụ sở công ty là một tòa nhà hình trụ tròn khoảng mười hai mười ba tầng. Bề ngoài được ốp kính phản quang trông khá hiện đại.  

             "Tòa nhà này là trụ sở của công ty à?"  

             Trong lòng Song Min Gook rất khó hiểu. Dù sao cũng là cổ đông sở hữu 20% cổ phần công ty, chẳng lẽ ngay cả tòa nhà văn phòng của công ty cũng không biết sao? Không biết giám đốc đã suy tính và mua số cổ phần này trong tình huống nào?  

             Chẳng lẽ giám đốc thấy thích trong lòng nên quyết định không nói nhiều mà đập tiền mua luôn 20% cổ phần công ty sao?  

             Cũng giống như khi nãy mua một chiếc túi trong trung tâm thương mại…  

             Chỉ là hai bên đang tự khen ngợi nịnh nọt để lấy lòng nhau thôi.

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 651: Tầm nhìn ư? Đó cũng là do tầm nhìn của hệ thống.               Triệu Dật cười cười rồi nhìn ngắm xung quanh, lại cầm lên một chiếc túi xách nam và nói: "Dưới mắt nhìn của anh thì hai chiếc túi này, anh thích chiếc nào hơn?"               Song Min Gook nhìn một chút rồi chỉ vào chiếc túi ở bên tay trái của Triệu Dật, nói: "Tôi thấy chiếc túi này đẹp hơn."               Triệu Dật cười cười nói: "Được!”               Triệu Dật đưa chiếc túi bên trái cho nhân viên cửa hàng và nói: "Gói cả chiếc túi này vào."               "Vâng thưa ngài."               "Tính tiền đi."               "Thưa quý khách, năm chiếc túi này tổng giá trị là 27.7 triệu won."               "Quét thẻ đi."               27.7 triệu won là khoảng 160 ngàn tiền Trung Quốc. Vậy giá trung bình của một chiếc túi là hơn 30 ngàn.               Mức giá này đối với người bình thường mà nói hiển nhiên là rất đắt. Nhưng đối với Triệu Dật hiện giờ mà nói thì chỉ có hai chữ.               Đáng tiền!               Gói hàng xong hai người họ lại đi thêm một đoạn rồi Triệu Dật dừng lại và mua bốn bộ mỹ phẩm Chanel, giá cả cũng không thấp.               "Được rồi, đi thôi!"               Hai người quay lại và lên xe, Triệu Dật tiện tay cầm chiếc túi xách nam mà Song Min Gook chọn khi nãy đưa cho hắn, nói: "Trưởng phòng Song, mấy ngày nay đã làm phiền anh phải chạy đi chạy lại. Chiếc túi này tặng cho anh, coi như là cảm ơn."               Song Min Gook thụ sủng nhược kinh. Hắn chỉ là một trưởng phòng còn Triệu Dật là giám đốc và cũng là cổ đông lớn sở hữu 20% cổ phần công ty, địa vị giữa hai người chênh lệch rất nhiều.               Triệu Dật giao phó công việc cho hắn không phải là điều đương nhiên sao?               Lại còn tặng hắn một chiếc túi LV giá trị không nhỏ nữa…               "Giám đốc Triệu, đây là bổn phận của tôi, là những việc mà tôi nên làm. Sao tôi có thể nhận quà của anh được?"               Triệu Dật cười rồi ném chiếc túi vào trong lòng hắn, nói: "Tôi cho thì anh cứ nhận lấy."               Song Min Gook ở cạnh Triệu Dật mấy ngày nay nên cũng hiểu được phần nào tính cách của Triệu Dật vốn không phải là kiểu người đạo đức giả. Hắn nói muốn tặng quà thì chính là thật lòng muốn tặng quà. Song Min Gook lập tức cảm ơn nói: "Cảm ơn giám đốc Triệu, tôi thực sự rất cảm kích!"               Triệu Dật xua tay và không nói gì nữa.               Chiếc xe chạy thẳng đến công ty Bighit, trụ sở công ty là một tòa nhà hình trụ tròn khoảng mười hai mười ba tầng. Bề ngoài được ốp kính phản quang trông khá hiện đại.               "Tòa nhà này là trụ sở của công ty à?"               Trong lòng Song Min Gook rất khó hiểu. Dù sao cũng là cổ đông sở hữu 20% cổ phần công ty, chẳng lẽ ngay cả tòa nhà văn phòng của công ty cũng không biết sao? Không biết giám đốc đã suy tính và mua số cổ phần này trong tình huống nào?               Chẳng lẽ giám đốc thấy thích trong lòng nên quyết định không nói nhiều mà đập tiền mua luôn 20% cổ phần công ty sao?               Cũng giống như khi nãy mua một chiếc túi trong trung tâm thương mại…               Chỉ là hai bên đang tự khen ngợi nịnh nọt để lấy lòng nhau thôi.

Chương 650: Anh có muốn đi gặp chủ tịch Park trước không?"