Editor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung…

Chương 854: Suy Đoán

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: Kingofbattle.Lúc này Hắc Nguyệt đang xoá đi ấn ký vực sâu của một sinh linh.Đó là một thân ảnh màu đỏ nhạt.Rất giống với thân ảnh màu đỏ mà Sở Huyền đã từng nhìn thấy ở dưới đáyvực sâu.Thân ảnh màu đỏ này chỉ có thực lực Đạo cảnh 20 quan, nhưng mà ánh mắtlại không giống với những sinh linh vực sâu khác, thêm vài phần linh động, ít đimột phần nóng nảy.Hiển nhiên là ý thức chưa từng hỗn loạn triệt để.Ấn ký vực sâu ở trên người, ẩn chứa lực lượng pháp tắc vực sâu còn nhiềugấp mấy lần so với đám sinh linh vực sâu khác, chứng tỏ càng khó thoát thânhơn.Cho dù Hắc Nguyệt ra tay xoá đi ấn ký, cũng có chút gắng sức.Tuy là Hắc Nguyệt có thể xoá đi ấn ký vực sâu, giúp cho sinh linh vực sâukhôi phục thành sinh linh bình thường, nhưng mà năng lực của nàng cũng cógiới hạn.Số lượng ấn ký có thể xoá đi mỗi ngày là có giới hạn.Tiêu hao cũng không nhỏ.Ầm ầm!Thân ảnh màu đỏ bắt đầu trở nên bình thường, ấn ký vực sâu trên người bịxoá đi, phảng phất như một đám pháp tắc vực sâu kia bị hút ra ngoài.Bị cắn nuốt bởi lực lượng pháp tắc thần hồn của Hắc Nguyệt.Điểm sáng của Ngục Đạo Cổ Thần bên trên báo ứng châu, trở nên đỏ sậm.Đã xác định!Ngục Đạo Cổ Thần sinh ra ác ý, nguyên nhân là do Hắc Nguyệt.Sắc mặt Sở Huyền lộ vẻ u buồn, đảm nhận chức vị sư tôn này quá khó khăn.Ác ý của đệ tử gây ra đều do hắn gánh chịu.Không phải chỉ giải thoát một sinh linh vực sâu thôi sao, tên xấu xa NgụcĐạo Cổ Thần kia lại trở nên như vậy?Khó trách Thái từng nói, Ngục Đạo Cổ Thần là một người lòng dạ hẹp hòi.Chuyện nhỏ như con thỏ cũng ghi hận.Sở Huyền quan sát bên trên báo ứng châu, điểm sáng màu đỏ đã đậm hơnrất nhiều.Tuy là chưa đến mức không chết không thôi.Nhưng cũng là địch ý.Ngục Đạo Cổ Thần ở nơi nào?Sẽ không đột nhiên giết tới Cửu Vực chứ?Trong lòng Sở Huyền có chút khẩn trương, dựa vào thực lực hiện giờ củahắn, còn chưa đủ sức chống đỡ….Nếu như Ngục Đạo Cổ Thần thật sự giết đến, chỉ có thể vận dụng Thiên Đạongăn cản, thế thì chuyện mình chiếm đoạt Đại Đạo Cửu Vực sẽ bị bại lộ haysao?Tất nhiên sẽ bị rất nhiều cường giả liên thủ chống lại.Tìm Thái tâm sự, nếu như có thể, lại để cho Thái làm đệm lưng gánh tội, cólẽ sẽ không có vấn đề gì?Người này vẫn rất mạnh.Hơn nữa, bên phía Cự Nhân tộc cũng không chỉ có mình hắn là chí cườnggiả.Cho dù đánh không lại, hắn cũng có thể trốn đi.Thái gánh không được, nhưng mà mấy người trong Cổ Giới Hỗn Độn có thểgánh nổi?Tam tộc Tiên Thần Ma, Long tộc, Hỏa Phượng tộc các loại, gánh chịu lửagiận của Cổ Thần Hỗn Độn lửa giận, có lẽ không có vấn đề gì to tát?Nếu như Ngục Đạo Cổ Thần ra tay, ỷ lớn hiếp nhỏ, mấy lão tổ tông của tamtộc có thể chịu đựng được?Ngoại trừ Cửu Vực tộc, Hỗn Độn tộc cũng có cường giả.Kéo dài thêm thời gian là chuyện không thành vấn đề.Vừa khéo các tộc đang liên thủ bố trí một tòa đại trận, nếu như bất đắc dĩ,đổ hết tội lỗi lên trên toà đại trận này cũng được.Đại trận này do các tộc liên thủ bố trí.Hơn nữa cầm đầu là các cường tộc như Tiên Thần Ma.Trong lòng Sở Huyền đã có kế hoạch, về phần áp dụng như thế nào, thì phảixem Ngục Đạo Cổ Thần có giết tới tận cửa hay không.Nếu như trong thời gian ngắn không giết tới đây, Sở Huyền sẽ không cần lolắng.Chỉ cần cho hắn thời gian, thì chuyện vượt qua Ngục Đạo Cổ Thần, cũngkhông phải là chuyện không thể.“Thái, đã lâu không gặp! “Con bà ngươi chứ đã lâu không gặp!Gương mặt Thái đen như đít nồi.Hắn chỉ vừa nhắm mắt một lát, người này lại tới cửa, còn bảo đã lâu khônggặp?“Sở, không có chuyện gì thì đừng quấy rầy ta! ““Có việc đấy. ““Có việc cũng đừng quấy rầy ta! ““Cái người tạo ra vực sâu kia, ngươi hiểu được bao nhiêu? “Thái khẽ giật mình, “Ngươi đắc tội hắn sao? “Kế tiếp sắc mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc nói ra: “Không đúng lắm, gia hoả âmhiểm xảo trá như ngươi, làm sao dám đắc tội tồn tại bực này? “Lời nói này.Không ngờ Sở là một người như vậy!“Cũng không tính là đắc tội, chính là ta đang tìm một thứ đồ vật trong vựcsâu, tựa hồ đã khiến người nọ phát hiện. “Sau khi hiểu rõ Đạo Cổ Thần, Sở Huyền liền định ngửa bài, thừa nhận rằnghắn không phải Sở, cũng không có ý định giả mạo.“Ồ, còn không tính toán? Người kia đầu óc đơn giản, chỉ một chuyện nhỏmà ghi hận, lòng dạ hẹp hòi đến cực điểm, xem như trong tất cả mấy vị CổThần, chính là một người không độ lượng. “Thái cười lạnh một tiếng.Bộ dạng có chút hả hê.Rốt cục tên âm hiểm này đã bị lật xe!“Ngươi hiểu rất rõ người kia? “Sở Huyền thoáng kinh ngạc, tựa hồ Thái quen thuộc Ngục Đạo Cổ Thần….“Không quen, chỉ từng nghe qua chuyện cũ của hắn mà thôi. “Bộ dạng Thái có chút vui sướng, lại nói tiếp: “Sở, ngươi đắc tội hắn, cẩnthận dính líu đến toàn bộ nhân tộc…. ““Hắn ở chỗ nào? ““Mặc dù không biết vị trí cụ thể, bất quá tồn tại bực này, đại khái là khoảngcách tới Cửu Vực này rất xa xôi, cho dù có bay tới thì cũng cần từ mười đến haimươi năm.”Tựa hồ Thái đã ý thức được, khả năng Sở thật sự đắc tội vị kia.Giọng nói không còn chút vui sướng nào.“Sở, ngươi còn có thời gian, an bài một chút, chuẩn bị trốn vào trong HỗnĐộn, tránh né vị kia, nếu không sẽ bị hắn trấn áp vào vực sâu Hỗn Độn, trọn đờikhông thể siêu sinh. “

Editor: Kingofbattle.

Lúc này Hắc Nguyệt đang xoá đi ấn ký vực sâu của một sinh linh.

Đó là một thân ảnh màu đỏ nhạt.

Rất giống với thân ảnh màu đỏ mà Sở Huyền đã từng nhìn thấy ở dưới đáy

vực sâu.

Thân ảnh màu đỏ này chỉ có thực lực Đạo cảnh 20 quan, nhưng mà ánh mắt

lại không giống với những sinh linh vực sâu khác, thêm vài phần linh động, ít đi

một phần nóng nảy.

Hiển nhiên là ý thức chưa từng hỗn loạn triệt để.

Ấn ký vực sâu ở trên người, ẩn chứa lực lượng pháp tắc vực sâu còn nhiều

gấp mấy lần so với đám sinh linh vực sâu khác, chứng tỏ càng khó thoát thân

hơn.

Cho dù Hắc Nguyệt ra tay xoá đi ấn ký, cũng có chút gắng sức.

Tuy là Hắc Nguyệt có thể xoá đi ấn ký vực sâu, giúp cho sinh linh vực sâu

khôi phục thành sinh linh bình thường, nhưng mà năng lực của nàng cũng có

giới hạn.

Số lượng ấn ký có thể xoá đi mỗi ngày là có giới hạn.

Tiêu hao cũng không nhỏ.

Ầm ầm!

Thân ảnh màu đỏ bắt đầu trở nên bình thường, ấn ký vực sâu trên người bị

xoá đi, phảng phất như một đám pháp tắc vực sâu kia bị hút ra ngoài.

Bị cắn nuốt bởi lực lượng pháp tắc thần hồn của Hắc Nguyệt.

Điểm sáng của Ngục Đạo Cổ Thần bên trên báo ứng châu, trở nên đỏ sậm.

Đã xác định!

Ngục Đạo Cổ Thần sinh ra ác ý, nguyên nhân là do Hắc Nguyệt.

Sắc mặt Sở Huyền lộ vẻ u buồn, đảm nhận chức vị sư tôn này quá khó khăn.

Ác ý của đệ tử gây ra đều do hắn gánh chịu.

Không phải chỉ giải thoát một sinh linh vực sâu thôi sao, tên xấu xa Ngục

Đạo Cổ Thần kia lại trở nên như vậy?

Khó trách Thái từng nói, Ngục Đạo Cổ Thần là một người lòng dạ hẹp hòi.

Chuyện nhỏ như con thỏ cũng ghi hận.

Sở Huyền quan sát bên trên báo ứng châu, điểm sáng màu đỏ đã đậm hơn

rất nhiều.

Tuy là chưa đến mức không chết không thôi.

Nhưng cũng là địch ý.

Ngục Đạo Cổ Thần ở nơi nào?

Sẽ không đột nhiên giết tới Cửu Vực chứ?

Trong lòng Sở Huyền có chút khẩn trương, dựa vào thực lực hiện giờ của

hắn, còn chưa đủ sức chống đỡ….

Nếu như Ngục Đạo Cổ Thần thật sự giết đến, chỉ có thể vận dụng Thiên Đạo

ngăn cản, thế thì chuyện mình chiếm đoạt Đại Đạo Cửu Vực sẽ bị bại lộ hay

sao?

Tất nhiên sẽ bị rất nhiều cường giả liên thủ chống lại.

Tìm Thái tâm sự, nếu như có thể, lại để cho Thái làm đệm lưng gánh tội, có

lẽ sẽ không có vấn đề gì?

Người này vẫn rất mạnh.

Hơn nữa, bên phía Cự Nhân tộc cũng không chỉ có mình hắn là chí cường

giả.

Cho dù đánh không lại, hắn cũng có thể trốn đi.

Thái gánh không được, nhưng mà mấy người trong Cổ Giới Hỗn Độn có thể

gánh nổi?

Tam tộc Tiên Thần Ma, Long tộc, Hỏa Phượng tộc các loại, gánh chịu lửa

giận của Cổ Thần Hỗn Độn lửa giận, có lẽ không có vấn đề gì to tát?

Nếu như Ngục Đạo Cổ Thần ra tay, ỷ lớn hiếp nhỏ, mấy lão tổ tông của tam

tộc có thể chịu đựng được?

Ngoại trừ Cửu Vực tộc, Hỗn Độn tộc cũng có cường giả.

Kéo dài thêm thời gian là chuyện không thành vấn đề.

Vừa khéo các tộc đang liên thủ bố trí một tòa đại trận, nếu như bất đắc dĩ,

đổ hết tội lỗi lên trên toà đại trận này cũng được.

Đại trận này do các tộc liên thủ bố trí.

Hơn nữa cầm đầu là các cường tộc như Tiên Thần Ma.

Trong lòng Sở Huyền đã có kế hoạch, về phần áp dụng như thế nào, thì phải

xem Ngục Đạo Cổ Thần có giết tới tận cửa hay không.

Nếu như trong thời gian ngắn không giết tới đây, Sở Huyền sẽ không cần lo

lắng.

Chỉ cần cho hắn thời gian, thì chuyện vượt qua Ngục Đạo Cổ Thần, cũng

không phải là chuyện không thể.

“Thái, đã lâu không gặp! “

Con bà ngươi chứ đã lâu không gặp!

Gương mặt Thái đen như đít nồi.

Hắn chỉ vừa nhắm mắt một lát, người này lại tới cửa, còn bảo đã lâu không

gặp?

“Sở, không có chuyện gì thì đừng quấy rầy ta! “

“Có việc đấy. “

“Có việc cũng đừng quấy rầy ta! “

“Cái người tạo ra vực sâu kia, ngươi hiểu được bao nhiêu? “

Thái khẽ giật mình, “Ngươi đắc tội hắn sao? “

Kế tiếp sắc mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc nói ra: “Không đúng lắm, gia hoả âm

hiểm xảo trá như ngươi, làm sao dám đắc tội tồn tại bực này? “

Lời nói này.

Không ngờ Sở là một người như vậy!

“Cũng không tính là đắc tội, chính là ta đang tìm một thứ đồ vật trong vực

sâu, tựa hồ đã khiến người nọ phát hiện. “

Sau khi hiểu rõ Đạo Cổ Thần, Sở Huyền liền định ngửa bài, thừa nhận rằng

hắn không phải Sở, cũng không có ý định giả mạo.

“Ồ, còn không tính toán? Người kia đầu óc đơn giản, chỉ một chuyện nhỏ

mà ghi hận, lòng dạ hẹp hòi đến cực điểm, xem như trong tất cả mấy vị Cổ

Thần, chính là một người không độ lượng. “

Thái cười lạnh một tiếng.

Bộ dạng có chút hả hê.

Rốt cục tên âm hiểm này đã bị lật xe!

“Ngươi hiểu rất rõ người kia? “

Sở Huyền thoáng kinh ngạc, tựa hồ Thái quen thuộc Ngục Đạo Cổ Thần….

“Không quen, chỉ từng nghe qua chuyện cũ của hắn mà thôi. “

Bộ dạng Thái có chút vui sướng, lại nói tiếp: “Sở, ngươi đắc tội hắn, cẩn

thận dính líu đến toàn bộ nhân tộc…. “

“Hắn ở chỗ nào? “

“Mặc dù không biết vị trí cụ thể, bất quá tồn tại bực này, đại khái là khoảng

cách tới Cửu Vực này rất xa xôi, cho dù có bay tới thì cũng cần từ mười đến hai

mươi năm.”

Tựa hồ Thái đã ý thức được, khả năng Sở thật sự đắc tội vị kia.

Giọng nói không còn chút vui sướng nào.

“Sở, ngươi còn có thời gian, an bài một chút, chuẩn bị trốn vào trong Hỗn

Độn, tránh né vị kia, nếu không sẽ bị hắn trấn áp vào vực sâu Hỗn Độn, trọn đời

không thể siêu sinh. “

Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!Tác giả: Bán Đạo Thanh PhongTruyện Hài Hước, Truyện Huyền HuyễnEditor: Kingofbattle"Sở Huyền có hành động không đúng mực, làm tổn hại tới gia phong, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, khi chưa có sự đồng ý của gia tộc thì không được bước vào Tổ trạch dù, chỉ nửa bước!"Sở Huyền quay đầu nhìn về phía Tổ trạch rộng lớn hoa lệ, bất đắc dĩ mà lắc đầu, bị phạt ra khỏi Tổ trạch, giống như là bị trục xuất ra khỏi mạch dòng chính vậy. Khi một người bị ghét bỏ, dù chỉ hắt hơi một cái thôi cũng là điều sai quấy và không thể tha thứ. Hắn vừa xuyên không tới đây, Sở gia đang mở tiệc chiêu đãi khách quý từ Hoàng đô tới, bản thân Sở Huyền là một trong những con cháu dòng chính của Sở gia, tự nhiên cũng được tham gia bữa tiệc này. Cũng chỉ bởi vì hắn hơi ngứa mũi nên hắt xì một cái liền bị trục xuất ra khỏi Tổ trạch, mặc dù không nói rõ trục xuất hắn ra khỏi dòng chính, thế nhưng chuyện này cũng chẳng khác nhau là mấy. Quản gia dẫn hắn tới trước một tòa tiểu viện hoang sơ cách xa Tổ trạch. "Thập Tam thiếu gia, sau này ngài cứ sống ở nơi này đi, ta sẽ sắp xếp người cung… Editor: Kingofbattle.Lúc này Hắc Nguyệt đang xoá đi ấn ký vực sâu của một sinh linh.Đó là một thân ảnh màu đỏ nhạt.Rất giống với thân ảnh màu đỏ mà Sở Huyền đã từng nhìn thấy ở dưới đáyvực sâu.Thân ảnh màu đỏ này chỉ có thực lực Đạo cảnh 20 quan, nhưng mà ánh mắtlại không giống với những sinh linh vực sâu khác, thêm vài phần linh động, ít đimột phần nóng nảy.Hiển nhiên là ý thức chưa từng hỗn loạn triệt để.Ấn ký vực sâu ở trên người, ẩn chứa lực lượng pháp tắc vực sâu còn nhiềugấp mấy lần so với đám sinh linh vực sâu khác, chứng tỏ càng khó thoát thânhơn.Cho dù Hắc Nguyệt ra tay xoá đi ấn ký, cũng có chút gắng sức.Tuy là Hắc Nguyệt có thể xoá đi ấn ký vực sâu, giúp cho sinh linh vực sâukhôi phục thành sinh linh bình thường, nhưng mà năng lực của nàng cũng cógiới hạn.Số lượng ấn ký có thể xoá đi mỗi ngày là có giới hạn.Tiêu hao cũng không nhỏ.Ầm ầm!Thân ảnh màu đỏ bắt đầu trở nên bình thường, ấn ký vực sâu trên người bịxoá đi, phảng phất như một đám pháp tắc vực sâu kia bị hút ra ngoài.Bị cắn nuốt bởi lực lượng pháp tắc thần hồn của Hắc Nguyệt.Điểm sáng của Ngục Đạo Cổ Thần bên trên báo ứng châu, trở nên đỏ sậm.Đã xác định!Ngục Đạo Cổ Thần sinh ra ác ý, nguyên nhân là do Hắc Nguyệt.Sắc mặt Sở Huyền lộ vẻ u buồn, đảm nhận chức vị sư tôn này quá khó khăn.Ác ý của đệ tử gây ra đều do hắn gánh chịu.Không phải chỉ giải thoát một sinh linh vực sâu thôi sao, tên xấu xa NgụcĐạo Cổ Thần kia lại trở nên như vậy?Khó trách Thái từng nói, Ngục Đạo Cổ Thần là một người lòng dạ hẹp hòi.Chuyện nhỏ như con thỏ cũng ghi hận.Sở Huyền quan sát bên trên báo ứng châu, điểm sáng màu đỏ đã đậm hơnrất nhiều.Tuy là chưa đến mức không chết không thôi.Nhưng cũng là địch ý.Ngục Đạo Cổ Thần ở nơi nào?Sẽ không đột nhiên giết tới Cửu Vực chứ?Trong lòng Sở Huyền có chút khẩn trương, dựa vào thực lực hiện giờ củahắn, còn chưa đủ sức chống đỡ….Nếu như Ngục Đạo Cổ Thần thật sự giết đến, chỉ có thể vận dụng Thiên Đạongăn cản, thế thì chuyện mình chiếm đoạt Đại Đạo Cửu Vực sẽ bị bại lộ haysao?Tất nhiên sẽ bị rất nhiều cường giả liên thủ chống lại.Tìm Thái tâm sự, nếu như có thể, lại để cho Thái làm đệm lưng gánh tội, cólẽ sẽ không có vấn đề gì?Người này vẫn rất mạnh.Hơn nữa, bên phía Cự Nhân tộc cũng không chỉ có mình hắn là chí cườnggiả.Cho dù đánh không lại, hắn cũng có thể trốn đi.Thái gánh không được, nhưng mà mấy người trong Cổ Giới Hỗn Độn có thểgánh nổi?Tam tộc Tiên Thần Ma, Long tộc, Hỏa Phượng tộc các loại, gánh chịu lửagiận của Cổ Thần Hỗn Độn lửa giận, có lẽ không có vấn đề gì to tát?Nếu như Ngục Đạo Cổ Thần ra tay, ỷ lớn hiếp nhỏ, mấy lão tổ tông của tamtộc có thể chịu đựng được?Ngoại trừ Cửu Vực tộc, Hỗn Độn tộc cũng có cường giả.Kéo dài thêm thời gian là chuyện không thành vấn đề.Vừa khéo các tộc đang liên thủ bố trí một tòa đại trận, nếu như bất đắc dĩ,đổ hết tội lỗi lên trên toà đại trận này cũng được.Đại trận này do các tộc liên thủ bố trí.Hơn nữa cầm đầu là các cường tộc như Tiên Thần Ma.Trong lòng Sở Huyền đã có kế hoạch, về phần áp dụng như thế nào, thì phảixem Ngục Đạo Cổ Thần có giết tới tận cửa hay không.Nếu như trong thời gian ngắn không giết tới đây, Sở Huyền sẽ không cần lolắng.Chỉ cần cho hắn thời gian, thì chuyện vượt qua Ngục Đạo Cổ Thần, cũngkhông phải là chuyện không thể.“Thái, đã lâu không gặp! “Con bà ngươi chứ đã lâu không gặp!Gương mặt Thái đen như đít nồi.Hắn chỉ vừa nhắm mắt một lát, người này lại tới cửa, còn bảo đã lâu khônggặp?“Sở, không có chuyện gì thì đừng quấy rầy ta! ““Có việc đấy. ““Có việc cũng đừng quấy rầy ta! ““Cái người tạo ra vực sâu kia, ngươi hiểu được bao nhiêu? “Thái khẽ giật mình, “Ngươi đắc tội hắn sao? “Kế tiếp sắc mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc nói ra: “Không đúng lắm, gia hoả âmhiểm xảo trá như ngươi, làm sao dám đắc tội tồn tại bực này? “Lời nói này.Không ngờ Sở là một người như vậy!“Cũng không tính là đắc tội, chính là ta đang tìm một thứ đồ vật trong vựcsâu, tựa hồ đã khiến người nọ phát hiện. “Sau khi hiểu rõ Đạo Cổ Thần, Sở Huyền liền định ngửa bài, thừa nhận rằnghắn không phải Sở, cũng không có ý định giả mạo.“Ồ, còn không tính toán? Người kia đầu óc đơn giản, chỉ một chuyện nhỏmà ghi hận, lòng dạ hẹp hòi đến cực điểm, xem như trong tất cả mấy vị CổThần, chính là một người không độ lượng. “Thái cười lạnh một tiếng.Bộ dạng có chút hả hê.Rốt cục tên âm hiểm này đã bị lật xe!“Ngươi hiểu rất rõ người kia? “Sở Huyền thoáng kinh ngạc, tựa hồ Thái quen thuộc Ngục Đạo Cổ Thần….“Không quen, chỉ từng nghe qua chuyện cũ của hắn mà thôi. “Bộ dạng Thái có chút vui sướng, lại nói tiếp: “Sở, ngươi đắc tội hắn, cẩnthận dính líu đến toàn bộ nhân tộc…. ““Hắn ở chỗ nào? ““Mặc dù không biết vị trí cụ thể, bất quá tồn tại bực này, đại khái là khoảngcách tới Cửu Vực này rất xa xôi, cho dù có bay tới thì cũng cần từ mười đến haimươi năm.”Tựa hồ Thái đã ý thức được, khả năng Sở thật sự đắc tội vị kia.Giọng nói không còn chút vui sướng nào.“Sở, ngươi còn có thời gian, an bài một chút, chuẩn bị trốn vào trong HỗnĐộn, tránh né vị kia, nếu không sẽ bị hắn trấn áp vào vực sâu Hỗn Độn, trọn đờikhông thể siêu sinh. “

Chương 854: Suy Đoán