Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…
Chương 712: Oa, thịnh soạn như vậy sao?"
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 713: Đồ uống có cồn đều có hại cho thanh quản "Mẹ rất kiên cường, nhưng đôi khi em bắt gặp mẹ đang ngây người ra suy nghĩ vẩn vơ. Trước giờ ngoại trừ thời gian chăm sóc em thì căn bản là mẹ luôn cặm cụi làm việc. Em thấy thật đau lòng nên sau này chúng ta có thể ở bên mẹ nhiều hơn một chút được không? Từ sau khi anh và em yêu nhau, em phát hiện ra mẹ đã vui vẻ hơn rất nhiều…" "Lúc anh ăn cơm cùng mẹ và em, mẹ đã rất vui nên cũng nói chuyện nhiều hơn. Bởi vì trong mắt mẹ, em là con gái nên mẹ không muốn tâm sự những chuyện khó khăn trong công việc với em. Còn anh thì khác, anh đã chứng minh được năng lực kinh doanh của bản thân, vả lại mẹ và anh còn là đối tác làm ăn. Anh có thể giúp mẹ kiếm tiền và giúp mẹ phát triển nghiệp vụ cũng như sự nghiệp. Mẹ cũng có thể cùng anh tâm sự những vướng mắc trong công việc, rồi cùng anh thương lượng tìm cách giải quyết. Tóm lại mẹ có thể thổ lộ hết mọi việc với anh, còn anh có thể giúp đỡ được mẹ…" Trong nhất thời, Triệu Dật không biết trả lời Liễu Vũ Phi thế nào, chỉ đành ừ một tiếng rồi nói: "Dì thật vất vả và cũng rất lợi hại." Liễu Vũ Phi ôm cổ Triệu Dật, nhẹ giọng cầu xin: "Trong nhà chỉ có em và mẹ thật là cô quạnh đìu hiu. Bây giờ có thêm anh rồi, nhà cửa cũng có sức sống hơn. Sau này nếu cuối tuần không có việc gì làm, anh có thể quan tâm em và mẹ nhiều hơn được không?" Trong lòng Triệu Dật bỗng cảm thấy có hơi kỳ quái. Ở bên Liễu Vũ Phi là chuyện bình thường, chăm sóc bạn gái và mẹ vợ tương lai cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà chăm sóc Tô Nhã thì có hơi kỳ cục. Chủ yếu là vì Tô Nhã còn quá trẻ nên hoàn toàn không có hình tượng trưởng bối. Dù sao cũng may là cuối tuần Liễu Vũ Phi đều rảnh rỗi nên cô sẽ tham gia cùng hắn, như vậy cũng bớt xấu hổ đi một chút. "Ừm, được." Liễu Vũ Phi suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cuối tuần sau chúng ta cùng leo núi Nam Sơn với mẹ nha. Nghe nói phía trên núi có một ngôi chùa rất linh thiêng…" Cuối tuần sau? Chưa biết có thể đi được không. Triệu Dật cười nói: "Tuần sau ư? Đến lúc đó xem tình hình thế nào đã, nếu không có việc gì thì chúng ta cùng đi. Hiện tại thì chưa thể xác định được." Liễu Vũ Phi cũng không miễn cưỡng mà ôn nhu cười nói: "Ừm, nếu không được thì đổi ngày khác, dù sao nơi đó muốn đi lúc nào cũng được." Triệu Dật gật đầu đáp: "Ừm." Triệu Dật vô cùng thích Liễu Vũ Phi. Cô có tính cách vừa hoạt bát vừa lương thiện và hào phóng. Lại còn ôn nhu khéo léo và hiểu lòng người. Chưa nói đến nhan sắc, chỉ riêng tính cách của cô thôi cũng đã đủ để làm vợ hắn rồi. Nói chi Liễu Vũ Phi còn xinh đẹp và có mị lực như vậy. Thứ hai, sau khi tan học Triệu Dật lái xe đến nhà của Phùng Tiếu Tiếu. Lúc đi ngang qua nhà hàng còn tiện tay mua một túi đồ ăn. Khi Triệu Dật vào cửa, Phùng Tiếu Tiếu đang nằm trên ghế sa lông chơi điện thoại, tuy rằng bật TV nhưng căn bản là không xem. Phùng Tiếu Tiếu quay đầu lại nhìn hắn rồi mừng rỡ ngồi dậy. "Anh Dật!" Triệu Dật nâng túi đồ lên cười nói: "Ăn điểm tâm khuya không?" Âm nhạc không phải chuyên môn của Triệu Dật nên đối với những thứ này hắn hoàn toàn không biết bèn cười nói: "Vậy đi karaoke uống rượu ca hát không phải rất có hại cho thanh quản sao?"
Chương 713: Đồ uống có cồn đều có hại cho thanh quản
"Mẹ rất kiên cường, nhưng đôi khi em bắt gặp mẹ đang ngây người ra suy nghĩ vẩn vơ. Trước giờ ngoại trừ thời gian chăm sóc em thì căn bản là mẹ luôn cặm cụi làm việc. Em thấy thật đau lòng nên sau này chúng ta có thể ở bên mẹ nhiều hơn một chút được không? Từ sau khi anh và em yêu nhau, em phát hiện ra mẹ đã vui vẻ hơn rất nhiều…"
"Lúc anh ăn cơm cùng mẹ và em, mẹ đã rất vui nên cũng nói chuyện nhiều hơn. Bởi vì trong mắt mẹ, em là con gái nên mẹ không muốn tâm sự những chuyện khó khăn trong công việc với em. Còn anh thì khác, anh đã chứng minh được năng lực kinh doanh của bản thân, vả lại mẹ và anh còn là đối tác làm ăn. Anh có thể giúp mẹ kiếm tiền và giúp mẹ phát triển nghiệp vụ cũng như sự nghiệp. Mẹ cũng có thể cùng anh tâm sự những vướng mắc trong công việc, rồi cùng anh thương lượng tìm cách giải quyết. Tóm lại mẹ có thể thổ lộ hết mọi việc với anh, còn anh có thể giúp đỡ được mẹ…"
Trong nhất thời, Triệu Dật không biết trả lời Liễu Vũ Phi thế nào, chỉ đành ừ một tiếng rồi nói: "Dì thật vất vả và cũng rất lợi hại."
Liễu Vũ Phi ôm cổ Triệu Dật, nhẹ giọng cầu xin: "Trong nhà chỉ có em và mẹ thật là cô quạnh đìu hiu. Bây giờ có thêm anh rồi, nhà cửa cũng có sức sống hơn. Sau này nếu cuối tuần không có việc gì làm, anh có thể quan tâm em và mẹ nhiều hơn được không?"
Trong lòng Triệu Dật bỗng cảm thấy có hơi kỳ quái.
Ở bên Liễu Vũ Phi là chuyện bình thường, chăm sóc bạn gái và mẹ vợ tương lai cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà chăm sóc Tô Nhã thì có hơi kỳ cục.
Chủ yếu là vì Tô Nhã còn quá trẻ nên hoàn toàn không có hình tượng trưởng bối.
Dù sao cũng may là cuối tuần Liễu Vũ Phi đều rảnh rỗi nên cô sẽ tham gia cùng hắn, như vậy cũng bớt xấu hổ đi một chút.
"Ừm, được."
Liễu Vũ Phi suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cuối tuần sau chúng ta cùng leo núi Nam Sơn với mẹ nha. Nghe nói phía trên núi có một ngôi chùa rất linh thiêng…"
Cuối tuần sau?
Chưa biết có thể đi được không.
Triệu Dật cười nói: "Tuần sau ư? Đến lúc đó xem tình hình thế nào đã, nếu không có việc gì thì chúng ta cùng đi. Hiện tại thì chưa thể xác định được."
Liễu Vũ Phi cũng không miễn cưỡng mà ôn nhu cười nói: "Ừm, nếu không được thì đổi ngày khác, dù sao nơi đó muốn đi lúc nào cũng được."
Triệu Dật gật đầu đáp: "Ừm."
Triệu Dật vô cùng thích Liễu Vũ Phi. Cô có tính cách vừa hoạt bát vừa lương thiện và hào phóng. Lại còn ôn nhu khéo léo và hiểu lòng người. Chưa nói đến nhan sắc, chỉ riêng tính cách của cô thôi cũng đã đủ để làm vợ hắn rồi. Nói chi Liễu Vũ Phi còn xinh đẹp và có mị lực như vậy.
Thứ hai, sau khi tan học Triệu Dật lái xe đến nhà của Phùng Tiếu Tiếu. Lúc đi ngang qua nhà hàng còn tiện tay mua một túi đồ ăn.
Khi Triệu Dật vào cửa, Phùng Tiếu Tiếu đang nằm trên ghế sa lông chơi điện thoại, tuy rằng bật TV nhưng căn bản là không xem.
Phùng Tiếu Tiếu quay đầu lại nhìn hắn rồi mừng rỡ ngồi dậy.
"Anh Dật!"
Triệu Dật nâng túi đồ lên cười nói: "Ăn điểm tâm khuya không?"
Âm nhạc không phải chuyên môn của Triệu Dật nên đối với những thứ này hắn hoàn toàn không biết bèn cười nói: "Vậy đi karaoke uống rượu ca hát không phải rất có hại cho thanh quản sao?"
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 713: Đồ uống có cồn đều có hại cho thanh quản "Mẹ rất kiên cường, nhưng đôi khi em bắt gặp mẹ đang ngây người ra suy nghĩ vẩn vơ. Trước giờ ngoại trừ thời gian chăm sóc em thì căn bản là mẹ luôn cặm cụi làm việc. Em thấy thật đau lòng nên sau này chúng ta có thể ở bên mẹ nhiều hơn một chút được không? Từ sau khi anh và em yêu nhau, em phát hiện ra mẹ đã vui vẻ hơn rất nhiều…" "Lúc anh ăn cơm cùng mẹ và em, mẹ đã rất vui nên cũng nói chuyện nhiều hơn. Bởi vì trong mắt mẹ, em là con gái nên mẹ không muốn tâm sự những chuyện khó khăn trong công việc với em. Còn anh thì khác, anh đã chứng minh được năng lực kinh doanh của bản thân, vả lại mẹ và anh còn là đối tác làm ăn. Anh có thể giúp mẹ kiếm tiền và giúp mẹ phát triển nghiệp vụ cũng như sự nghiệp. Mẹ cũng có thể cùng anh tâm sự những vướng mắc trong công việc, rồi cùng anh thương lượng tìm cách giải quyết. Tóm lại mẹ có thể thổ lộ hết mọi việc với anh, còn anh có thể giúp đỡ được mẹ…" Trong nhất thời, Triệu Dật không biết trả lời Liễu Vũ Phi thế nào, chỉ đành ừ một tiếng rồi nói: "Dì thật vất vả và cũng rất lợi hại." Liễu Vũ Phi ôm cổ Triệu Dật, nhẹ giọng cầu xin: "Trong nhà chỉ có em và mẹ thật là cô quạnh đìu hiu. Bây giờ có thêm anh rồi, nhà cửa cũng có sức sống hơn. Sau này nếu cuối tuần không có việc gì làm, anh có thể quan tâm em và mẹ nhiều hơn được không?" Trong lòng Triệu Dật bỗng cảm thấy có hơi kỳ quái. Ở bên Liễu Vũ Phi là chuyện bình thường, chăm sóc bạn gái và mẹ vợ tương lai cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà chăm sóc Tô Nhã thì có hơi kỳ cục. Chủ yếu là vì Tô Nhã còn quá trẻ nên hoàn toàn không có hình tượng trưởng bối. Dù sao cũng may là cuối tuần Liễu Vũ Phi đều rảnh rỗi nên cô sẽ tham gia cùng hắn, như vậy cũng bớt xấu hổ đi một chút. "Ừm, được." Liễu Vũ Phi suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cuối tuần sau chúng ta cùng leo núi Nam Sơn với mẹ nha. Nghe nói phía trên núi có một ngôi chùa rất linh thiêng…" Cuối tuần sau? Chưa biết có thể đi được không. Triệu Dật cười nói: "Tuần sau ư? Đến lúc đó xem tình hình thế nào đã, nếu không có việc gì thì chúng ta cùng đi. Hiện tại thì chưa thể xác định được." Liễu Vũ Phi cũng không miễn cưỡng mà ôn nhu cười nói: "Ừm, nếu không được thì đổi ngày khác, dù sao nơi đó muốn đi lúc nào cũng được." Triệu Dật gật đầu đáp: "Ừm." Triệu Dật vô cùng thích Liễu Vũ Phi. Cô có tính cách vừa hoạt bát vừa lương thiện và hào phóng. Lại còn ôn nhu khéo léo và hiểu lòng người. Chưa nói đến nhan sắc, chỉ riêng tính cách của cô thôi cũng đã đủ để làm vợ hắn rồi. Nói chi Liễu Vũ Phi còn xinh đẹp và có mị lực như vậy. Thứ hai, sau khi tan học Triệu Dật lái xe đến nhà của Phùng Tiếu Tiếu. Lúc đi ngang qua nhà hàng còn tiện tay mua một túi đồ ăn. Khi Triệu Dật vào cửa, Phùng Tiếu Tiếu đang nằm trên ghế sa lông chơi điện thoại, tuy rằng bật TV nhưng căn bản là không xem. Phùng Tiếu Tiếu quay đầu lại nhìn hắn rồi mừng rỡ ngồi dậy. "Anh Dật!" Triệu Dật nâng túi đồ lên cười nói: "Ăn điểm tâm khuya không?" Âm nhạc không phải chuyên môn của Triệu Dật nên đối với những thứ này hắn hoàn toàn không biết bèn cười nói: "Vậy đi karaoke uống rượu ca hát không phải rất có hại cho thanh quản sao?"