Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 738: Chắc chắn là có nhưng rất hiếm.

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 739: Có nhiều tình nhân? Không có vấn đề!               Phùng Tiếu Tiếu: Anh Dật, sao lại chuyển nhiều tiền như vậy? Có phải anh ghi thiếu dấu phẩy rồi không?               Triệu Dật: Hử? Anh keo kiệt tới vậy sao? Chỉ là hơn 5 triệu mà.               Phùng Tiếu Tiếu: Bây giờ em có nhiều tiền xài quá rồi.               Triệu Dật: Cầm lấy đi. Coi như giúp anh tiêu bớt một chút tiền.               Phùng Tiếu Tiếu: Thiến Thiến và Nguyệt Nguyệt đều có đúng không?               Triệu Dật: Ừm, cũng có.               Phùng Tiếu Tiếu: Ừm, em hiểu rồi. Vậy em nhận lấy, cảm ơn anh Dật.               Triệu Dật: Ngoan thế nhỉ?               Tất nhiên Phùng Tiếu Tiếu hiểu được vì sao Triệu Dật lại tặng một số tiền lì xì lớn như vậy. Trong ba người, Phùng Tiếu Tiếu được tính là đã có nghề nghiệp ổn định. Tuy rằng thu nhập không quá cao nhưng cũng đủ để chi tiêu. Bạch Nguyệt vừa mới đi làm nên thu nhập chưa cao, còn Diệp Thiến thì vẫn đang đi học nên không có thu nhập. Mọi người ở cùng một nhà, hằng ngày cùng nhau dạo phố mua sắm này nọ tiêu tốn rất nhiều tiền, vô tình đã tạo ra áp lực về tiền bạc.               Cũng vì nguyên nhân này mà cuối tuần trước, khi cả ba cùng đi dạo phố Diệp Thiến đã chủ động trả tiền.               Một hai lần thì không sao, nhưng nếu nhiều lần thì e rằng Diệp Thiến và Bạch Nguyệt sẽ thấy không thoải mái trong lòng. Cho nên Triệu Dật mới nhân cơ hội này tặng cho mỗi người hơn 5 triệu để họ không phải lo lắng vấn đề tiền bạc.               Bởi vậy Phùng Tiếu Tiếu không từ chối nhận tiền như trước nữa.               Cô hiểu rõ đây chính là tiền sinh hoạt mà Triệu Dật phát cho. Mọi người đều nhận được số tiền như nhau nên cô cũng không cần phải từ chối, làm vậy thật khách sáo và xa lạ.               Đúng là Triệu Dật có ý này. Thậm chí hắn còn cân nhắc, sau này sẽ thành lập một ty rồi đem cổ phần công ty chia cho đều cho mọi người. Như vậy tất cả bạn gái của hắn đều có tài sản riêng, hơn nữa hàng năm còn được hưởng cổ tức. Đồng thời giúp họ tự chủ tài chính và có thể tự do làm việc mình muốn làm, không phải khổ sở lo nghĩ chuyện tiền nong.               Chẳng qua là hiện tại, mọi người chỉ vừa mới ở chung một nhà nên việc này còn quá sớm.               Diệp Thiến: Sao bỗng nhiên lại chuyển cho em nhiều tiền vậy?               Triệu Dật: Lì xì ngày quốc tế thiếu nhi đó!               Diệp Thiến: Nhiều quá!               Triệu Dật: Không nhiều đâu. Coi như là cho em chút tiền tiêu vặt, ăn uống mua sắm gì đó."               Diệp Thiến: Em hiểu ý của anh nhưng số tiền này quá lớn rồi. Tuy rằng hiện tại em chưa đi làm nên không có thu nhập nhưng cũng không cần cho em nhiều tiền như vậy.               Triệu Dật: Nhiều quá thì để tiêu dần, nhiều một chút không tốt sao? Em cũng biết anh không thiếu tiền nên cứ thoải mái tiêu xài đi nha.               Triệu Dật: Các em có thể thông cảm cho sự tham lam của anh, anh tự nhiên cũng muốn quan tâm đến các em nhiều hơn. Chỉ cần mọi người có thể sống thoải mái và hạnh phúc thì chút tiền này không đáng là gì. Dù em có sự nghiệp hay không, anh vẫn chu cấp đầy đủ cho em.               Diệp Thiến im lặng một lúc rồi mới trả lời tin nhắn.               Diệp Thiến: Anh làm như vậy càng khiến tụi em không thể rời bỏ anh.               Triệu Dật: Anh đã có lòng thì em hãy ngoan ngoãn nhận lấy và ngoan ngoãn theo anh cả đời đi nha.               Diệp Thiến: Được rồi, được rồi. Em nhận, cả đời này cũng không chạy đi, được chưa?               Triệu Dật: Quốc tế thiếu nhi vui vẻ nha!               Vừa nhắn tin với Diệp Thiến xong thì tin nhắn của Bạch Nguyệt cũng gửi tới.               Bạch Nguyệt: Đại gia nhiều tiền thế nhỉ? Anh muốn biến em thành một phú bà nhỏ sao?               Không thành vấn đề!

Chương 739: Có nhiều tình nhân? Không có vấn đề!  

             Phùng Tiếu Tiếu: Anh Dật, sao lại chuyển nhiều tiền như vậy? Có phải anh ghi thiếu dấu phẩy rồi không?  

             Triệu Dật: Hử? Anh keo kiệt tới vậy sao? Chỉ là hơn 5 triệu mà.  

             Phùng Tiếu Tiếu: Bây giờ em có nhiều tiền xài quá rồi.  

             Triệu Dật: Cầm lấy đi. Coi như giúp anh tiêu bớt một chút tiền.  

             Phùng Tiếu Tiếu: Thiến Thiến và Nguyệt Nguyệt đều có đúng không?  

             Triệu Dật: Ừm, cũng có.  

             Phùng Tiếu Tiếu: Ừm, em hiểu rồi. Vậy em nhận lấy, cảm ơn anh Dật.  

             Triệu Dật: Ngoan thế nhỉ?  

             Tất nhiên Phùng Tiếu Tiếu hiểu được vì sao Triệu Dật lại tặng một số tiền lì xì lớn như vậy. Trong ba người, Phùng Tiếu Tiếu được tính là đã có nghề nghiệp ổn định. Tuy rằng thu nhập không quá cao nhưng cũng đủ để chi tiêu. Bạch Nguyệt vừa mới đi làm nên thu nhập chưa cao, còn Diệp Thiến thì vẫn đang đi học nên không có thu nhập. Mọi người ở cùng một nhà, hằng ngày cùng nhau dạo phố mua sắm này nọ tiêu tốn rất nhiều tiền, vô tình đã tạo ra áp lực về tiền bạc.  

             Cũng vì nguyên nhân này mà cuối tuần trước, khi cả ba cùng đi dạo phố Diệp Thiến đã chủ động trả tiền.  

             Một hai lần thì không sao, nhưng nếu nhiều lần thì e rằng Diệp Thiến và Bạch Nguyệt sẽ thấy không thoải mái trong lòng. Cho nên Triệu Dật mới nhân cơ hội này tặng cho mỗi người hơn 5 triệu để họ không phải lo lắng vấn đề tiền bạc.  

             Bởi vậy Phùng Tiếu Tiếu không từ chối nhận tiền như trước nữa.  

             Cô hiểu rõ đây chính là tiền sinh hoạt mà Triệu Dật phát cho. Mọi người đều nhận được số tiền như nhau nên cô cũng không cần phải từ chối, làm vậy thật khách sáo và xa lạ.  

             Đúng là Triệu Dật có ý này. Thậm chí hắn còn cân nhắc, sau này sẽ thành lập một ty rồi đem cổ phần công ty chia cho đều cho mọi người. Như vậy tất cả bạn gái của hắn đều có tài sản riêng, hơn nữa hàng năm còn được hưởng cổ tức. Đồng thời giúp họ tự chủ tài chính và có thể tự do làm việc mình muốn làm, không phải khổ sở lo nghĩ chuyện tiền nong.  

             Chẳng qua là hiện tại, mọi người chỉ vừa mới ở chung một nhà nên việc này còn quá sớm.  

             Diệp Thiến: Sao bỗng nhiên lại chuyển cho em nhiều tiền vậy?  

             Triệu Dật: Lì xì ngày quốc tế thiếu nhi đó!  

             Diệp Thiến: Nhiều quá!  

             Triệu Dật: Không nhiều đâu. Coi như là cho em chút tiền tiêu vặt, ăn uống mua sắm gì đó."  

             Diệp Thiến: Em hiểu ý của anh nhưng số tiền này quá lớn rồi. Tuy rằng hiện tại em chưa đi làm nên không có thu nhập nhưng cũng không cần cho em nhiều tiền như vậy.  

             Triệu Dật: Nhiều quá thì để tiêu dần, nhiều một chút không tốt sao? Em cũng biết anh không thiếu tiền nên cứ thoải mái tiêu xài đi nha.  

             Triệu Dật: Các em có thể thông cảm cho sự tham lam của anh, anh tự nhiên cũng muốn quan tâm đến các em nhiều hơn. Chỉ cần mọi người có thể sống thoải mái và hạnh phúc thì chút tiền này không đáng là gì. Dù em có sự nghiệp hay không, anh vẫn chu cấp đầy đủ cho em.  

             Diệp Thiến im lặng một lúc rồi mới trả lời tin nhắn.  

             Diệp Thiến: Anh làm như vậy càng khiến tụi em không thể rời bỏ anh.  

             Triệu Dật: Anh đã có lòng thì em hãy ngoan ngoãn nhận lấy và ngoan ngoãn theo anh cả đời đi nha.  

             Diệp Thiến: Được rồi, được rồi. Em nhận, cả đời này cũng không chạy đi, được chưa?  

             Triệu Dật: Quốc tế thiếu nhi vui vẻ nha!  

             Vừa nhắn tin với Diệp Thiến xong thì tin nhắn của Bạch Nguyệt cũng gửi tới.  

             Bạch Nguyệt: Đại gia nhiều tiền thế nhỉ? Anh muốn biến em thành một phú bà nhỏ sao?  

             Không thành vấn đề!

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 739: Có nhiều tình nhân? Không có vấn đề!               Phùng Tiếu Tiếu: Anh Dật, sao lại chuyển nhiều tiền như vậy? Có phải anh ghi thiếu dấu phẩy rồi không?               Triệu Dật: Hử? Anh keo kiệt tới vậy sao? Chỉ là hơn 5 triệu mà.               Phùng Tiếu Tiếu: Bây giờ em có nhiều tiền xài quá rồi.               Triệu Dật: Cầm lấy đi. Coi như giúp anh tiêu bớt một chút tiền.               Phùng Tiếu Tiếu: Thiến Thiến và Nguyệt Nguyệt đều có đúng không?               Triệu Dật: Ừm, cũng có.               Phùng Tiếu Tiếu: Ừm, em hiểu rồi. Vậy em nhận lấy, cảm ơn anh Dật.               Triệu Dật: Ngoan thế nhỉ?               Tất nhiên Phùng Tiếu Tiếu hiểu được vì sao Triệu Dật lại tặng một số tiền lì xì lớn như vậy. Trong ba người, Phùng Tiếu Tiếu được tính là đã có nghề nghiệp ổn định. Tuy rằng thu nhập không quá cao nhưng cũng đủ để chi tiêu. Bạch Nguyệt vừa mới đi làm nên thu nhập chưa cao, còn Diệp Thiến thì vẫn đang đi học nên không có thu nhập. Mọi người ở cùng một nhà, hằng ngày cùng nhau dạo phố mua sắm này nọ tiêu tốn rất nhiều tiền, vô tình đã tạo ra áp lực về tiền bạc.               Cũng vì nguyên nhân này mà cuối tuần trước, khi cả ba cùng đi dạo phố Diệp Thiến đã chủ động trả tiền.               Một hai lần thì không sao, nhưng nếu nhiều lần thì e rằng Diệp Thiến và Bạch Nguyệt sẽ thấy không thoải mái trong lòng. Cho nên Triệu Dật mới nhân cơ hội này tặng cho mỗi người hơn 5 triệu để họ không phải lo lắng vấn đề tiền bạc.               Bởi vậy Phùng Tiếu Tiếu không từ chối nhận tiền như trước nữa.               Cô hiểu rõ đây chính là tiền sinh hoạt mà Triệu Dật phát cho. Mọi người đều nhận được số tiền như nhau nên cô cũng không cần phải từ chối, làm vậy thật khách sáo và xa lạ.               Đúng là Triệu Dật có ý này. Thậm chí hắn còn cân nhắc, sau này sẽ thành lập một ty rồi đem cổ phần công ty chia cho đều cho mọi người. Như vậy tất cả bạn gái của hắn đều có tài sản riêng, hơn nữa hàng năm còn được hưởng cổ tức. Đồng thời giúp họ tự chủ tài chính và có thể tự do làm việc mình muốn làm, không phải khổ sở lo nghĩ chuyện tiền nong.               Chẳng qua là hiện tại, mọi người chỉ vừa mới ở chung một nhà nên việc này còn quá sớm.               Diệp Thiến: Sao bỗng nhiên lại chuyển cho em nhiều tiền vậy?               Triệu Dật: Lì xì ngày quốc tế thiếu nhi đó!               Diệp Thiến: Nhiều quá!               Triệu Dật: Không nhiều đâu. Coi như là cho em chút tiền tiêu vặt, ăn uống mua sắm gì đó."               Diệp Thiến: Em hiểu ý của anh nhưng số tiền này quá lớn rồi. Tuy rằng hiện tại em chưa đi làm nên không có thu nhập nhưng cũng không cần cho em nhiều tiền như vậy.               Triệu Dật: Nhiều quá thì để tiêu dần, nhiều một chút không tốt sao? Em cũng biết anh không thiếu tiền nên cứ thoải mái tiêu xài đi nha.               Triệu Dật: Các em có thể thông cảm cho sự tham lam của anh, anh tự nhiên cũng muốn quan tâm đến các em nhiều hơn. Chỉ cần mọi người có thể sống thoải mái và hạnh phúc thì chút tiền này không đáng là gì. Dù em có sự nghiệp hay không, anh vẫn chu cấp đầy đủ cho em.               Diệp Thiến im lặng một lúc rồi mới trả lời tin nhắn.               Diệp Thiến: Anh làm như vậy càng khiến tụi em không thể rời bỏ anh.               Triệu Dật: Anh đã có lòng thì em hãy ngoan ngoãn nhận lấy và ngoan ngoãn theo anh cả đời đi nha.               Diệp Thiến: Được rồi, được rồi. Em nhận, cả đời này cũng không chạy đi, được chưa?               Triệu Dật: Quốc tế thiếu nhi vui vẻ nha!               Vừa nhắn tin với Diệp Thiến xong thì tin nhắn của Bạch Nguyệt cũng gửi tới.               Bạch Nguyệt: Đại gia nhiều tiền thế nhỉ? Anh muốn biến em thành một phú bà nhỏ sao?               Không thành vấn đề!

Chương 738: Chắc chắn là có nhưng rất hiếm.