"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc…
Chương 549: Trốn tránh vô ích (2)
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Diệp Ninh Uyển mỉm cười đưa một ngón tay ra, nháy mắt với La Duệ."10, 9, 8, 7..."Đội trưởng La sững sờ, không hiểu tại sao Diệp Ninh Uyển lại đột nhiên đếm ngược.Anh ta đưa tay lên mặt, định mở miệng hỏi thì nghe thấy Diệp Ninh Uyển đã đếm đến cuối cùng."...2, 1, 0..."Ngay khi Diệp Ninh Uyển nói ra con số cuối cùng, cửa phòng nghỉ đột nhiên bị đẩy mạnh ra, Trương Tần từ bên ngoài lao vào với vẻ mặt hoảng sợ."Đại phu nhân... không... không xong rồi..."Bùi Đại phu nhân vừa rồi còn đang phát điên khi nhìn thấy Trương Tần xông vào, đột nhiên ngừng lẩm bẩm, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía Trương Tần, nhưng im lặng không nói, dường như đang chờ Trương Tần lên tiếng.Chỉ thấy Trương Tần hai mắt đỏ hoe, nói với Bùi Đại phu nhân từng chữ một."Vừa rồi tôi nhận được tin từ nhà họ Thịnh, người nhà họ Thịnh nói... bọn họ nói..."Có lẽ vì Trương Tần mãi không nói ra được lời tiếp theo, Bùi Đại phu nhân có chút sốt ruột hỏi."Người nhà họ Thịnh nói gì?"Trương Tần cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói nghẹn ngào."Bà cụ Thịnh qua đời rồi.""Người nhà họ Thịnh nói, pháp y đã khám nghiệm tử thi, phát hiện bệnh ung thư của bà cụ Thịnh căn bản không hề khỏi, là tên Hàn Khánh Đình kia đã dùng thuốc thú y cho bà cụ Thịnh, lại còn mỗi ngày đều cho bà cụ uống canh thuốc phiện, cho nên bà cụ Thịnh mới trông có vẻ ngày càng khỏe mạnh!""Bịch!"Chân Bùi Đại phu nhân mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất.Trương Tần vội vàng chạy đến, định đỡ Bùi Đại phu nhân dậy."Đại phu nhân, bà phải cố lên, bà cả..."Hai tay Bùi Đại phu nhân bám vào người Trương Tần, gần như cả người đều dựa vào anh ta.Bà dựa vào Trương Tần, mãi không đứng dậy được, cuối cùng chỉ có thể ngồi bệt xuống đất, đôi mắt ngấn lệ nhìn Trương Tần, khàn giọng hỏi."Vậy cậu cả thì sao? Cậu cả thế nào rồi?"Trương Tần vội vàng nói."Ngay khi nhận được điện thoại của nhà họ Thịnh, tôi đã cử người đi xem cậu cả rồi, sau đó mới vội vàng đến báo cáo với bà, bà yên tâm, bác sĩ và y tá đều đã đến rồi! Cậu cả nhất định sẽ không sao đâu! Chúng ta mới chỉ điều trị ngày đầu tiên... nhất định sẽ không sao..."Bùi Đại phu nhân hoảng hốt, dường như vì lời nói của Trương Tần mà có thêm một chút hy vọng.Nhưng Diệp Ninh Uyển đứng bên cạnh nhìn hai người lại khẽ thở dài trong lòng.Bùi Minh Hàm muốn khỏi bệnh, e rằng đã không còn khả năng nữa rồi.Quả nhiên, một y tá vội vàng đẩy cửa bước vào, vẻ mặt đầy hoảng sợ."Trợ lý Trương! Bùi Đại phu nhân! Cậu cả Bùi nguy kịch rồi!"
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Diệp Ninh Uyển mỉm cười đưa một ngón tay ra, nháy mắt với La Duệ."10, 9, 8, 7..."Đội trưởng La sững sờ, không hiểu tại sao Diệp Ninh Uyển lại đột nhiên đếm ngược.Anh ta đưa tay lên mặt, định mở miệng hỏi thì nghe thấy Diệp Ninh Uyển đã đếm đến cuối cùng."...2, 1, 0..."Ngay khi Diệp Ninh Uyển nói ra con số cuối cùng, cửa phòng nghỉ đột nhiên bị đẩy mạnh ra, Trương Tần từ bên ngoài lao vào với vẻ mặt hoảng sợ."Đại phu nhân... không... không xong rồi..."Bùi Đại phu nhân vừa rồi còn đang phát điên khi nhìn thấy Trương Tần xông vào, đột nhiên ngừng lẩm bẩm, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía Trương Tần, nhưng im lặng không nói, dường như đang chờ Trương Tần lên tiếng.Chỉ thấy Trương Tần hai mắt đỏ hoe, nói với Bùi Đại phu nhân từng chữ một."Vừa rồi tôi nhận được tin từ nhà họ Thịnh, người nhà họ Thịnh nói... bọn họ nói..."Có lẽ vì Trương Tần mãi không nói ra được lời tiếp theo, Bùi Đại phu nhân có chút sốt ruột hỏi."Người nhà họ Thịnh nói gì?"Trương Tần cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói nghẹn ngào."Bà cụ Thịnh qua đời rồi.""Người nhà họ Thịnh nói, pháp y đã khám nghiệm tử thi, phát hiện bệnh ung thư của bà cụ Thịnh căn bản không hề khỏi, là tên Hàn Khánh Đình kia đã dùng thuốc thú y cho bà cụ Thịnh, lại còn mỗi ngày đều cho bà cụ uống canh thuốc phiện, cho nên bà cụ Thịnh mới trông có vẻ ngày càng khỏe mạnh!""Bịch!"Chân Bùi Đại phu nhân mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất.Trương Tần vội vàng chạy đến, định đỡ Bùi Đại phu nhân dậy."Đại phu nhân, bà phải cố lên, bà cả..."Hai tay Bùi Đại phu nhân bám vào người Trương Tần, gần như cả người đều dựa vào anh ta.Bà dựa vào Trương Tần, mãi không đứng dậy được, cuối cùng chỉ có thể ngồi bệt xuống đất, đôi mắt ngấn lệ nhìn Trương Tần, khàn giọng hỏi."Vậy cậu cả thì sao? Cậu cả thế nào rồi?"Trương Tần vội vàng nói."Ngay khi nhận được điện thoại của nhà họ Thịnh, tôi đã cử người đi xem cậu cả rồi, sau đó mới vội vàng đến báo cáo với bà, bà yên tâm, bác sĩ và y tá đều đã đến rồi! Cậu cả nhất định sẽ không sao đâu! Chúng ta mới chỉ điều trị ngày đầu tiên... nhất định sẽ không sao..."Bùi Đại phu nhân hoảng hốt, dường như vì lời nói của Trương Tần mà có thêm một chút hy vọng.Nhưng Diệp Ninh Uyển đứng bên cạnh nhìn hai người lại khẽ thở dài trong lòng.Bùi Minh Hàm muốn khỏi bệnh, e rằng đã không còn khả năng nữa rồi.Quả nhiên, một y tá vội vàng đẩy cửa bước vào, vẻ mặt đầy hoảng sợ."Trợ lý Trương! Bùi Đại phu nhân! Cậu cả Bùi nguy kịch rồi!"
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Diệp Ninh Uyển mỉm cười đưa một ngón tay ra, nháy mắt với La Duệ."10, 9, 8, 7..."Đội trưởng La sững sờ, không hiểu tại sao Diệp Ninh Uyển lại đột nhiên đếm ngược.Anh ta đưa tay lên mặt, định mở miệng hỏi thì nghe thấy Diệp Ninh Uyển đã đếm đến cuối cùng."...2, 1, 0..."Ngay khi Diệp Ninh Uyển nói ra con số cuối cùng, cửa phòng nghỉ đột nhiên bị đẩy mạnh ra, Trương Tần từ bên ngoài lao vào với vẻ mặt hoảng sợ."Đại phu nhân... không... không xong rồi..."Bùi Đại phu nhân vừa rồi còn đang phát điên khi nhìn thấy Trương Tần xông vào, đột nhiên ngừng lẩm bẩm, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía Trương Tần, nhưng im lặng không nói, dường như đang chờ Trương Tần lên tiếng.Chỉ thấy Trương Tần hai mắt đỏ hoe, nói với Bùi Đại phu nhân từng chữ một."Vừa rồi tôi nhận được tin từ nhà họ Thịnh, người nhà họ Thịnh nói... bọn họ nói..."Có lẽ vì Trương Tần mãi không nói ra được lời tiếp theo, Bùi Đại phu nhân có chút sốt ruột hỏi."Người nhà họ Thịnh nói gì?"Trương Tần cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói nghẹn ngào."Bà cụ Thịnh qua đời rồi.""Người nhà họ Thịnh nói, pháp y đã khám nghiệm tử thi, phát hiện bệnh ung thư của bà cụ Thịnh căn bản không hề khỏi, là tên Hàn Khánh Đình kia đã dùng thuốc thú y cho bà cụ Thịnh, lại còn mỗi ngày đều cho bà cụ uống canh thuốc phiện, cho nên bà cụ Thịnh mới trông có vẻ ngày càng khỏe mạnh!""Bịch!"Chân Bùi Đại phu nhân mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất.Trương Tần vội vàng chạy đến, định đỡ Bùi Đại phu nhân dậy."Đại phu nhân, bà phải cố lên, bà cả..."Hai tay Bùi Đại phu nhân bám vào người Trương Tần, gần như cả người đều dựa vào anh ta.Bà dựa vào Trương Tần, mãi không đứng dậy được, cuối cùng chỉ có thể ngồi bệt xuống đất, đôi mắt ngấn lệ nhìn Trương Tần, khàn giọng hỏi."Vậy cậu cả thì sao? Cậu cả thế nào rồi?"Trương Tần vội vàng nói."Ngay khi nhận được điện thoại của nhà họ Thịnh, tôi đã cử người đi xem cậu cả rồi, sau đó mới vội vàng đến báo cáo với bà, bà yên tâm, bác sĩ và y tá đều đã đến rồi! Cậu cả nhất định sẽ không sao đâu! Chúng ta mới chỉ điều trị ngày đầu tiên... nhất định sẽ không sao..."Bùi Đại phu nhân hoảng hốt, dường như vì lời nói của Trương Tần mà có thêm một chút hy vọng.Nhưng Diệp Ninh Uyển đứng bên cạnh nhìn hai người lại khẽ thở dài trong lòng.Bùi Minh Hàm muốn khỏi bệnh, e rằng đã không còn khả năng nữa rồi.Quả nhiên, một y tá vội vàng đẩy cửa bước vào, vẻ mặt đầy hoảng sợ."Trợ lý Trương! Bùi Đại phu nhân! Cậu cả Bùi nguy kịch rồi!"