Tác giả:

"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc…

Chương 578: Cô ta không sống nổi cũng phải cắn cô ta một miếng thịt (2)

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Cả nhà họ Bùi, ngay cả Bùi lão gia cũng chưa từng dùng giọng điệu này để nói chuyện với Bùi Phượng Chi .Quản gia gượng gạo nặn ra một nụ cười, giảng hòa:"Cửu phu nhân và cậu chủ nhỏ thật hòa thuận, xem cậu chủ nhỏ như con ruột mà yêu thương!"Diệp Ninh Uyển bĩu môi.Bởi vì vốn dĩ là con ruột mà!"Uyển Uyển..."Nghe thấy Bùi Phượng Chi gọi mình, Diệp Ninh Uyển lập tức quay đầu nhìn anh."Hửm?"Bùi Phượng Chi vén lọn tóc xoăn nhẹ buông xõa trên vai Diệp Ninh Uyển, nhìn cô với vẻ mặt nửa cười nửa không, đôi mắt phượng mang theo chút lạnh lẽo."Trước đây em không phải không thích trẻ con sao?"Diệp Ninh Uyển vô tội chớp chớp mắt, cười nói với vẻ bất đắc dĩ:"Chẳng lẽ em và Tiểu Tinh Tinh quan hệ tốt, anh còn không vui sao? Nhất định phải để trong nhà ngày nào cũng đánh nhau, ầm ĩ không yên, anh mới vui vẻ sao?"Bùi Phượng Chi im lặng một lúc lâu, sau đó mới nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Diệp Ninh Uyển, khẽ nói:"Em chịu thiệt rồi, trẻ con ở tuổi này vừa đúng lúc là giai đoạn nổi loạn lần đầu, rất khó dạy, em vất vả rồi."Diệp Ninh Uyển gật đầu, thầm nghĩ trong lòng.Thực ra cũng không khó nuôi lắm, hai đứa nhóc cô sinh ra rất biết quan tâm cô, từ nhỏ đã không gây thêm phiền phức gì cho cô."Cũng tạm, con của em rất đáng yêu, cũng không đến mức đáng ghét."Quản gia đứng bên cạnh nhìn hai người rõ ràng là mới cưới, nhưng khi nói chuyện về con cái lại giống như vợ chồng già, không khỏi cảm thán.Xem ra Cửu gia rất yêu vị Cửu phu nhân này....Trong phòng trà.Bùi lão gia đang ngồi trước bàn trà, trước mặt là một ấm trà đã được pha, bên cạnh là Đại phu nhân với sắc mặt nhợt nhạt.Lúc Bùi Phượng Chi dẫn Diệp Ninh Uyển đẩy cửa bước vào, Đại phu nhân đang khóc, tiếng nức nở vang vọng khắp phòng trà, cứ như thể Bùi Minh Hàm đã c.h.ế.t rồi vậy.Bước chân Bùi Phượng Chi hơi khựng lại.Anh ghét nhất là phụ nữ khóc, ồn ào muốn chết, đương nhiên trong số đó không bao gồm Diệp Ninh Uyển.Nhưng Bùi lão gia lại cứ như người ngoài cuộc, từ đầu đến cuối toàn bộ sự chú ý đều đổ dồn vào ấm trà trong tay, căn bản không quan tâm Đại phu nhân đang khóc lóc cái gì.Diệp Ninh Uyển đi theo sau Bùi Phượng Chi bước vào phòng trà, lễ phép gọi một tiếng:

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Cả nhà họ Bùi, ngay cả Bùi lão gia cũng chưa từng dùng giọng điệu này để nói chuyện với Bùi Phượng Chi .Quản gia gượng gạo nặn ra một nụ cười, giảng hòa:"Cửu phu nhân và cậu chủ nhỏ thật hòa thuận, xem cậu chủ nhỏ như con ruột mà yêu thương!"Diệp Ninh Uyển bĩu môi.Bởi vì vốn dĩ là con ruột mà!"Uyển Uyển..."Nghe thấy Bùi Phượng Chi gọi mình, Diệp Ninh Uyển lập tức quay đầu nhìn anh."Hửm?"Bùi Phượng Chi vén lọn tóc xoăn nhẹ buông xõa trên vai Diệp Ninh Uyển, nhìn cô với vẻ mặt nửa cười nửa không, đôi mắt phượng mang theo chút lạnh lẽo."Trước đây em không phải không thích trẻ con sao?"Diệp Ninh Uyển vô tội chớp chớp mắt, cười nói với vẻ bất đắc dĩ:"Chẳng lẽ em và Tiểu Tinh Tinh quan hệ tốt, anh còn không vui sao? Nhất định phải để trong nhà ngày nào cũng đánh nhau, ầm ĩ không yên, anh mới vui vẻ sao?"Bùi Phượng Chi im lặng một lúc lâu, sau đó mới nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Diệp Ninh Uyển, khẽ nói:"Em chịu thiệt rồi, trẻ con ở tuổi này vừa đúng lúc là giai đoạn nổi loạn lần đầu, rất khó dạy, em vất vả rồi."Diệp Ninh Uyển gật đầu, thầm nghĩ trong lòng.Thực ra cũng không khó nuôi lắm, hai đứa nhóc cô sinh ra rất biết quan tâm cô, từ nhỏ đã không gây thêm phiền phức gì cho cô."Cũng tạm, con của em rất đáng yêu, cũng không đến mức đáng ghét."Quản gia đứng bên cạnh nhìn hai người rõ ràng là mới cưới, nhưng khi nói chuyện về con cái lại giống như vợ chồng già, không khỏi cảm thán.Xem ra Cửu gia rất yêu vị Cửu phu nhân này....Trong phòng trà.Bùi lão gia đang ngồi trước bàn trà, trước mặt là một ấm trà đã được pha, bên cạnh là Đại phu nhân với sắc mặt nhợt nhạt.Lúc Bùi Phượng Chi dẫn Diệp Ninh Uyển đẩy cửa bước vào, Đại phu nhân đang khóc, tiếng nức nở vang vọng khắp phòng trà, cứ như thể Bùi Minh Hàm đã c.h.ế.t rồi vậy.Bước chân Bùi Phượng Chi hơi khựng lại.Anh ghét nhất là phụ nữ khóc, ồn ào muốn chết, đương nhiên trong số đó không bao gồm Diệp Ninh Uyển.Nhưng Bùi lão gia lại cứ như người ngoài cuộc, từ đầu đến cuối toàn bộ sự chú ý đều đổ dồn vào ấm trà trong tay, căn bản không quan tâm Đại phu nhân đang khóc lóc cái gì.Diệp Ninh Uyển đi theo sau Bùi Phượng Chi bước vào phòng trà, lễ phép gọi một tiếng:

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Cả nhà họ Bùi, ngay cả Bùi lão gia cũng chưa từng dùng giọng điệu này để nói chuyện với Bùi Phượng Chi .Quản gia gượng gạo nặn ra một nụ cười, giảng hòa:"Cửu phu nhân và cậu chủ nhỏ thật hòa thuận, xem cậu chủ nhỏ như con ruột mà yêu thương!"Diệp Ninh Uyển bĩu môi.Bởi vì vốn dĩ là con ruột mà!"Uyển Uyển..."Nghe thấy Bùi Phượng Chi gọi mình, Diệp Ninh Uyển lập tức quay đầu nhìn anh."Hửm?"Bùi Phượng Chi vén lọn tóc xoăn nhẹ buông xõa trên vai Diệp Ninh Uyển, nhìn cô với vẻ mặt nửa cười nửa không, đôi mắt phượng mang theo chút lạnh lẽo."Trước đây em không phải không thích trẻ con sao?"Diệp Ninh Uyển vô tội chớp chớp mắt, cười nói với vẻ bất đắc dĩ:"Chẳng lẽ em và Tiểu Tinh Tinh quan hệ tốt, anh còn không vui sao? Nhất định phải để trong nhà ngày nào cũng đánh nhau, ầm ĩ không yên, anh mới vui vẻ sao?"Bùi Phượng Chi im lặng một lúc lâu, sau đó mới nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Diệp Ninh Uyển, khẽ nói:"Em chịu thiệt rồi, trẻ con ở tuổi này vừa đúng lúc là giai đoạn nổi loạn lần đầu, rất khó dạy, em vất vả rồi."Diệp Ninh Uyển gật đầu, thầm nghĩ trong lòng.Thực ra cũng không khó nuôi lắm, hai đứa nhóc cô sinh ra rất biết quan tâm cô, từ nhỏ đã không gây thêm phiền phức gì cho cô."Cũng tạm, con của em rất đáng yêu, cũng không đến mức đáng ghét."Quản gia đứng bên cạnh nhìn hai người rõ ràng là mới cưới, nhưng khi nói chuyện về con cái lại giống như vợ chồng già, không khỏi cảm thán.Xem ra Cửu gia rất yêu vị Cửu phu nhân này....Trong phòng trà.Bùi lão gia đang ngồi trước bàn trà, trước mặt là một ấm trà đã được pha, bên cạnh là Đại phu nhân với sắc mặt nhợt nhạt.Lúc Bùi Phượng Chi dẫn Diệp Ninh Uyển đẩy cửa bước vào, Đại phu nhân đang khóc, tiếng nức nở vang vọng khắp phòng trà, cứ như thể Bùi Minh Hàm đã c.h.ế.t rồi vậy.Bước chân Bùi Phượng Chi hơi khựng lại.Anh ghét nhất là phụ nữ khóc, ồn ào muốn chết, đương nhiên trong số đó không bao gồm Diệp Ninh Uyển.Nhưng Bùi lão gia lại cứ như người ngoài cuộc, từ đầu đến cuối toàn bộ sự chú ý đều đổ dồn vào ấm trà trong tay, căn bản không quan tâm Đại phu nhân đang khóc lóc cái gì.Diệp Ninh Uyển đi theo sau Bùi Phượng Chi bước vào phòng trà, lễ phép gọi một tiếng:

Chương 578: Cô ta không sống nổi cũng phải cắn cô ta một miếng thịt (2)