Tác giả:

"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc…

Chương 606: Chỉ bằng anh cũng xứng sao? (3)

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Cậu bé di chuyển rất chậm, nhưng khi vừa chạm tới mép giường, đã bị một lực mạnh kéo ra khỏi gầm giường, ném mạnh xuống đất.Chiếc thắt lưng da quất lên người hắn, phát ra những tiếng động nặng nề, cơn đau thấu xương khiến Trương Cần chỉ có thể lăn lộn trên đất, nhưng dù vậy, mỗi cú đánh vẫn giáng mạnh xuống người hắn, càng lúc càng nặng."Đừng đánh nữa! Con biết lỗi rồi! Bố, con không trốn nữa! Con biết lỗi rồi, bố tha cho con đi, đợi con lớn lên kiếm tiền mua rượu cho bố!""Xin bố tha cho con!""..."Tiếng khóc xé lòng của đứa trẻ vang vọng khắp căn phòng chật hẹp, tiếng vọng chồng lên nhau, hòa cùng tiếng thắt lưng da tạo thành một bản hòa tấu kỳ quái, không những không khiến người đàn ông say rượu dừng tay mà còn khiến hắn thêm phần phấn khích!Trương Cần cảm thấy mình sắp c.h.ế.t rồi.Hắn chỉ muốn c.h.ế.t đi!Có lẽ cứ c.h.ế.t đi như vậy thì sẽ không còn đau đớn nữa, dù là lên thiên đường hay xuống địa ngục, cũng sẽ không còn ai dùng roi da quất vào người hắn nữa.Hơi thở của Trương Cần yếu dần, yếu dần, mất dần hy vọng sống.Linh hồn hắn lơ lửng giữa không trung, nhìn người đàn ông cao lớn, quần áo tả tơi dùng thắt lưng da quất vào cậu bé đã ngất lịm."Đừng!""Đừng đánh nữa!""Đừng đối xử với con như vậy nữa! Cút đi! Cút đi!"Hắn liều mạng lao xuống từ không trung, muốn ngăn cản người đàn ông kia, nhưng vô số lần chỉ có thể xuyên qua cơ thể hắn, bất lực nhìn tất cả những điều này."A--"Tiếng gào thét bất lực và điên cuồng vang lên.Trương Cần ôm đầu gào thét, mở mắt ra, lại phát hiện mình đã trở lại là Trương Cần trưởng thành.Hắn đang ngồi trong một chiếc xe đang chạy, bên cạnh là... Diệp Ninh Uyển đang chăm chú nhìn hắn.

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Cậu bé di chuyển rất chậm, nhưng khi vừa chạm tới mép giường, đã bị một lực mạnh kéo ra khỏi gầm giường, ném mạnh xuống đất.Chiếc thắt lưng da quất lên người hắn, phát ra những tiếng động nặng nề, cơn đau thấu xương khiến Trương Cần chỉ có thể lăn lộn trên đất, nhưng dù vậy, mỗi cú đánh vẫn giáng mạnh xuống người hắn, càng lúc càng nặng."Đừng đánh nữa! Con biết lỗi rồi! Bố, con không trốn nữa! Con biết lỗi rồi, bố tha cho con đi, đợi con lớn lên kiếm tiền mua rượu cho bố!""Xin bố tha cho con!""..."Tiếng khóc xé lòng của đứa trẻ vang vọng khắp căn phòng chật hẹp, tiếng vọng chồng lên nhau, hòa cùng tiếng thắt lưng da tạo thành một bản hòa tấu kỳ quái, không những không khiến người đàn ông say rượu dừng tay mà còn khiến hắn thêm phần phấn khích!Trương Cần cảm thấy mình sắp c.h.ế.t rồi.Hắn chỉ muốn c.h.ế.t đi!Có lẽ cứ c.h.ế.t đi như vậy thì sẽ không còn đau đớn nữa, dù là lên thiên đường hay xuống địa ngục, cũng sẽ không còn ai dùng roi da quất vào người hắn nữa.Hơi thở của Trương Cần yếu dần, yếu dần, mất dần hy vọng sống.Linh hồn hắn lơ lửng giữa không trung, nhìn người đàn ông cao lớn, quần áo tả tơi dùng thắt lưng da quất vào cậu bé đã ngất lịm."Đừng!""Đừng đánh nữa!""Đừng đối xử với con như vậy nữa! Cút đi! Cút đi!"Hắn liều mạng lao xuống từ không trung, muốn ngăn cản người đàn ông kia, nhưng vô số lần chỉ có thể xuyên qua cơ thể hắn, bất lực nhìn tất cả những điều này."A--"Tiếng gào thét bất lực và điên cuồng vang lên.Trương Cần ôm đầu gào thét, mở mắt ra, lại phát hiện mình đã trở lại là Trương Cần trưởng thành.Hắn đang ngồi trong một chiếc xe đang chạy, bên cạnh là... Diệp Ninh Uyển đang chăm chú nhìn hắn.

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Cậu bé di chuyển rất chậm, nhưng khi vừa chạm tới mép giường, đã bị một lực mạnh kéo ra khỏi gầm giường, ném mạnh xuống đất.Chiếc thắt lưng da quất lên người hắn, phát ra những tiếng động nặng nề, cơn đau thấu xương khiến Trương Cần chỉ có thể lăn lộn trên đất, nhưng dù vậy, mỗi cú đánh vẫn giáng mạnh xuống người hắn, càng lúc càng nặng."Đừng đánh nữa! Con biết lỗi rồi! Bố, con không trốn nữa! Con biết lỗi rồi, bố tha cho con đi, đợi con lớn lên kiếm tiền mua rượu cho bố!""Xin bố tha cho con!""..."Tiếng khóc xé lòng của đứa trẻ vang vọng khắp căn phòng chật hẹp, tiếng vọng chồng lên nhau, hòa cùng tiếng thắt lưng da tạo thành một bản hòa tấu kỳ quái, không những không khiến người đàn ông say rượu dừng tay mà còn khiến hắn thêm phần phấn khích!Trương Cần cảm thấy mình sắp c.h.ế.t rồi.Hắn chỉ muốn c.h.ế.t đi!Có lẽ cứ c.h.ế.t đi như vậy thì sẽ không còn đau đớn nữa, dù là lên thiên đường hay xuống địa ngục, cũng sẽ không còn ai dùng roi da quất vào người hắn nữa.Hơi thở của Trương Cần yếu dần, yếu dần, mất dần hy vọng sống.Linh hồn hắn lơ lửng giữa không trung, nhìn người đàn ông cao lớn, quần áo tả tơi dùng thắt lưng da quất vào cậu bé đã ngất lịm."Đừng!""Đừng đánh nữa!""Đừng đối xử với con như vậy nữa! Cút đi! Cút đi!"Hắn liều mạng lao xuống từ không trung, muốn ngăn cản người đàn ông kia, nhưng vô số lần chỉ có thể xuyên qua cơ thể hắn, bất lực nhìn tất cả những điều này."A--"Tiếng gào thét bất lực và điên cuồng vang lên.Trương Cần ôm đầu gào thét, mở mắt ra, lại phát hiện mình đã trở lại là Trương Cần trưởng thành.Hắn đang ngồi trong một chiếc xe đang chạy, bên cạnh là... Diệp Ninh Uyển đang chăm chú nhìn hắn.

Chương 606: Chỉ bằng anh cũng xứng sao? (3)