"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc…
Chương 623: Nhận giặc làm cha (2)
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Bùi Phượng Chi không có ý định tranh giành người, dù sao tuy là người mình để mắt tới, nhưng đi theo vợ mình, cuối cùng cũng như nhau.Anh hỏi như vậy, thuần túy chỉ là tò mò.Diệp Ninh Uyển nháy mắt với anh một cách thần bí, cười xấu xa."Em chính là không nói cho anh biết, anh làm gì được em?"Bùi Phượng Chi cúi đầu nhìn Diệp Ninh Uyển.Người phụ nữ này đúng là hư hỏng thật, đã có lòng dạ xấu xa như vậy thì phải đưa về nhà dạy dỗ cho đàng hoàng mới được!Nghĩ vậy, Bùi Phượng Chi liền đưa tay bế thốc Diệp Ninh Uyển lên."A..."Diệp Ninh Uyển thốt lên một tiếng kinh ngạc, theo bản năng vòng tay ôm lấy cổ Bùi Phượng Chi, xấu hổ trừng mắt nhìn anh."Anh làm gì vậy! Mau thả em xuống! Bùi Phượng Chi!"Bùi Phượng Chi lại cúi đầu, hôn lên môi Diệp Ninh Uyển, cười tà mị."Em hư quá, anh phải dạy dỗ em thật nghiêm khắc."Tuy nói vậy, nhưng giọng anh lại dịu dàng và đầy ẩn ý.Những vệ sĩ và quản gia xung quanh đều không dám nhìn thẳng.Vị Cửu gia này, từ sau khi kết hôn thật sự là... hoàn toàn khác với bình thường.Mọi người trơ mắt nhìn Bùi Phượng Chi ôm Diệp Ninh Uyển lên xe.Trong xe truyền đến giọng nói bất mãn của Diệp Ninh Uyển."Này! Bùi Phượng Chi anh..."Nhưng chưa kịp nói hết câu, Bùi Phượng Chi đã đóng cửa xe lại, chiếc xe lao vun vút đi.Những người đứng trong gió đều lặng lẽ nhìn theo hướng xe biến mất....Xe dừng trước cửa nhà, Diệp Ninh Uyển vội vàng mở cửa xe, nhảy xuống rồi chạy biến mất.Gió lạnh chỉ mang theo một câu nói lơ lửng của Diệp Ninh Uyển."Em đi xem Tiểu Tinh đây!"Bùi Phượng Chi dựa vào xe, nhìn theo hướng Diệp Ninh Uyển chạy trốn, khóe môi nhếch lên nụ cười đầy ẩn ý.Anh đưa một ngón tay lên, nhẹ nhàng chạm vào đôi môi sưng đỏ của mình."Vẫn còn ngại ngùng như vậy."Anh không hề nhúc nhích, dựa lưng vào ghế, dường như đang hồi tưởng lại điều gì đó.
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Bùi Phượng Chi không có ý định tranh giành người, dù sao tuy là người mình để mắt tới, nhưng đi theo vợ mình, cuối cùng cũng như nhau.Anh hỏi như vậy, thuần túy chỉ là tò mò.Diệp Ninh Uyển nháy mắt với anh một cách thần bí, cười xấu xa."Em chính là không nói cho anh biết, anh làm gì được em?"Bùi Phượng Chi cúi đầu nhìn Diệp Ninh Uyển.Người phụ nữ này đúng là hư hỏng thật, đã có lòng dạ xấu xa như vậy thì phải đưa về nhà dạy dỗ cho đàng hoàng mới được!Nghĩ vậy, Bùi Phượng Chi liền đưa tay bế thốc Diệp Ninh Uyển lên."A..."Diệp Ninh Uyển thốt lên một tiếng kinh ngạc, theo bản năng vòng tay ôm lấy cổ Bùi Phượng Chi, xấu hổ trừng mắt nhìn anh."Anh làm gì vậy! Mau thả em xuống! Bùi Phượng Chi!"Bùi Phượng Chi lại cúi đầu, hôn lên môi Diệp Ninh Uyển, cười tà mị."Em hư quá, anh phải dạy dỗ em thật nghiêm khắc."Tuy nói vậy, nhưng giọng anh lại dịu dàng và đầy ẩn ý.Những vệ sĩ và quản gia xung quanh đều không dám nhìn thẳng.Vị Cửu gia này, từ sau khi kết hôn thật sự là... hoàn toàn khác với bình thường.Mọi người trơ mắt nhìn Bùi Phượng Chi ôm Diệp Ninh Uyển lên xe.Trong xe truyền đến giọng nói bất mãn của Diệp Ninh Uyển."Này! Bùi Phượng Chi anh..."Nhưng chưa kịp nói hết câu, Bùi Phượng Chi đã đóng cửa xe lại, chiếc xe lao vun vút đi.Những người đứng trong gió đều lặng lẽ nhìn theo hướng xe biến mất....Xe dừng trước cửa nhà, Diệp Ninh Uyển vội vàng mở cửa xe, nhảy xuống rồi chạy biến mất.Gió lạnh chỉ mang theo một câu nói lơ lửng của Diệp Ninh Uyển."Em đi xem Tiểu Tinh đây!"Bùi Phượng Chi dựa vào xe, nhìn theo hướng Diệp Ninh Uyển chạy trốn, khóe môi nhếch lên nụ cười đầy ẩn ý.Anh đưa một ngón tay lên, nhẹ nhàng chạm vào đôi môi sưng đỏ của mình."Vẫn còn ngại ngùng như vậy."Anh không hề nhúc nhích, dựa lưng vào ghế, dường như đang hồi tưởng lại điều gì đó.
Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Bùi Phượng Chi không có ý định tranh giành người, dù sao tuy là người mình để mắt tới, nhưng đi theo vợ mình, cuối cùng cũng như nhau.Anh hỏi như vậy, thuần túy chỉ là tò mò.Diệp Ninh Uyển nháy mắt với anh một cách thần bí, cười xấu xa."Em chính là không nói cho anh biết, anh làm gì được em?"Bùi Phượng Chi cúi đầu nhìn Diệp Ninh Uyển.Người phụ nữ này đúng là hư hỏng thật, đã có lòng dạ xấu xa như vậy thì phải đưa về nhà dạy dỗ cho đàng hoàng mới được!Nghĩ vậy, Bùi Phượng Chi liền đưa tay bế thốc Diệp Ninh Uyển lên."A..."Diệp Ninh Uyển thốt lên một tiếng kinh ngạc, theo bản năng vòng tay ôm lấy cổ Bùi Phượng Chi, xấu hổ trừng mắt nhìn anh."Anh làm gì vậy! Mau thả em xuống! Bùi Phượng Chi!"Bùi Phượng Chi lại cúi đầu, hôn lên môi Diệp Ninh Uyển, cười tà mị."Em hư quá, anh phải dạy dỗ em thật nghiêm khắc."Tuy nói vậy, nhưng giọng anh lại dịu dàng và đầy ẩn ý.Những vệ sĩ và quản gia xung quanh đều không dám nhìn thẳng.Vị Cửu gia này, từ sau khi kết hôn thật sự là... hoàn toàn khác với bình thường.Mọi người trơ mắt nhìn Bùi Phượng Chi ôm Diệp Ninh Uyển lên xe.Trong xe truyền đến giọng nói bất mãn của Diệp Ninh Uyển."Này! Bùi Phượng Chi anh..."Nhưng chưa kịp nói hết câu, Bùi Phượng Chi đã đóng cửa xe lại, chiếc xe lao vun vút đi.Những người đứng trong gió đều lặng lẽ nhìn theo hướng xe biến mất....Xe dừng trước cửa nhà, Diệp Ninh Uyển vội vàng mở cửa xe, nhảy xuống rồi chạy biến mất.Gió lạnh chỉ mang theo một câu nói lơ lửng của Diệp Ninh Uyển."Em đi xem Tiểu Tinh đây!"Bùi Phượng Chi dựa vào xe, nhìn theo hướng Diệp Ninh Uyển chạy trốn, khóe môi nhếch lên nụ cười đầy ẩn ý.Anh đưa một ngón tay lên, nhẹ nhàng chạm vào đôi môi sưng đỏ của mình."Vẫn còn ngại ngùng như vậy."Anh không hề nhúc nhích, dựa lưng vào ghế, dường như đang hồi tưởng lại điều gì đó.