Tác giả:

"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc…

Chương 625: Bắt quả tang Daddy ngoại tình (1)

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Tiểu Tinh bị Diệp Cảnh Dực quát lớn như vậy, hốc mắt ngập tràn nước mắt, nước mắt không ngừng đảo quanh, nhưng cậu bé vẫn cố chấp không để nước mắt rơi xuống.Cái dáng vẻ sắp khóc đến nơi của cậu thật sự khiến người ta đau lòng."Nhưng mà..."Diệp Cảnh Dực lại thay đổi thái độ cưng chiều em trai ngày thường, cậu bé nghiêm mặt chống nạnh, nghiêm khắc dạy dỗ Tiểu Tinh:"Không được khóc!"Tiểu Tinh hít hít mũi, đáng thương nói:"Dực Dực, anh hung dữ quá."Diệp Cảnh Dực lạnh lùng nói:"Không hung dữ với em, em sẽ hoàn toàn đứng về phía Bùi Phượng Chi mất! Em quên Mami đã vất vả nuôi chúng ta lớn như thế nào rồi sao? Như vậy là phản bội đấy!"Tiểu Tinh vừa nghe Diệp Cảnh Dực nói vậy, lập tức lau nước mắt, kích động nhảy dựng lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ phản bác lại Diệp Cảnh Dực:"Em không có! Em mới không phải kẻ phản bội!"Diệp Cảnh Dực đặt laptop xuống, chiều cao ngang ngửa với Tiểu Tinh, đôi mắt đen bình tĩnh lạnh lùng nhìn Tiểu Tinh."Vậy tại sao em lại bênh vực Bùi Phượng Chi? Ông ta đã làm rõ ràng như vậy, em cũng thấy rồi đấy, ông ta chính là kẻ xấu!""Hay là em thấy Bùi Phượng Chi có tiền nên không nỡ?"Nói đến đây, Diệp Cảnh Dực cau mày.Đương nhiên cậu cũng không muốn nghĩ như vậy về Tiểu Tinh.Nhưng dạo này Tiểu Tinh quá ỷ lại vào Bùi Phượng Chi, tình cảm của cậu bé dành cho Bùi Phượng Chi thậm chí vượt ngoài sức tưởng tượng của Diệp Cảnh Dực, cứ như thật sự coi Bùi Phượng Chi là cha ruột của mình vậy.Bị Diệp Cảnh Dực nói như vậy, nước mắt của Tiểu Tinh cuối cùng không kìm được nữa, "lộp độp" rơi xuống.Cậu bé không muốn khóc, nhưng nước mắt lại không ngừng tuôn ra dữ dội hơn, vội vàng đưa tay lên lau, nhưng nước mắt lại không thể lau sạch, ngược lại càng ngày càng nhiều.Tiểu Tinh càng sốt ruột hơn, nức nở nói:"Em... em mới không có... Sao anh... sao anh có thể... nghĩ em như vậy... Em ghét anh... Hu hu hu..."Diệp Cảnh Dực nhìn Tiểu Tinh khóc đến mức mắt mũi đỏ hoe, bất đắc dĩ thở dài.Cậu kéo tay áo Tiểu Tinh."Đừng khóc nữa, anh không nên nói em như vậy."Tiểu Tinh tủi thân hất tay áo cậu ra, khóc lớn hơn."Em không thèm để ý đến anh nữa! Dực Dực là đồ xấu xa!"Diệp Cảnh Dực đứng một lúc, rồi quay người đi vào phòng vệ sinh.Tiểu Tinh khóc một lúc, thấy Diệp Cảnh Dực mãi không ra khỏi phòng vệ sinh, cậu bé hít hít cái mũi đỏ hoe, từ khe hở giữa những ngón tay đang lau nước mắt, liếc nhìn về phía phòng vệ sinh, nhưng không thấy gì cả.Đôi mắt to của cậu bé vẫn còn đọng nước, hàng mi dính đầy những giọt nước mắt long lanh, mỗi lần chớp mắt, những giọt nước trên mi lại rơi lộp bộp.Cậu bé do dự, tiến về phía phòng vệ sinh, nhỏ giọng gọi:

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Tiểu Tinh bị Diệp Cảnh Dực quát lớn như vậy, hốc mắt ngập tràn nước mắt, nước mắt không ngừng đảo quanh, nhưng cậu bé vẫn cố chấp không để nước mắt rơi xuống.Cái dáng vẻ sắp khóc đến nơi của cậu thật sự khiến người ta đau lòng."Nhưng mà..."Diệp Cảnh Dực lại thay đổi thái độ cưng chiều em trai ngày thường, cậu bé nghiêm mặt chống nạnh, nghiêm khắc dạy dỗ Tiểu Tinh:"Không được khóc!"Tiểu Tinh hít hít mũi, đáng thương nói:"Dực Dực, anh hung dữ quá."Diệp Cảnh Dực lạnh lùng nói:"Không hung dữ với em, em sẽ hoàn toàn đứng về phía Bùi Phượng Chi mất! Em quên Mami đã vất vả nuôi chúng ta lớn như thế nào rồi sao? Như vậy là phản bội đấy!"Tiểu Tinh vừa nghe Diệp Cảnh Dực nói vậy, lập tức lau nước mắt, kích động nhảy dựng lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ phản bác lại Diệp Cảnh Dực:"Em không có! Em mới không phải kẻ phản bội!"Diệp Cảnh Dực đặt laptop xuống, chiều cao ngang ngửa với Tiểu Tinh, đôi mắt đen bình tĩnh lạnh lùng nhìn Tiểu Tinh."Vậy tại sao em lại bênh vực Bùi Phượng Chi? Ông ta đã làm rõ ràng như vậy, em cũng thấy rồi đấy, ông ta chính là kẻ xấu!""Hay là em thấy Bùi Phượng Chi có tiền nên không nỡ?"Nói đến đây, Diệp Cảnh Dực cau mày.Đương nhiên cậu cũng không muốn nghĩ như vậy về Tiểu Tinh.Nhưng dạo này Tiểu Tinh quá ỷ lại vào Bùi Phượng Chi, tình cảm của cậu bé dành cho Bùi Phượng Chi thậm chí vượt ngoài sức tưởng tượng của Diệp Cảnh Dực, cứ như thật sự coi Bùi Phượng Chi là cha ruột của mình vậy.Bị Diệp Cảnh Dực nói như vậy, nước mắt của Tiểu Tinh cuối cùng không kìm được nữa, "lộp độp" rơi xuống.Cậu bé không muốn khóc, nhưng nước mắt lại không ngừng tuôn ra dữ dội hơn, vội vàng đưa tay lên lau, nhưng nước mắt lại không thể lau sạch, ngược lại càng ngày càng nhiều.Tiểu Tinh càng sốt ruột hơn, nức nở nói:"Em... em mới không có... Sao anh... sao anh có thể... nghĩ em như vậy... Em ghét anh... Hu hu hu..."Diệp Cảnh Dực nhìn Tiểu Tinh khóc đến mức mắt mũi đỏ hoe, bất đắc dĩ thở dài.Cậu kéo tay áo Tiểu Tinh."Đừng khóc nữa, anh không nên nói em như vậy."Tiểu Tinh tủi thân hất tay áo cậu ra, khóc lớn hơn."Em không thèm để ý đến anh nữa! Dực Dực là đồ xấu xa!"Diệp Cảnh Dực đứng một lúc, rồi quay người đi vào phòng vệ sinh.Tiểu Tinh khóc một lúc, thấy Diệp Cảnh Dực mãi không ra khỏi phòng vệ sinh, cậu bé hít hít cái mũi đỏ hoe, từ khe hở giữa những ngón tay đang lau nước mắt, liếc nhìn về phía phòng vệ sinh, nhưng không thấy gì cả.Đôi mắt to của cậu bé vẫn còn đọng nước, hàng mi dính đầy những giọt nước mắt long lanh, mỗi lần chớp mắt, những giọt nước trên mi lại rơi lộp bộp.Cậu bé do dự, tiến về phía phòng vệ sinh, nhỏ giọng gọi:

Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt ThởTác giả: Kỳ Kim DaoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Ưm... Nóng quá..." Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn. Cô ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi lẫn nước mắt. Dưới ánh trăng, vết bớt màu tím sẫm che phủ bên má trái trông như một bóng ma. Cô vùng vẫy, giọng khàn đặc khóc lóc: "Buông tôi ra, anh là ai!" Rõ ràng cô đã say rượu, được Diệp Nhược Hâm đưa vào phòng nghỉ ngơi, tai sao trong phòng lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ? Rốt cuộc là... "A..." Đột nhiên, người đàn ông phía sau cắn mạnh vào cổ cô, dòng suy nghĩ của Diệp Ninh Uyển lập tức bị cắt đứt, không nhịn được hét lên. Ngay sau đó, nụ hôn của người đàn ông m.e.n theo c.ổ cô, lan dần xuống sống lưng. Diệp Ninh Uyển chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, toàn thân bủn rủn, vô lực. Cùng với những nụ hôn dày đặc của người đàn ông, cô bất giác phát ra những tiếng r.ê.n r.ỉ khàn khàn. Cô run rẩy, dần dần khóc… Tiểu Tinh bị Diệp Cảnh Dực quát lớn như vậy, hốc mắt ngập tràn nước mắt, nước mắt không ngừng đảo quanh, nhưng cậu bé vẫn cố chấp không để nước mắt rơi xuống.Cái dáng vẻ sắp khóc đến nơi của cậu thật sự khiến người ta đau lòng."Nhưng mà..."Diệp Cảnh Dực lại thay đổi thái độ cưng chiều em trai ngày thường, cậu bé nghiêm mặt chống nạnh, nghiêm khắc dạy dỗ Tiểu Tinh:"Không được khóc!"Tiểu Tinh hít hít mũi, đáng thương nói:"Dực Dực, anh hung dữ quá."Diệp Cảnh Dực lạnh lùng nói:"Không hung dữ với em, em sẽ hoàn toàn đứng về phía Bùi Phượng Chi mất! Em quên Mami đã vất vả nuôi chúng ta lớn như thế nào rồi sao? Như vậy là phản bội đấy!"Tiểu Tinh vừa nghe Diệp Cảnh Dực nói vậy, lập tức lau nước mắt, kích động nhảy dựng lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ phản bác lại Diệp Cảnh Dực:"Em không có! Em mới không phải kẻ phản bội!"Diệp Cảnh Dực đặt laptop xuống, chiều cao ngang ngửa với Tiểu Tinh, đôi mắt đen bình tĩnh lạnh lùng nhìn Tiểu Tinh."Vậy tại sao em lại bênh vực Bùi Phượng Chi? Ông ta đã làm rõ ràng như vậy, em cũng thấy rồi đấy, ông ta chính là kẻ xấu!""Hay là em thấy Bùi Phượng Chi có tiền nên không nỡ?"Nói đến đây, Diệp Cảnh Dực cau mày.Đương nhiên cậu cũng không muốn nghĩ như vậy về Tiểu Tinh.Nhưng dạo này Tiểu Tinh quá ỷ lại vào Bùi Phượng Chi, tình cảm của cậu bé dành cho Bùi Phượng Chi thậm chí vượt ngoài sức tưởng tượng của Diệp Cảnh Dực, cứ như thật sự coi Bùi Phượng Chi là cha ruột của mình vậy.Bị Diệp Cảnh Dực nói như vậy, nước mắt của Tiểu Tinh cuối cùng không kìm được nữa, "lộp độp" rơi xuống.Cậu bé không muốn khóc, nhưng nước mắt lại không ngừng tuôn ra dữ dội hơn, vội vàng đưa tay lên lau, nhưng nước mắt lại không thể lau sạch, ngược lại càng ngày càng nhiều.Tiểu Tinh càng sốt ruột hơn, nức nở nói:"Em... em mới không có... Sao anh... sao anh có thể... nghĩ em như vậy... Em ghét anh... Hu hu hu..."Diệp Cảnh Dực nhìn Tiểu Tinh khóc đến mức mắt mũi đỏ hoe, bất đắc dĩ thở dài.Cậu kéo tay áo Tiểu Tinh."Đừng khóc nữa, anh không nên nói em như vậy."Tiểu Tinh tủi thân hất tay áo cậu ra, khóc lớn hơn."Em không thèm để ý đến anh nữa! Dực Dực là đồ xấu xa!"Diệp Cảnh Dực đứng một lúc, rồi quay người đi vào phòng vệ sinh.Tiểu Tinh khóc một lúc, thấy Diệp Cảnh Dực mãi không ra khỏi phòng vệ sinh, cậu bé hít hít cái mũi đỏ hoe, từ khe hở giữa những ngón tay đang lau nước mắt, liếc nhìn về phía phòng vệ sinh, nhưng không thấy gì cả.Đôi mắt to của cậu bé vẫn còn đọng nước, hàng mi dính đầy những giọt nước mắt long lanh, mỗi lần chớp mắt, những giọt nước trên mi lại rơi lộp bộp.Cậu bé do dự, tiến về phía phòng vệ sinh, nhỏ giọng gọi:

Chương 625: Bắt quả tang Daddy ngoại tình (1)