Tác giả:

Đây là năm thứ ba ta ở trong lãnh cung. Ta cũng không biết tại sao mình lại bị ném vào đây, vì ta nghĩ rằng, thân phận ban đầu của mình cũng khá tốt. Giống như tám mươi phần trăm nữ nhân xuyên không khác, ta tỉnh dậy trên một chiếc giường siêu sang trọng đủ rộng để tám người nằm ngang mà không vấn đề gì, bên cạnh ta là một vị hoàng đế mặc áo choàng ngủ màu vàng sáng thêu rồng năm móng, áo xộc xệch. Tại sao vừa mở mắt ta đã biết hắn là hoàng đế? Vì hắn nói một câu. Hắn nói: "Người đâu, truyền chỉ của trẫm, phế truất hoàng hậu vào lãnh cung." Chữ chữ châu ngọc, không lãng phí một chữ nào. Người đâu, nghĩa là hắn có người để sai bảo, địa vị vững chắc. Trẫm đại diện cho hoàng đế. Hoàng hậu là nói ta. Phế có nghĩa là hoàng hậu đã trở thành quá khứ. Vào lãnh cung có nghĩa là hắn không muốn nhìn thấy ta nữa, quan hệ giữa ta và hoàng đế rất có thể không tốt. Lượng thông tin nhiều đến mức không thể tin nổi. Rồi ta bị kéo vào Vân Hà Cung. Đúng vậy, bị kéo vào. Kéo ta vào là ba thái giám khỏe…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...