Hồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện.   Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi.   Anh ta lập tức đồng ý.   Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi.   Rồi anh ta đi du học.   Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường!   Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai.   Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có.   Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt.    

Chương 9: Chương 16+: 17

Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc KinhTác giả: Hoa Trong Gương (镜中花)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện.   Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi.   Anh ta lập tức đồng ý.   Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi.   Rồi anh ta đi du học.   Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường!   Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai.   Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có.   Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt.     Mùng một Tết, theo phong tục thì phải dậy sớm ăn sáng, không được ngủ nướng.Tôi vội vàng bước xuống xe, quay sang nói với Hạ Yến Nghiêu: "Anh về đi, lái xe đi chỗ khác."Anh khẽ "ừ" một tiếng, nhìn tôi rồi nói: "Tối về để tôi bôi thuốc cho em."Phía dưới có hơi đau thật.Làm tổng tài bá đạo đúng là phải chịu không ít khổ sở mà, nhưng vẫn phải giữ vẻ lạnh lùng.Vì vậy, tôi chỉ lạnh lùng gật đầu.Về đến nhà, mẹ tôi hỏi: "Con đi đâu giờ này mới về thế?"Tôi xoa xoa cổ tay, nói: "Con đi chạy bộ ấy mà."Nói xong tôi cắn răng nhịn đau mà bước lên lầu.Tôi cảm thấy mình và anh đã rơi vào một mối tình nồng cháy.Đặc biệt là sau khi học kỳ mới bắt đầu, chúng tôi chuyển hẳn vào sống chung...Mỗi ngày, anh đều ngoan ngoãn tiễn tôi ra cửa, còn hôn tạm biệt ngay lối vào.Trông ngoan ngoãn hết sức.Tôi thì ngày nào cũng phải ra khỏi nhà từ rất sớm.Tiết đầu tiên bắt đầu lúc 8 giờ sáng.Đi làm cũng phải đến sớm để tăng ca.Vốn dĩ sáng hay tối đều vậy.Nếu không chăm chỉ làm việc, tôi sẽ chỉ có thể sống dựa vào tiền ba cho chứ không thể trở thành tổng tài bá đạo được. 

Mùng một Tết, theo phong tục thì phải dậy sớm ăn sáng, không được ngủ nướng.

Tôi vội vàng bước xuống xe, quay sang nói với Hạ Yến Nghiêu: "Anh về đi, lái xe đi chỗ khác."

Anh khẽ "ừ" một tiếng, nhìn tôi rồi nói: "Tối về để tôi bôi thuốc cho em."

Phía dưới có hơi đau thật.

Làm tổng tài bá đạo đúng là phải chịu không ít khổ sở mà, nhưng vẫn phải giữ vẻ lạnh lùng.

Vì vậy, tôi chỉ lạnh lùng gật đầu.

Về đến nhà, mẹ tôi hỏi: "Con đi đâu giờ này mới về thế?"

Tôi xoa xoa cổ tay, nói: "Con đi chạy bộ ấy mà."

Nói xong tôi cắn răng nhịn đau mà bước lên lầu.

Tôi cảm thấy mình và anh đã rơi vào một mối tình nồng cháy.

Đặc biệt là sau khi học kỳ mới bắt đầu, chúng tôi chuyển hẳn vào sống chung...

Mỗi ngày, anh đều ngoan ngoãn tiễn tôi ra cửa, còn hôn tạm biệt ngay lối vào.

Trông ngoan ngoãn hết sức.

Tôi thì ngày nào cũng phải ra khỏi nhà từ rất sớm.

Tiết đầu tiên bắt đầu lúc 8 giờ sáng.

Đi làm cũng phải đến sớm để tăng ca.

Vốn dĩ sáng hay tối đều vậy.

Nếu không chăm chỉ làm việc, tôi sẽ chỉ có thể sống dựa vào tiền ba cho chứ không thể trở thành tổng tài bá đạo được.

 

Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc KinhTác giả: Hoa Trong Gương (镜中花)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện.   Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi.   Anh ta lập tức đồng ý.   Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi.   Rồi anh ta đi du học.   Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường!   Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai.   Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có.   Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt.     Mùng một Tết, theo phong tục thì phải dậy sớm ăn sáng, không được ngủ nướng.Tôi vội vàng bước xuống xe, quay sang nói với Hạ Yến Nghiêu: "Anh về đi, lái xe đi chỗ khác."Anh khẽ "ừ" một tiếng, nhìn tôi rồi nói: "Tối về để tôi bôi thuốc cho em."Phía dưới có hơi đau thật.Làm tổng tài bá đạo đúng là phải chịu không ít khổ sở mà, nhưng vẫn phải giữ vẻ lạnh lùng.Vì vậy, tôi chỉ lạnh lùng gật đầu.Về đến nhà, mẹ tôi hỏi: "Con đi đâu giờ này mới về thế?"Tôi xoa xoa cổ tay, nói: "Con đi chạy bộ ấy mà."Nói xong tôi cắn răng nhịn đau mà bước lên lầu.Tôi cảm thấy mình và anh đã rơi vào một mối tình nồng cháy.Đặc biệt là sau khi học kỳ mới bắt đầu, chúng tôi chuyển hẳn vào sống chung...Mỗi ngày, anh đều ngoan ngoãn tiễn tôi ra cửa, còn hôn tạm biệt ngay lối vào.Trông ngoan ngoãn hết sức.Tôi thì ngày nào cũng phải ra khỏi nhà từ rất sớm.Tiết đầu tiên bắt đầu lúc 8 giờ sáng.Đi làm cũng phải đến sớm để tăng ca.Vốn dĩ sáng hay tối đều vậy.Nếu không chăm chỉ làm việc, tôi sẽ chỉ có thể sống dựa vào tiền ba cho chứ không thể trở thành tổng tài bá đạo được. 

Chương 9: Chương 16+: 17